Cự Tinh Chi Danh Khí Lô Đỉnh

Chương 99: Phiên ngoại nhị bánh bao + Hàn Chiêu x Diệp Thừa 1(gia tăng phiên ngoại)



CHƯƠNG 99 PHIÊN NGOẠI NHỊ BÁNH BAO + HÀN CHIÊU X DIỆP THỪA 1(GIA TĂNG PHIÊN NGOẠI)

“Bánh bao” tên này làm Kỳ Phong vô cùng oán niệm, mỗi ngày vừa nghĩ tới đã cảm thấy dại dột không thể chịu đựng được, nhưng toàn gia đều đem tên này trở thành bảo bối, nhìn thê tử mỗi ngày kêu”Bánh bao bánh bao”, nhìn đại nhi tử mỗi ngày “Em trai bánh bao, khi nào đi ra” ánh mắt tha thiết, cứ việc người nào đó thực không cam lòng, cũng chỉ có thể không tình nguyện tiếp thu.

Ngày cứ như vậy, đảo mắt đến tháng thứ 9.

Mắt thấy ngày thằng nhóc đi ra càng ngày càng gần, toàn gia cao thấp càng thêm rối loạn, nhất là Kỳ Phong, từ khi nhìn thấytiểu cánh tay của tiểu nhi tử rõ ràng, còn có mân mê tiểu thí thí xong, liền lâm vào nôn nóng cùng cuồng nhiệt mỗi ngày giống đánh kê huyết, luôn luôn muốn đi vào cửa hàng đồ sơ sinh làmmột lần đại càn quét.

Mặc dù bình sữa, nôi, quần áo lót linh tinh đã chất đầy trong nhà, y vẫn cảm thấy không hài lòng, thường xuyên vuốt bụng Lạc Khâu Bạch, nôn nóng nói, “Trong nhà đồ vật quá ít, còn muốn mua nhiều hơn nữa một chút, em nói thằng nhóc có thể không thích đồ anh mua không?”

Y lo âu lại nghiêm trang chững chạc đem Lạc Khâu Bạch đùa ngửa tới ngửa lui, hắn nói cho y biết tiểu hài tử bộ dạng nhỏ xíu, mua nhiều đồ như vậy cũng không dùng được, nam nhân nhiệt tình mới hơi chút chút lạnh lại, gật đầu đáp ứng, đối với tập tranh đồ dùng bảo bảo trong tay nhìn lại nhìn, luôn luôn không có biểu tình gì trên mặt nhưng lại lộ ra một tia thất vọng.

Vài ngày gần đây, Kỳ Phong lại mê dưỡng thai, mỗi ngày trừ đi làm, chiếu cố Lạc Khâu Bạch, chính là cầm một quyển truyệnkể chuyện cho hai đứa con trai.

Tối hôm đó, dưới ngọn đèn u ám, còn dư một hai tháng cuối, Lạc Khâu Bạch trở nên càng thêm thích ngủ, lúc này đang nằm trong ổ chăn ngáp, Đoàn Đoàn ôm gà Tiểu Hoàng oa tại một bên, mở to đôi mắt như quả bồ đào, vẻ mặt nghiêm túc nghe Phong Phong kể chuyện.

“… Từ trước có một vương tử anh tuấn, trong rừng cây nhặt được một quả trứng rồng rất xinh đẹp…”

Kỳ Phong mặt không đổi sắc nhớ kỹ sách, một bàn tay vuốt bánh bao, tựa hồ nhẹ nhàng dỗ bé đi ngủ, không khí ấm áp tốt đẹp, mà bên cạnh Đoàn Đoàn lại nhịn không được oai đầu nói, “Vì cái gì ngô… Là trứng rồng? Không phải là công chúa sao?”

Trên mặt Kỳ Phong xuất hiện một đạo vết rách, nhìn thoáng qua nghiêm túc lên tiếng la xuẩn nhi tử, “Trên sách viết như vậy, thằng nhóc con lại không hiểu, không cho ngắt lời, còn muốn nghe không?”

Xuẩn nhi tử con cũng dám chọn, là muốn cho ba ba trước mặt đệ đệ con xuất khứu sao?

Đoàn Đoàn bĩu bĩu môi, cúi đầu trạc bụng nhỏ của mình, nhỏ giọng nói, “Nhưng ba ba nói … Đều là công chúa…”

“Vương tử thực thích quả trứng rồng này, liền đem nó ôm trở về nhà cẩn thận chiếu cố ấp trứng…”

“Không đúng… Ấp trứng rõ ràng là gà mái, vương tử muốn cùng công chúa ngô… Hôn hôn, mới không rảnh ấp trứng, Phong Phong ngốc ngốc…”Đoàn Đoàn thực không cổ động ngáp một cái, nhìn Kỳ Phong nhiều ít mang điểm ghét bỏ.

