Cực Phẩm Thục Nữ

Chương 8



Đêm dài nhân tĩnh, gia nhân ở Đường gia đem mọi thứ thu thập hết đều đã ra khỏi chủ phòng, trở về phòng nghỉ ngơi.

Cánh cửa rất nặng của phòng ngủ bị mở ra, Đường Bá Vũ mặc áo ngủ thong thả ra ngoài, ngọn đèn hắt bóng trên khuôn mặt hắn lần lượt thay đổi, làm cho gương mặt anh tuấn kia càng có vẻ khiến người ta e ngại. Nhưng không giống như trước kia, lúc này, trong đôi mắt đen không hề là băng giá, thay vào đó là rất nhiều ánh sáng ấm áp.

Hắn di chuyển không tiếng động tới phòng của Đường Tâm, nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra.

Trên chiếc giường mềm mại, Đường Tâm bình yên đang ngủ, thân hình nho nhỏ chui vào trong chăn, trông vô cùng đáng yêu. Cô bé đã nghe theo tiếng gọi của thần ngủ mà rơi vào mộng đẹp ngọt ngào.

Một thân ảnh màu vàng nhạt đứng bên giường, mềm nhẹ thay Đường Tâm đắp lại chăn, ngón tay trắng nõn nhẹ nhàng vỗ về khuôn mặt cô bé, sau cúi đầu hôn nhẹ lên đó. Nhìn bóng dáng của cô, một dòng nước ấm tràn ngập trong lòng khiến cho dục vọng của hắn biến mất, thay vào đó là cảm giác vô cùng thân thiết, dịu dàng.

Khoản Khoản cẩn thận nhìn lại một lần, điều chỉnh lại độ ấm trong phòng, miễn cho nhiệt độ không khí thấp khiến cô bé bị cảm. Khi cô định xoay người muốn rời đi, lại thấy trong bóng tối có một thân ảnh cao lớn, cô kinh ngạc hé miệng, chuẩn bị thét lên..

Đường Bá Vũ nhanh chóng tiến lên, lấy tay che lại miệng của cô.

“Suỵt.” Hắn nói nhỏ, ý bảo cô đừng lên tiếng.

“Anh dọa em !” Cô thật vất vả mới hết sợ, có chút trách cứ nhìn hắn.

“Xin lỗi.” Hắn giải thích.“Em mỗi đêm đều chăm sóc con bé như vậy sao?” Hắn có chút tò mò.

“Cô bé vẫn là trẻ con, khi ngủ hay đạp chăn lung tung.” Khoản Khoản gật đầu, ngửi thấy hơi thở nam tính trên người hắn, cũng đoán rằng bởi vì hai người dựa gần đến vậy, độ ấm rất khiến cô cảm thấy đầu mình đang chao đảo.

Đường Bá Vũ nhìn cô bé trên giường, trên mặt tràn đầy vẻ đau lòng. Người khác đều nói hắn là ma quỷ, nói hắn máu lạnh vô tình, nhưng không ai biết hắn chỉ là đem cảm xúc chôn dấu thật sâu, chưa bao giờ từng dễ dàng biểu lộ ra ngoài. Thật ra hắn cũng là một người bình thường, cũng có thất tình lục dục.

Hắn yêu con gái, nhưng nếu không phải có Khoản Khoản đánh thức hắn, rất có khả năng hắn sẽ vĩnh viễn cùng Đường Tâm duy trì quan hệ cha con xa cách.

“Chuyện đêm nay làm con bé sợ hãi. Lúc trước anh không nên buông tha Khâu Nhược Nhã, anh nên tự tay giết chết người đàn bà kia, miễn cho cô ta lại đến hại Đường Tâm.” Hắn phẫn nộ nói, bỗng nhiên cảm nhận được đôi bàn tay mềm mại đang nắm chặt tay hắn, mềm nhẹ trấn an giống như có thể trấn an nỗi tức giận trong lòng hắn.

“Không cần lo lắng điều này, con gái anh rất kiên cường, người đàn bà diên kia không doạ được con bé đâu.” Khoản Khoản đưa tay lên chậm rãi chạm vào mặt hắn, biết rõ không nên, nhưng không cách nào kiềm chế mong muốn được chạm vào hắn.

“Người em lo lắng là anh kia. Em lo người đàn bà kia sẽ làm anh tổn thương.”

