Công Tử Liên Thành

Chương 4: Tận cùng của thế giới



Nhiệm vụ kế tiếp nhanhchóng hoàn thành, một đám trâu bò như bọn họ đi giết Yêu Mỵ U Hồn quả thực quádễ dàng chóng vánh.

Đợi Nhất Tiếu Hồng Trầntập hợp đủ Yêu Tâm, bọn họ lập tức hồi thành, truyền thống tới Phổ Đà Sơn, tìmNPC danh y điều chế thuốc, sau đó trở về nơi đáy biển.

Đông Hải Tiểu Long Nữ bịthụ thương vẫn đang ở chỗ đó, Nhất Tiếu Hồng Trần chui vào trong động, lấythuốc đưa cho nàng. Một lát sau, Đông Hải Tiểu Long Nữ sắc mặt trở nên trắngbệch, gân xanh mơ hồ nổi lên. Nàng rên rỉ thốt lên : " Có chuyện gì vậy ?Sao ta lại ở đây thế này ?"

Trong lòng Nhất Tiếu HồngTrần nhói lên một cái, tình huống không ổn nhất đã xảy ra. NPC này mất ký ứcrồi. Nàng cố gắng nhẫn nại không ngừng dùng chuột click vào nàng, muốn căn cứvào những lời nàng nói ra để tìm ra cái gì đó hữu dụng, có điều đáp lại nàngchỉ là sự im lặng tuyệt đối, một chữ cũng không thấy thốt ra.

Nàng vạn bất đắc dĩ, chỉđành nói với mọi người trong đội ngũ : "Nhiệm vụ hỏng rồi. Nàng mất ký ức,chẳng nói gì cả."

Những người khác đều toátmồ hôi. Trước kia bọn họ cũng từng gặp qua tình huống như vậy, cuối cùng khôngthể không từ bỏ nhiệm vụ, hoặc nghĩ cách tìm một NPC khác có khả năng tiếp nhậnnhiệm vụ, lại không có bất kỳ manh mối gì, thời gian cứ trôi qua, cuối cùngthông báo nhiệm vụ thất bại.

Nhất Tiếu Hồng Trần suynghĩ một lát rồi nói : "Nhiệm vụ này dựa trên điển cố "Diệu Pháp LiênHoa Kinh", dựa theo tên gọi của nhiệm vụ này, nếu lấy logic bình thường đểphân tích, trong trường hợp Tiểu Long Nữ mất ký ức, trước phải đi Đông Hải tìmvị phụ thân Long Vương của nàng, xem có cách nào khôi phục ký ức của nàng không?"

Công tử Tiểu Bạch liềnđáp : "Đã có người đi tìm rồi, mà không tìm được."

Công tử Vô Kị tức sùi bọtmép : "Chỉ là một trò chơi mà còn muốn dùng điển cố trong Kinh Phật, cómấy người chơi đã từng tụng kinh chứ ? Ta thấy mấy kẻ xây dựng game này trongcông ty quản lý trò chơi đầu óc chắc chắn có vấn đề."

Công tử Phù Tô cười :" Nếu mỗi nhiệm vụ đều đơn giản như vậy, chỉ cần đánh quái là xong, thìtrò chơi còn có ý nghĩa gì nữa. Vô Kị, ngươi đừng hậm hực nữa."

Nhất Tiếu Hồng Trần bỗngnhiên nói : " Trong Kinh Phật có ghi lại, lúc Tiểu Long Nữ sinh ra, phụthân nàng tặng cho nàng một viên Bảo Châu, trị giá ba nghìn thế giới. Sau đónàng mang Trân Châu dâng lên cho Phật Tổ, rồi thành Phật, tới nơi Tây PhươngCực lạc. Ta nghĩ chúng ta đi theo manh mối này đi. Trước sẽ tới Đông Hải LongCung, nếu không có thông tin gì, sau đó sẽ tới tiên cảnh. "

Công tử Tiểu Bạch tánthành : " Đồng ý, liền làm theo ý nàng đi."

Những người khác lại càngkhông có ý kiến, bọn họ hoàn toàn mơ hồ về nhiệm vụ này, đương nhiên cũng khôngđưa ra được chủ kiến nào tốt hơn.

Nhất Tiếu Hồng Trần khôngbiết phải tới Đông Hải bằng cách nào, nhưng những người khác lại biết rõ, bọnhọ đã từng đi qua. Cái gọi là Đông Hải, Nam Hải, Bắc Hải, kỳ thật trên cùng bảnđồ này, bất quá, muốn đi Đông Hải, trước tiên phải qua Nam Hải. Bọn họ vừa đivừa giết quái, chạy thẳng về phía trước, tốc độ như gió thổi cỏ rạp, chẳng mấychốc đã thông qua một cái truyền tống trận vọt tới Đông Hải.

Lần đầu tiên Nhất TiếuHồng Trần nhìn thấy Long Cung ở đáy biển, giống hệt như những hình ảnh trongfilm hoạt hình, như chế từ Thủy Tinh, lóng lánh trong suốt, lóe ra những tiasáng lấp lánh, nếu chung quanh không có một đống quái lúc nào cũng lăm le lấymạng người ta, thì đây đúng là một nơi tuyệt đẹp để du ngoạn.

Đoàn người giết thẳng vàoLong Cung, giết sạch cả đống quỷ dạ xoa tuần biển, tinh ca chép, tinh rùa đen,lính tôm tướng cua, cuối cùng bức Đông Hải Long Cung phải chạy ra.

Người này thân người đầurồng, mặc long bào, mang vương miện, không phải Boss, mà là NPC, vì trên đầuhắn có đính một chiếc đèn nhiệm vụ. Đám quái bên cạnh hắn đều là tiểu Boss,người chơi bình thường đều rất khó đối phó.

Công Tử Tiểu Bạch nhanhchóng xông qua nói : " Chúng ta sẽ giết quái cạnh Long vương, Hồng Trầnlên nói chuyện với NPC đi."

Những người khác lập tứctiến lên, nhanh chóng lôi kéo đám quái rời đi, quấn lại một chỗ để hỗn chiến,khiến cho khu vực xung quanh Long Vương trở nên an toàn. Nhất Tiếu Hồng Trầnvội vã chạy tới click vào Long Vương.

Nói tới đứa con gái nhỏmới tám tuổi đã thành Phật, vị Long Vương này lệ chảy ròng ròng, bắt đầu kể từlúc nàng mới sinh ra, kể rõ ràng rành mạch một hồi lâu. Nhất Tiếu Hồng Trầnthấy mắt hoa mày choáng, có điều không dám lật cho qua mau, phải xem từng chữmột, chỉ sợ bỏ lỡ từ mấu chốt. Cho tới lúc xem xong, Long Vương mới thở dài mộttiếng, nói : " A, con gái ơi, con ở tận đầu thế giới, liệu có nhớ tới chamẹ ở chốn này không ?"

Sau đó đèn hiệu trên đầuLong Vương đã tiêu thất, chứng tỏ đã tuyên bố xong nhiệm vụ, hoặc đã nói hết,Nhất Tiếu Hồng Trần xem kỹ lại nhiệm vụ, phát hiện tên nhiệm vụ đã đổi thành :"Lĩnh ngộ sinh tử, đi tới tận cùng của thế giới, tìm hiểu sự huyền bí củasinh tử", liền thông báo cho mọi người cùng đội ngũ.

Công tử Tiểu Bạch nói :" Phàm những người đi làm nhiệm vụ đi tìm cực đầu của thế giới này đều đãdò khắp từng tấc một trên bản đồ, nhưng đến nay cũng chưa ai phát hiệnra."