Sau đó bé mân mê mông nhỏ dán đến trên bụng Lạc Khâu Bạch, tiểu móng vuốt sờ a sờ, “Em trai bánh bao, anh che lỗ tai cho em, emđừng nghe.”

Tiểu bánh bao trong bụng vẫn luôn cùng anh traiĐoàn Đoàn thực thân cận, cơ hồ mỗi lần hai tiểu tử kia cách bụng gặp mặt đều sẽ có hỗ động, lúc này bánh bao vẫn luôn không phản ứng đột nhiên động vài cái, trong bụng bơi qua bơi lại, tiểu nắm tay còn vươn ra, một bộ muốn cùng Đoàn Đoàn vỗ tay.

Bị nhi tử ghét bỏ lập tức làm Kỳ Phong nóng nảy, y lược tiếp theo câu “Thằng nhóc con phiên thiên!” Tiếp liền muốn thu thập tiểu tử kia.

Tiểu tử kia “Nha a” một tiếng ôm đầu chạy trốn tiến vào ổ chăn, phụ tử lưỡng mỗi ngày đều phải nháo như vậy, vốn là sẽ không ngủ Lạc Khâu Bạch trực tiếp bị bọn họ làm cho tức cười, ôm tiểu tử kia nói, “Được rồi, hai người đừng làm rộn, Kỳ Phong anh lớn rồi còn chấp nhặt với hài tử.”

Hắn xoay thân, Kỳ Phong nhanh chóng tiến lên ôm, lúc này cũng không để ý thu thập Đoàn Đoàn, “Em nhanh chóng nằm xuống, thằng nhóc này nặng như vậy, em đừng ôm nó.”

Bị ghét bỏ Đoàn Đoàn béo hướng y nhăn mặt, Lạc Khâu Bạch bật cười, “Em từ sáng tới tối ôm anh ngủ đều không ngại nặng, trọng tải người nào đó còn nặng hơnĐoàn Đoàn nhiều.”

Kỳ Phong mặt cứng đờ, tiếp xuất một tầng đỏ ửng, thê tử của ylại ởtrước mặt hai đứa con trai chia sẻ chuyện trong ổ chăn của bọn họ, quả thực là… Không biết xấu hổ!

“Loại ôm này cùng cái loại này có thể giống sao.”

Kỳ Phong thoáng nóng nảy mở miệng, Đoàn Đoàn đã nghe không hiểu hai ba ba đang nói cái gì, hết sức chuyên chú cùng em trai bánh bao lặng lẽ nói chuyện, Lạc Khâu Bạch nhướng mày liếc y một cái, cười gật đầu, “A —— Nguyên lai không giống a, kia Kỳ lão bản nói cho em nghe một chút đi, loại này cùng cái loại này rốt cuộc có cái gì không giống?”

Nói những lời này hắn ôm thắt lưng Kỳ Phong, bụng so với mặt hắn đi trước một bước, dán đến trên người Kỳ Phong, tiểu tử trong bụng cao hứng lăn.

Cách một tầng thịt chính là huyết mạch tương liên thập phần kỳ diệu, mỗi một động tác của tiểu tử kia, Kỳ Phong đều có thể cảm giác được, timy đập nhanh mấy lần, biểu tình lại càng đỏ hơn, “Em… Không cần kháo gần như vậy!”

Y đem đầu xoay sang một bên, một bàn tay lại yêu thích không buông tay vuốt hình dáng tiểu nhi tử, tiểu tử kia hình như có sở cảm, lội tới cùng y dán đồng thời, Đoàn Đoàn ngạc nhiên mở to hai mắt, “Oa, em trai bánh bao giống như một con cá nhỏ!”

Tiếp tiểu tử kia vì biểu hiện chính mình cũng có thể “Linh hoạt” như vậy, cả người cũng thấu đi lên dán tay Kỳ Phong, giống một tiểu miêuvừa ngoan lại ngốc.

Hai đứa con trai đều bên người, Kỳ Phong dùng sức khắc chế không ngừng thượng kiều khóe miệng, Lạc Khâu Bạch đã sớm thấy ngụy trang của y, đè lại tay y nhẹ giọng nói, “Lấy ra đi, đây là đầu nhỏ của bánh bao, nó còn đang làm nũng với anh.”

Kỳ Phong vội ho một tiếng, trong nháy mắt đỏ mặt hoàn toàn vô pháp che dấu, xuẩn nhi tử lớn nhỏ đều giống thê tử thị sủng mà kiêu, làm phụ thân cùng chồng, ytuyệt đối tuyệt đối không cao hứng!

Dạ thâm nhân tĩnh, Kỳ Phong ôm Đoàn Đoànsang phòng cách vách, mất sức của chín trâu hai hổ mới đem tiểu tử kia dỗ ngủ, y quyết định cho tiểu nhi tử một mình “Khai tiểu táo”.