“Anh ư?” Hắn suýt nữa thì bật cười, không thể hiểu nổi nhìn cô. “Em xem thường anh quá rồi, Khâu Nhược Nhã làm sao có khả năng thương tổn đến anh kia chứ?” Hắn cảm thấy vô cùng kinh ngạc trước những lời cô nói nhưng cũng rất hưởng thụ cảm giác tay cô trên da thịt mình.

“Cô ta dùng những lời đó để tổn thương anh. Tuy rằng ngoài mặt anh tỏ vẻ không quan tâm, nhưng trong lòng lại nhớ rất kỹ. Sau đó đem những lời nói vớ vẩn đó tin là thật.” Khoản Khoản mềm nhẹ giải thích với hắn.

Tay cô di chuyển tới chiếc cổ cường tráng cả hắn, theo bản năng vuốt ve, giống như đang an ủi một con thú dữ. Cô không cảm thấy sợ hắn, vì cô biết dù hắn có đáng sợ đến đâu cũng nhất định sẽ không làm cô bị thương.

“Điều đó không đúng, anh không phải loại người máu lạnh vô tình, chẳng qua bọn họ còn chưa từng nhìn thấy con người thật của anh mà thôi.” Nói xong, mặt của cô hơi đỏ lên.

“Có lẽ, chỉ khi đứng trước mặt em anh mới để lộ ra cảm xúc thật của mình.” Hắn nói nhỏ, nghe thấy cô bé trên giường kêu nhỏ vì bị quấy rầy. Hắn lôi kéo Khoản Khoản đi về phía cửa phòng.

“Không cần đánh thức con bé, đi theo anh.” Hắn mời cô.

Khoản Khoản đứng nguyên tại chỗ, không biết bản thân có nên đáp ứng hắn hay không. Trong lòng cô có chút mơ hồ biết, nếu giờ phút này đi theo hắn ra ngoài, hai người tuyệt đối sẽ không chỉ nói chuyện xuông mà thôi. Trong đôi mắt hắn ẩn chứa ngọn lửa dục vọng bị kìm nén đã lâu, như đang khẩn cấp muốn dụ hoặc cô

Cô ngẩng đầu lên. Trong bóng tối tìm kiếm gương mặt hắn, con ngươi sâu thẳm trong đôi mắt hắn nhìn chằm chằm vào cô, cũng không nói gì chỉ nhìn cô với ánh mắt vô cùng ôn nhu.

“Khoản Khoản?” Hắn dùng giọng nói trầm thấp gọi cô, giống như tiếng gọi người mà hắn vô cùng yêu thương.

“Đừng sợ, anh sẽ không làm em tổn thương.” Hắn hứa hẹn. Phát hiện chính mình giờ này giống như một thằng nhóc mười bảy, mười tám tuổi non nớt, có chút khẩn trương lại có chút hưng phấn.

Cô hít sâu một hơi, đưa tay để vào lòng bàn tay hắn.

Trong mắt hắn chứa đầy hưng phấn, kéo tay cô ra khỏi phòng. Thân ảnh hai người biến mất phía sau cửa, cửa phòng nhẹ nhàng bị đóng lại.

Trong bóng tối, trên giường Đường Tâm đột nhiên mở to hai mắt, trong mắt tràn đầy ý cười. Cô bé bò dậy, cẩn thận nghiêng tai lắng nghe, đến khi nghe thấy tiếng cửa phòng ngủ của ba ba bị đóng lại thì khóe miệng liền lộ ra nụ cười khoái trá.

Cô bé nghĩ, rất nhanh cô sẽ có một người gia sư vĩnh cửu, bất quá từ nay về sau nhất định phải sửa miệng.

“Mẹ.” Cô bé thử kêu to vài lần, cảm thấy cách gọi này thật thoải mái.

Đường Tâm nhắm mắt lại, khoái trá tiến vào mộng đẹp. Trong mộng, cô bé mơ thấy không lâu sau Đường gia nhất định sẽ là một gia đình vô cùng hạnh phúc.

Cánh cửa phòng sau lưng vừa đóng lại, Khoản Khoản liền khẩn trương tới mức khó có thể hô hấp.

“Em nghĩ, tốt nhất là em nên về phòng mình.” Cô nhu nhược muốn chạy trốn, khẩn trương muốn rời đi. Nhưng tay còn chưa chạm tới tay vịn cửa, thân hình đã bị hắn kéo vào trong lòng, để lưng cô tựa vào trước ngực của hắn, giống như đang gần một đống lửa.