Nhất Tiếu Hồng Trần vắtóc suy nghĩ, vừa suy nghĩ vừa nói từng phán đoán của mình, nhưng mỗi địa phươngđó đều đã có người qua, đều không thu hoạch được gì. Nàng thấy bạn bè chungquanh đang kịch chiến với đống quái thú cường hãn, thấy sự an toàn của họ cũngkhông có vấn đề gì, liền cẩn thận đi chung quanh một chút, tìm xem có thứ gì cóthể gợi ý.

Bỗng nhiên, nàng đột ngộthỏi mọi người trong đội ngũ : " Ngoài Phổ Đà Sơn có một cái đảo nhỏ, trênđảo có dựng lên một pho tượng Phật Tổ, có người nào đi qua chưa ạ?"

Công tử Liên Thành lậptức đáp : "Ta đã đi qua, nhưng không phát hiện ra có cái gì dị thườngcả"

Nhất Tiếu Hồng Trần hỏi anh: " Công tử đã bay tới lòng bàn tay của Phật Tổ chưa ?"

Công tử Liên Thành đáp :" Chưa, phải bay lên sao ?"

Nhất Tiếu Hồng Trần do dựmột chút rồi mới nói : "Ta chỉ suy đoán thế thôi. Tòa Long Cung dưới đáybiển này lại làm ta nhớ tới Tây Du Ký. Sau khi Tôn Ngộ Không đại náo ThiênCung, Phật Tổ ở Tây Thiên có tới hàng phục hắn, hai người đã từng đánh đố, chỉcần Tôn Ngộ Không có thể nhảy ra khỏi lòng bàn tay của Phật Tổ, Phật Tổ sẽkhông quan tâm tới chuyện này nữa. Một Cân đẩu vân của Tôn Ngộ Không bay xamười vạn tám nghìn dặm, đi tới tận cùng của thế giới, cũng chỉ thấy năm ngóntay của Phật Tổ. Ta nghĩ, tận cùng của thế giới chính là chỉ thứ này."

Mấy người vừa nghe thấylập tức như vén được đám mây mù, vô cùng hưng phấn. Công Tử Tiểu Bạch lập tức nói: " Chúng ta lập tức tới đó xem sao."

Bọn họ xử lý xong mấytiểu Boss, một đống thứ linh tinh rơi ra đầy đất, theo thường lệ Nhất Tiếu HồngTrần tiếp tục nhặt lấy. Sau đó mấy người cùng điểm vào bùa hồi thành, nhanhchóng truyền tống tới Phổ Đà Sơn, sau đó chạy về phía bờ biển.

Hòn đảo nhỏ này cách bờkhông xa, có một cây cầu đá rất lớn nối liền với bờ, bọn họ lập tức đẩy cửa ra,chạy thẳng lên trên cây cầu.

Nơi này không có quái,rất an tĩnh, khắp nơi trồng đầy cây bồ đề, tán lá phủ rợp, tượng phật lớn nhỏnằm san sát nhau, không khí đầy vẻ yên tĩnh. Bọn họ chạy tới trên đỉnh núi, quảnhiên ở đây có một pho tượng khổng lồ đang đứng sừng sững. Tượng Phật tổ do mộttảng đá khổng lồ đẽo thành đang ngồi xếp bằng trên đài sen, hai mắt khép hờ,năm ngón tay chỉ lên trời, bảo trì trạng thái trang nghiêm.

Mấy người ngửa đầu nhìnlên, liền đồng loạt thu hồi tọa kị, nhảy lên phi kiếm, bay thẳng tới lòng bàntay Phật Tổ đang đặt ngửa lên trước đan điền*.

Nhất Tiếu Hồng Trần chạylòng vòng trong lòng bàn tay khổng lồ, hy vọng tìm thấy chỗ kích hoạt nhiệm vụ.Đồng hồ thời gian nhiệm vụ của nàng chỉ còn 20 phút, nếu ở đây cũng không tìmthấy chỉ dẫn, chắc chỉ đợi thất bại. Những người khác chỉ đứng im trong lòngbàn tay, cũng không nói năng gì cả, đều biết thời gian không còn nhiều, khôngmuốn quấy nhiễu nàng.

Nhất Tiếu Hồng Trần lạiclick vào chỉ dẫn nhiệm vụ, nhìn lại đoạn thuyết minh nhiệm vụ, đột nhiên linhcơ lóe động, liền rời khỏi đội ngũ.

Bảy người kia ngẩn ra,đang muốn hỏi nàng, nàng đã đột nhiên nói : "Ai đó chạy ra giết ta đi, thửxem có hữu dụng hay không ?"

Mấy người còn lại đều bấtngờ, nhưng đều là cao thủ, trong chốc lát đã hiểu rõ ý nàng. Công Tử Tiểu Bạchxách đao muốn đi lên, nhưng Công tử Liên Thành lại còn nhanh hơn, vượt qua bêncạnh anh, chớp mắt đã đứng bên cạnh Nhất Tiếu Hồng Trần. Muốn so tốc độ, đươngnhiên không có ai có thể so nổi với Tiêu Dao, Công Tử Vô Kị chỉ còn cách đứnglại nhường anh động thủ.

Công tử Liên Thành tựtăng thêm bạo kích, sử chiêu Phong Ảnh Lưu Hương, từ trong tay xuất ra ba đaolấp lánh hoa mỹ nhanh chóng chém về phía Nhất Tiếu Hồng Trần. Chiêu này gồm bakích liên tục, thậm chí cả ba kích đều là bạo kích, vừa mới đánh xong kích thứhai, Nhất Tiếu Hồng Trần đã ngã xuống.

Công tử Phù Tô tiến lên,phục sinh Nhất Tiếu Hồng Trần, sau đó cười nói : " Thế nào rồi ? Nhiệm vụsao rồi ?"

Nhất Tiếu Hồng Trầnthoáng liếc qua Công tử Liên Thành đã biến thành Hồng danh, rồi mới cười đáplời Công tử Phù Tô : "Có. Nói rằng ta đã tìm hiểu sinh tử, muốn ta tiếptục hoàn thành nhiệm vụ : “Tìmkiếm con sông kí ức” này, lại không bắthạn định thời gian nữa."

Mấy người cùng thở phàomột hơi, Công tử Vô Kị không kiềm nổi liền mắng to : " Mấy kẻ thiết kếgame này quá biến thái, nào ai có thể nghĩ ra, còn bắt mọi người trong cùng độingũ bọn ta tự giết nhau mới có thể hoàn thành nhiệm vụ này chứ". Đào TửYêu Yêu và Ma Hồn Quỷ Cơ cũng góp vài câu náo nhiệt, cũng cho rằng mấy kẻ thiếtkế game này không ra gì.

Công tử Tiểu Bạch lạitiếp tục invite Nhất Tiếu Hồng Trần vào đội ngũ. Công tử Liên Thành lại hỏinàng : “Kế tiếp phải làm gì ?"

Nhất Tiếu Hồng Trần nhìnvào chiếc đồng hồ nhỏ ở góc máy tính, lúc này mới phát hiện đã là rạng sáng,nàng nhanh chóng nói : " Quá muộn rồi, mọi người cùng đi nghỉ ngơi thôi.Nhiệm vụ này giờ không hạn định thời gian, nếu ngày mai mọi người có thời gian,chúng ta cùng đi làm tiếp."

