Cực Đạo Hoa Hỏa

Chương 37



CHƯƠNG 37 CÔNG VIÊN TRÒ CHƠI CỦA TRẺ EM HẠNH PHÚC.

Cổ đông lớn nhất của công viên giải trí là bạn của La Ký, mới sáng sớm đã nhận được điện thoại của hắn nói muốn dẫn một người vô cùng quan trọng đến vui chơi khiến cho người bạn kia ất giáp không hiểu gì cả. Cấp bậc lễ nghĩa tất nhiên vẫn thể không chu toàn nên người bạn kia đã đặc biệt sắp xếp mấy tên tay chân rảnh rỗi chuẩn bị tốt quà tặng nhân dịp lần đầu tiên gặp mặt chị dâu. Ai ngờ khi La Ký dừng trước xe, người trên xe bước xuống, bước chân thong thả, tuy rằng vô cùng xinh đẹp chói mắt, nhưng xác thực không hề có chút nữ tính………..một thiếu niên a!!!

Thiếu niên tuổi còn rất trẻ, vì bệnh nặng mới khỏi nên khuôn mặt trắng thuần rất gầy. Thời tiết rất ấm áp mà cậu ta còn mặc áo khoác ngoài dày sùm sụp với quần bò, bị La Ký mạnh mẽ ôm vào lòng, nghênh ngang tiêu sái bước vào công viên.

“La tiên sinh hôm nay đến đây thực làm chúng tôi cảm thấy hãnh diện, vị này là…….” Quản lý công viên hung mãnh quan tâm áp đảo hết thảy.

“Là tổ tông của tôi.”

“…… Cái gì?”

Mặt La Ký không chút thay đổi: “Đưa nhóc này là tổ tông của tôi.”

Trên mặt người quản lý xuất hiện vẻ hiếu kỳ khó che dấu.

Lâm Phong nâng mắt nhìn. Trong khu trò chơi tiếng ồn ào rộn ràng, nhốn nháo, tiếng cười vui cùng những tiếng thét chói tai liên tiếp truyền đến. Lâm Phong về mặt này hoàn toàn chỉ như một đứa trẻ, đối với sự náo nhiệt không cách nào có thể cưỡng lại mà hướng tới, nhịn không đươc vụng trộm giương mắt nhìn đu quay khổng lồ đang chậm rãi quay vòng cách đó không xa, tiếng thét chói tai khi chơi thuyền hải tặc cùng xe leo núi.

La Ký nở nụ cười.

Lâm Phong lập tức cúi đầu, thanh âm hờn dỗi nói: “Tôi đói.”

Trước cửa căng tin khu trò chơi, một hàng dài người đang xếp hàng chờ, vì mới khai trương nên cửa hàng đang liên tục khuyến mại, tặng quà. Lâm Phong không ý thức được đặc quyền của mình nên cứ đứng phía đuôi mà chờ, không quá hai phút đã bị ánh nắng mặt trời nướng cho choáng váng, La Ký khoái trá cười, trực tiếp đem cậu kéo vào trong ngồi.

“Súp ngô bơ, bít tết chín năm phần, salad rau, sau khi ăn điểm tâm bánh ngọt, một ly rượu đỏ, và…..một cốc nước cam đi.”

La Ký buông thực đơn, bồi bàn còn chưa kịp rời đi, đột nhiên Lâm Phong mặt không chút thanh đổi nói: “Hamberger, khoai tây.”

“……….” Trán La Ký nổi đầy gân xanh.

“Tôi muốn hamberger khoai tây, và một phần sunkist.” (Sunkist aka nước giải khát có ga, màu da cam đặc trưng)

Bồi bàn bộ mặt kì quái run rẩy: “Nhưng vị này lúc nãy vừa gọi súp ngô bơ, bít tết và salad…….”

“Hai phần hamburger khoai tây.” Ngữ khí Lâm Phong không chút gợn sóng lặp lại, “Thêm một phần Sunkist nhiều đá nếu không thay bằng một phần coca cũng được.”

