Công Tử Liên Thành

Chương 7: Chém tướng đoạt thành



Nhất Tiếu Hồng Trần đứngở tầng dưới cùng của Phi Long Tháp tại Ma Vực, thông qua đội ngũ nhìn chằm chằmvào tình trạng hiện tại của Công Tử Liên Thành. Trong đội ngũ còn có cả Công TửTiểu Bạch, Công Tử Vô Kị và Công Tử Phù Tô, bọn họ cũng không thể nào vào hiệntrường, bởi vì NPC ở nơi này chỉ truyền tống người tiếp nhận nhiệm vụ vào mộtcái Phó Bản nào đó không ai hay biết, những người khác không thể vào theo.

Không ai dám nói nửa câu,đều vì sợ quấy rầy Công Tử Liên Thành, nếu thao tác có sai lầm hoặc trì hoãn,chỉ sợ nguy hiểm tới tính mạng. Chết ra thì cũng chẳng sao, quan trọng là nhiệmvụ bị thất bại.

Trước đó bọn họ đã chạylên diễn đàn và trang web xem thử, đều không thấy có ai nhắc tới nhiệm vụPhượng Hoàng Niết Bàn này, hiển nhiên là chưa từng có người nào gặp phải. Trướclúc ra khỏi thành, bọn họ đã thảo luận qua, đều cho rằng rất có khả năng chỉ cócao thủ sau khi bị luân bạch mới có thể gặp được nhiệm vụ này. Mọi người đềuthấy hưng phấn, cùng nhao nhao phỏng đoán xem Công Tử Liên Thành có nhân họagặp phúc không, có khả năng sau khi hoàn thành nhiệm vụ có thể nhận được phầnthưởng làm người ta thèm nhỏ dãi.

Công Tử Tiểu Bạch nói :"Xem như Liên Thành là chuột bạch đi* ? Hình như trước giờ chưa có ai đụngtới nhiệm vụ này."

Công tử Vô Kị cười lớn :" Làm ta muốn để cho cái bọn rác rưởi kia luân bạch thử quá đi mất.”

Công Tử Phù Tô cũng cười: " Ngươi muốn thành liệt sĩ, cũng chẳng dễ dàng gì. Ma giới máu nhiều,phòng thủ cao, quá biến thái, trang bị của ngươi lại quá kinh khủng, cho dù cóđứng im để cho người ta chém, đoán là cho dù bọn chúng chém ngươi tới tê tay,mà cũng chưa chắc có thể chém chết được ngươi."

Nhất Tiếu Hồng Trần suýtnữa thì phì cười.

Công tử Liên Thành cũngcười cười, lập tức đi tiếp nhận nhiệm vụ.

Nhiệm vụ này cũng tươngtự như cái nhiệm vụ biến thái mà Nhất Tiếu Hồng Trần đã từng làm, cũng bắt đầutừ chỗ NPC đón tiếp người mới ở Tân Thủ Thôn.

Bắt đầu từ ngoại ô KimĐài Thành, mỗi khu vực đều phải giết một Boss, hơn nữa toàn là những loại quáimà trước kia họ chưa bao giờ gặp, hiển nhiên là chỉ chuyên thiết kế vì nhiệm vụnày.

Quái thứ nhất chính làTinh Gấu Đen cuồng bạo, nhìn qua thân thể của con quái này có vẻ khổng lồ, cóđiều bước đi chậm chạp, ngốc nghếch, căn bản không cần Công Tử Liên Thành tớiđộng thủ, chỉ cần ba vị công tử xuất trận, hai chiêu ba đạp đã lăn ra chết. Bangười chém xong con quái này cùng phấn chấn quay lại, chờ Công Tử Liên Thànhnói ra địa điểm tiếp theo, có điều anh lại trả lời : "Không thấy gìcả."

Mấy người cùng bất ngờ

Công tử Tiểu Bạch lập tứcnói : "Chẳng lẽ chỉ có thể một người giết hay sao ?"

Công Tử Vô Kị liền nóitheo : "Chờ lát nó xuất hiện, ngươi đánh chính, chúng ta chém phụ."

Công tử Phù Tô cười nói :"Liên Thành, ngươi thả sủng vật ra đánh chính, không cần tự mình độngthủ."

Công tử Liên Thành liềnthả sủng vật báo săn làm khối kẻ nhỏ dãi của mình ra, công cao mà độ linh mẫncũng rất cao, là chọn lựa hàng đầu cho việc tấn công chính.

Mọi người đợi một lúc,tiểu Boss kia lại xuất hiện. Công tử Liên Thành liền thả báo săn ra, con báomàu lam nhạt đẹp tuyệt tốc độ cực nhanh, nhảy lên cắn một phát. Tinh Gấu Đencuồng bạo lập tức quay sang công kích con báo, ba vị công tử liền xông lên chémtơi bời, tốc độ của Nhất Tiếu Hồng Trần chậm hơn một chút, chỉ kịp chém mộtkiếm, con Tinh Gấu Đen kia đã hét lên một tiếng thảm thiết, ngã ầm xuống đất.

Lần này bốn người đồngloạt hỏi : "Thấy chưa ?"

Công Tử Liên Thành hơibực bội : "Vẫn không thấy đâu."

Công Tử Vô Kị không nhịnnổi : "Khốn khiếp, nhiệm vụ gì mà biến thái thế chứ ? Vì sao mà không thểđánh giúp được chứ ?"

Công Tử Tiểu Bạch cũngtức giận vô cùng : "Ta không tin, lẽ nào nhất định Liên Thành phải đánhmột mình sao ? Chỗ này Boss xuất hiện level không thấp, chắc chắn càng về saunhiệm vụ càng khó, có phải muốn người ta không thể hoàn thành không hả ?"

Công tử Phù Tô tỉnh táonói : " Chúng ta thử phương thức khác xem vậy. Liên Thành, ngươi với sủngvật dùng hết kỹ năng, bọn ta chỉ chém suông, xem có được không ?"

Đương nhiên Công Tử LiênThành lập tức đáp ứng : "Được"

Đợi tới khi tiểu Boss kiaxuất hiện lại, anh để cho con báo tấn công chính, sau đó cũng xông lên, dùngtoàn kỹ năng tấn công. Đứng ngoài nhìn thử, chỉ có mình anh và sủng vật, huyếtlượng của con Tinh Gấu Đen cuồng bạo kia giảm vô cùng chậm, quả thực rất khóđánh. Ba vị công tử và Nhất Tiếu Hồng Trần cố gắng nhẫn nại, đợi tới khi huyếtlượng của con quái giảm xuống đến 90%, mới lên chém cùng, nhưng cũng không dámdùng kỹ năng, chỉ dám dùng vũ khí bình thường chém suông, còn phải giảm bớt lựccông kích.

Công Tử Vô Kị vừa chémvừa oán hận nói : "Có kỹ năng tốt mà không được dùng, quá bực."

Công Tử Phù Tô liền chọcanh : " Ngươi cứ coi như mình đang là tân nhân đi."

Công Tử Tiểu Bạch cũngcười nói : "Đúng vậy, thực tưởng nhớ khoảng thời gian tốt đẹp cầm mộc kiếmchém ếch** năm đó của bọn ta."

Mấy người lại cười ầm ĩ.

Mất khoảng nửa giờ, TinhGấu Đen cuồng bạo mới ngã ầm xuống đất, rơi ra một viên sỏi nhỏ gì đó, Công TửLiên Thành liền nhặt lên, giơ ảnh chụp cho mọi người trong đội ngũ cùng xem.

Đó là một khối huyếtthạch kỳ lạ, không có giới thiệu về thuộc tính, không biết phải dùng làm gì.Căn cứ vào kinh nghiệm lâu năm, có thể chắc hơn nửa là một loại đạo cụ dành chonhiệm vụ cuối cùng, đương nhiên do Công Tử Liên Thành giữ lấy.

Công Tử Tiểu Bạch liềnhỏi anh : "Tiếp theo phải đánh cái gì ?"

Công Tử Liên Thành nhìnchỉ dẫn nhiệm vụ, đáp : " Tới hang Vạn Phật ở Phổ Đà, đánh Cuồng Bạo YêuXà."

Công Tử Vô Kị vội vàngnói : " Được, đi nhanh thôi"

Năm người liền trở lạiKim Đài Thành, sau đó lại truyền tống tới Phổ Đà, chạy tới hang Vạn Phật.

Chỗ này vốn là một sơnđộng khổng lồ, bốn vách tường từ chân lên tới đỉnh đều chạm trổ tượng phật, khítức trang nghiêm. Bọn họ vừa vào trong sơn động, nhiệm vụ của Công Tử LiênThành đã nhảy ra, một con rắn khổng lồ hung hãn đã xuất hiện trước mặt bọn họ.

Căn cứ vào kinh nghiệmvừa rồi, lại bắt đầu từ việc Công Tử Liên Thành thả sủng vật đánh chính, sau đóanh mới lên theo. Bốn người còn lại còn chưa kịp chạy lên chém giúp, đã pháthiện ra dây máu của mình lập tức về không, sau đó chết sạch.

Đội ngũ hoàn toàn chìmvào yên lặng, một lúc sau, Công Tử Vô Kị mới nói : " Điên à, tự nhiên giếtchúng ta, đây là cái loại quái biến thái gì chứ ?"

Công tử Tiểu Bạch thở dài: " Phù Tô, có mang Hoàn Hồn đan không ?" Phù Tô là thầy thuốc, chỉcó anh sống lại, mới có thể phục sinh những người khác.

Công Tử Phù Tô toát mồhôi. Sao anh có thể biết được là sẽ xảy ra những chuyện biến thái như thế chứ ?Chỉ nghĩ có cả bốn vị công tử ở đây, bất kỳ loại Boss gì cũng có thể đánh được,cho nên cũng không quan tâm có mang theo Hoàn Hồn Đan hay không. Anh giơ cờtrắng đầu hàng, khóc lóc : "Không mang, vứt trong kho hàng, quên mất khôngmang theo. Thôi quên đi, để ta hồi thành, các ngươi chờ ta." Anh vừa nóiliền làm ngay, những người khác chưa kịp lên tiếng cản lại, anh đã tiêu thất.

Vừa chờ Công tử Phù Tôchạy từ trong thành tới, bọn họ vừa thảo luận xem làm cách nào để có thể tấncông con quái này.

Nhất Tiếu Hồng Trần hiếmkhi đánh Boss, đương nhiên chưa bao giờ gặp qua loại Boss nào biến thái như thếnày, cho nên nàng chỉ ngồi nghe. Nhìn thấy bọn họ thương lượng các phương ánđánh Boss, nàng cảm thấy rất mới mẻ, cũng thấy rất hấp dẫn.

Công Tử Phù Tô đã nhanhchóng quay lại, đứng cách con rắn biến thái kia rõ xa, sau đó ném từng cái lụcđạo luân hồi qua đó. Bốn người lần lượt đứng lên, xoay người bỏ chạy, dán mìnhtrên vách núi, thấy con rắn kia không đuổi theo, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Công tử Liên Thành lạithả sủng vật ra tấn công con quái này, còn mình thì đứng im, có điều con báomới tấn công được hai cái, đã bị giết ngay lập tức, uống đại hồng dành cho sủngvật cũng không ăn thua. Kế sách này xem ra không xài được.