Thấy vậy Công tử TiểuBạch cũng nói : "Cũng đúng, giờ liền tạm nghỉ thôi. Hồng Trần, mai nếunàng online thì PM cho ta hoặc Liên Thành. Nếu chúng ta không có việc gì, sẽtới đây giúp nàng."

Nhất Tiếu Hồng Trần lậptức đáp : " Vậy thì tốt, cám ơn." Nàng vừa nói vừa mời Công tử LiênThành giao dịch, ở trên cột hàng hóa bỏ lên một viên Tẩy Tâm Đan

Công Tử Liên Thành liềntiếp nhận, cười PM nàng : "Mới chỉ có một điểm đỏ, dùng cái này quá lãngphí, ta đi giết thêm một đống người nữa rồi tẩy sau."

Nhất Tiếu Hồng Trần khôngnói được gì nữa, hồi lâu mới cười nói : " Đừng giết nhiều quá, một viêntẩy không đủ."

Công tử Liên Thành đápmột chữ " Được" rồi cũng không nói thêm gì nữa.

Mấy người cùng làm nhiệm vụ liên tục, lúc này cũngthấy mệt mỏi, liền cùng nhau hồi thành, cùng hô "Chúc ngủ ngon" sauđó chạy vào chỗ an toàn cùng logout.

2.

Cũng bởi vì ngủ khá muộn,chiều ngày hôm sau Nhất Tiếu Hồng Trần mới online. Theo lệ thường, nàng tới KimĐài thành chỉnh lý cửa hàng trước, rồi mới tiếp tục làm nhiệm vụ.

Lúc ở Phổ Đài Sơn nàngkhông cảm thấy có gì khác thường, nhưng lúc truyền tống tới Kim Đài thành nàngmới phát hiện ra, ở đây tràn ngập không khí vui vẻ hạnh phúc. Trên không trungnơi nơi đều là những bọt khí màu hồng, còn có hoa hồng, trên bầu trời thỉnhthoảng lại thấy có pháo hoa sáng rực rỡ mỹ lệ. Trên đường có không ít những tânlang tân nương mặc hỉ phục đỏ rực, đồng loạt chạy về phía nguyệt lão.

Box chat [thế giới] chạynhanh tới mức căn bản không nhìn rõ được bất kỳ câu nói nào, Nhất Tiếu HồngTrần phải chăm chú lắm mới có thể hiểu đại khái, trên đó đều là thông cáo kếthôn, thông báo của tân nhân mời mọi người tới tham gia hôn lễ, rồi chúc phúccủa người chơi đối với bằng hữu vừa kết hôn, thỉnh thoảng là quảng cáo mua bánbao lì xì dành cho lễ kết hôn. Lúc này Nhất Tiếu Hồng Trần mới nhớ ra, hôm naylà lễ Thất Tịch truyền thống của Trung Quốc, Ngưu Lang Chức Nữ qua cầu Hỉ Thướcgặp nhau, các bên đương nhiên muốn chấn hưng hoạt động này, phàm là kết hôntrong ngày này, sau khi thông qua đủ mọi khảo nghiệm, trước mười hai giờ đêmtân nhân có thể hoàn thành nhiệm vụ, đều sẽ nhận được một bộ lễ vật thần bí mỹlệ. Hoạt động này bắt đầu từ sau chính ngọ (mười hai giờ trưa), liên tục trong suốt mười tiếng đồng hồ. Rất nhiềunhững kẻ hữu tình trong thiên hạ đều quyết định kết hôn vào hôm nay, tham dựcái hoạt động mà công ty quản lý trò chơi lần đầu tiên tổ chức này.

Lúc Nhất Tiếu Hồng Trầnonline đã là một giờ rưỡi chiều, trong Kim Đài Thành người qua lại tấp nập, đámtân lang tân nương đều điên cuồng mua sắm, ngoài bao lì xì dành cho hôn lễ, cònmột số những trang sức và thời trang tinh phẩm, gồm cả những thứ chỉ nhìn quacho đẹp mà không dùng được như kim cương, phỉ thúy cùng các loại châu báu đềubị tranh cướp bằng hết. Cẩm Tú Phường của Nhất Tiếu Hồng Trần giống như bị nướclũ tràn qua, trở thành trống trơn rỗng tuếch, trên bảng tin nhắn chi chít nhữngPM nhắn lại, chủ yếu đều là những câu thúc giục nàng nhanh chóng bổ sung hànghóa. Nàng vội vàng lấy hàng hóa từ trong kho ra bày lên kệ, sau đó lại tiếp tụclấy tài liệu làm bổ sung thêm một số thứ.

Có một số khách hàng thấynàng tới, lập tức chạy tới, tranh đứng xếp hàng trước ở cửa hàng của nàng, chỉcần nàng làm xong thứ nào bỏ lên, đã lập tức có người mua. Nàng cũng không lợidụng thời cơ để tăng giá, tiếp tục căn cứ theo giá cũ để bán hàng, làm mấyngười này cực kỳ cảm kích. Mấy vị tân nhân vừa mua được quần áo hoặc đồ trangsức liền sử dụng ngay, sau đó nhanh chóng chạy tới chỗ Nguyệt Lão báo danh, cóngười còn mời nàng tham gia hôn lễ, lại còn có người phát bao lì xì cho nàng.Đối với những lời mời nàng đều từ chối khéo, thật sự không có thời gian, nhưngngười ta phát bao lì xì nàng vẫn nhận. Để đáp lại, nàng lại chạy lên box chat[thế giới] viết mấy câu chúc phúc, để bày tỏ lòng biết ơn.

Bận rộn suốt mấy giờliền, rốt cuộc nàng cũng phủ đầy được kho hàng trống rỗng vừa rồi. Tài liệukhông đồng đều, rốt cuộc cũng không làm ra cái gì thực tốt, nàng liền ngừngtay, lúc này mới rảnh hỏi mấy người trong bang : "Hôm nay trong bang chúngta có chuyện vui gì không ?"

Mọi người cùng cười ầm ĩ.

Diêm Bán Cô Bé : "Bận rộn buôn bán, không rảnh."

Tay Trái Ước định :"Ta với lão bà đã thương lượng, kiếm tiền trước, chờ đến mười giờ sẽ đikết hôn lại. Có hai tiếng, dù sao cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ đi."

Tay Phải Đồng Ý : "Đúng vậy, hiện tại nhiều người như thế, muốn chen vào chỗ Nguyệt lão đó cũngkhông chen nổi, thà buôn bán trước còn hơn."

Nhất Tiếu Hồng Trần kinhngạc : "Không phải hai người đã kết hôn rồi sao ?"

Khinh Ca Thủy Việt lăn racười : "Để tham gia hoạt động ngày hôm nay, hôm qua bọn họ đã chạy đi lyhôn rồi."

Tay Trái Ước Định cườitít mắt : "Vì cái lễ vật hoa lệ thần bí kia, ly hôn cũng đáng giá."

Tay Phải Đồng Ý cũng gậtđầu lia lịa : "Đúng vậy, đúng vậy, nên mới có nhiều người tham gia vậychứ."

Nhất Tiếu Hồng Trần toátmồ hôi : "Thật khâm phục các ngươi !"

Kiếm Tẩu Thiên Phong cườinói : "Nghe nói nhiệm vụ hôm nay cũng không dễ hoàn thành, các ngươi cũngnên đi báo danh sớm một chút đi."

Cưỡi Thỏ Truy Rùa Đencũng phụ họa : "Đúng vậy, ta cũng nghe nói thế. Ngươi đi xem đi, lát nữathể nào cũng có người chạy lên [thế giới] chửi mắng công ty quản lý trò chơibiến thái."