“Khoản Khoản, bây giờ em muốn bỏ chạy thì đã muộn rồi.” Hắn tựa vào bên tai cô thấp giọng nói, dùng răng khẽ cắn vành tai mẫn cảm của cô, sau đó lại thong thả liếm, vừa lòng khi nghe thấy cô thỉnh thoảng lại phát ra tiếng thở dốc.

Cô có thể cảm giác được, đôi tay đặt trên lưng mình đang phát ra nhiệt lượng vô cùng cao. Hơi thở hắn mang theo khát vọng cuồng dã, chạm tới da thịt mẫn cảm của cô. Giờ phút này tâm trí cô đang trôi lơ lửng, quên cả phản đối, chỉ có thể bất lực chờ đợi hai bàn tay hắn, mặc hắn muốn làm gì thì làm.

Đường Bá Vũ môi nhẹ lướt qua chiếc gáy mềm của cô. Ngón tay linh hoạt tiến vào trong lớp áo ngủ lạnh lẽo, tóm lấy dây đeo, dễ dàng hướng hai bên tách ra. Đảo mắt một cái, chiếc áo lót đã rơi xuống bên cạnh đôi chân thon dài của cô, hình thành một chiếc vòng tròn màu vàng nhạt.

Cô lập tức kêu lên một tiếng sau đó lùi lại, suýt chút nữa vướng phải chiếc áo mà ngã xuống.

“Em tưởng anh muốn nói về chuyện của Đường Tâm.”

Phương Khoản Khoản cố gắng giả ngu, nói ra lời nói dối sứt sẹo, còn mơ mộng hão huyền có thể toàn thân đi ra. Cũng không phải cô không khát vọng hắn, nhưng vì cô thật sự quá mức khẩn trương, vừa nghĩ đến việc sẽ cùng hắn triền miên, mặt cô liền đỏ bừng, không biết phải làm sao.

Tuy rằng hắn đã từng nhìn thấy toàn bộ thân thể của cô, thậm chí còn thăm dò tới nơi riêng tư nhất, nhưng cô vẫn không thể tưởng tượng, có thể cùng hắn làm ra những chuyện thân mật như vậy. Chỉ tưởng tượng thôi cũng đủ để mặt cô đỏ hết cả lên rồi.

“Em biết anh muốn không phải những thứ này.” Hắn nheo lại hai mắt, ánh mắt nhìn cô giống như loài thú dữ đang chờ mong được hưởng thụ bữa đại tiệc của mình.

Toàn thân hắn đang đau đớn, từ lúc bắt đầu gặp cô, khát vọng có được cô lúc nào cũng khiến cơ thể hắn xôn xao. Trong cuộc đời, hắn chưa từng khát vọng một người phụ nữ nào nhiều đến vậy.

Hơn nữa, hắn không chỉ yêu say đắm tấm hồn cô, mà còn vô cùng khát vọng thân thể cô.

Cô hoảng sợ đứng trước ánh sáng mừ nhạt của ngọn đèn ngủ. Ánh sáng xuyên thấu qua làn áo ngủ mỏng manh, làm cho hắn có thể thấy được cảnh sắc xinh đẹp nhất. Lòng bàn tay hắn cảm thấy ngứa ngáy, khát vọng được đụng chạm đến da thịt mềm mại của cô.

Ngọn đèn tô đậm lên những đường cong trên người cô, hai vai rất tròn, thắt lưng mảnh khảnh, cùng với hai chân thon dài, làm cho hắn cảm thấy miệng khô lưỡi khô. Hắn thong thả cởi bỏ trên người áo ngủ, lộ ra vòm ngực cường tráng, vững chắc.

“Đến bên người anh.” Hắn nhìn sâu vào đôi mắt cô rồi vươn tay.

Khoản Khoản nhìn hắn, hai chân run rẩy suýt chút nữa đứng không nổi. Hắn đứng trước mặt cô trần trụi mà cao lớn, trông như một vị chiến thần cao quý, giống như mọi thứ đều nằm trong tay hắn, cho tới bây giờ không một ai có thể làm trái. Tầm mắt của cô không dám nhìn xuống dưới, rất sợ khi nhìn thấy dục vọng của hắn nhất định sẽ hoảng sợ mà xoay người bỏ chạy

Cô tiến lên vài bước, khi bị hắn lấy tay kéo lại liền phát ra một tiếng mỏng manh kinh hô.