Công tử Vô Kị liền nói :"Ta chạy lên chém thử, Phù Tô chú ý thêm trạng thái cho ta. Để xem có thểchém chết nó bằng cách nào, sau đó mới để cho Liên Thành tấn công"

“Đúng.” Công tử Tiểu Bạchđồng ý : “Ngươi lên đi, ta mở pháp trận đây.”

" Ta cũng mở."Công Tử Phù Tô liền đứng sát lại.

Công tử Vô Kị đợi haingười bọn họ mở pháp trận xong, mới tiếp tục sử dụng kỹ năng Ma Tôn Uy Quang,có thể cản lại hết thảy những thương tổn và luôn ở trạng thái vô địch, lúc nàymới vọt tới trước mặt con rắn, dùng toàn kỹ năng oanh tạc.

Ma Tôn Uy Quang có thểtồn tại trong hai mươi giây, có thể miễn dịch mọi thương tổn và trạng thái bấtlợi. cường đại công kích của Công Tử Vô Kị chém rớt hơn một nửa dây máu củacuồng bạo yêu xà. Cho tới giây cuối cùng của Ma Tôn Uy Quang, anh lập tức mởpháp trận Vô Gian Địa Ngục, có thể làm cho mục tiêu bị giảm tốc độ và liên tụcmất máu trong suốt một giờ liền.

Ngay lúc này đây, con rắnkia đột nhiên vọt lại, cắn cho hắn một phát. Một con số tổn thương khổng lồ độtnhiên xuất hiện, gấp đôi so với trị số dây máu của hắn. Công tử Vô Kị chết ngaylập tức. Tuy rằng những người khác đang đứng xa xa, nhưng lại phát hiện ra dâymáu của mình cũng lập tức giảm xuống với tốc độ kinh người, liền vội vàng uốngđại hồng để tăng lại. Dây máu của mấy người tăng lên giảm xuống mấy lần liền,cuối cùng mới ổn định trở lại.

May mắn không bị diệt cảđội, Công Tử Tiểu Bạch chợt tỉnh ngộ : "Quái này có thể thả độc, làm mọi ngườiđều mất máu."

Công Tử Liên Thành khôngnhịn nổi phải giơ cờ trắng đầu hàng : "Đến gần lập tức bị giết, chỉ có thểđánh xa." Tiêu Dao và Ma Giáo đều là những môn phái cận công, thế này đúnglà làm khó cho anh.

Nhất Tiếu Hồng Trần linhcơ lóe động : "Đổi vũ khí đi, dùng trượng gỗ là được". Cái loại vũkhí này tương tự như kiếm gỗ, chuyên cấp cho người mới chơi, nhưng có thể đánhtừ xa, không cần tới gần.

Công tử Phù Tô ném mộtcái phục sinh thuật cho Công Tử Vô Kị, sau đó nói : " Vô kỵ, ngươi ở gầncon rắn quá, nếu hồi sinh chắc chắn lại bị giết nữa, vậy hồi thành đi, mua mộtít trượng gỗ mang tới đây." Chỉ cần được thầy thuốc phục sinh, có thể lựachọn một trong hai phương pháp : hồi thành hoặc phục sinh tại chỗ.

Công tử Vô Kị lập tức đápứng, sau đó nhanh chóng biến mất. Bốn người còn lại tiếp tục dán chặt vào váchđá, nhìn con cự xà mặt người đang thản nhiên ngồi rung đùi đắc ý ở giữa động,trong lòng đều thấy bực bội vô cùng. Cho tới khi Công Tử Vô Kị trở về, pháttừng cây trượng gỗ cho bọn họ, mấy người mới đứng im tại chỗ, tiếp tục côngkích con rắn Boss lần thứ hai.

Tuy cầm trượng gỗ, khôngcần tiến lại gần, nhưng Công tử Vô Kị và Công Tử Liên Thành đều thuộc phái cậncông***, nên phải đứng gần hơn ba người kia, thì mới có thể tấn công tới. Saukhi con rắn kia lọt vào công kích, lập tức nhảy về phía Công Tử Vô Kị ở phíabên trái, sau đó lại nhảy tới trước mặt Công Tử Liên Thành ở bên phải. Haingười này vốn quen tấn công chính, đương nhiên không có khái niệm bỏ chạy, kếtquả bị giết trong nháy mắt.

Công tử Liên Thành đứnggần Nhất Tiếu Hồng Trần nhất, sau khi con rắn giết anh xong, lập tức nhảy vềphía Nhất Tiếu Hồng Trần ở cách đó không xa.

Vốn là một tiểu Côn Luânyếu ớt có level không cao, ý thức chạy trốn của Nhất Tiếu Hồng Trần vô cùngtốt, vừa thấy con rắn nhảy tới chỗ mình, không kịp suy nghĩ lập tức sử dụngLăng Ba Vi Bộ né ra xa.

Con rắn kia đuổi theo vaibước, liền dừng lại, do dự trong giây lát, sau đó lại quay người tấn công sangphía Công Tử Phù Tô. Nhất Tiếu Hồng Trần không kịp suy nghĩ hét lên :"Chạy mau". Chạy trốn cũng là một trong những bản năng của Tử Trúc,Công tử Phù Tô lập tức thi triển chiêu Một Hơi Ngàn Dặm, từ từ lướt ra xa, cáchxa vị trí vừa rồi.

Cuồng bạo Yêu Xà vừa dừnglại, Công Tử Tiểu Bạch lại lập tức dùng trượng gỗ tấn công nó. Tuy rằng chỉdùng vũ khí là trượng gỗ, nhưng lực công kích của anh rất cao, huyết lượng củacon rắn cũng giảm bớt không ít. Không có những người khác kiềm chế, đương nhiêncon cự xà liền chạy về phía anh.

Nhất Tiếu Hồng Trần thấytình thế không ổn, không kịp dùng trượng tấn công, vội vàng mở pháp trận ThiênLa Địa Võng. Tốc độ của con rắn kia lập tức giảm đi trông thấy, như rơi vàovũng bùn, cả nửa ngày trời không nhích được một bước. Công tử Tiểu Bạch xoayngười bỏ chạy. Con rắn kia lập tức phun ra một luồng sương mù màu xanh đậm,hình như có thể giải trừ khả năng bất lợi của mình, lại quay người sang tấncông Nhất Tiếu Hồng Trần. Nhất Tiếu Hồng Trần nhanh chóng bỏ chạy, hai ngườiđuổi nhau vòng quanh vách núi.

Công tử Phù Tô lập tứchồi sinh hai kẻ đang nằm trên mặt đất, sau đó vung trượng tấn công cuồng bạoyêu xà, lôi kéo sự chú ý của nó lại.

Công tử Tiểu Bạch cườinói : " Hóa ra phải dùng phương pháp chơi trốn tìm mới có thể đánh chếtcon quái này."

Năm người nắm chắc phươngpháp, đã có thể giết chết được Boss này một cách dễ dàng. Cứ truy truy trốntrốn, đẩy đi kéo lại như vậy, huyết lượng của Cuồng Bạo Yêu Xà rớt dần, cuốicùng ngã nhào xuống đất, rơi ra một viên huyết hồn kì thạch.

Ra khỏi sơn động, Công TửVô Kị cười ha hả : " Có thú vị, có thú vị, tuy rằng chết mất ba lần, bấtquá vẫn rất hấp dẫn. Trong chúng ta không ai được tiết lộ phương pháp tấn côngcon quái này, để những người về sau bị diệt cả đoàn cho vui."

Công Tử Tiểu Bạch cũngcười lớn : "Đúng"

Công Tử Phù Tô cười nói :"Kiểu như ngươi thế này người ta gọi là nham hiểm, bất quá ta thích"

Công Tử Liên Thành cũng mỉm cười, sau đó nói : "Đi Ma Vực."

2.

Tại Ma Vực, Boss cần giếtlà Cuồng bạo Sư Vương nằm ở chỗ tuyệt địa hải sa, bên cạnh nó còn bốn con sư tửcon, đều là quái biến dị cao cấp.

Đối với Nhất Tiếu HồngTrần, chạy tới nơi hải sa tuyệt địa vẫn đầy nguy hiểm, nàng mới ở level 125,hơn nữa chưa thay đổi trang bị, vẫn là một tiểu Côn Luân yếu ớt. Nàng không cầuviện, bốn vị công tử cũng chẳng hỏi qua nàng, nhưng lúc vừa ra khỏi thành, Côngtử Vô Kị và Công tử Phù Tô rất tự nhiên đi hai bên cạnh nàng, thay nàng chịumọi công kích của đám quái hai bên đường, bảo hộ nàng tới mức mưa gió không tớimình. Công Tử Tiểu Bạch đi phía trước cùng Công Tử Liên Thành, đương nhiên cũngrất cố gắng bảo hộ cái vị "Tiểu Tiêu Dao" vừa lên tới level 125 này.

Tới trung tâm của Hải SaTuyệt Địa, nhiệm vụ của Công Tử Liên Thành đã xuất hiện, năm con sư tử một lớnbốn nhỏ lập tức xuất hiện trước mặt bọn họ. Rút kinh nghiệm từ hai lần đánhBoss trước, bốn vị công tử càng không dám khinh địch, cũng không dám mơ hồtrắng đen, chạy lên chém vội. Bọn họ đứng ở khoảng cách an toàn, sau đó mớicùng bàn luận cách tấn công đám Boss này.

Nhất Tiếu Hồng Trần liềnđề nghị : "Có thể dùng sủng vật dụ bốn con sư tử nhỏ ra chỗ khác đượckhông ? Dù sao cũng chỉ cần tấn công con lớn là đủ ""

"Như vậy thì tốt quárồi, chỉ sợ mấy con sư tử nhỏ kia không hăng máu, không dễ bị dụ đi." CôngTử Phù Tô trầm ngâm nói : "Có thể thử xem, dù sao cũng không mất mát gìcả."

Trong trò chơi này, mỗilần ngươi chơi chỉ có thể thả ra một sủng vật, muốn dụ bốn con quái ra chỗkhác, như vậy phải có bốn người động thủ liền, nếu vậy chỗ này chỉ còn mìnhCông Tử Liên Thành. Bọn họ không thể yên lòng, Công tử Tiểu Bạch liền nói :"Để ta gọi vài người trong bang lại đây"

Công tử Vô Kị lập tứcnhắc nhở : " Phải gọi những người cực kỳ tin cậy, hiện tại tốt nhất khôngnên xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn."

Từ sau khi bị mất thànhlần trước, Khải Hoàn Hào Môn đã chỉnh đốn cẩn thận một lần, quét sạch không ítnhững phần tử khả nghi, nhưng cũng chẳng thể cam đoan là trong bang không cònnội gián. Nếu như bên đối địch cài gian tế tới, ba vị công tử bọn họ cũng khôngsợ, chỉ sợ nhiệm vụ của Công Tử Liên Thành không hoàn thành được, thế mới gọilà phiền phức.