Tay Trái Ước Định nghebọn họ nói vậy, cũng hơi do dự, lập tức hỏi : " Lão bà, ngươi nói sao?"

Tay Phải Đồng Ý lập tứcquyết định : " Đi, không cần kiếm tiền nữa, bây giờ đi báo danhluôn."

Nhất Tiếu Hồng Trần cườinói : " Chúc mừng, chúc mừng, nếu làm nhiệm vụ cần chúng ta giúp, cứ nóimôt câu."

Tay Trái Ước Định vui vẻnói : " Tốt, vậy chúng ta đi liền đây."

Tất cả mọi người trongbang đều tung hoa chúc phúc cho họ. Hai người cực kỳ vui vẻ hào hứng đổi quầnáo tân nhân, chạy về phía nguyệt lão.

Nhất Tiếu Hồng Trần lạihỏi : "Trong bang còn ai muốn kết hôn hay không ?"

Chỉ thấy mọi người nhaonhao tỏ vẻ không hứng thú với việc chen vào trong đám người để báo danh, cũngkhông có thời gian làm nhiệm vụ, nếu như cái gọi là lễ vật thần bí quả thật rấthoa lệ, đến lúc đó chỉ cần đi mua là được rồi.

Nhất Tiếu Hồng Trần cũngkhông nhịn cười được, quả chính nàng cũng có suy nghĩ như vậy, đúng là bản sắccủa thương nhân, thích lợi bỏ hại, tận dụng thời gian một cách tối đa, tiêu phímột cách tối thiểu để đạt được hiệu quả kinh tế và lợi ích nhiều nhất.

Nhìn thấy cửa hàng bị cànquét sạch sẽ, nàng nghĩ một chút, liền lấy một số bạch trang chưa qua tinhluyện ở bên Uy Võ Các bỏ sang bên này, dù sao cũng phải để trong quầy hàng cóhàng hóa, bằng không cũng quá khó coi.

Lúc này, hoạt động đã bắtđầu, Nguyệt lão NPC ghi danh đã sớm bị đám đông bao phủ hoàn toàn không thấyđược. Chỉ thấy trên [thế giới] đầy những tiếng chửi mắng :

"Cái tên đang cưỡiđại điểu kia, mau thu cánh lại."

"Này, ngươi còn cưỡihồ ly làm gì? Cái đuôi lớn như vậy, ai mà click vào NPC được chứ!"

"Ngươi mau xuốngngựa đi ."

"Mau thu lại sủngvật đi."

"Trời ơi, đông cứngtới mức ta không động đậy được."

"Lão công chàng ởđâu rồi ? Ta không nhìn thấy chàng ?"

"Lão bà, chớ chạyvào, cẩn thận rớt mạng, đợi ta báo danh xong rồi tiếp tục."

Những câu nói này đềulướt qua thật nhanh, Nhất Tiếu Hồng Trần nhìn thấy cười không ngừng được. Nàngbày hàng hóa trên kệ cho thật tốt xong, mới lấy những thứ còn lại trong bọc bỏvào kho hàng.

Chỗ này thực sự quá nhộnnhạo, không thể làm được gì, nàng không chịu được nữa, cố gắng len ra tới chỗtruyền tống trận, chạy thẳng tới Phổ Đà Sơn.

Len lỏi ra tới một nơikhá thoáng người mới dừng lại, nàng khẽ thở dài nhẹ nhõm. Dừng lại một chút,nàng lấy lại bình tĩnh, rồi mới chạy ra ngoài thành.

Người trong bang hăm hởthảo luận hoạt động hôn lễ Thất tịch hôm nay, tò mò phỏng đoán xem cái lễ vậtthần bí kia là cái gì, sau đó lại kể lể cho nhau nghe về "công trạng tiêuthụ" ngày hôm nay, vui vẻ trêu chọc lẫn nhau, đều nói những người khác làgian thương.

Nhất Tiếu Hồng Trần chạytới chỗ bờ biển, nơi có tiểu đảo có tượng Phật Tổ, thỉnh thoảng vẫn nhìn quanhững câu nói của mọi người trong [bang phái] và trên [thế giới]. Đại khái hômnay là một ngày hội vui mừng lớn, trên [thế giới] không đầy những câu chửi quamắng lại giống như mọi ngày, cơ hồ là toàn những lời chúc phúc như kiểu Thiên trườngđịa cửu, hạnh phúc mĩ mãn, những người biểulộ đều nói với thiện ý thực sự, nhìn qua đều thấy đầy những thứ quang minh mỹlệ. Thấy những lời chúc tốt đẹp đó, trong lòng Nhất Tiếu Hồng Trần cũng cảmthấy rất vui vẻ, trên môi ẩn hiện một nụ cười.

Lúc này, Kiếm Tẩu ThiênPhong PM nàng : " Lão đại, có ở đây không ?"

Nhất Tiếu Hồng Trần đáp :" Có."

Kiếm Tẩu Thiên Phong mớivào bang được vài ngày, bất quá đã rất quen thuộc với người trong bang, NhấtTiếu Hồng Trần có cảm giác hắn chín chắn, cho dù thỉnh thoảng có nói đùa mấycâu, cũng rất có chừng mực, nên có ấn tượng tốt với hắn. Kiếm Tẩu Thiên Phongnói với nàng : " Bang chủ, ta đang treo máy ở Ma giới, không có ai cùngđội, có thể tổ đội với nàng được không ?"

Tổ đội treo máy làm nhiệmvụ, điểm kinh nghiệm gấp đôi so với không tổ đội. Đương nhiên Nhất Tiếu HồngTrần đáp ứng luôn : "Được, tổ đi." Sau đó invite Kiếm Tẩu ThiênPhong. Kiếm Tẩu Thiên Phong chấp nhận, lập tức cùng nàng tổ đội

Nhất Tiếu Hồng Trần chạytới nơi thảo nguyên mênh mông bằng phẳng, trong lòng cực kỳ thoải mái nhẹnhàng. Ở đây quái hoàn toàn bị động, chỉ cần ngươi không đánh nó, nó sẽ khôngchọc ngươi, bởi vậy rất an toàn, nàng cũng không chút lo lắng.

Kiếm Tẩu Thiên Phong treomáy, mở box chat [Đội ngũ] nói với nàng : "Bang chủ nghe nói tinh luyệntrang bị trong Vân Trung Thành xác suất rất cao, nàng có quen với người nàotrong Hào Môn không ? Có thể tìm cơ hội dẫn chúng ta đi xem thử được không?"

Trong đầu Nhất Tiếu HồngTrần hiện giờ chỉ nghĩ tới việc vì sao cho tới nay vẫn chưa có người hoàn thànhcái nhiệm vụ này, nghe hắn nói mới nhớ tới cái chuyện này, liền nói : " Đểta hỏi bọn họ đi, có điều không chắc được. Dù sao người ta phải trả giá lớn nhưvậy mới có thể chiếm lĩnh được thành, chúng ta lại mơ tưởng không có công laogì mà đòi hưởng, đương nhiên không dễ nói rồi."

Kiếm Tẩu Thiên Phong trầmmặc trong giây lát, cười nói : " Ta biết rồi, không đi được cũng khôngsao. Ta chỉ tò mò một chút về nơi đó, dễ dàng thì mới nói."

Nhất Tiếu Hồng Trần sợhắn đa nghi, hiểu lầm lời mình, nhanh chóng giải thích : " Kỳ thật ta cũngkhá tò mò đối với Vân Trung Thành, bất quá ta với bang chủ của Hào Môn cũngkhông có giao tình gì sâu đậm, nên cũng không dám xác định."