Ánh mắt bồi bàn chuyển về phía La Ký, vẻ mặt đồng ý toàn là thức ăn không tốt cho sức khỏe.

Tộc trưởng ý đồ muốn khai thông đầu óc cho trẻ nhỏ: “Hamberger với khoai tây đều chiên trong nhiệt độ cao, nhiều chất béo đối với cơ thể không tốt, ăn nhiều sẽ làm mỡ gan tăng cao. Tưởng tượng xem nếu gan em bị một đống mỡ bao lấy, toàn là mỡ ngấy, trắng bóng…….”

“Căn nặng của tôi tạm thời không cần lo lắng, anh mới cần cẩn thận tăng mỡ gan.”

Lâm Phong liếc La Ký một cái, từ đầu đến chân, ánh mắt dừng lại vùng bụng hai giây, ánh mắt tràn đầy miệt thị không thèm che dấu.

…….Đàn ông không có cơ bụng không gọi là đàn ông, không cần dùng loại ánh mắt miệt thị này châm chọc tôn nghiêm của đàn ông a, cẩn thận lúc về tôi trị tội em! La Ký phẫn nộ ngồi một chỗ, khẽ cắn môi đem những lời rít gào nuốt lại vào bụng. (hohoho……anh Ký già cũng có bụng bia sao??? *nhìn miệt thị*)

Lâm Phong mặt không đổi nhìn bồi bàn, một giây sau, trên cổ bồi bàn xuất hiện năm ngón tay như kìm sắt: “Hamberger khoai tây, hai phần, nhanh lên!”

Bồi bàn gật đầu sau đó cầm lấy thực đơn gió cuốn mây tan, nhanh như chớp chạy mất.

La đại thiếu gia phong lưu tiêu sái, đứng đầu gia nghiệp lừng lẫy một phương rốt cục phải ở căng tin công viên giải trí làm trò cười, cùng bảo bối nhỏ nhà mình như đánh trận ăn xong một phần hamburger. La Ký khi còn bé đã bị đưa sang Mĩ, không biết tự mình nấu ăn, không biết gọi điện thoại đặt cơm lại thêm tội lười, ba tháng liền hắn chỉ ăn hamburger với sandwich. Từ đó về sau hắn chỉ cần nhìn thấy hamburger là đã cảm thấy ghê tởm, thề rằng cả đời này sẽ không bao giờ đụng đến cái loại này nữa. Ai biết ngày qua tháng lại, trưởng tộc La gia đã quen hàng ngày tọa ủng Kim Sơn cẩm y ngọc thực lại một lần nữa lưu lạc đến nước bị ép buộc phải ăn cái loại đồ ăn không tốt cho sức khỏe này. Mệnh hắn, có thể nói là bi thảm đi.

Thuần thục đem khoai tây cho vào miệng nhai nhai nuốt nuốt, ánh mắt La Ký hung hăng nhìn chằm chằm Lâm Phong: “Em hẳn là rất thích ý đi?”

Lâm Phong chậm rãi nhấm nháp phần hamburger gà nói: “Anh làm sai rồi!”

“…… Cái gì làm sai?”

“Sốt cà chua,” Lâm Phong đem gói sốt cà chua to xé mở, đưa tới trước mặt La Ký, “Ăn khoai tây chiên thì phải ăn với sốt cà chua nếu không chính là coi thường khoai tây chiên. Ăn sốt cà chua đi, bằng không không tính là đã ăn xong.”

La Ký im lặng một lúc lâu, nói: “Tôi thật muốn đánh em a, Lâm Phong.”

Lâm Phong mở to đôi mắt thủy lượng nhìn hắn, mi mắt dài nồng đượm khẽ khép lại, tựa cây quạt nhỏ.

La Ký cầm lên gói sốt cà chua to, tự mình lên tinh thần, hăng hái đem toàn bộ sốt cà chua cho vào miệng. Một giây sau, toàn bộ ngũ quan hắn đều lệch vị trí, đại khái là thần kinh bị kích thích quá độ mà làm cho khuôn mặt bị biến đổi, biểu tình cực kì đáng sợ: “……này…….như thế em đã vừa lòng chưa?…….”