Hai người thân thể gần sát, hắn mạnh mẽ còn cô mềm mại. Hắn ôm lấy cô, đem cô đặt lên chiếc giường mềm mại, từ trên cao nhìn xuống cô.

Nửa người trên của cô nằm trên giường, hai chân lại đặt ở mép giường, mà hắn liền đứng ở giữa hai chân của cô, dục vọng nóng rực xuyên qua làn vải mỏng manh đặt ở nơi mềm mại của cô. Trong mắt hắn bừng lên ngọn lửa dục vọng. Hắn nhìn kĩ thân hình người con gái trước mắt, không buông tha bất kì phản ứng nào dù là nhỏ nhất. Tư thế đó làm cho cô có cảm giác bản thân mình vô cùng yếu ớt.

Cô có chút lo lắng. Hai tay che trước ngực. Tầm mắt của hắn quá mức nhiệt liệt, như đang dụ dỗ cô, cũng khiến cho cô có một chút sợ hãi, cô chưa từng trải qua chuyện này vì vậy cô đối với vấn đề tình dục cảm thấy vô cùng bất an.

Hắn nắm chặt hai cổ tay của cô, đưa lên qua đầu, làm cho cô chỉ có thể bất lực nằm ở dưới thân hắn. Hắn thong thả cúi người, dùng Hệ thống cấm nói bậyg ngực trần trụi cảm thụ thân hình mềm mại của cô.

“Ở yến hội khi vừa nhìn thấy em, anh đã nghĩ đem em ra khỏi nơi đó, anh sợ nếu mình ở lại đó quá lâu, sự tự chủ yếu ớt của anh sẽ vỡ vụn mất, ở trước mặt mọi người biểu diễn màn hổ đói ăn thịt sơn dương, đẩy ngã em trên mặt đất.” Ngay cả giọng nói của hắn cũng tràn đầy dục vọng, trong khi nói lại nhẹ nhàng cắn lên chiếc cổ trắng ngần của cô.

“Em cảm thấy rất lạ.” Cô khó khăn mở miệng, cũng giống như những lần trước mỗi khi hắn chạm vào đều khiến cô cảm thấy khó có thể hô hấp.

Hắn phát ra tiếng cười khàn khàn, một tay bao trùm lên bộ ngực sữa của cô, đầu tiên là nhẹ nhàng xoa nơi mềm mại đó, ngón tay dài đang đùa với nụ hoa đỏ bừng. Sau đó môi hắn thay thế những ngón tay, ngậm lấy nụ hoa vào trong miệng, cách lớp lụa màu vàng nhạt âu yếm cô, mang đến một dòng điện lưu khắp cơ thể cô.

Miệng hắn làm ướt lớp vải, khiến cho cô cảm giác có chút lạnh, thân hình tự nhiên run lên. Không chỉ là vì lạnh, cũng là vì hưởng ứng dục vọng của hắn.

“Anh cũng cảm thấy rất kì quái.” Hắn học giọng nói hoang mang của cô. Nhưng thanh âm thô giáp lại tiết lộ sự kích thích trong hắn. Hắn tựa vào bộ ngực sữa của cô, mang theo ý cười nói:

“Anh vẫn không ngừng nghĩ tới em, nhớ lại dáng vẻ khi em nằm trong lòng anh. Sau đó anh sẽ lại giống như những tên nhóc mới lớn vì em mà đau đớn. Cảnh trong mơ rất chân thật, lửa nóng trong người anh đều là vì em. Chỉ có em mới có thể xoa dịu cơn khát của anh.”

Khoản Khoản cắn môi, kiềm chế không rên rỉ ra tiếng. Loại cảm giác này quá mức mãnh liệt, làm cho cô không tự chủ được thở dốc. Bộ ngực sữa mềm mại phập phồng, ma sát vào trước ngực hắn, kích thích ngọn lửa trong hắn bùng cháy dữ dội.

Tay hắn dừng lại trước ngực của cô, thong thả cởi bỏ áo ngủ trên người cô. Áo ngủ bị cởi ra, khi nhìn thấy cô chỉ còn mặc quần màu vàng nhạt nằm trên giường, dục vọng trong mắt hắn có thể thiêu cháy bất cứ thứ gì.