Công tử Tiểu Bạch cườinói : "Ta hiểu mà. Ta xem thử xem Đào Tử và Quỷ Cơ có online không, nếukhông thấy các nàng, thì sẽ gọi Bảo Bối và Thiên Sứ tới."

Nhất Tiếu Hồng Trần cũngnói : "Ta có thể gọi bằng hữu của ta tới, nàng tuyệt đối đáng tin cậy.”

"Việt Việt sao?" Công tử Phù Tô cười nói : " Được, rủ nàng cùng tới đi."

Nhất Tiếu Hồng Trần lậptức mở cửa sổ chat gọi Khinh Ca Thủy Việt, vị Tiên Tử Trúc đang liều mạng thăngcấp kia vừa nghe thấy vậy thì vui mừng khôn xiết, hô lên mấy tiếng "Đượcđược được", nhanh chóng rời khỏi Tiên Giới, truyền tống thẳng tới Ma Vực.

Đồng thời tới cùng vớinàng còn có Đào Tử Yêu Yêu và Ma Hồn Quỷ Cơ cũng cực kỳ hứng thú. Trên đườngđi, các nàng đã nhập đội, đại khái cũng hiểu rõ tình huống, vừa tới nơi đã lậptức bắt tay hành động.

Bốn nữ hài tử lập tức thảsủng vật của mình ra, cùng chia nhau ra quấn lấy bốn con sư tử nhỏ, sau đó chậmrãi lùi về phía sau, kéo bọn chúng ra xa xa.

Công Tử Liên Thành lậptức thả con báo ra, phóng thẳng về phía Cuồng Bạo Sư Vương, nhào vào cắn ngaymột phát. Bốn vị công tử liền đứng quan sát một chút, thấy con sư tử này cũngkhông có chỗ nào đặc biệt, chỉ có tấn công cao, phòng thủ cao, bạo kích hai cáiliên tiếp nhau, con số thương tổn kinh người, đối với những người chơi bìnhthường có thể nói là khá nguy hiểm, nhưng đối với mấy người bọn họ thì cũngkhông đáng gì. Vì thế, bốn vị công tử cùng xông lên, vây quanh con sư tử tấncông mạnh mẽ.

Cho tới khi Boss nặng nềngã xuống mặt đất, bốn con sư tử nhỏ kia mới giận dữ gầm lên, cùng nhau cuồnghóa. Bốn người con gái lại rất ăn ý, đồng thời thu hồi sủng vật. Bốn con sư tửcuồng bạo không tìm thấy mục tiêu công kích, liền tự động chạy về chỗ cũ.

Bốn vị công tử nhanhchóng lách mình ra, chạy vọt ra bên ngoài. Mấy người liền hỏi : "Đã cóchưa ? "

Công tử Liên Thành nhìnchỉ dẫn nhiệm vụ, thấy ghi rõ nhiệm vụ đã hoàn thành, đồng thời thuyết minhnhiệm vụ kế tiếp, liền đáp : "Có. Bên dưới ghi tiếp theo là Phi Longtháp."

Bọn họ vừa chạy tới chỗPhi Long Tháp vừa liên tục bàn luận.

Đào Tử Yêu Yêu có phầnnghi ngờ : " Nhiệm vụ này có biến thái như mấy người nói đâu, thấy dễ lắmmà ?"

Công tử Vô Kị toát mồ hôi: "Ai biết được ? Hai cửa trước làm người ta dở sống dở chết, ai ngờ tớiđây lại đột nhiên dễ như vậy chứ."

Công Tử Phù Tô liền chậmrãi nói : " Theo lệ thường nếu cửa này qua dễ, cửa tiếp theo sẽ vô cùngkhó."

"Thật ra nhiệm vụnày cũng rất biến thái." Đào Tử Yêu Yêu lập tức quay ngoắt một trăm támmươi độ : "Nếu không phải chúng ta dùng sủng vật dụ bốn con sư tử nhỏ rachỗ khác, mà chia nhau ra tấn công ở đây, khẳng định không chờ mọi người giếtchết Boss, mấy con sư tử nhỏ này đã cuồng hóa. Năm Boss cùng xuất hiện một lúc,chúng ta lại không phòng bị, tới phân nửa là bị diệt cả đội."

"Đúng rồi."Khinh Ca Thủy Việt cũng đồng ý : "Quả thật nhiệm vụ này rất biến thái, nếuchỉ một người tới đây, căn bản đừng hòng hoàn thành."

"Đúng." Đào TửYêu Yêu nhanh chóng thêm mắm dặm muối : " Ta thấy cửa này còn khó khăn hơnso với hai cửa trước, nếu không phải chúng ta thông minh, chắc đã chết mất mộtnửa rồi."

Bốn vị công tử đều hiểurõ vì sao các nàng lại nói như vậy, bất quá chỉ vì hy vọng nhiệm vụ tiếp theonhẹ nhàng hơn, liền cười không nói gì. Nhất Tiếu Hồng Trần vẫn im lặng, bởi bọnhọ đang tiến dần tới Phi Long tháp, mà phía trước mặt đây chính là địa danh "Khe"nổi tiếng, tim nàng lại bắt đầu nhói lên.

Đang chạy phía trước,bỗng nhiên Công Tử Liên Thành PM nàng : " Hồng Trần, đừng suy nghĩ nhiềuquá, nói không chừng lần này ta nhân họa được phúc. Cho dù không có thêm bất kỳưu đãi gì đi chăng nữa, nhưng biết thêm một số nhiệm vụ mà người khác chưa từnglàm cũng là tốt rồi. Nàng đừng buồn rầu như vậy, ta cũng không yên tâm."

Trong lòng Nhất Tiếu HồngTrần nhất thời ấm áp vô cùng, bình tĩnh hơn rất nhiều, mỉm cười nói : "Anh nói đúng, ta sẽ không suy nghĩ nữa."

Công Tử Liên Thành thậtvui vẻ : "Vậy thì tốt rồi."

Tọa kỵ của bọn họ vốn đãđược thuần dưỡng, nhanh chóng di chuyển với tốc độ tối đa, chỉ một lát đã chạyvụt tới Phi Long Tháp cao vút tận mây xanh. Công Tử Liên Thành liền chạy vàođầu tiên, chờ bọn họ cùng vào tới nơi, rồi mới nói : "Cần phải lên tầngtrên đỉnh tìm Long Ngâm Tôn Giả."

Lão nhân râu tóc bạc phơđứng ở tầng cao nhất trên đỉnh vốn rất quen thuộc với bọn họ, nhưng trước giờchưa bao giờ tiếp nhận nhiệm vụ từ chỗ lão, nên cũng không rõ trò chơi này bốtrí NPC này ở đó làm gì, bây giờ mới minh bạch.

Công Tử Vô Kị và Ma HồnQuỷ Cơ dẫn đường, bọn họ lên thẳng trên đỉnh một cách rất thuận lợi. Công tửLiên Thành chạy tới trước mặt NPC, trao đổi cùng lão. Nói chuyện một hồi, cuốicùng anh mới nói : " Lần này ta phải tới Độc Long Cốc giết rồng."

Nhất thời mọi người đềubừng bừng phấn khởi.

Ma Hồn Quỷ Cơ hưng phấnnói : " Ở đâu vậy ? Độc Long Cốc ở chỗ nào ?"

Công Tử Vô Kị cũng cực kỳtò mò : " Muốn giết loại rồng nào ? Giống như Đông Hải Long Vương sao?"

Khinh Ca Thủy Việt lạiphán đoán : " Có giống chúa tể của chiếc nhẫn**** trong Linh giới không ?Hay là Ác Long ở Phương Tây ?"

Công Tử Tiểu Bạch hỏi :" Liên Thành, chúng ta vào bằng cách nào ?"

Công tử Liên Thành nhìnlại những lời NPC vừa nói, cũng không rõ ràng lắm : " NPC nói sẽ truyềntống ta vào đó, nhưng ta không biết là cả đội có vào theo được không?"

"Vậy thì đành phảithử xem sao thôi". Công tử Phù Tô vừa nói xong, lập tức động thủ, hànhđộng như lưu thủy hành vân, tăng thêm toàn bộ các trạng thái cho anh.

Khinh Ca Thủy Việt khekhẽ thì thầm với Nhất Tiếu Hồng Trần : "Cậu xem Công tử Phù Tô thật mạnhmẽ biết bao, bao giờ mình mới có thể xuất sắc như thế chứ ?"

Nhất Tiếu Hồng Trần cườiđáp : "Chẳng mấy chốc đâu, cậu cũng giỏi mà."

Công Tử Liên Thành cũngtăng thêm trạng thái cho mình, sau đó mới click vào NPC, đồng ý truyền tống tớiĐộc Long Cốc.

Trong giây lát, anh lậptức biến mất trước mặt mọi người, mà bọn họ vẫn không di chuyển, chứng tỏ làchỉ mình anh có thể hoàn thành nhiệm vụ này. Mọi người chỉ đành theo dõi tìnhtrạng của Công Tử Liên Thành trong đội ngũ, chỉ thấy dây máu của anh chập chờnlên xuống, lúc gần giảm hết, rồi lại đột ngột tăng lên, sau đó lại rớt xuống,lại tăng lên, trong lòng đều khẩn trương, biết rằng loại quái mà anh đang côngkích có sức mạnh kinh khủng, anh đang dùng đại hồng để bổ trợ.

Không tới một phút đồnghồ, dây máu của Công Tử Liên Thành lập tức trơ đáy, sau đó ngã nhào ra trướcmặt bọn họ.

Công Tử Phù Tô, Đào TửYêu Yêu và Khinh Ca Thủy Việt tựa hồ như cùng đồng thời sử dụng phục sinh thuậtlên người anh, chỉ thấy ba đóa hoa sen mỹ lệ cùng nở rộ trên thân thể Công TửLiên Thành, nhưng anh vẫn không nhúc nhích.

Công tử Tiểu Bạch quantâm hỏi : " Sao rồi ?"

Công Tử Liên Thành giơ cờtrắng đầu hàng, bực bội nói : "Để ta nằm một lát thở lấy hơi đã."

Công tử Vô Kị tỏ vẻ đồngtình : "Không mấy khi được thấy ngươi bị ngược đãi đến mức như vậy, thôinghỉ ngơi chút đi."

Công tử Liên Thành thởdài : "Bên trong có hai con rồng, một con đỏ một con xanh, Hồng Long phunlửa, Thanh Long phun nước, tùy tiện khều một cái đã làm ta rớt 5 000 đơn vịmáu, bạo kích thì rớt tới 9 000 đơn vị máu, ta đập trả nó một phát thấy nó mớimất có 1 000, rất khó giết."

Công Tử Vô Kị kinh hãi :" Gì chứ, quả nhiên là biến thái, lão Tứ đúng là miệng ăn mắmmuối"*****

Công Tử Phù Tô toát mồhôi : " Ta cũng chỉ nói chơi chơi như vậy, ai mà biết nó sẽ thành nhưthế."