Y mua một cái tai nghe rấ lớn cùng đĩa nhạc Beethoven, Mozart linh tinh gì đó, để lên bụng Lạc Khâu Bạch, mỹ kỳ danh viết: Nung đúc tình cảm sâu đậm.

Lạc Khâu Bạch bị 囧, nhanh chóng đem tai nghelấy xuống ném sang một bên, “Bánh bao còn chưa sinh ra, có cái gì tình cảm sâu đậm mà nung đúc, anh đừng giảo hợp, còn để cho người ta ngủ không?”

“Điều này sao gọi giảo hợp? Trách không được Đoàn Đoàn ngốc như vậy, đều là bởi vì dưỡng thai không tốt, anh cũng đã sớm nói từ phụ nhiều bại nhi, em hiện tại không nắm chặt thời gian, chẳng khác nào để nhi tử thua ở lúc bắt đầu.”

Kỳ Phong trừng hắn liếc mắt một cái, vẻ mặt nghiêm túc lại tính trước kỹ càng nói, “Đòan Đoàn cùng bánh bao, tương lai là người muốn làm đại sự, cho nên vấn đề giáo dục tuyệt đối không thể lơi lỏng, thiên văn địa lý, thương trường chém giết, ngoại ngữ đàn dương cầm… Cái gì cũng không thể hạ xuống, hiện tại đã đủ xuẩn, chẳng lẽ còn muốn xuẩn cả đời?”

“…” Lạc Khâu Bạch co rút khóe miệng, nghĩ đến đại nhi tử kia nhìn thấy ăn liền hai mắt tỏa ánh sáng mặt bánh bao, tái cúi đầu coi trộm một chút tiểu tử trong bụng còn chưa sinh, lại bởi vì một cái bánh bao mà ném xuống “Tiết tháo”, nháy mắt có chút muốn cười.

Chỉ bằng hai tiểu tử kia, cái gọi là làm đại sự, chẳng lẽ là chính là lao ra địa cầu, ăn vũ trụ sao?

“Bọn họ một đứa mới ba tuổi, một đứa khác còn chưa sinh…”

“Tuổi không phải vấn đề.” Kỳ Phong nhíu lại mi, thê tử của y như thế nào một chút ánh mắt cũng không có, hài tử của phù dung câu, làm sao có thể là vật trong ao, thật sự là không có dã tâm.

“Về sau em không cần tổng giáo nhi tử một ít loạn thất bát tao, cái gì làm nũng làm mình làm mẩy, thị sủng mà kiêu, khi bọn họ thấy mặt liền động thủ động cước cái gì với anh, đều phải tránh, này đó tư tưởng cặn bã, anhmiễn cưỡng tiếp thu là có thể, không cho tái phá hư nhi tử.”

Uy! Mỗi lần làm nũng làm mình làm mẩy, còn trước mặt nhi tử động thủ động cước chính là anh, con mẹ nó anhđừng có ác nhân!

Lạc Khâu Bạch bị sặc một cái, hung hăng xem thường, quyết định không phản ứng người kia.

Kỳ Phong thấy thê tử rốt cục không nói, thấu đi lên hôn hôn trán hắn, trầm giọng nói một câu “Em đi ngủ sớm một chút, không cần lo lắng tiến độ học tập của nhi tử”, nói xong yđặt tai nghe ở trên bụng Lạc Khâu Bạch, mở ra một quyển 《 Tư trị thông giám 》, quyết định tiếp tục cho tiểu nhi tử nung đúc tình cảm sâu đậm.

Em tuyệt không lo lắng tiến độ học tập của nhi tử, tiểu tử kia còn chưa có sinh ra có thể nghe hiểu được 《 Tư trị thông giám 》 không phải con em, là Na Tra.

Lạc Khâu Bạch thật sự bị đánh bại, nhìn vẻ mặt nghiêm túc, như là nghiên cứu học thuật của Kỳ Phong, ở trong lòng hít một hơi, quyết định để người này dời đi một chút lực chú ý, đừng làm chuyện kỳ quái.

Vì thế, hắn nhấc chân đạp y một chút,”Uy.”

Kỳ Phong mới vừa lật một trang sách, nhướng mày nghi hoặc nhìn hắn.

“Em chảy mồ hôi, muốn đi tắm rửa.”

Nghe đến đây, Kỳ Phong đổi sắc, lần này cả《 Tư trị thông giám 》 cũng cố không quản.

“Tắm rửa” hai chữ này trong 9 tháng này, đối với y quả thực thành một loại “Trừng phạt”. Bởi vì lo lắng thê tử, y từ khi biết có tiểu nhi tử, sẽ không có để Lạc Khâu Bạch tự tắm.