Bàn tay ngăm đen lướt qua làn da láng mịn, nhẹ nhàng đi xuống vùng bụng bằng phẳng, chạm tới chiếc quần lót.

“Đều là màu vàng nhạt, quần áo của em đồng bộ à?” Hắn mang theo ý cười hỏi.

Cô muốn lấy hai tay che lấy thân thể của mình, nhưng tất cả đều vô ích, tay hắn dễ dàng bắt được tay cô, cô chỉ có thể nằm dưới thân hắn, nhận lấy sự quyến rũ từ hắn.

“Em mua chọn bộ để phối hợp mà.” Cô xấu hổ đỏ mặt thừa nhận, chưa từng nghĩ tới phải cùng một người đàn ông nói về mấy chuyện riêng tư này.

Hai mắt hắn sáng lên, trong khi nói vẫn không quên thong thả cởi chiếc quần lót bằng lụa của cô.

“Ngay cả khi chúng ta lần đầu tiên gặp mặt, chiếc áo lót màu xanh lục mắc vào áo khoác của anh cũng có quần cùng màu chứ?”

Khoản Khoản gật đầu, đột nhiên phát hiện quần lót đã bị cởi bỏ. Cô bối rối định đứng dậy, nhưng lại bị hắn dễ dàng áp chế.

“Để em đi đổi lại cho anh xem.” Cô đưa ra đề nghị, hy vọng xa vời có thể được hoãn thi hành án trong chốc lát.

Nhưng Đường Bá Vũ cũng không định buông tha cho món ngon đến tận miệng. Khoé miệng hắn cong lên thành một nụ cười tà ác, môi tìm đến đôi môi cô.

“Đừng vội, lần sau lại mặc cho anh xem.” Hắn hứa hẹn bên bờ môi run rẩy của cô, đêm nay sẽ không là một đêm duy nhất, bọn họ còn có rất nhiều thời gian để gần nhau.

Đôi môi hắn mang theo sự quyến rũ khó cưỡng, nhưng lại vô cùng ôn nhu, kiên định đoạt lấy hương vị ngọt ngào trong miệng cô. Cô có thể cảm nhận được ham muốn từ người hắn truyền tới, dục vọng nam tính của hắn đang để vào nơi mềm mại, mẫn cảm nhất của cô.

Khoản Khoản phát ra một tiếng thở gấp. Thân thể của cô run lên, trong cơ thể bị hắn nhóm lên ngọn lửa đang không ngừng thiêu đốt, chỉ có chạm vào hắn mới có thể làm cho cô cảm thấy thoải mái hơn một chút. Cô như đang bị cuốn vào một cơn lốc xoáy rất lớn.

Môi hắn theo môi cô dời đi, làm cho cô có thể thở dốc. Thon dài ngón tay chạm tới nụ hoa mẫn cảm. Quá nhiều kích thích làm cho cô có chút đau đớn, không khỏi nhíu mày phát ra một tiếng rên rỉ.

Ấm áp đôi môi dừng lại trước ngực của cô, lúc này đã không còn quần áo cản trở, hắn trực tiếp hôn lên nụ hoa của cô. Linh hoạt đầu lưỡi chạm tới da thịt mẫn cảm, khiến cô run lên thở dốc, khi cô khó nhịn nổi mới bắt đầu làm càn cắn hút.

“Không cần như vậy…… Đừng nhìn em…… Em không đủ xinh đẹp, em xấu hổ……” Cô giãy dụa duy trì chút lý trí còn sót lại.

Cô thật sự không hy vọng hắn nhìn chính mình. Cô biết mình cũng không xinh đẹp, kém rất nhiều so với những người đàn bà đẹp trước đây của hắn.

“Không cần dấu đi chính em, em là người xinh đẹp nhất.” Hắn thở dài, bàn tay hắn dời đi, ngón tay thon dài tới thăm dò nơi riêng tư ướt át của cô.

“Không……” Cô thở gấp, cảm giác được ngón tay hắn đang đi vào nơi mềm mại mẫn cảm nhất của cô, khiêu khích lên ngọn lửa ham muốn mãnh liệt trong cô. Ngón tay hắn không buông tha bất kì địa phương nào, đầu tiên là chạm nhẹ tới nụ hoa mềm, sau đó mới tiến vào thăm dò nơi ấm áp chặt khít ấy.