Kiếm Tẩu Thiên Phong cườinói : " Ta hiểu. Hào Môn là đại bang, chúng ta khó mà với tới"

Nhất Tiếu Hồng Trần nghehắn nói vậy, cũng cười rất độ lượng : "Có người miệt mài thâu đêm cố gắngtheo đuổi nghiệp đèn sách*, lại có người từ quan về quê, những thứ mà mỗi ngườitheo đuổi không nhất thiếu phải giống nhau, có người muốn cường đại hơn, còn tachỉ muốn nhẹ nhàng tự tại."

Kiếm Tẩu Thiên Phong vuivẻ tỏ vẻ đồng ý : " Nàng nói đúng, ta cũng nghĩ như vậy"

Vừa nói chuyện, Nhất TiếuHồng Trần đã chạy tới bờ biển. Nàng dừng lại nhìn chung quanh một chút, rồi rẽphải, quyết định chạy lên cây cầu đá cực dài kia.

Lúc này, nàng mới nhìnthấy, cách đó không xa có một đám người đang kịch chiến.

Nơi đó rất loạn, hàngđống kỹ năng hoa lệ cùng tung ra tới tấp, làm người ta hoa cả mắt. Vì sợ bị ngộthương, Nhất Tiếu Hồng Trần cũng không tiến lại gần, mà chỉ dừng chân đứng xem.Sau một lúc lâu, nàng mới nhìn rõ, bên ngoài có mười mấy người, đều thuộc HuyHoàng Vương Triều, Thiết Huyết Đại Kỳ Minh, Huynh Đệ Long Hổ Đường. Cái ngườibị bọn họ vây quanh oanh tạc điên cuồng là một hồng danh, Nhất Tiếu Hồng Trầnnhìn thấy bóng dáng của anh rất quen thuộc, không khỏi giật mình kinh hãi,nhanh chóng click vào anh để xác nhận.

Quả nhiên, anh chính là Công tử Liên Thành.

3

Click lên nick của CôngTử Liên Thành, Nhất Tiếu Hồng Trần có thể thấy tình trạng hiện tại của anh. Chỉhơi do dự một lát, nàng lập tức invite Công Tử Liên Thành vào tổ đội, bên kialập tức chấp nhận, lập tức trở thành tổ đội với nàng.

Công tử Liên Thành làhồng danh, lại bị mấy bang phái khác nhau vây công, công kích phát ra đươngnhiên không thể riêng vào một bang, nếu không phải người trong bang mình hoặccùng tổ đội, đều bị giết hết. Nhất Tiếu Hồng Trần tổ đội với anh, không sợ bịngộ sát, lại có thể sử dụng kỹ năng chúc phúc tăng thêm trạng thái cho anh.

Bất quá, chỉ cần trongđội có hồng danh, nếu người khác thêm trạng thái cho hắn lập tức sẽ biến thànhnick vàng, giết nick vàng cũng không bị thành Hồng danh. Công Tử Liên Thành vừavào đội liền nói : "Không được chuyển sang nick vàng."

Nhất Tiếu Hồng Trần thấyanh dù đang trong lúc chiến đấu kịch liệt vẫn không quên dặn dò nàng, quan tâmtới sự an nguy của nàng, trong lòng bất giác ấm áp vô cùng, liền hỏi anh :" Muốn ta kêu người giúp công tử không ?"

Cấp bậc của nàng quáthấp, cho dù muốn hỗ trợ, cũng không có tác dụng gì, khẳng định không chống đỡnổi quá một phút đồng hồ, kết quả cuối cùng là chết không nghi ngờ. Trong listfriend của nàng cũng có tên ba vị công tử kia, hoàn toàn có thể giúp Công TửLiên Thành PM cho họ, gọi bọn họ tới giúp.

Công Tử Liên Thành lại chỉphản hồi lại hai chữ đơn giản : " Không cần."

Nhất Tiếu Hồng Trần cũngkhông rõ tình hình nội bộ trong bang của bọn họ, đương nhiên cũng không rõ sựan bài của bọn họ như thế nào, nghe anh nói vậy, cũng không dám nhiều chuyện,đành chỉ đứng đó nhìn, trong lòng rất khó chịu.

Bọn họ nói chuyện trongđội ngũ, đương nhiên Kiếm Tẩu Thiên Phong có thể nhìn thấy rõ, liền nói theo :" Bang chủ, ta tới đây." Cấp bậc của hắn không thấp, đương nhiên hữudụng hơn Nhất Tiếu Hồng Trần nhiều, có điều, tên hắn thuộc bang Phong Sinh KhởiThủy, bang chủ là Nhất Tiếu Hồng Trần vừa đến, chỉ cần hắn tới đây gia nhậpchiến đấu, đồng nghĩa với việc bang Phong Sinh Khởi Thủy đứng về phía Khải HoànHào Môn, lập tức trở thành đối địch với ba đại môn phái kia. Cho dù Nhất TiếuHồng Trần không sợ chết, cùng lắm bị người ta vây công luân bạch** cũng khôngcó gì, có điều nàng vốn là bang chủ, phải suy nghĩ cho hết thảy mọi người trongbang, không thể xử trí theo cảm tính. Chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi nàng đã suynghĩ cặn kẽ, nghĩ tới rất nhiều hậu quả sẽ xảy ra, không khỏi hơi do dự.

Lúc này Công Tử LiênThành nói : " Ngươi cũng đừng tới, chuyện này hai người đừng quản, khôngmuốn liên lụy tới hai người."

Nhất Tiếu Hồng Trần thấyanh cố gắng gõ xong câu này, dây máu đột nhiên giảm đi rất nhiều, vội vàng đáplại : " Đừng nói chuyện nữa, chú ý máu."

Công tử Liên Thành:" Ừ" một tiếng, cũng không nói tiếp. Nhất Tiếu Hồng Trần thấymình anh chịu nhiều công kích như vậy, đầu tiên vẫn có thểchọn giết thầy thuốc trước, sau đó giết từng người khác một, không khỏi vô cùngkhâm phục anh.

Kiếm Tẩu Thiên Phong đangđánh quái ở khu vực khác, chỉ có thể nhìn thấy dây máu của Công Tử Liên Thànhlúc cao lúc thấp. Hắn cũng không còn lòng dạ nào mà tiếp tục làm nhiệm vụ, liềnnhanh chóng hồi thành, bay tới Phổ Đà Sơn, xác định vị trí của tổ đội trên bảnđồ, nhanh chóng chạy tới.

Nhất Tiếu Hồng Trần nóivới hắn : "Đừng động thủ vội, xem tình huống trước đã."

Kiếm Tẩu Thiên Phong cũngvâng một tiếng, liền đứng im cạnh nàng.

Người bên đối phương quảthật rất nhiều, hai nam nữ bác sĩ bên chỗ bọn họ cũng thật mạnh mẽ bất khuất,căn bản không sợ chết, vừa bị Công Tử Liên Thành giết lập tức tới cứu nhau, nếuđồng thời bị giết đều lập tức hồi thành, sau đó đã lập tức quay lại, vừa cứungười vừa phóng xuất kỹ năng mê man. Không chỉ thế, người bên phe bọn họ cũngkhông ngừng chạy tới, gia nhập đội ngũ vây công.

Nhất Tiếu Hồng Trần nóivới Công Tử Liên Thành : " Đừng đánh nữa, kiến nhiều cắn chết voi, dùngươi có thể gánh vác, cũng không thể chống đỡ nổi."