Y không cách nào tiếp thu trừ y ra bất luận kẻ nào bính Lạc Khâu Bạch, cho nên bất cứ chuyện gì đều tự thân vận động, gội đầu, tắm rửa, sữa tắm… Tất cả đều là y làm, nhìn thân thể thon dài của Lạc Khâu Bạch ngâm trong nước ấm, phiếm xuất hồng sắc nhợt nhạt, bị bọt biển màu trắng như ẩn như hiện che đậy, mắt xếch màu đen cũng giống như hơi nước, liếc mắt một cái, nếu là phù dung câu kêu một tiếng tên của y…

Quả thực là một loại hạnh phúc tra tấn.

Trước ba tháng, y khuyên bảo tiểu nhi tử của mình còn không xong, không thể hành động thiếu suy nghĩ.

Sau ba tháng, ngẫu nhiên thân mật một phen, lại nước ở xa không giải được cái khát ở gần.

Ba tháng cuối cùng, trọng trung chi trọng, nhìn thấy thằng nhóc sắp hình thành, y có tái đại hỏa cũng phải chịu đựng.

Nhẫn đến mức tận cùng, y không chỉ một lần ở trong lòng oán giận, y lúc trước muốn một tiểu xuẩn nhi tử là cỡ nào ngu xuẩn.

9 tháng, hai nam nhân trong độ tuổi khỏe mạnh mỗi ngày xem được ăn không được, một người trường cửu nhẫn nại một chút liền cháy, một người khác thân thể bởi vì trong thời kì đặc biệt trở nên dị thường linh mẫn, gió thổi cỏ lay đều đại hỏa lửa cháy lan ra đồng cỏ, mỗi lần tắm rửa đều muốn giải khát, thật sự tra tấn người.

Hiện giờ thê tử của yvào lúc đó lại chủ động yêu cầu đi tắm rửa…

Kỳ Phong khô cổ, đồng tử thâm trầm, “Đã trễ thế này, em đột nhiên muốn đi tắm rửa làm gì?”

Lạc Khâu Bạch thượng kiều khóe miệng, “Hôm nay nóng, trên người của anhnếu đột nhiên có nhiều hơn mười cân thịt, cũng sẽ vừa động liền một thân mồ hôi.”

Kỳ thật hắn chưa nói dối, hắn lúc này thật sự một thân mồ hôi, áo ngủ đều sũng nước, phi thường không thoải mái, liền tính không phải vì để Kỳ Phong dời đi lực chú ý, hắn cũng muốn đi tắm nước ấm.

Kỳ Phong vừa nghe lời này, chỗ nào còn lo lắng cái gì cẩu P《 Tư trị thông giám 》, buông xuống sách đem Lạc Khâu Bạch bế đứng lên.

“Uy uy, em tự đi, anh không nghiên cứu tương lai nhi tử thành tài đại kế?”

Lạc Khâu Bạch nhẫn cười hỏi một câu, Kỳ Phong xoay đầu không cùng hắn đối diện, “Ở trong phòng tắm lên lớp cũng vậy.”

Y đi nhanh vào phòng tắm, không nhìn thấy Lạc Khâu Bạch nghẹn cười.

Kỳ Phong cho rằng bất quá chỉ tắm rửa một cái, y nhịn 9 tháng , có cái gì cùng lắm thì, chờ đến nhiệt khí lượn lờ bên trong, Lạc Khâu Bạch cởi áo ngủ tiến vào bồn tắm lớn, y lập tức liền hối hận.

Lạc Khâu Bạch tuy rằng so với trước béo một ít, nhưng là trừ bỏ bụng tròn vo, địa phương khác thon dài cao gầy, lúc này xương quai xanh hẹp dài trong nước như ẩn như hiện, nước ấm tẩm đi lên, hắn thoải mái “Hô…” Một tiếng, thanh âm vi ách làmđồng tử Kỳ Phong chợt co rụt lại, hầu kết gian nan lăn lộn vài cái.

Bụng thật sự là quá lớn, có rất nhiều không tiện, Lạc Khâu Bạch muốn đứng dậy đều thực khó khăn, không từ ảo não bĩu môi, “Phiền chết, bánh baosao béo như vậy, chắn ba làm ba không thấy XX của mình.”

Bánh bao hình như có sở cảm, vươn ra tay nhỏ bé vỗ vài cái.

“Hắc, thằng nhóc con còn dám đính chủy.”

Lạc Khâu Bạch cười bắn đạn tiểu nhi tử, biểu tình này bởi vì sinh sản mà đường cong mượt mà rất nhiều, có một loại khả ái ngây thơ bình thường nhìn không tới.

Kỳ Phong gian nan phiết tầm mắt, đứng ở nơi đó vẫn không nhúc nhích.

Lạc Khâu Bạch cùng nhi tử nói xong, vừa nhấc đầu nhìn thấy lỗ tai phiếm hồng của y, nhịn không được ở trong lòng gợi lên khóe miệng, “Uy, anh ngây ngốc làm gì?”