Lúc này Công Tử LiênThành mới bò dậy từ trên mặt đất, ba thầy thuốc đang đứng đó lập tức tăng thêmtoàn bộ trạng thái cho anh. Anh nói với vẻ rầu rĩ : " Ta tiếp tục vào chịungược đãi đây." Sau đó đã không thấy tăm hơi đâu cả.

Chẳng được bao lâu, anhđã tiếp tục chết và bị đẩy ra. Lần này anh không nói một câu, lập tức tiếp nhậnphục sinh, đợi thầy thuốc thêm trạng thái xong, mới tiếp tục chạy vào cốc.

Cứ như vậy chết ra, lạivào, lại chết ra, lại tiếp tục vào, Công Tử Liên Thành bị hai con Cự Long ngượcđãi chết vô số lần, nhưng thời gian chống chọi càng lúc càng dài hơn. Mới đầucòn có người khuyên anh nghỉ ngơi một chút, nghĩ xem phải đánh tiếp như thếnào, nhưng căn bản anh chẳng thèm nghe, đúng là ngoan cường cố chấp tới cựcđiểm. Càng về sau, mọi người cũng chẳng phản đối nữa, chỉ đợi anh ra liền thêmtrạng thái cho anh. Tử Trúc tăng thêm phòng thủ và tăng hạn mức máu, Ma Giáothêm công kích và tăng thêm hạn mức máu. Côn Luân tăng thêm nội lực, anh lại tựsử dụng thêm kỹ năng chúc phúc cực hiệu, trong bao mươi giây có thể bảo trìhuyết lượng ở con số hơn mười vạn, đủ để ngăn cản sự công kích của hai con rồngkia lúc vừa mới bị truyền qua chưa kịp phản kích. Sau ba mươi giây, huyết lượngsẽ giảm bớt một nửa, muốn liều mạng gì gì đó với hai con rồng kia, chỉ dựa vàothực lực của chính anh.

Đánh nhau ở chỗ này từlúc trời còn sáng, cho tới tận đêm khuya, không biết Công Tử Liên Thành đã ravào bao nhiêu lần, cuối cùng sau một lần kiên trì chống chọi hiếm có tới nửagiờ liền, mây đen trên bầu trời bỗng nhiên vần vũ, sấm sét vang dội, sau đónhững đám mây đen đang cuồn cuộn trên đỉnh Phi Long tháp bỗng nhiên bị xua tanra bốn phía, để lộ ra một khoảng không rộng rãi, một đạo ánh sáng chói lòa từtrên trời chiếu thẳng xuống dưới, bao phủ Phi Long tháp trong luồng kim quanglấp lánh.

Hệ thống chợt xuất hiệnthông cáo : Dũngsĩ Đồ Long dù đẫm máu vẫn chiến đấu kiên cường, làm cảm động trời xanh, ThiênGiới cử Bạch Long Thần tương lai tới thế gian, cầm theo sợi dây Thương Long Tácđể trợ giúp..

Thế giới nhất thời sôitrào, vô số người cùng nhao nhao hỏi thăm :

"Ai vậy ? Ai đanggiết rồng sao ?"

"Rồng ở đâu vậy ?Mau báo tọa độ ra đây ?"

"Rồng gì thế ? Đangtiếp nhận nhiệm vụ ở đâu vậy ? Ai biết mau nói đi."

.......

Bảy người đang đứng trênđỉnh tháp Phi Long không hé răng, chỉ im lặng đứng nhìn khung cảnh tráng lệtrước mắt.

Chỉ nghe thấy những tiếngrồng ngâm vang lên, âm vang trong trời đất, sau đó, thân tháp chấn động kịchliệt, địa danh "Khe" trứ danh bên cạnh kia trong phút chốc đã vỡ toácra, thành một cái vực sâu thẳm đen kịt nhìn không thấy đáy. Trên bầu trời, mộtluồng sáng trắng chói lòa rọi thẳng xuống, hấp dẫn hết thảy tầm mắt của đámngười đang đứng trên đỉnh tháp.

Cùng với những tiếng rồngngâm làm chấn động mọi người, từ dưới khe sâu, một con Hắc Long và một conThanh Long đồng thời bay vọt ra, uốn lượn tung hoành, khí thế bốc thẳng lên mâyxanh. Phía sau chúng, là một con Bạch Long càng khổng lồ hơn đang giương nanhmúa vuốt lao vọt tới, lập tức đuổi theo. Trên cổ Bạch Long có một hắc y nhânđang ngồi. Khi ba con rồng lao xẹt qua đỉnh tháp, cả bảy người cùng ngẩn ngườinhìn.

Người đang cưỡi Bạch Long phi thẳng lên trời cao kiachính là Công Tử Liên Thành.

3.

Mây đen trùng trùng nhưhải triều dồn dập, cuồng phong cuốn cát bay tung mù mịt khắp đất trời. Ba conrồng đều thuần là rồng Trung Quốc, cùng uốn lượn trên không trung, càng đấucàng bất phân thắng bại. Xích Long phun lửa, Thanh Long phun nước, Bạch Longthì binh tới tướng ngăn, nước lên đắp đất chặn, hỏa đến dùng nước dập, nước tớidùng gió thổi. Bọn chúng không ngừng đấu pháp, lửa, mưa, gió đất đá không ngừngrơi xuống, nếu là trong hiện thực, chỉ sợ nơi này đất cằn ngàn dặm, gà chó khôngsống nổi.

Bảy người đang đứng trênđỉnh tháp vẫn ngẩng đầu chăm chú vọng ngắm khung cảnh kỳ vĩ trên bầu trời, lẫntrong nước lửa thỉnh thoảng vẫn bắt gặp những kỹ năng rất hoa lệ. Trong bốn mônphái, kỹ năng của Tiêu Dao là hoa lệ nhất, tên gọi cũng hay nhất, hiệu quả cũngđẹp mắt nhất, lúc này đây ở giữa trời cao lại càng nổi bật, càng làm người taphải thấy chói mắt.

Công tử Vô Kị không nhịnnổi thốt lên : " Ta cũng muốn bị người ta luân bạch, cũng muốn cưỡi rồng,cũng muốn đánh nhau giữa không trung."

Công tử Phù Tô thở dài :" Đừng nói là ngươi, ta cũng muốn."

Đào Tử Yêu Yêu và Ma HồnQuỷ Cơ cũng đồng thanh nói : "Ta cũng muốn vậy."

Công Tử Tiểu Bạch lập tứclên tiếng ngắt lời bọn họ : " Đừng nói chuyện nữa, đừng làm cho Liên Thànhphân tâm."

Lúc này mọi người mớikhông nói gì nữa, tiếp tục quan sát.

Lúc này, trên [thế giới]có kẻ hô to : "Mau đến mà xem này, ở bên Ma Vực có ba con rồng đangPK***** trên không trung kìa"

"Chỗ nào ? Mau thôngbáo tọa độ đi."

"Bên chỗ Phi Longtháp đây này, chỉ cần tới đây là thấy, ba con rồng khổng lồ..."

"Có chuyện gì vậy ?Chẳng lẽ Boss không chịu nổi tịch mịch, tự đi đánh nhau à ? "

"A a a a a, ta thấyrồi, thực đồ sộ."

"Hình như cũng cóngười chơi ở trên đó."

"Không thể nào ?Không phải hệ thống không có chiến đấu trên không hay sao ?"

"Ta cũng thấy rồi,là Tiêu Dao đấy."

"Thật không ?"

"Đúng, ta cũng thuộcTiêu Dao mà, rõ ràng là mấy chiêu Khinh Vân Tế Nguyệt, Thần Quang Ly Hợp, PhongẢnh Lưu Hương kìa."

"Ta cũng thấy, đâylà Ngàn Hoa Như Mưa"

"Vì sao hắn khôngdùng Thanh Liên Thịnh Ca nhỉ ?"

"Có khả năng levelthấp, chưa thể dùng tới kỹ năng đó !"

"Không thể nào, hắncó thể đánh nhau với hai con rồng ở giữa không trung, khẳng định level khôngthể thấp."

"A, trời ơi, thậthoành tráng."

"Thực là đẹp quá đi..."

Người chơi nghe tin kéođến liên tục, càng lúc càng nhiều, vây quanh dưới chân Phi Long tháp, có kẻ cònchui vào trong tháp, mạo hiểm tính mạng vọt tới đỉnh tháp, cực kỳ kinh ngạcphát hiện ra nơi đây đã có bảy người đứng từ lúc nào. [Thế giới] lại càng xuấthiện những tin tức náo động

Tiểu Phóng Viên của ThịnhThế : "Ta nhìn thấy tên của ba vị công tử và hai vị bang chủ phu nhân ởtrên đỉnh tháp, còn có cả bang chủ của Phong Sinh Thủy Khởi, chỉ không thấyCông Tử Liên Thành đâu cả, chẳng lẽ người đang kịch chiến với cự long trên trờichính là Công tử sao ? Phóng viên đang cố gắng làm phỏng vấn tại hiện trường,nhưng không thu được bất kỳ thông tin nào."

Câu nói này lại càngkhiến mọi người xôn xao tranh luận

" A a a a a, trờiơi. Đáng yêu ơi, mau chụp ảnh chụp ảnh đi, ta tới đây."

" Yên tâm, chẳngnhững ta đã chụp ảnh, còn quay cả video nữa cơ"

" Tốt lắm, tốt lắm,lúc nào về gửi cho ta một bản"

" Cho ta nữa"

" Yên tâm đi, ta sẽpost lên diễn đàn"

" Đúng là Công TửLiên Thành sao ?"

" Không rõ nữa,nhưng có thể khẳng định, người ở đó thuộc môn phái Tiêu Dao, hơn nữa level chưatới 135, bởi vì từ nãy tới giờ không thấy hắn sử dụng Thanh Liên Thịnh Ca,khẳng định là chưa được sử dụng tới kỹ năng này"

" Ai dza, đứng từdưới nhìn lên, kỹ năng của Tiêu Dao càng mỹ lệ."

" Đúng vậy, còn đẹphơn pháo hoa nhiều."

Trong bang Phong SinhKhởi Thủy mọi người cũng sôi trào lên

Tay Trái Ước Định :" Lão đại, lão đại, tỷ đang ở đỉnh tháp sao ?"

Cưỡi Thỏ Truy Rùa Đen :" Lão đại, chúng ta muốn tới xem có được không ?"

Tay Phải Đồng Ý : "Lão đại, thật có người đang giết rồng có phải không ?"

Diêm Bán Cô Bé : "Lão đại, đó chính là Công Tử Liên Thành có phải không ?"

Khinh Ca Thủy Việt thấyNhất Tiếu Hồng Trần không trả lời, liền đáp : " Ta và lão đại đều ở PhiLong Tháp, các ngươi có thể tới, có điều phải thật yên lặng, không được hỏi hangì cả. Bây giờ càng lúc càng có nhiều người kéo tới, quá hỗn loạn."

Người trong bang cùngnhao nhao trả lời : " Rõ rồi" sau đó cùng bỏ hết mọi việc, từ bốnphương tám hướng chạy về phía Phi Long Tháp ở Ma Vực.