Câu này của nàng vừa mớiphát ra, đã thấy mấy kỹ năng mê man đồng thời thoáng hiện lấp lánh kim quang,đại khái Công Tử Liên Thành bị mê man, không còn cách nào khác, rốt cuộcphải xin nàng giúp đỡ : " Tới đánh thức ta đi."

Nhất Tiếu Hồng Trần liềnnói với Kiếm Tẩu Thiên Phong : " Mau lên, chúng ta qua đó."

Mấy người kia thấy CôngTử Liên Thành bị ngủ trụ, lập tức dừng tay, chuẩn bị phát ra kỹ năng mạnh mhất,để có thể một kích giết anh chết ngay. Nhất Tiếu Hồng Trần và Kiếm Tẩu ThiênPhong vội vàng chạy lên, cùng nhau xông tới.

Công Tử Liên Thành có độlinh mẫn quá cao, mỗi kích đánh lên thân anh cũng không tạo ra bất kỳ thươngtổn nào, không tạo được ảnh hưởng tới anh. Nhất Tiếu Hồng Trần không còn cáchnào khác, nhanh chóng thả con hổ sủng vật của mình ra, phóng tới cắn anh mộtphát, lúc này mới đánh trúng anh, đánh thức anh khỏi trạng thái mê man.

Công tử Liên Thành tỉnhlại quá nhanh, mấy người kia còn đang tăng trạng thái của mình, chưa kịp phátđộng công kích, anh đã phóng ra một loạt kỹ năng mị hoặc. Trang bị củaanh rất tốt, kỹ năng cũng thật kinh khủng, kỹ năng mị hoặc mỗi lần phát ra cũngthực mạnh mẽ, người nằm trong bán kính hai mươi mét xung quanh anh đều khôngtránh khỏi, hoàn toàn trúng chiêu, đứng im tại chỗ không thể nhúc nhích. CôngTử Liên Thành dùng kỹ năng Thuấn Di chỉ Tiêu Dao mới có, nhanh chóng bay tớigiết, trước tiên giết thầy thuốc, sau đó mới giết tới Tiêu Dao, Ma Giáo, CônLuân.

Không đầy một phút đồnghồ, chung quanh chỗ bọn họ thi thể nằm ngổn ngang. Nhất Tiếu Hồng Trần và KiếmTẩu Thiên Phong đã tổ đội với Công Tử Liên Thành, có thể miễn dịch với côngkích của anh, lúc này vẫn đứng im ở đó, trông thật bắt mắt.

Mấy người đó đều là nhữngkẻ kinh qua chiến sự, vừa nhìn thấy tình huống này đã minh bạch. Có kẻ liềnchửi ầm lên : " Mẹ nhà Phong Sinh Khởi Thủy các ngươi, thế này có nghĩa làcác ngươi muốn tuyên bố đối địch với chúng ta, giúp đỡ bọn chó Hào Môn chắc?"

Kiếm Tẩu Thiên Phong giậndữ nói : " Đối địch với các ngươi thì sao hả ?"

Nhất Tiếu Hồng Trần thấyhắn thừa nhận bên mình muốn đối địch với Huy Hoàng Vương Triều, không khỏi lolắng, liền thử cố gắng vãn hồi cục diện, bình tĩnh đáp : "Chúng ta khôngmuốn đối địch với các ngươi."

Lúc này, bang chủ ThiếtHuyết Đại Kỳ Minh là Ám Dạ Bá Tước dẫn theo hai người chạy tới, người trongbang của hắn ở đây bị Công Tử Liên Thành giết chết mấy người, có người còn chếtvài lần, đã kể lại tình hình chi tiết cho hắn trong [bang phái]. Chạy gần tớinơi, hắn nhìn thấy cục diện này, lạnh lùng hỏi :

"Bang chủ Nhất TiếuHồng Trần, nếu nàng không đối địch với bọn ta, vì sao lại đánh thức Công tửLiên Thành ?"

Nhất Tiếu Hồng Trần đànhphải kiên trì chống chế, tỏ vẻ rất vô tội đáp : " Hắn là Hồng danh, chúngta tới giết hắn, giúp các ngươi một tay, chẳng lẽ sai sao ?"

Công Tử Liên Thành khôngnhịn nổi, điểm mấy cái icon cười lớn trên box chat của [đội ngũ]. Kiếm TẩuThiên Phong cũng cười theo. Nhất Tiếu Hồng Trần bị thái độ của bọn họ ảnhhưởng, trong lòng bất giác cũng thả lỏng, cũng không khẩn trương nữa. Dù saochuyện đã tới nước này, có thể bổ cứu thì bổ cứu, nếu không cũng đành chịu, saunày bọn họ muốn tới thu thập mình hoặc người trong bang, cũng đành phải binhtới cắt tướng ngăn, nước lên đắp đê chặn lại, cũng không phải cái gì quá totát.

Nhất Tiếu Hồng Trần lấylý do là giết "Hồng danh", bề ngoài thật đường hoàng. Ám Dạ Bá Tướcnhìn nàng, đang muốn tìm một lý do thích hợp để bác bỏ, mấy người đang nằm trênmặt đất đã kích động hỏi : "Nếu nàng muốn giết hắn, vì sao hắn còn bỏ quacho nàng ? Ai mà chẳng biết Công tử vốn là kẻ khốn khiếp bụng chuột ruột gà,trước giờ có bao giờ tha cho kẻ nào muốn giết hắn đâu ?"

Những người khác cũngnhao nhao nói, nhất thời câu chữ nhộn nhạo như đèn kéo quân, chỉ toàn những lờichửi mắng Công tử Liên Thành và chỉ trích Nhất Tiếu Hồng Trần, nằm lẫn vớinhững thông cáo kết hôn và những lời chúc phúc trên box chat [thế giới], cảmgiác cũng khá quái dị.

Công tử Liên Thành khôngchửi lại, chỉ nói trong đội ngũ : " Hồng Trần, nàng và vị huynh đệ trongbang đi về trước đi, nơi này để ta xử lý."

Nhất Tiếu Hồng Trần tỏ vẻkhông yên tâm : "Nơi này chỉ có một mình công tử, làm gì phải cậy mạnh cốchịu ? Người bên bọn họ vẫn tiếp tục chạy tới, tốt nhất công tử nên ly khaithôi."

Công Tử Liên Thành lạikhông chịu lui binh, cũng không giải thích nguyên nhân tại sao, chỉ thúc giụcnàng "Hai người đi trước đi, đừng quan tâm tới chuyện này."

Bọn họ đứng nói chuyệnriêng trong đội ngũ, không để ý tới những lời chửi rủa trước mặt, những ngườikhác đều cho là bọn họ đuối lý, càng có lý do để không buông tha, chửi mắngcàng ầm ĩ, có người lòng đầy căm phẫn, chạy lên tận box chat [thế giới] để chửimắng. Có điều, những người trên trên box chat [thế giới] quá nhiều, những câunói của bọn họ chỉ lóe lên một cái trên góc màn hình, đã bị kéo trôi đi khôngai hay biết.

Lúc này Ám Dạ Bá Tước mớinói : "Bang chủ Nhất Tiếu Hồng Trần, hy vọng nàng cho ta một giải thíchhợp lý. Nếu quả thật nàng tới đây giết Hồng danh, thì hiện tại hoặc nàng giếtCông Tử Liên Thành, hoặc để hắn giết nàng, chúng ta sẽ tin nàng, nếu không, kểtừ bây giờ trở đi, bang Phong Sinh Khởi Thủy của nàng chính là bang phái đốiđịch của bọn ta, chúng ta sẽ không khách khí với bang nhân của nàng nữa.”