Kỳ Phong gian nan quay đầu lại, ánh mắt sáng quắc nhìn hắn, thâm hút một hơi, ở lòng bàn tay bài trừ một ít sữa tắm, vừa muốn vươn tay, Lạc Khâu Bạch lại đột nhiên đem một chân vươn ra bồn tắm lớn.

“Chân em mỏi, anh giúp em nhu nhu.”

Một chân cốt nhục đều đình để ngang trước mắt, Kỳ Phong hô hấp đều khó khăn, chỉ cảm thấy Lạc Khâu Bạch tìm đường chết, nhịn không được nóng nảy mở miệng, “Em làm gì, không cho hồ nháo, đem chân thu hồi đi!”

Lạc Khâu Bạch đã sớm dự đoán được y sẽ có phản ứng này, “Anh hung dữ như vậy làm gì, em nhìn anh đang nghiên cứu cái gì ấn M thủ pháp linh tinh mới để cho anh nhu, anh không nguyện ý coi như xong.”

“Dù sao cũng không nhu, phù thủng liền phù thủng.”

Nói xong hắn có chút gian nan đem chân trở về, bởi vì bụng lớn, động tác của hắn rất chậm, thân thể buộc lòng phải ngửa ra sau, tiếng nước rầm rầm vang lên, nhiệt khí phất động, trong suốt thấy đáy có thể rõ ràng nhìn thấy phong cảnh bên trong.

Kỳ Phong thầm mắng một tiếng, toàn thân buộc chặt, nắm lấy cổ chân Lạc Khâu Bạch, tiểu cẳng chân đích xác phù thủng, dùng tay bính, Lạc Khâu Bạch còn đau đến co rụt lại, Kỳ Phong lúc này có chút đau lòng, thâm hút một hơi, ngăn chặn rục rịch, nghiêng mắt không cùng Lạc Khâu Bạch đối diện, đưa tay xoa bóp.

Vừa lúc đó, một bàn tay đem y kéo y về phía trước, y khống chế không được cân bằng trực tiếp ngã vào trong nước, “Rầm” một tiếng tiên khởi bọt nước.

Tiếp một đôi tay ôm cổ y, môi nhuyễn dán lên, Lạc Khâu Bạch thoáng nhìn, trừng mắt nhìn nói, “Anh bây giờ còn có thời gian nghĩ đến《 Tư trị thông giám 》nhàm chán kia sao, ân?”

Hầu kết Kỳ Phong lăn lộn, hô hấp dồn dập, nửa ngày mới nghẹn xuất một câu, “… Em cố ý?”

“Anh không vui sao?” Lạc Khâu Bạch nhướng mày hướng y cười, vẻ mặt tính kế.

Kỳ Phong bán nheo lại ánh mắt, khuôn mặt toàn đỏ lúc này không thể chân đao chân thương, nhưng là thê tử chủ động, y vẫn có thể muốn một chút phúc lợi đãi ngộ.

Nửa ngày, y ách thanh nói một câu, “… Coi như vậy đi.”

Lạc Khâu Bạch bật cười, thanh âm bị ngăn ở trong cổ họng, quanh quẩn trong phòng tắm cùng trong ***g ngực.

Nước gợn ào ào chớp lên, động tác hai người thật cẩn thận, nhiệt khí nhào vào gương, kết thành một tầng hơi nước, giờ phút này khí trời ngọt ngào.

Hai người hồ nháo một phen, chỉ có dùng tay, Lạc Khâu Bạch vẫn làm cho Kỳ Phong triệt để không tinh lực lại đi muốn dưỡng thai cái gì, tiểu bánh bao cũng ngoan vô cùng, cuộn thành một đoàn, im hơi lặng tiếng, tỏ vẻ chính mình đã ngủ, cái gì đều không có nhìn đến, chờ đến dạ thâm nhân tĩnh, Lạc Khâu Bạch mệt đến ngủ, Kỳ Phong còn cảm khái, thằng nhóc nghe lời như vậy, thật sự là trẻ nhỏ dễ dạy.

Nhưng, loại cảm khái này đến nửa đêm về sáng, sẽ thấy cũng phát không được.

Tới gần hừng đông, ngoài cửa sổ vẫn một mảnh tối đen, trong lúc ngủ mơ Lạc Khâu Bạch đột nhiên cảm giác đến một trận trụy đau, tiếp toàn thân đều bắt đầu đau, trong bụng như là quán duyên khối, không ngừng đi xuống, hắn từng đợt xuất mồ hôi lạnh.

Lạc Khâu Bạch ngạnh sinh sinh bị đánh thức, trong lòng có chút kinh ngạc, không… Sẽ không nhanh như vậy đi?