Giờ phút này đây,nơi này đã bị người ta đứng chen chúc, phía trước mặt câuchữ hỗn loạn như đèn kéo quân, làm người ta không kịp nhìn, bảy người trên đỉnhtháp cũng bị vây chặt như nêm cối, cho dù quen hay không quen, đều cố gắng PMhỏi han họ.

Bảy người chỉ mở box chat[đội ngũ] và [ bang phái], đóng hết những kênh giao tiếp khác lại, lúc này mớithấy thanh tĩnh hơn một chút. Bọn họ cũng không nói gì cả, chỉ chuyên tâm nhìntình hình chiến đấu trên không trung, trong lòng cực kỳ khẩn trương. Theo lệthường, nhiệm vụ này chính là nhiệm vụ cuối cùng, chỉ cần hoàn thành, xem nhưCông Tử Liên Thành đã vượt qua.

Cuộc chiến đấu trên khôngtrung kéo dài gần một tiếng đồng hồ liền, bỗng nhiên có hai sợi dây dài lóesáng bay ra từ trên người Bạch Long, chia làm hai quấn chặt lấy người ThanhLong và Xích Long. Hai con rồng khổng lồ gầm vang một tiếng, vùng vẫy kịch liệtgiữa không trung, thoắt lao xuống, lại thoắt bay lên, có vẻ như đang cố sứcthoát khỏi hai sợi dây trói. Bạch Long vẫn hiên ngang bay giữa trời cao, khôngchút xây xát, khiến người ta có cảm giác uy nghiêm lẫm liệt như một tòa núi.Sau một lúc, cuối cùng hai con ác long cũng chịu phép dần dần an tĩnh trở lại,dập dềnh giữa không trung, không tiếp tục giãy giụa nữa.

Mưa gió lửa đất đá vốnđang hỗn loạn trên thiên không bỗng nhiên đình chỉ, mây đen rợp trời cũng nhanhchóng bị xua tan, lần đầu tiên mặt trời tỏa sáng rực rỡ khắp sa mạc hoang vắngrộng lớn ở Ma Vực. Ba con rồng đắm chìm trong làn ánh sáng kim quang mờ ảo, tựanhư những vị thần, bay lượn trên trời cao để quan sát mặt đất.

Những người đang đứng xemđều ngây người, khung cảnh trước mặt hoàn toàn yên tĩnh, trên [thế giới] cũngkhông xuất hiện bất kỳ tin tức nào liên quan tới "Không chiến" hoặc" Đồ Long" nữa.

Ba con rồng chậm rãi hạxuống, cùng nhay bay tới đỉnh tháp. Bạch Long vươn dài cái cần cổ khổng lồ, đểCông Tử Liên Thành nhảy xuống. Ba con rồng cùng nhau hạ thấp xuống, cùng bayngang qua chỗ Công Tử Liên Thành ở lưng chừng tháp, phảng phất như đang cúichào anh. Sau một lát, ba con rồng mới gầm lên một tiếng, ngẩng đầu rồi bay vọtlên trời xanh.

Công Tử Liên Thành lậptức thi triển khinh công, vọt tới trước mặt Long Ngâm Tôn Giả, nhanh chóng giaonhiệm vụ.

Hệ thống lập tức thôngcáo : CôngTử Liên Thành trải đủ kiếp nạn nhân gian, hoàn thành sự nghiệp Giết Rồng, đượcthiên thần bảo hộ, như Phượng Hoàng tái sinh, đạt tới một cảnh giới mới.

Sau đó, một tiếng rồngngâm trong trẻo vang vọng khắp đất trời, Bạch Long hóa thành một tia bạch quangphóng vút lên trời cao, bay thẳng về phía mặt trời, Xích Long và Thanh Long hóathành hai tia sáng, giống như sao băng rơi xẹt xuống đỉnh Phi Long Tháp.

Những người chơi trênđỉnh tháp đều thấy rõ, hai tia sáng đó đều bay thẳng về phía Công Tử LiênThành, một tia màu đỏ rực rỡ chói lọi như hồng thạch, một tia màu xanh tinhkhiết trong trẻo như thanh tuyền, đẹp đến mức kinh tâm động phách, một lúc saumới chậm rãi biến mất.

Công Tử Liên Thành nóimột cách nhẹ nhàng như không trong [đội ngũ] : " Hoàn thành rồi. Chúng tavề thôi, nơi này nhiều người quá."

Công tử Tiểu Bạch lập tứctrả lời : "Được, chúng ta đi thôi."

Tám người cùng nhau hồithành, nhanh chóng biến mất, nơi đây chỉ còn lại những người chơi tới xem náonhiệt.

[Thế giới] tiếp tục nhưđèn kéo quân, phần lớn đều là những lời tán thưởng, tuyệt nhiên không nghe thấybất kỳ câu chửi mắng nào, xen lẫn giữa đó là những lời hỏi thăm, phán đoán, suyđoán. Tất cả những lời bàn tán đó tám người kia đều không quan tâm, bọn họ chỉchăm chăm nhìn vào [đội ngũ], vô cùng tò mò đợi nghe Công Tử Liên Thành kể lạiquá trình " Giết Rồng"

" Kỳ thật cũng chẳngcó gì cả." Công Tử Liên Thành suy nghĩ một chút rồi mới nói : " Saukhi ta bị truyền vào, bên trong có hai con rồng, ta đã nói rồi đấy, vừa thấy taliền công kích ngay, rất khó đánh. Ta đoán là, đại khái cầm cự được nửa giờ,thì thấy nhiệm vụ thuyết minh, rồi một con Bạch Long từ trên trời giáng xuống,thay ta ngăn trở gần hết những công kích, sau đó cõng ta bay lên trời, đánhnhau với hai con rồng kia. Cho đến khi máu của bọn chúng chỉ còn 10%, mới phóngra sợi dây trói rồng kia, bắt lấy chúng, nhiệm vụ liền hoàn thành."

Công Tử Vô Kị bĩu môi nói: " Nói được có tí tẹo như vậy, nghe chẳng đã thèm"

Công tử Phù Tô mỉm cườinói : "Ngươi cũng biết rõ là Liên Thành không phải kẻ giỏi mồm mép, khôngcó bản sự ngàn hoa rơi loạn giống như ngươi, đừng có gây khó dễ cho hắn. LãoTam, nhiệm vụ hoàn thành, có phần thưởng gì không ? Mau lôi ra cho chúng ta mởmang đầu óc cái nào."

" Đúng vậy, đúngvậy." Đào Tử Yêu Yêu và Ma Hồn Quỷ Cơ hai mắt đều lấp lánh trăng sao.

Công Tử Liên Thành liềngiơ hai món đồ ra, một cái ghi là " Bảo Hộ Viêm Long Hồn", một cái là"Bảo Hộ Thanh Long Hồn", sau đó nói, "Kỹ năng và thiên thư đềuđược tẩy qua, điểm kỹ năng tăng thêm 10 điểm, điểm thiên thư tăng thêm 5 điểm."

" Trời ơi, thật biếnthái." Công tử Vô Kị vừa nghe thấy liền hét lớn : " Ta cũng muốn bịluân bạch."

Công tử Tiểu Bạch mỉmcười nói : " Vô Kị đừng gây ầm ĩ. Nhiệm vụ này cũng chưa chắc lúc nào cũngcó, căn bản chúng ta còn chưa hiểu rõ, cần có những điều kiện gì, chúng ta cũngkhông hay luôn. Ngươi muốn mạo hiểm trở thành người chơi mới sao ? Nói khôngchừng cuối cùng chỉ có hai bàn tay trắng, chẳng khác gì so với ngươi hiện tạicả."

"Đúng vậy, cũngnhiều khả năng." Công Tử Phù Tô thở dài : " Ngoại trừ cấp bậc, mônphái, còn những điều kiện bên ngoài khác, nhân phẩm, vận khí đều có quan hệ rấtlớn."

Công tử Vô Kị thừa nhậnbọn họ nói đúng, có điều vẫn rất không cam tâm : " Lão Tam nhà ngươi lấyđâu ra nhân phẩm chứ ? Vận đỏ như vậy, đi mua sổ xố đi, nhất định có thể trúngtới năm trăm vạn ấy chứ."

Công Tử Liên Thành chỉcười mà không đáp, âm thầm click vào Nhất Tiếu Hồng Trần một cái, muốn giaodịch với nàng.

Nhất Tiếu Hồng Trần đồngý, sau đi khi thấy vật anh tiến hành giao dịch chính là "Bảo Hộ Thanh LongHồn", thì lập tức không dám click vào "chấp nhận giao dịch".Công Tử Liên Thành cũng không nói năng gì, cũng không từ bỏ, vẫn kiên nhẫn đứngchờ. Do dự hồi lâu, cuối cùng Nhất Tiếu Hồng Trần mới click vào "Giaodịch", chấp nhận phần đại lễ này. Nàng không nói cảm ơn, anh cũng không hérăng, trong không khí trầm mặc này đột nhiên có cảm giác vui sướng kì lạ khẽlan tỏa.

Làm nhiệm vụ này ròng rãgần một ngày, Công Tử Liên Thành liền đề nghị : " Bây giờ ta mệt tới mứckhông làm được gì nữa, muốn đi ngủ một giấc. Mọi người cũng đi nghỉ ngơi đi, cógì ngày mai mình nói sau."

Sau khi hưng phấn, mọingười đều cảm thấy rất mệt mỏi, liền chào tạm biệt nhau, sau đó lục tục logout.

Hai giờ sau, đã thấy cóảnh chụp và Video của quá trình "Long Chiến" post trên diễn đàn vàtrang web chính, gây ra một khung cảnh ầm ĩ vô cùng. Rất nhiều người chơi ởserver khác cũng chạy tới Thịnh Thế tạo một cái nick ảo, nhao nhao chạy lên[thế giới] hỏi thăm thật giả của việc này, sau khi nghe được câu trả lời thuyếtphục đều càng thêm hưng phấn, yêu cầu những người hiểu rõ kể rõ ngọn ngành, ngờđâu lại không ai biết vì sao, làm cho rất nhiều người chơi đều cảm thấy ngứa màkhông có chỗ gãi. Người chơi thuộc bang Khải Hoàn Hào Môn đều bị bạn hữu quấyrối hỏi han, không biết làm thế nào, đã nói hoàn toàn không biết gì cả, lại bịbạn hữu hoài nghi bọn họ biết mà không chịu nói, bức tới mức bọn họ không còncách nào khác, đành phải vội vàng logout hoặc invisible.

Topic trên trang webchính thức đã ầm ĩ náo nhiệt, topic Công Tử Liên Thành bị luân bạch cũng đượcngười ta kéo lên, mọi người nhìn nay nhớ xưa, vô cùng cảm khái. Nhất thời trêndiễn đàn chỉ toàn bàn luận xung quanh sự việc này, có nhiều người chơi còn gọiđiện tới công ty quản lý trò chơi, muốn bọn họ giải thích tường tận nhiệm vụnày. Nhưng trên trang web chính thức chỉ đưa ra một câu trả lời, chỉ cần ngườichơi đạt đủ điều kiện, có thể nhận được nhiệm vụ này, những tình tiết kháckhông thể tiết lộ, người chơi phải tự lần mò. Nhận được câu trả lời như vậy,càng làm cho người chơi xúc động phẫn nộ, cũng lại càng thêm tò mò, có điều bọnhọ dùng hết mọi khả năng, cũng chẳng biết được bất kỳ điểm nào.