Kiếm Tẩu Thiên Phong giậndữ : "Ngươi uy hiếp chúng ta sao ? Tưởng rằng chúng ta sợ ngươi hả ?"

Nhất Tiếu Hồng Trần cũngthấy đau đầu với vị thanh niên tuổi trẻ đang nổi giận này, nhưng cũng hiểu hắn,người trẻ tuổi huyết khí phương cương, sao chịu nổi nỗi nhục này? Cho dù đánhkhông lại, cũng không thể mất mặt. Nhất Tiếu Hồng Trần nói trong tổ đội :" Tiểu Kiếm, đừng cãi nhau, nghe lời ta, ngươi về thành trước đi, tiếp tụcđi làm nhiệm vụ của ngươi đi. Công tử, muốn ta giết công tử là không thực tế,căn bản ta không thể đánh tới công tử, hoàn toàn không đánh trúng được, vẫnphiền công tử phải khổ cực một phen, giết ta luôn đi."

Trong khoảnh khắc, KiếmTẩu Thiên Phong run rẩy cả người, rốt cuộc không tình nguyện trực tiếp hồithành.

Công tử Liên Thành cườicười, ly khai đội ngũ, không nói một câu nào, lập tức tự mình tăng thêm trạngthái, sau đó một chiêu đánh thẳng tới trên người Nhất Tiếu Hồng Trần. Lập tức,một kích có giá trị thương tổn ghê người lập tức xuất hiện, trong nháy mắt NhấtTiếu Hồng Trần đã bị giết, nằm vật xuống bờ cỏ xanh biếc.

Toàn thành lặng ngắt nhưtờ, cùng nhớ lại cái giá trị thương tổn của kích vừa rồi, bạo kích 48 vạn, khôngngười nào đỡ nổi, đương nhiên là một kích tất sát, không chút lưu tình.

Ám Dạ Bá Tước khôi phụcsự tỉnh táo đầu tiên, nói : " Bang chủ Nhất Tiếu Hồng Trần, nàng đã bịCông Tử Liên Thành giết, chứng minh rằng vừa rồi quả thật nàng tới trợ giúpchúng ta giết hắn, ta thực sự cảm kích đối với hành động trượng nghĩa tương trợnày, từ nay về sau, Phong Sinh Khởi Thủy chính là bạn bè của chúng ta, nếu nhưnàng có gì khó khăn, xin cứ việc tới tìm ta."

Nhất Tiếu Hồng Trần thấycó invite friend trước mặt, hồi lâu không nói câu nào. Do dự một chút, cuốicùng nàng đành phải chấp nhận, sau đó đáp : " Cám ơn bang chủ Ám Dạ BáTước, xin cáo từ." Sau đó lập tức click hồi thành, ly khai hiện trường.

Kiếm Tẩu Thiên Phong vẫnđang đứng nguyên ở trong thành không đi, thấy nàng xuất hiện, liền vội vàng hỏi: "Thế nào rồi ?"

Nhất Tiếu Hồng Trần chỉđáp lại một cách đơn giản : " Không có chuyện gì cả, chúng ta không quảnnổi, để bọn họ tự giải quyết với nhau đi. Chuyện này ngươi cũng đừng nói vớingười trong bang, để mọi người khỏi bất an."

Đương nhiên Kiếm TẩuThiên Phong lập tức đáp ứng " Được"

Nhất Tiếu Hồng Trần quyếtđịnh tiếp tục đi làm nhiệm vụ, liền chia tay hắn, một lần nữa ra khỏi thành.

Lúc này, đã có người chạy lên diễn đàn trò chơi lậptopic mới, đính kèm đoạn video có cảnh Công Tử Liên Thành giết chết Nhất TiếuHồng Trần, tiêu đề mang tính chất cực kỳ kích động : "Khải Hoàn Hào Môn ỷthế giết người, Công Tử Liên Thành một kích tất sát bang chủ tiểu bang."

4.

Nhất Tiếu Hồng Trần nhớtới nhiệm vụ, cũng muốn tới xem tình hình hiện tại của Công Tử Liên Thành, liềnquay trở lại đường cũ, chạy lại tới bờ biển.

Nơi chiến trường vừa rồiđã không còn một bóng người, chỉ có hoa cỏ xanh ngăn ngắt, bươm bướm bay múarập rờn, không còn chút dấu vết nào của chiến trường ác liệt thây nằm ngổnngang vừa rồi. Nhất Tiếu Hồng Trần ngừng lại một chút, liền quay đầu chạy ratiểu đảo, đạp phi kiếm bay tới lòng bàn tay tượng Phật.

Chỉ một lát sau, chi tiếtnhiệm vụ đã xuất hiện, cũng chỉ có một câu : " Bồ đề chẳng phải cây, gươngsáng chẳng phải đài. Tới điểm cuối, điểm cuối tới."

Câu này không có đầu cóđuôi, mịt mù khó hiểu, làm người ta không biết phải bắt đầu từ đâu, Nhất TiếuHồng Trần bắt đầu đi lại lòng vòng trong lòng bàn tay đá khổng lồ, cố gắng tìmhiểu hàm ý trong đó.

Lúc này, conference [bangphái] náo nhiệt hẳn lên

Cưỡi Thỏ Truy Rùa Đencười ha hả : "Hôm nay Tay Phải & Tay Trái thật thảm, làm nhiệm vụkhông thành không kết hôn được"

Diêm Bán Cô Bé cũng cườiâm hiểm : "Ai bảo bọn họ tự nhiên đòi ly hôn cơ ? Kết cục thế này chắc làmbọn họ khóc hết nước mắt mất.”

Lúc này Nhất Tiếu HồngTrần mới liếc tới box chat [thế giới], đã thấy có vô số người chạy lên chửimắng công ty quản lý trò chơi : " Tự nhiên nảy nòi ra cái nhiệm vụ khốnkhiếp này, chẳng qua chỉ muốn ngược đãi tân lang tân nương tới chết, nhiệm vụnày căn bản không thể hoàn thành được."

Khinh Ca Thủy Việt tò mònói : "Tay Phải, Tay Trái, thưa một tiếng, còn sống không ?"

Qua một lúc lâu, Tay TráiƯớc Định khóc ầm ĩ : " Ngọc Hoàng đại đế sai thiên binh thiên tường đoạtlão bà của ta đi rồi, Vương Mẫu nương nương không cho phép ta tới đón nàng về,ta không đánh được bọn họ. Vợ yêu, nàng ở đâu rồi ?"

Tay Phải Đồng Ý nước mắtnhư mưa : " Ta cũng không biết, chỗ này không thể ra được, không có cửacũng không có cửa sổ... Lão công, ta muốn về nhà ..."

Khinh Ca Thủy Việt lậptức đề nghị :" Có tự sát được không ? Tùy tiện tìm một con quái, bỏ trangbị để nó đánh chết để hồi thành là được."

Tay Phải Đồng Ý càng khóclóc thảm thiết hơn : " Không có cách nào để tự sát, ở đây cũng không cóquái."

Toàn thể mọi người trongbang đều đen mặt, trăm miệng một lời : "Nhiệm vụ này quá biến thái, ngườita chỉ muốn kết hôn thôi, rốt cuộc phải làm sao ?"

Tay Trái Ước Định kêu gào: "Ngọc Hoàng đại đế đáng chết, Vương Mẫu nương nương đáng chết, chắn chắnhai lão bất tử kia ghen tị với tình cảm ân ái mặn nồng của hai vợ chồng ta đâymà. Lão đại, các huynh đệ tỷ muội, mau tới giúp đỡ một chút, ta muốn cướp lạilão bà."