“Không, hoàn toàn không hài lòng, tuyệt đối không.” Lâm Phong chỉa chỉa khoai tây trước mặt mình, “Tôi còn chưa ăn xong anh đã ăn hết sốt cà chua của tôi, thật sự là rất ích kỉ a. Phục vụ! Bàn này cần hai túi sốt cà chua đặc nữa, cám ơn!”

Công viên trò chơi càng gần trưa người đến càng đông. Mọi người cứ chen chúc thành một hàng dài trước cửa Lâu đài ma ám. Ngày đầu tiên khai trương, lâu đài ma ám trở thành cơ hội lớn chơi trò thi gan, bên trong không ngừng truyền ra những tiếng khóc nức nở của hồn ma, rất nhiều đôi tình nhân nắm tay nhau run rẩy đi vào.

“Tôi muốn đi đua xe.” Lâm Phong nói.

“Rất kịch liệt. Em không chịu nổi đâu.” La Ký nói.

“Tôi muốn ngồi thuyền hải tặc.” Lâm Phong nói.

“Em muốn lộn ngược rồi té xỉu đúng không?!” La Ký nói.

“Vậy anh nói xem chơi cái gì?” Cuối cùng Lâm Phong hỏi.

“Lâu đài ma ám.” La Ký giấu không được mỉm cười xấu xa, “Đêm tối, ma quỉ âm thầm từ những ngóc ngách bất ngờ nhảy ra, một tiếng thét chói tai làm cho trẻ nhỏ vì quá sợ hãi mà lao vào vòng tay ôm ấp của người lớn…….”

Lâm Phong bình thản nhìn hắn một cái, xoay người hướng lâu đài ma ám đi đến: “Lâu đài ma ám sao? Tôi rất sợ hãi nha anh chàng dũng cảm, phải nhớ bảo vệ tôi thật tốt nha, anh chàng dũng cảm!”

Trong lâu đài, ma cà rồng đầy rẫy. Dọc theo hành lang, trong quan quan tài, những thi thể cứ đua nhau nhảy ra, những bức tường đẫm máu, những tiếng đập cánh uỳnh uỵch, những tiếng thét rin rít, kéo dài từ đông sang tây.

Nửa tiếng sau, cửa lâu đài mở, tộc trưởng dũng cảm hô mưa gọi gió mang theo trẻ nhỏ đi ra, trẻ nhỏ mặt không đổi sắc chăm chú nhìn phía trước, tộc trưởng mặt vàng hừ hừ cười nhỏ, vô cùng nhẹ nhàng vô cùng vui sướng.

“La Ký, trên đời không có ma quỷ, đây đều là nhân viên công viên hóa trang thành ma đi dọa người thôi, anh nói đúng không?” Lâm Phong nói.

La Ký cực lực xác nhận: “Đúng vậy! Hoàn toàn không có gì đáng sợ! Tuyệt đối không đáng sợ! Tất cả đều là lừa người thôi!”

“…….Mấy cái thứ hút máu đều là giả, còn cái hồn ma đột nhiên nằm úp sấp lên người anh cũng là giả nốt, cái bộ xương kia kỳ thật thì làm bằng sứ thôi, anh nói xem đúng không?”

“Đúng vậy! Cái tên hồn ma kia chẳng qua chỉ là tên nhân viên nhảy lên ăn đậu hũ tôi thôi! Còn có nửa cánh tay bị chặt, màu đỏ vừa nhìn đã biết là đồ giả rồi! Hoàn toàn không có gì đáng sợ a! A ha ha ha ha!”

“…….Nếu anh đã thực sự không sợ như vậy thì có thể hay không buông tay áo tôi ra a,” Lâm Phong rứt tay áo bị nắm chặt tới mức sắp bị xé rách ra khỏi tay ai đó, “Anh làm vậy khiến tôi ngay cả đường cũng đi không nổi a, người lớn dũng cảm!”

(hô…..hô…hô…..oa, bác Ký già ơi, thiệt mất hình tượng quá đi a!!!! ha ha ha ha ^^___^^)