Cô đầu tiên là thở dốc, sau đó liền rên rỉ ra tiếng. Tiếng kêu yêu kiều của cô trong bóng đêm phiêu đãng càng có vẻ mê người. Cô không thể cự tuyệt ham muốn mà hắn mang lại, chỉ có thể di chuyển thân thể tới gần hắn, đi theo hướng ứng từng động tác của hắn. Ngón tay của hắn tiến vào rất sâu, sâu tới mức giống như đang chạm tới lòng của cô, làm cho cô nhịn không được mà phối hợp theo hắn.

“Chạm vào người anh, đừng buông ra.” Hắn nói nhỏ. Ngón tay thật sâu tiến vào, cảm nhận lấy sự ẩm ướt, mềm mại trong cơ thể cô. Nụ hôn cực nóng dời xuống chiếc bụng bằng phẳng, nhẹ nhàng cắn lên da thịt mịn màng nơi đó.

Hắn bị mê hoặc trước phản ứng của cô. Hắn cảm thấy vô cùng may mắn vì có được cô – một người phụ nữ hoàn toàn thuộc về hắn. Cô trao bản thân mình cho hắn mà không hề giữ lại bất cứ thứ gì. Đây là điều mà bất kì người đàn ông nào đều mơ ước có được.

Khoản Khoản bị hắn đùa sắp phát điên, cô cảm giác được ngón tay hắn đang không ngừng tiến vào sau đó lui ra, rồi lại tiến vào, gợi lên những phản ứng trong cô, làm cho cô cảm nhận được ham muốn mãnh liệt của hắn. Cô không thể kiềm chế mà nắm chặt lấy chiếc chăn dưới thân, vung vẩy mái tóc để tạm thời thư giải quá nhiều vui sướng.

“Đường Bá Vũ.” Cô hô lên tên của hắn.

Hắn mỉm cười, nhanh hơn tốc độ trên tay, một tay kia chạm tới hoa hạch mẫn cảm, dụ dỗ ra ấm áp mật dịch.

Khoản Khoản không còn khả năng tự hỏi, tay cô bám lấy hắn, muốn ngăn cản không cho hắn rời đi. Cô định khép lại hai chân, nhưng vì thân mình khổng lồ của hắn vẫn đang nằm giữa hai chân cô nên không thể như ý muốn, chỉ có thể khóc nức nở cảm nhận được khoái cảm mãnh liệt tràn khắp toàn thân.

Trong khi cô đạt đỉnh, hắn vẫn không buông tay, liên tục cho tới khi cơn cực khoái của cô qua đi.

Trên tay hắn còn có mật nước của cô, nhìn thấy dáng vẻ hồn nhiên của cô, bên đôi môi khêu gợi của hắn nổi lên nụ cười vừa lòng.

Thân hình ngăm đen cao lớn bao trùm lên thân thể của cô, đem thân thể nhỏ bé của cô đẩy lên trên giường

Cô theo đỉnh cao khoái lạc từ từ tỉnh lại, mở to hai mắt hoang mang nhìn hắn. Khi cô bắt gặp ánh nhìn của kẻ đi săn trong mắt hắn, trực giác khiến cô cảm thấy sợ hãi. Nhưng thân hình hai người vẫn đang kề sát với nhau, cô căn bản không còn đường trốn. Trong nháy mắt dục vọng nam tính to lớn của hắn đã đi vào nơi ẩm ướt mềm mại của cô.

Cô kêu lên một tiếng, hai tay để trên ngực hắn. Một cảm giác kì lạ đột nhiên ập tới khiến cho cô bị mê hoặc.

Lúc bắt đầu cũng không dễ dàng, bởi vì cô thật sự quá nhỏ, mà dục vọng của hắn lại lớn như vậy, cô có chút nghi ngờ bản thân có thể tiếp nhận được hắn hay không.

“Tiếp nhận anh, không cần kháng cự, để cho anh yêu em.” Hắn nói nhỏ dụ dỗ cô, ngón tay tìm tới nơi hai người vừa kết hợp, chạm tới hoa hạch mẫn cảm của cô, sau đó thong thả ấn vào, cho tới khi cô bắt đầu hưởng ứng, dục vọng nam tính của hắn đột ngột tiến lên, phá tan tầng lá chắn, tiến vào trong nơi mềm mại, chặt khít của cô.