Ngày hôm sau, Công Tử Liên Thành không online. Ngườikhông biết chuyện thì vô cùng thất vọng, người biết chuyện thì đoán rằng, trảiqua một hồi kịch chiến như vậy, chắc anh cần phải nghỉ ngơi một thời gian, điềuchỉnh trạng thái, để nghênh đón trận thành chiến sắp tới.

4.

Thời gian trôi khôngngừng, chẳng mấy chốc đã tới thời điểm thành chiến. Nhất Tiếu Hồng Trần hoànthành nốt phần báo cáo, sau đó đóng file lại, nhanh chóng mở cửa sổ trò chơi,xem danh sách bạn bè của mình.

Công tử Liên Thành đãonline từ lúc nào, còn gửi lại nàng một cái off message " Có ở đây không?"

Nàng lập tức trả lời :" Ta đây rồi."

Công Tử Liên Thành liềnhỏi nàng : " Nàng đang ở đâu vậy ?"

Nàng đáp : " Đang ởtrong Cẩm Tú Phường, ta đang làm một số thứ để bán."

Công tử Liên Thành liềnnói luôn : " Vậy nàng cứ chờ ở đó, ta sẽ lập tức tới ngay."

"Vâng." NhấtTiếu Hồng Trần lập tức sửa lại quyền tiến vào cửa hàng, add thêm tên anh vào.

Chỉ một lát sau, Công TửLiên Thành đã xuất hiện tại chỗ truyền tống trận của Kim Đài Thành, sau đó lậptức đi thẳng tới chỗ Cẩm Tú Phường. Anh vẫn không chút thay đổi, vẫn mặc nguyênbộ đồ thích khách màu đen, cưỡi Bạch Kỳ Lân, đội mặt nạ bảo hộ, danh tự vẫn ở màutrắng hiếm thấy. Trốn tránh ở Kính Hoa Thủy Nguyệt luyện cấp lâu như vậy, têncủa anh đã sớm chuyển sang màu trắng, không tiếp tục là hồng danh nữa. Đại kháicũng bởi vì thế, anh có phần xa lạ với những thói quen lúc còn là một hồngdanh, cũng không còn nhớ rằng mới gần đây mình còn là một đại danh nhân khiếncho người người phải náo động. Nhất Tiếu Hồng Trần đã nói với anh rằng anh cóthể trực tiếp tiến vào cửa hàng, anh liền click vào biển hiệu cửa hàng, lập tứcđã đã bị truyền tống vào phía trong, người khác không kịp chú ý tới.

Nơi đây là không giankín, người ngoài không nhìn vào trong được. Từ khi bắt đầu mở cái cửa hàng này,trước giờ chỉ có mình Nhất Tiếu Hồng Trần ở trong này, ngay cả Khinh Ca ThủyViệt cũng không bao giờ vào đây cùng một lúc với nàng, chỉ có những lúc nàngkhông có ở đây, cần phải giúp nàng quản lý cửa hàng thì mới vào một chút. Nàngvẫn coi nơi đây là không gian riêng của mình, giống như chính nhà riêng củamình, không dễ gì cho người khác vào cửa. Nhìn thấy bóng dáng an tĩnh của CôngTử Liên Thành đang đứng đối diện mình, trong lòng nàng ngổn ngang trăm mối,nhất thời cảm thấy vận mệnh trêu ngươi, nhưng cũng thực kỳ diệu. Bất luận rasao, nàng vẫn muốn cảm tạ trời xanh.

Một lát sau, Công tử LiênThành mở cửa sổ chat nói với nàng : " Hôm nay ta sẽ tham gia công thành.Lần đầu tiên ta mặc bộ quần áo này, ta muốn nàng là người đầu tiên nhìn thấy,bởi đây là kiệt tác của nàng."

Nhất Tiếu Hồng Trần thấymắt hơi cay cay, cổ họng nghẹn ngào, hai tay hơi run lên nhè nhẹ, từ từ đánh ramột chữ "Vâng."

Công Tử Liên Thành liềnmở phần diện mạo cá nhân ra tiến hành điều chỉnh, từ thời trang cho tới trangbị, sau đó mặc từng thứ của bộ đồ Vạn Kiếp Độ Tận Bách Thắng vào, quần áo, mũ,giày, vũ khí, ban đầu tất cả đều là màu trắng, bây giờ lại lấp lánh kim quangchói mắt, nhìn qua như thấy anh thực xa lìa trần thế, không thuộc về chốn hồngtrần nơi phàm thế.

Cho tới giờ phút này,Nhất Tiếu Hồng Trần chân chính cảm nhận được sự thành công. Nguyên bộ trangphục này nàng đã tinh luyện tới cấp 9, cả bộ sẽ phát ra ánh sáng màu xanh lục,nhưng bây giờ Công Tử Liên Thành đã tinh luyện lên tới cấp 11, bởi vậy mới lấplánh kim quang. Toàn hệ thống những người có trang bị tinh luyện lên cấp 11không quá năm người, hơn nữa chỉ vụn vặt một hai thứ, nguyên cả bộ thế này chắcchỉ có mình anh.

Phần lớn người chơi nếutinh luyện trang bị tới cấp 8 phát ra sắc xanh đã thỏa mãn, nếu như có thêm mộtthứ trang bị đạt tinh luyện cấp 10 đã đủ tiếu ngạo giang hồ, đương nhiên sẽmang lên [thế giới] khoe khoang ầm ĩ, để mọi người tán thưởng không ngừng. Cũngrất nhiều người sắp có được trang bị tinh luyện cấp 11 đã dám tự coi là hoàngkinh thánh đấu sĩ, tự xưng mình thuộc hàng ngũ ngũ cường. Hiện tại, tính raCông Tử Liên Thành mới thực xứng đáng với cái danh hiệu Hoàng Kim Chiến sĩ.

Nhất Tiếu Hồng Trần clicklên trang bị của anh, thấy phía trên ở mục người chế tạo có hai cái tên, danhtự của anh và của mình cùng đặt song song với nhau, không khỏi mừng rỡ vô cùng.Nàng nghĩ hồi lâu không biết phải nói cái gì, cuối cùng mới khen một câu vụngvề : " Y phục này rất thích hợp với anh, nhìn thật đẹp."

Công tử Liên Thành cười :" Y phục đẹp, ai mặc mà chả đẹp, bất quá ta không thể để cho người khácnhìn thấy." Nói xong anh lại tiếp tục click vào phần diện mạo, chọn phầnche giấu sự biểu hiện của trang phục, trang bị, như vậy dù người khác có muốnkiểm tra anh cũng không thể nhìn được.

Nhất Tiếu Hồng Trần biếtanh làm vậy vì không muốn nàng gặp phải phiền toái, trong lòng vô cùng caohứng. Nghĩ một lát, cuối cùng nàng nói : "Anh chuẩn bị đi công thành, tamang Thanh Long trả lại anh đi. Dù sao ta vẫn chưa thuần dưỡng nó, nó cũng chưanhận chủ."

"Không cần. Dù saomỗi lần cũng chỉ được thả ra có một sủng vật, ta có hai con cũng chẳng để làmgì." Công Tử Liên Thành cười nói " Nàng đi thuần dưỡng đi, nó xem nhưcao cấp trong những sủng vật cao cấp, mang theo nó đi làm nhiệm vụ, thăng cấpsẽ nhanh hơn nhiều."

Nhất Tiếu Hồng Trần nghethấy anh nói rằng không thể đồng thời thả hai sủng vật ra cùng một lúc, cũngkhông tiếp tục kiên trì nữa : "Được, ta sẽ đi thuần dưỡng ngay."

" Ừm." Công TửLiên Thành ôn hòa hỏi : " Muốn đi xem công thành không ?"

"Có chứ." NhấtTiếu Hồng Trần rất hưng phấn : " Ta rất muốn đi xem"

"Được, vậy chúng tađi thôi, cũng sắp bắt đầu rồi." Công Tử Liên Thành mỉm cười : "Hìnhnhư bằng hữu của nàng sẽ đi cùng Phù Tô, không cần kêu nàng ấy nữa."

“Vâng" Nhất TiếuHồng Trần lập tức chấp nhận invite tổ đội của anh, sau đó cùng anh rời khỏi cửahàng, truyền thống tới Vân Trung Thành.

Quả nhiên, Khinh Ca ThủyViệt đã ở trong Vọng Hương Đài, thấy hai người bọn họ mắt lập tức sáng lấplánh. Nhất Tiếu Hồng Trần tỏ vẻ khinh bỉ : " Cậu trọng sắc khinh bạn, cámdỗ được mỹ nhân Phù Tô, thế mà không thèm gọi mình nữa."

" Không phải như cậunghĩ đâu," Khinh Ca Thủy Việt cảm thấy oan khuất : " Mình tới tìmcông tử dạy mình đánh nhau, sau đó lại hỏi thêm một số vấn đề. Hôm nay bọn họcông thành, mình liền xin công tử mang mình tới. Kỳ thật mình vốn có lòng tốt,chủ yếu không muốn quấy rầy thế giới hai người của bọn cậu."

" Nói xạo."Nhất Tiếu Hồng Trần càng khinh bỉ : " Rõ ràng là chính cậu mới là muốn haingười một thế giới, sợ mình quấy rầy chứ gì, cậu đừng học Trư Bát Giới qua sôngcòn quật lại một bồ cào."

Các nàng nói chuyện quacửa sổ chat, Công Tử Liên Thành không thấy được, chỉ chào Khinh Ca Thủy Việtmột câu, sau đó chạy tới trận địa dưới chân thành.

Nhất Tiếu Hồng Trần nhìntheo thân ảnh xa dần của anh, lúc đó mới hỏi Khinh Ca Thủy Việt "Tiểu Đaođâu rồi ?"

"Đương nhiên thamgia công thành. Hắn ở trong đội đột kích, chuyên môn đảm nhận trọng trách bomthịt người, cửa thành vừa vỡ thì lập tức chạy lên tự bạo, cùng đồng quy vu tậnvới bọn canh cửa của Huy Hoàng Vương Triều." Khinh Ca Thủy Việt khẽ cảmthán : " Người chơi thuộc phái Côn Luân đều nằm trong đội đột kích, chuẩnbị chạy tới tiếp sức, tiến hành tập kích bằng tự sát."

"Tuy chỉ là một tròchơi, nhưng cũng làm cho người ta thấy nhiệt huyết sôi trào." Nhất TiếuHồng Trần mỉm cười : " Hiện giờ suy nghĩ của mình có phần thay đổi so vớitrước kia. Cậu cũng biết rồi đấy, mình cũng không quan tâm lắm tới việc thănglevel, cảm thấy mệt chết đi được, nhưng bây giờ lại muốn thăng cấp."