Kỳ Phong lúc này cũng tỉnh, nhìn thấy hắn cuộn mình một bên, khuôn mặt đều biến sắc, y đã tra nhiều tư liệu, thậm chí có Đoàn Đoàn đại nhi tử 3 tuổi, lúc này vẫn có chút bối rối, mặt không đổi sắc đều đoan không trụ.

“Đây là… Muốn sinh!?”Y ngực phập phồng, xốc lên chăn, giỳ cũng chưa mang liền nhảy xuống, gắt gao nắm chặt Lạc Khâu Bạch, so với hắn còn khẩn trương hơn.

Lạc Khâu Bạch vô cùng đau đớn, lại vẫn là bị y luống cuống tay chân làm cho tức cười, “… Hẳn là… Đúng không?”

Kỳ Phong mãnh liệt hút một hơi, mãnh liệt mở ra cửa phòng: “Quản gia, chuẩn bị xe!”

Sự tình phát sinh rất đột nhiên, một giây trước hai người còn ôn tồn, tiểu tử kia cũng hảo hảo đãi trong bụng, tiếp theo liền không thể chờ đợi được muốn đi ra, toàn gia cao thấp chưa kịp chống đỡ.

Đoàn Đoàn từ trong ổ chăn đi ra, hai con mắt đều không mở ra được, nhưng vừa nghe nói em trai bánh bao rốt cục từ hộp tiến hóa thành nhân loại, lập tức có thể cùng bé gặp mặt, nói cái gì đều phải đi theo.

Kỳ lão tử uống thuốc mới vừa ngủ không lâu, liền nhận được điện thoại, lúc này hoảng đến thiếu chút nữa ngã trên mặt đất, Tôn đạo trưởng nhanh chóng đỡ lấy ông, phân phó nhà bếp nhanh chóng nấu canh, mang theo liền đi bệnh viện.

Bởi vì thân phận Lạc Khâu Bạch, chuyện này giữ bí mật cực cao, bệnh viện tư nhân, lúc người đưa đến đã chuẩn bị kỹ càng, dụng cụ cũng đã điều chỉnh hoàn tất, bác sĩ mổ vẫn là chú của Diệp Thừa, có thể nói hiện giờ điều kiện so với lúc trước sinh tốt hơn nhiều lắm.

Nhưng Kỳ Phong vẫn thực khẩn trương, y vẫn luôn nắm tay Lạc Khâu Bạch, nhìn hắn nhích tới nhích lui bụng nói, “Đừng sợ, kỳ thật tuyệt không đau, anh ở ngay ngòai cửa.”

Y luôn luôn kiệm lời, nhưng hôm nay lại khác thường không ngừng mà lặp lại, mặt băng nghiêm túc, nghiêm túc lại lãnh ngạnh không một chút biểu tình.

Đến bệnh viện, Lạc Khâu Bạch đau đớn hơi chút giảm bớt, “Lời này hẳn là em nói đi? Anh chớ khẩn trương, bất quá chỉ mổ thôi, anh ra ngoài bồi Đoàn Đoàn chơi trong chốc lát.”

“Ai… Ai nói anh khẩn trương , đừng nói hưu nói vượn!” Kỳ Phong cả tiếng mở miệng, nắm chặt tay Lạc Khâu Bạch.

“Nhưng tay anh mồ hôi không a.” Lạc Khâu Bạch không cẩn thận chọc thủng y, cố ý gãi gãi lòng bàn tay của y, lúc này tuy rằng đau bụng, tâm tình lại thả lỏng.

Hắn biết nam nhân lo lắng hắn, loại chuyện này đối với nữ nhân mà nói đều là thống khổ, huống chi y là nam nhân.

Hắn gian nan đứng dậy thấu đi lên hôn hôn mặt Kỳ Phong, “Phong Phong, em sẽ hảo hảo.”

Mặt Kỳ Phong lập tức liền đỏ, thật lâu không nói gì, nhìn chằm chằm Lạc Khâu Bạch, tâm tình lại khẩn trương lại hưng phấn, ngũ vị trộn lẫn.

Y sẽ không nói cho thê tử của mình, bình thường hắn trầy chút da, mình cũng hiểu ý đau nửa ngày, hiện giờ hắn sắp bị một đao, lúc trước có tiểu nhi tử mừng như điên đột nhiên biến thành ảo não.

Y nóng nảy thâm hút một hơi, nói cái gì đều chưa nói thấu đi lên ngăn chặn môi Lạc Khâu Bạch, trầm giọng nói, “Đây là lần cuối cùng, về sau đều dùng bao.”

Một câu đem không khí phiến tình khiến cho dị thường hỉ cảm, Lạc Khâu Bạch bị sặc một cái, lúc này dở khóc dở cười, đau bụng “Ai u” hai tiếng, bên cạnh chú của Diệp Thừa đều không nhịn được cười, đem khẩn trương hề hề Kỳ Phong oanh đi ra ngoài, “Được, hai người các concòn dính nhau, bánh bao sẽ không kịp đợi.”