“A……” Cô phát ra tiếng thét nhỏ, trừng lớn ánh mắt thừa nhận cảm giác trước nay chưa có. Hắn đã ở trong cơ thể của cô, như vậy nóng rực, như vậy to lớn. Cô thở hào hển, nháy mắt đau đớn rất nhanh bị sự vui thích bao phủ, ngón tay cô nắm chặt cơ bắp săn chắc trên vai hắn, cảm nhận lực lượng to lớn của hắn.

“Khoản Khoản.” Hắn kêu lên tên cô, nhìn ánh mắt mông lung, ướt át của cô, hạ thân bắt đầu xâm nhập ngày càng sâu.

Hắn mang đến kịch liệt gió lốc, đem thần trí của cô đều biến mất. Cô uyển chuyển, yêu kiều hưởng ứng hắn. Tiếng rên rỉ mềm mại cùng tiếng gầm nhẹ quanh quẩn trong phòng ngủ. Tay hắn vẫn đang âu yếm nơi mẫn cảm của cô, làm cho cô mê muội, không tự chủ được hưởng ứng mỗi lần tiến lên của hắn.

Hai người giống như hai nửa được ông trời an bài, giờ phút này hai người kết hợp hoàn mĩ như vậy, phù hợp như vậy.

“Em là của anh, cả đời này đều là, anh sẽ không để em rời đi.” Hắn nói nhỏ. Nóng rực hơi thở phất qua tai cô, tiếp tục lấy kịch liệt ôn nhu để tra tấn cô.

Cô như đang trôi nổi trong đại dương khoái cảm, chỉ có thể ôm chặt lấy hắn, thừa nhận tất cả những gì hắn mang lại.

Hắn bắt đầu mạnh mẽ tiến lên, khiến cô yêu kiều lên tiếng. Cô chỉ cảm thấy cảm giác vui sướng vừa xa lạ vừa quen thuộc này lại một lần nữa chiếm lấy cô. Nhưng lần này cảm giác ấy tới quá mức mãnh liệt, bởi vì hắn đang ở lại trong cơ thể cô, sự kích động của hắn truyền tới cô, khiến cô cảm nhận khoái cảm chưa từng có đang bùng nổ.

Cô hoảng sợ muốn tránh đi, hai tay để trước ngực hắn, không biết nên hưởng ứng hắn vẫn là đẩy hắn ra.

“A, Đường Bá Vũ,” Cô kinh hoảng hô lên, cảm nhận được hắn tiến lên càng thêm kịch liệt, như muốn chặt chẽ khảm nhập tới nơi sâu thẳm trong cô, kiếp này không bao giờ tách ra.

“Xin anh……” Kỳ thật, cô cũng không rõ, chính mình đến tột cùng là đang cầu xin điều gì.

“Không cần sợ, anh ở cạnh em.” Hắn nói nhỏ, lửa nóng hô hấp lướt qua da thịt mẫn cảm của cô, bởi vì trong cô quá khít mà hơi thở có chút khó khăn.“Đi theo anh, Khoản Khoản, không cần sợ, anh yêu em!”

Cô trừng lớn hai mắt, không thể xác định tột cùng nghe thấy gì. Cô muốn hỏi cho rõ ràng, nhưng khi cảm nhận được lần tiến lên cuối cùng của hắn, cô đã mất khả năng tự hỏi.

Một chút hữu lực tiến lên, đưa cô lên đỉnh. Cô phát ra tiếng yêu kiều kịch liệt, không có lựa chọn nào khác chỉ có thể ôm chặt lấy thân hình cường tráng của hắn. Cô nhắm chặt hai mắt, cảm nhận được khoái cảm bùng nổ trong cơ thể. Trên người Đường BáVũ phát ra tiếng gầm trầm thấp, ở nơi mềm mại của cô giải phóng, sau đó suy sụp đổ xuống

Không muốn đè nặng cô, hắn lấy sức lực còn sót lại cẩn thận đem cô đặt tại bên người, hai tay ôm lấy cô, âm thầm phát thệ sẽ không bao giờ để cô dời đi. Trong bóng tối, cô nghe thấy hắn hô hấp dần bĩnh tĩnh lại, sau khi đạt tới cao trào dần dần đi và giấc ngủ.