"Thăng đi"Khinh Ca Thủy Việt vô cùng vui mừng : " Thật đúng lúc, cùng thăng cấp vớiCông Tử Liên Thành"

"Trong đầu cậu lúcnào cũng chỉ mơ mộng uyên ương hồ điệp hay sao chứ ?" Nhất Tiếu Hồng Trầnliền ghẹo nàng : " Cậu thì sao ? Bây giờ muốn cùng thăng cấp với với TiểuĐao hay Công Tử Phù Tô ?"

" Ai zda, anh hùngvà mỹ nhân, chẳng biết lấy ai bỏ ai đây?" Khinh Ca Thủy Việt thở dài đầyphiền não : " Sau này tính sau đi, dù sao bây giờ cũng không gấp lắm. Côngtử Phù Tô thuộc phái Tử Trúc, mình muốn theo học công tử cách đánh nhau."

Nhất Tiếu Hồng Trần cóphần tò mò : " Cậu học thế nào rồi ?"

Khinh Ca Thủy Việt khócòa lên : "Kỹ năng giết người của thầy thuốc quá khó học, thiếu kỹ năngcông kích, lực chiến đấu lại thấp. Xuất chiêu Hàng Ma ra, người định giết thìcòn nhởn nhơ, mà người không muốn giết thì ngã lăn cả đám."

Nhất Tiếu Hồng Trần khôngnhịn nổi lăn ra cười : "Sao mình thấy lúc mỹ nhân Phù Tô giết người có lầmlẫn bao giờ đâu ?"

Khinh Ca Thủy Việt nướcmắt như mưa : "Giờ mình đã tăng thêm quá nhiều phụ trợ rồi. Mình muốn tẩyđiểm, không tăng thêm phụ trợ, thêm toàn bộ vào công kích."

Nhất Tiếu Hồng Trần cảkinh : "Cậu muốn làm bạo y hả ?"

" Ừm, mình muốn đitheo con đường bạo y." Khinh Ca Thủy Việt cực kỳ đáng thương : " Nghĩlại năm đó, mình là một tiểu thầy thuốc tình cảm sâu đậm biết bao nhiêu, tâmđịa thiện lương biết bao nhiêu, haizzz"

Nhất Tiếu Hồng Trần toátmồ hôi : " Mình vừa ăn cơm tối xong, cậu tha cho mình đi."

Hai người cười đùa vuivẻ, trong lòng cũng thấy nhẹ nhàng, cho tới khi tiếng kèn báo công thành vanglên, lúc này mới trật tự trở lại, chuyên tâm quan sát.

Hôm nay trước cuộc chiếnkhông có ai chạy lên [thế giới], chỉ có một số người chơi ở phe trung lập phánđoán kết quả thành chiến, nhưng đều sử dụng những từ ngữ ôn hòa, thái độ nhẹnhàng, cũng không thấy có cảm giác hằn thù kịch liệt. Mọi người đều chú ý tớikết quả của cuộc chiến đấu này, hơn nữa lại chú ý tới biểu hiện của Công Tử LiênThành, để phỏng đoán xem sau khi phi thăng lần thứ hai anh có thu được cái gìtốt hay không.

Trong hai tuần lễ mà CôngTử Liên Thành và Nhất Tiếu Hồng Trần cùng ở một chỗ xung cấp, hai phe đối địchvẫn tiếp tục chém giết kịch liệt tại tất cả các khu vực. Hiện tại là lần gặpmặt thứ hai của hai bang, đương nhiên chính là sự gặp mặt của cừu nhân, đềutrợn mắt hầm hè, đánh nhau túi bụi tới mức bất phân thắng bại dưới chân thành.

Công Tử Liên Thành suấtlĩnh đội đội kích bảo hộ đội công thành của Công Tử Vô Kị, chỉ một lát đã chiếmđược Lạc Hà đài, điểm phục sinh lập tới chuyển tới đó. Sau đó, Khải Hoàn HàoMôn tập trung tất cả lực lượng mãnh liệt tấn công vào cửa thành.

Nhất Tiếu Hồng Trần vàKhinh Ca Thủy Việt đã có kinh nghiệm, lập tức mạo hiểm tính mạng chạy tới LạcHà Đài, quan sát tình hình chiến đấu ở cự li gần hơn.

Lần này Khải Hoàn Hào Môndốc sạch tài nguyên tồn trữ từ xưa, chế tạo rất nhiều công cụ triệu hồi, giờphút này triệu tập tới rất nhiều người khổng lồ cùng hiệp trợ công kích cửathành.

Từ trên đầu thành khôngngừng có những Côn Luân của Huy Hoàng Vương Triều nhảy xuống tự bạo, tiêu diệtđội triệu hoán sư và đội công thành của Khải Hoàn Hào Môn, nhưng dây máu củacửa thành vẫn giảm không ngừng, rốt cuộc cũng cạn sạch. Cửa thành vỡ nát trong cátbụi mịt mù, người chơi thuộc Khải Hoàn Hào Môn lập tức phóng vào trong thành.

Đương nhiên, rút kinhnghiệm sau lần thành chiến tuần trước, Huy Hoàng Vương Triều cũng đã điều chỉnhchiến lược, cửa thành vừa bị vỡ, đã thấy một đội Ma Giáo tràn lên. Những ngườiđó đều có level bình quân từ 150 trở lên, là Ma Giáo nhập Ma, đều là chiến sĩcó lượng máu rất lớn, máu nhiều công cao, cùng đánh giốc ra ngoài cửa thành,người ngoài rất khó xông vào, hơn nữa lại có một đội Tiên Tiêu Dao mai phục bêncạnh, chuyên môn đánh lén giết người. Nhất thời trước cửa thành thây nẳm ngổnngang thành đống, Khải Hoàn Hào Môn có rất nhiều người chết trận.

Lúc này, có người nóitrong [ bang phái] : " Đầu lĩnh của bọn khốn khiếp đó chính là cái tênKiếm Tẩu Thiên Phong đã hại Tam ca,"

Người vừa bị hắn giếtchết lập tức chứng thật : " Đúng, đúng là hắn. Ma Giáo level 171, là phóbang chủ của Huy Hoàng Vương Triều."

"Trời ơi, thăngnhanh như vậy, không phải nhờ hắn đã hại Tam ca sao ?" Mọi người trongbang đều vô cùng phẫn nộ : " Mấy vị cao cấp Ma Giáo đâu, mau mau tới làmthịt hắn đi thôi."

Công tử Vô Kị vừa nghethấy liền nổi giận đùng đùng : " Cái tên khốn khiếp kia ở chỗ nào ? Ta đichém cho hắn một đao."

Công tử Phù Tô lập tứcngăn cản : " Bây giờ là lúc công thành, không phải dã chiến, không đượcnhắc tới những thứ ân oán cá nhân, phải làm theo đúng kế hoạch."

Công tử Liên Thành cũngrất tỉnh táo : " Người trong bang có ai mà không bị người khác giết ? Nếucứ nói cần phải báo thù, thì còn công thành gì nữa."

Công tử Tiểu Bạch lập tứcquyết đoán : " Đây cũng không phải lúc tính tới ân oán cá nhân, bất quá,vẫn để Liên Thành tới đối phó với Kiếm Tẩu Thiên Phong. Nhanh chóng chém chếthắn, chúng ta mới vào thành được."

" Được, Bảo Bối, mautới thay thế vị trí của ta, ta qua đó." Công Tử Liên Thành đợi Đừng Kêu TaBảo Bối tới thay thế vị trí của mình xong, lúc này mới rời khỏi, chạy tới cửathành.

Anh không cưỡi tọa kỵ, màdùng độc môn khinh công Phù Quang Lục Ảnh của Tiêu Dao cung, tốc độ nhanh gấpđôi so với cưỡi tọa kị, nhanh chóng xuyên qua đám đông đang công thành, sau đósử dụng kỹ năng ẩn thân của trang bị, đột nhiên biến mất tăm trước mắt mọingười.

" Oái, chuyện gì vậy?"

" Tam ca đâu rồi?"

" Không thấy Tamca."

" Tam ca đâu rồi ?Có ai thấy không ?"

Người trong bang nhaonhao hỏi thăm, nhất là những người đang đối địch với đám Ma Giáo do Kiếm TẩuThiên Phong suất lĩnh ở trước cửa thành, vừa cho rằng chỉ một đoạn nữa là Côngtử Liên Thành sẽ tới nơi, lại không thấy thân ảnh của anh đâu, đều ngơ ngẩn khóhiểu.

Công tử Tiểu Bạch bìnhtĩnh đáp : " Các ngươi đừng quan tâm Tam ca ở chỗ nào, chỉ lo việc củamình đi, cái gì nên làm thì làm đi."

Người trong bang lập tứcổn định trạng thái, tiếp tục vọt mạnh về phía trước.

Công tử Liên Thành nhanhchóng tiếp cận Kiếm Tẩu Thiên Phong, lúc này ngồi trước màn hình, anh chỉ thấythân ảnh của mình đã trở nên trong suốt, chỉ còn là một cái bóng mờ mờ, đủ đểxác định cự ly với địch nhân, còn người khác đương nhiên không nhìn thấy anh,đương nhiên những kỹ năng bên ngoài không thể tác động tới anh được. Anh khôngchịu bất kỳ ảnh hưởng nào chung quanh, lập tức chạy tới phía sau Kiếm Tẩu ThiênPhong, đột nhiên hiện thân, lập tức xuất chiêu Phong ảnh Lưu Hương đánh tới đó.

Trên đầu Kiếm Tẩu ThiênPhong xuất hiện một hàng chữ khổng lồ màu đỏ, nói rằng đây là một chiêu cực kỳhung mãnh, trị số thương tổn lên tới 46 vạn, đương nhiên không ai có dây máudài như vậy, Kiếm Tẩu Thiên Phong không kịp trì hoãn một kích chết ngay, ngãlăn xuống đất.

Người chung quanh đềungây người. Công tử Liên Thành tới lúc nào họ cũng không rõ, giống như độtnhiên xuất hiện giữa khoảng không, mà chiêu đột kích tạo ra con số thương tổnlớn như vậy cũng mới thấy lần đầu tiên, mọi người đều chấn kinh không thôi,hoàn toàn không phản ứng kịp.

Công Tử Liên Thành mộtkích đắc thủ, cũng không dừng lại một giây, lập tức tấn công mấy tên Ma Giáobên cạnh, đều mỗi chiêu một mạng, chết ngay lập tức.

Trong box chat [bangphái] những tiếng hoan hô vang lên như sấm dậy, đội đột kích và đội công thànhcùng sóng vai vọt vào trong thành, lập tức chia làm hai đường, đội công thànhlập tức tấn công hai tòa Thần Quang Tháp thủ vệ thành, đội đột kích giống nhưmột thanh cương đao, đánh thẳng vào chủ thất (phòng chính).