Lúc này Kỳ Phong mới đen mặt, phi thường không tình nguyện đi ra ngoài cửa, mắt mở trừng trừng nhìn phòng giải phẫu đóng cửa, Lạc Khâu Bạch còn không quên hướng y cười phất phất tay.

Phòng giải phẫu sáng lên, Kỳ gia cao thấp tại môn khẩu chờ đợi.

Lão gia gần đây tin phật, cầm một chuỗi phật phù hộ bình an, Tôn đạo trưởng cầm giấy bút múa bút thành văn, phải nhớ lục hạ phù dung câu thể chất thay đổi thời khắc trọng đại này, Đoàn Đàn ngồi ở ghế dài, hai chân tiểu thịt lúc ẩn lúc hiện, cầm một cái bánh bao, nói trong chốc lát đưa cho đệ đệ ăn.

Chỉ có Kỳ Phong căn bản ngồi không yên, ở trong hành lang đổi tới đổi lui, trên mặt biểu tình gắt gao băng, một bộ người lạ chớ gần.

Còn chưa đến 10 tháng, thằng nhóc khó dằn nổi muốn đi ra, như vậy chẳng phải là sinh non? Sinh non thân thể đều không tốt, về sau cả đời chẳng phải sẽ chịu khổ, có phải y chiếu cố không chu toàn, cho nên mới làm ra trạng huống này.

Nếu trước khôngcùng Lạc Khâu Bạch ở trong phòng tắm hồ nháo thì tốt rồi.

Nghĩ đến đây, y nhịn không được thầm mắng một tiếng, bác sĩ đã nói cho y biết, bánh bao đã đầy đủ 37 tuần căn bản không sinh non, y cũng không tin, cả người giống động vật nóng nảy.

Thẳng đến khi Đoàn Đoàn nhịn không được mở miệng nói “Phong Phong ngô… Cha đi qua đi lại làm con nhức đầu…” Người nào đó mới dừng lại, đem xuẩn nhi tử ôm vào trong ngực hống hống.

W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.c.o.m

Giải phẫu tiến hành thực khoái, không đến một giờ liền kết thúc.

Thời gian này ngày mới vừa sáng, đông phương nổi lên mặt trời, dương quang từ cửa sổ lộ ra, phòng giải phẫu truyền đến tiếng khóc vang dội.

Kỳ Phong run run, tiếp tựa như bị người nào gắt gao nắm lấy, ngực thẳng thắn khiêu, chưa bao giờ khẩn trương lại hưng phấn như vậy, khẩn trương giống như không thể hô hấp, hưng phấn trong lòng bàn tay tất cả đều là mồ hôi.

Khi bác sĩ đẩy Lạc Khâu Bạch tới, ôm tiểu bánh bao mềm nhũn ra, toàn gia tất cả mọi người vây quanh.

Lạc Khâu Bạch còn tỉnh, có chút suy yếu, Kỳ Phong tiến lên gắt gao nắm lấy tay hắn, thậm chí đều không quản tiểu nhi tử.

“Oa! Em trai đến, Đoàn Đoàn là đại ca ca!”Đoàn Đoàn hưng phấn vừa bính lại khiêu, bởi vì bé lùn, cái gì cũng nhìn không tới, quyệt mông muốn hướng trong ngực Lạc Khâu Bạch, muốn hôn đệ đệ.

Lúc này bác sĩ đem tiểu bánh bao phóng tới gối đầu Lạc Khâu Bạch, hắn trừng mắt nhìn, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn, toàn thân nhiều nếp nhăn, oa oa khóc lớn, nhịn không được nở nụ cười, “Ai… Như thế nào giốngĐoàn Đoàn khi còn bé xấu như vậy, Kỳ Phong anh ôm nó một cái, em vẫn luôn ngóng trông có một tiểu Phong Phong đại mỹ nhân.”

Toàn thân Kỳ Phong đều cứng ngắc, tự tay ôm tiểu nhi tử mềm mềm mập mạp, gian nan đem đầu dịch sang một bên.

Từ một viên tiểu đậu tử lớn nhỏ, y dùng tâm tài bồi, cẩn thận chiếu khán, chậm rãi nhìn nó lớn lên, cách một tầng bụng vuốt tiểu nắm tay cùng đầu nhỏ, hiện giờ tiểu tử kia rốt cục cùng y gặp mặt, loại cảm giác này, làm y có chút chóp mũi lên men.

Cho nên, chuyện mất mặt y mới không cần để thê tử cùng các con nhìn đến!