Kịch chiến diễn ra ở khắpthành, khắp nơi đều lấp lánh ánh sáng của các kỹ năng. Điểm phục sinh của KhảiHoàn Hào Môn ở ngoài thành, thầy thuốc trong bang cũng chết trận rất nhiều,cũng không thể phục sinh toàn bộ những tướng sĩ chết trận ở tại chỗ, chỉ có thểphục sinh ở Lạc Hà đài, rồi mới chạy vào lại trong thành, trong khi đó điểm phụcsinh của Huy Hoàng Vương Triều lại bài trí trong chủ thất, bất lợi về khoảngcách làm nhân số trong thành của Khải Hoàn Hào Môn càng ngày càng ít. Tuy rằngnhững người còn lại toàn thuộc cấp bậc cao, nhưng tốc độ tấn công cũng chậm lạihơn nhiều.

Công Tử Liên Thành là đầutàu gương mẫu, xông lên phía trước, trong khi đó Công Tử Tiểu Bạch và Công TửVô Kị chia nhau suất lĩnh hai đội người vây công hai Thần Quang Tháp hai bên.Sắp hết thời gian, Công Tử Liên Thành lập tức phóng xuất Viêm Long Bảo Hộ.

Con cự long khổng lồ màuđỏ như lửa lập tức phóng lên cao, vũ lộng trên không trung, phát ra những tiếngrồng ngâm trong trẻo, lập tức phóng xuống đất từng cơn mưa lửa.

Thần Quang tháp bị đốnglửa thiêu đốt, dây máu giảm xuống nhanh chóng. Những người chơi thuộc bang HuyHoàng Vương Triều chỉ cần bị mưa lửa chạm phải, cũng rớt máu liên tục, lựcchiến đấu bị suy giảm trên diện rộng.

Sự công kích của XíchLong được Công Tử Liên Thành khống chế chính xác, người của Khải Hoàn Hào Môntuy cũng đứng trong phạm vi mưa lửa, nhưng lại không bị bất kỳ thương tổn nào.Người nào người nấy tinh thần đều đại chấn, cùng đẩy mạnh tấn công về phíatrước dưới sự hỗ trợ của cự long.

Trong chủ thất chính làTâm kết, là trái tim của Thành, chỉ cần đánh nát nó, Vân Trung Thành sẽ đổichủ, vì vậy nơi này phòng bị cẩn mật, bố trí toàn cao thủ. Mấy kẻ Diệt ThiênTru Ma, Cuồng Chiến Thí Thần, Đạp Vân Phi Vũ Phồn Hoa Lạc, Chuyên Môn Tới GiếtNgươi, Nhất Phẩm Dân Lành đều thủ vệ ở chỗ này, muốn qua khỏi cửa, trừ phi cảbốn vị công tử cùng dẫn hết những cao thủ đứng đầu trong bang tới đây. Có điềubây giờ Công Tử Tiểu Bạch và Công Tử Vô Kị không rảnh tay, chỉ có Công Tử PhùTô đang bám sát theo bên cạnh Công Tử Liên Thành, cao thủ trong bang cũng bịđánh tan, không có mấy người tụ tập lại cùng một chỗ với bọn họ.

Công tử Liên Thành nóitrên box chat [bang phái] : " Mọi người cùng tiến lên cuốn lấy mấy kẻ kia.Các đội cùng chú ý, ta thu hồi sủng vật, mọi người để ý sự an toàn của mình.”

Các đội trưởng lập tứcđáp lại : " Đã rõ."

Công Tử Phù Tô núp phíasau Đừng Kêu Ta Bảo Bối xông lên phía trước, không ngừng sử dụng Ma Ha Quyết,làm mê man hết thảy những địch nhân ở chung quanh. Mấy chiến tướng của KhảiHoàn Hào Môn lập tức xông lên giết. Công kích của bọn họ đánh lên người đốiphương, những người bị mê man lập tức tỉnh lại. Trừ phi bị nhất kích tất sát,những người khác nếu còn sống lập tức nhào dậy quấn lấy bọn họ. Người bị giếtđầu tiên đương nhiên là thầy thuốc, Công Tử Phù Tô có cường hãn hơn nữa, cũngbị giết chạy về điểm phục sinh.

Công tử Liên Thành khôngquan tâm tới tình hình chiến đấu của bọn họ, sau khi thu hồi cự long, lập tứcdùng Phù Quang Lược Ảnh nhanh chóng lùi ra phía sau, sau đó đột nhiên biến mất.Anh xuyên qua đám người đang kịch chiến, nhanh chóng tiếp cận khối tinh thể kimcương khổng lồ đang xoay tròn lấp lánh ở chính giữa.

Lúc này, Kiếm Tẩu ThiênPhong suất lĩnh đội chặn đánh đã chạy ra từ điểm phục sinh, nhanh chóng chạyvào trong chủ thất. Bọn họ cùng cảnh cáo trên box chat [bang phái], nói hìnhnhư Công Tử Liên Thành có phép ẩn thân, nhắc bọn họ phải đề phòng. Không có mônphái nào có kỹ năng này, mấy người Diệt Thiên Tru Ma, Cuồng Chiến Thí Thần đềunửa tin nửa ngờ, nhưng hiện tại là thời điểm rất quan trọng, thà tin là có cònhơn không, vì thế liền nhanh chóng điều chỉnh chiến thuật, sai Kiếm Tẩu ThiênPhong mang theo một số người Ma Giáo, Tiêu Dao và Tử Trúc cấp bậc cao cùng baovây thủ vệ chung quang Trái Tim Pha Lê của thành, chỉ cần phát hiện bất kỳngười nào thuộc bang Khải Hoàn Hào Môn xuất hiện lập tức đồng loạt phát độngcông kích, giết ngay lập tức.

Công tử Liên Thành nhìnthấy trận thế này, lập tức thầm tính toán đối sách, đồng thời cố gắng tới gầnTâm Thành hơn nữa.

Lúc này, thời gian thànhchiến chỉ còn lại chừng mười phút, Khải Hoàn Hào Môn đã đánh nát hai tòa ThầnQuang tháp, tất cả các chiến sĩ đều chạy thẳng tới chủ thất. Những người cònlại của Huy Hoàng Vương Triều cũng tập trung ở xung quanh chủ thất, thu hẹp lạiphòng tuyến, phòng thủ nghiêm mật, tranh từng tấc đất với Khải Hoàn Hào Môn.

Box chat [bang phái] củaKhải Hoàn Hào Môn hoàn toàn yên tính, mọi người vừa tập trung tinh thần chiếnđấu vừa chờ đợi thông cáo của hệ thống.

Công Tử Liên Thành tínhtoán cẩn thận thời gian tổ hợp của các loại kỹ năng, sau đó mở ra trạng thái vôđịch của trang bị. Anh vừa dùng kỹ năng, trạng thái ẩn thân lập tức bị giảitrừ, nhanh chóng hiện thân trước mặt Tâm Thành, dùng toàn kỹ năng tấn công.

Kiếm Tấu Thiên Phong vàmười mấy vị Ma Giáo, Tiêu Dao cao cấp khác cùng bổ nhào qua, phát động tất cảcác kỹ năng, cùng tấn công lên mình anh.

Công Tử Liên Thành khôngchút chú ý tới bọn họ, chỉ dùng toàn lực để công kích Tâm Thành. Con số côngkích của anh cao kinh khủng, khối tinh thể kiên cố vốn có dải máu rất dài kialập tức xuất hiện một khe nứt.

Những cao thủ của HuyHoàng Vương Triều đứng chung quanh thấy công kích của anh lợi hại như vậy,trong khi đó dây máu của anh lại không thấy giảm xuống, lại miễn trừ hết thảynhững trạng thái bất lợi khác như mê man, định thân, ngủ vùi, mị hoặc, suy yếu,đều không thể hiểu nổi, lúc này cũng không rảnh hỏi nhau, chỉ dựa vào bản năngchiến đấu không ngừng công kích về phía anh.

Trạng thái vô địch củaCông Tử Liên Thành chỉ kéo dài trong 36s, anh vừa phải chú ý tới thời gian đếmngược của kỹ năng, lại vừa phải quan sát dây máu của Tâm Thành, bạo kích khôngngừng công kích qua đó. Những người khác cùng trân trối nhìn những con sốthương tổn kinh người tiếp tục tăng lên, những khe nứt của Tâm Thành xuất hiệnngày càng nhiều, hào quang xung quanh cũng giảm bớt không ít.

Mấy người Kiếm Tẩu ThiênPhong cùng sốt ruột vô cùng, gọi Diệt Thiên Tru Ma, Cuồng Chiến Thí Thần tớitiếp viện. Nhưng mấy người đó đều đang toàn lực chặn lại đợt tấn công do ba vịcông tử suất lĩnh tinh anh của Khải Hoàn Hào Môn, căn bản không thể thoát lychiến trường.

Lúc này đây, trạng tháivô địch của Công Tử Liên Thành lập tức chấm dứt, dây máu giảm một cách nhanhchóng. Anh vừa uống đại hồng, vừa thu hết toàn lực, lập tức đánh thêm một kíchxuống Tâm Thành.

Tất cả công kích phát ranhư mưa, đánh cả vào trên người anh, dây máu lập tức cạn tới đáy, anh bị giếtngay lập tức. Cùng lúc đó, chiêu số cuối cùng của anh cũng đã kịp đánh trúnglàm Tâm Thành vỡ nát.

Những tiếng nứt vỡ vanglên thanh thúy, Tâm Thành biến thành những mảnh vụn trong suốt nằm lăn lóc trênmặt bàn, sau đó lập tức biến mất tăm. Sau đó, Tâm Thành mới lập tức tái sinh,không ngừng xoay tròn trên đài, phát ra hào quang rực rỡ.

Tất cả bang nhân của HuyHoàng Vương Triều bị đẩy ra khỏi thành trong nháy mắt, trở lại trong Kim ĐàiThành.

Hệ thống lập tức thông cáo: Hiệntại Vân Trung Thành đang thuộc về Khải Hoàn Hào Môn.

Thế giới lập tức sôitrào.

Trong box chat [bangphái] của Khải Hoàn Hào Môn, những tiếng hoan hô vang lên như sấm dậy.

Công tử Liên Thành nằmdài trên mặt đất, nhìn thấy hàng loạt chiến hữu ùa vào, liền nở một nụ cười.

Đội thầy thuốc lập tức ùalên, tất cả kỹ năng phục sinh đều nhắm thẳng lên mình anh, từng đóa hoa sentrong suốt không ngừng nở rộ, mỹ lệ vô cùng, nhưng anh cũng không lựa chọn phụcsinh tại chỗ, mà click vào phục sinh tại Lạc Hà Đài.

Chạy ra khỏi cánh cổng tòvò khổng lồ bằng đá, anh thấy Nhất Tiếu Hồng Trần và Khinh Ca Thủy Việt đangđứng ở đây, liền cười nói với các nàng : " Vào thành đi, cùng chúc mừngthắng lợi với chúng ta."

-----

* Nguyên văn : gặm cua đầu tiên.

** Người chơi mới chưa có vũ khí, chỉ đượchệ thống phát cho kiếm gỗ, trượng gỗ, mà cũng chỉ đánh mấy loại như gà, ếch,tùy trò chơi sẽ quy đinh.

*** Cận công : Đánh gần

**** Nguyên văn : mồm quạđen.