Thái dương rốt cục dâng lên, dương quang chiếu khắp vạn vật, ấm áp dào dạt bao phủ người một nhà, Kỳ Phong cùng hai đứa con trai, ánh mắt chuyển lại đây, nhìn Lạc Khâu Bạch ôn nhu nở nụ cười.

***

Một tháng sau, tiểu bánh bao vừa mới đầy tháng, toàn gia nhân cấp hai hài tử đại danh.

Đoàn Đoàn gọi Lạc Tiểu Kỳ, bánh bao gọi Kỳ Tiểu Lạc, nhưng hai cái tên này gọi quá mức chính thức, toàn gia nhân vẫn thích gọi nhũ danh.

Tiểu bánh bao vừa mới sinh ra nhiều nếp nhăn, bộ dạng thập phần thanh tú, đôi mắt thượng chọn, tuy rằng tuổi còn quá nhỏ, lại thêm béo lùn chắc nịch, nhìn không ra ngũ quan, nhưng đã có thể nhận thấy đôi mắt cực kỳ giống Lạc Khâu Bạch, mắt dài, một bộ thực hảo thuyết.

Vì thế Lạc Khâu Bạch mỗi ngày thở dài thở ngắn, nói đứa nhỏ này xui xẻo rồi, rõ ràng Kỳ Phong gien cường đại như thế, vì sao hài tử vẫn là lớn lên giống hắn, chờ đợi tả ủng hữu bão nguyện vọng”Phong Phong tiểu mỹ nhân” triệt để tan biến, hắn chỉ ngóng trông hài tử lớn lên có thể cường tráng, không nên trưởng thành thành bộ dáng canh suông quả thủy như hắn mới tốt.

Nhưng Kỳ Phong cũng không cho là như vậy, dù sao y luôn luôn cảm thấy thê tử bộ dạng xinh đẹp, càng xem càng thích, lúc trước sinh hạ một Đoàn Đoàn như khuôn mẫu của y, y có chút nóng nảy, này ý nghĩa có một “Đối thủ” đoạt Lạc Khâu Bạch với y, hơn nữa xuẩn đại nhi tử, đích xác làm như vậy, mỗi ngày cùng y đối nghịch, lại yêu làm nũng, quả thực làm y có cảm giác nguy cơ.

Hiện giờ rốt cục có một tiểu nhi tử giống thê tửđược sinh ra, Kỳ lão bản quả thực vui vô cùng, hận không thể suốt ngày đem bảo bối này ngật đáp phủng ở trong lòng bàn tay, sau đó vấn đề thực mau tới, bởi vì tiểu nhi tử tính cách kỳ lạ.

Ngày hôm nay, Đoàn Đoàn theo thường lệ ăn cơm chiều chạy đến trước mặt em trai mắt to trừng đôi mắt nhỏ, cũng không biết tiểu tử kia nghĩ như thế nào, bétràn ngập tò mò vớiem trai tiến hóa từ trong hộpnày, mỗi ngày nhìn thấy em trai mềm nhũn, cũng giống như là lần đầu tiên nhìn thấy em, vừa thấy có thể nhìn cả ngày, hơn nữa békhông muốn nhìn một mình, ôm Phong Phong béo cùng gà Tiểu Hoàng đồng thời vây xem.

Cho nên Kỳ gia cao thấp thường xuyên nhìn thấy Đoàn Đoàn ôm một con mèo cùng một con gà, ghé vào nôi, lảm nhảm một ít từ đại nhân nghe không hiểu, nhìn bóng dáng còn tương đưối thâm trầm.

“Em trai bánh bao, anh là anh nha, vì sao không nói chuyện với anh?”Đoàn Đoàn oai đầu, lại để sát vào vài phần, tiểu bánh bao còn đang trong giấc mộng ngáp một cái, khuôn mặt bạch béo đỏ bừng, nhìn ca ca liếc mắt một cái, hướng Đoàn Đoàn nhéo một chút, tiếp lại nhắm hai mắt lại.

Đoàn Đoàn không chú ý đệ đệ nhích lại gần mình, mãn nhãn đều là biểu tình ghét bỏ vừa rồi, lúc này mân mê tiểu mông, cố gắng đi đến trước mặt em trai, trạc tiểu mông nhỏ của đệ đệ, “Ngô… Bánh bao, chẳng lẽ em cũng giống Phong Phong bởi vì anh béo, mới ngô… Ghét bỏ anh?”

Bé vừa mở miệng, mắt to nhanh chóng lộ ra biểu tình tội nghiệp, tiểu bánh bao vẫn mặt không đổi sắc, tiếp tục nhìn ca ca bán xuẩn.

Đoàn Đoàn không phục, quyết định xuất ra đòn sát thủ, một phen giơ lên Phong Phong béo, lộ ra bụng tròn nói, “Em xem, nó còn béo hơn anh, đệ đệ em ghét bỏ nó đi, cười với anh một cái.”