Nhất Tiếu Hồng Trần cốnhịn cười hỏi hắn : "Ngươi đang ở đâu ?"

Tay Trái Ước Định vừakhóc vừa nói : "Đang ở chỗ Nguyệt Lão"

Nhất Tiếu Hồng Trần lạihỏi : " Có thể đi mấy người, có quy định gì không ?"

Tay Trái Ước Định gửi tớimột bao bánh kẹo cưới, nói với bọn họ : " Ta có hai mươi viên kẹo, mỗingười một viên, chỉ cần cầm kẹo có thể vào hỗ trợ."

Cưỡi Thỏ Truy Rùa Đenkhông nhịn được phải chửi bậy một câu : "Chết tiệt, rõ ràng nhiệm vụ nàyphải có hai mươi người mới có thể hoàn thành được, vì sao lúc giao nhiệm vụkhông nói rõ ràng ? Chẳng nhẽ phải để người ta chết một lần, bọn chúng nó mớithoải mái sao ?"

Tay Trái Ước Định khóc ầmĩ : "Ta chết n lần, may mắn không mất điểm kinh nghiệm. Hiện tại đúng làlàm không nổi, mới gọi các người."

Nhất Tiếu Hồng Trần cườinói : "Ngươi đúng là ngốc, lần thứ nhất làm không xong đã phải gọi ngườigiúp đỡ rồi, muốn xem chết nhiều lần cho vui sao? Vậy đi, người trong bang từlevel 120 trở lên, ai đi được thì đi, mọi người giơ tay trước, ta điểm danhcái."

Mọi người cũng rất tò mòvới cái nhiệm vụ này, chỉ cần đang online đều giơ tay, nhưng những người cólevel cao lại không nhiều. Nhất Tiếu Hồng Trần đếm thử, chỉ thấy có tám người,liền nói : "Mọi người nếu có bằng hữu nguyện ý giúp đỡ, thì mời họ tới, tasẽ phát dược."

Tay Trái Ước Định lập tứcnói : "Ta sẽ tự phát dược, không có lý gì lại để lão đại bỏ ra cả."

Hai vợ chồng bọn họ đềucó hai cửa hàng, buôn bán tấp nập, đều là phú thương, đúng là có tiền thật,Nhất Tiếu Hồng Trần cũng không nằn nì, liền lấy list friend ra xem thử, PM chomấy người có cấp bậc cao, nhờ họ tới giúp hoàn thành nhiệm vụ, có điều đều thấybọn họ đáp lại : " Đang giúp bạn bè cướp lão bà", đúng là không cócách nào để qua giúp được.

Trên [thế giới] đầy ngườichạy lên chửi bới ầm ĩ "Ngọc Hoàngđại đế ngươi là lão bất tử cái gì chứ, chán Vương Mẫu nương nương là mụ giàluống tuổi lại có chồng rồi thì đi tìm nhân tình đi, nữ yêu khắp nơi đều đầy rađấy. Mẹ nhà ngươi cướp lão bà nhà ta làm gì ? Đồ khốn khiếp không biết xấuhổ."

Cũng có người chửi mắngVương Mẫu nương nương : " Ngươi là mụ già đáng chết không ai thích, ghentị với sự trẻ trung xinh đẹp của lão bà nhà ta, tự nhiên bắt lão bà nhà ta giamvào phòng tối không chịu trả lại, ta chửi cả tổ tông mười tám đời nhà ngươilên."

Nhất Tiếu Hồng Trần nhìnthấy cũng phải bật cười, người trong bang cũng cười theo ầm ĩ, chỉ có Tay TráiƯớc Định là đang khóc lóc không ngừng, mọi người càng lăn ra cười, nhao nhaotrêu chọc hắn.

Chẳng bao lâu, tám ngườicó thể đi được trong bang đã tập trung ở chỗ Nguyệt Lão, cùng hội họp với TayPhải Ước Định. Nhất Tiếu Hồng Trần nhìn qua đội hình, chỉ thấy có Khinh Ca ThủyViệt và Kiếm Tẩu Thiên Phong là cấp bậc còn cao một chút, những người còn lạiđều bình thường, hơn nữa phần lớn đều là Côn Luân và Tử Trúc, lực chiến đấutương đối kém, không chắc có thể hoàn thành cái nhiệm vụ biến thái đã khiếnnhiều người phải kêu gào khóc lóc như vậy.

Mọi người trong bang đềunói, những bằng hữu level cao của mình đều đã đi hỗ trợ bạn hữu cướp lão bà,hiện tại không thể tới. Tay Trái Ước Định lại càng khóc ầm ĩ. Nhất Tiếu HồngTrần nghĩ ngợi một chút, đành phải PM cho Công tử Liên Thành : " Có ở đâykhông ?"

Công tử Liên Thành nhanhchóng trả lời : " Có"

Nhất Tiếu Hồng Trần thămdò : " Hiện có rảnh không vậy ?"

Công Tử Liên Thành trảlời một cách đơn giản rõ ràng : " Có"

Nhất Tiếu Hồng Trần liềntóm tắt một số điểm chính, sau đó hỏi anh : " Có thể tới giúp một chútđược không ? Những gì cần tiêu hao cho nhiệm vụ đều do chú rể bỏ ra." Côngtử Liên Thành rất thoải mái : " Ta tới ngay. Tiêu hao gì cũng chẳng saocả, giúp bằng hữu thôi, đừng để ý."

Nhất Tiếu Hồng Trần vôcùng vui vẻ liên tục cảm ơn, Công Tử Liên Thành mỉm cười nói : "Đừng kháchkhí." Nhất Tiếu Hồng Trần liền thông báo trên [bang phái] : "Chờ mộtchút Công Tử Liên Thành sẽ tới giúp Tay Trái hoàn thành nhiệm vụ, có khả năngcông tử đang là hồng danh, các ngươi nhớ đóng lại phần bảo hộ công kích, đừnglàm người ta bị thương, mọi người đỡ phải lúng túng."

Bình thường người chơiđều mở kỹ năng PK Hồng danh và nick vàng, để thời điểm bị công kích đều có thểkịp thời phản kích bằng tốc độ nhanh nhất, lúc này nghe nói Công Tử Liên Thànhsắp tới, đều biết rõ anh thường xuyênlà Hồng danh, nếu như không đóng kỹ năng công kích, lúc đánh quái mà dùng kỹnăng quần công có thể trực tiếp đánh lên anh, nếu thế thì đúng là "Chó cắnLã Đồng Tân" chẳng còn ra thể thống gì nữa. Trong bang nhất thời đều náonhiệt, người không đi được cũng chạy tới chỗ Nguyệt lão, mong sẽ được thấy tậnmắt phong thái của vị đệ nhất Tiêu Dao của khu vực này.

Chỉ một lát sau, Công TửLiên Thành đã cưỡi Bạch Kỳ Lân xuất hiện tại truyền tống trận ở Kim Đài Thành,sau đó chạy thẳng tới trước mặt bọn họ. Danh tự của anh vẫn đỏ chói như cũ,cùng với áo khoác đen dài và tọa kỵ màu bạc, nhìn qua thật sự hài hòa.

Người trong bang bắt đầuríu rít nghị luận, ai nấy đều đứng dậy, cố gắng vọng nhìn về phía vị đại thầnmang đầy những truyền kì này, trong lòng rất kích động, đặc biệt là những nữhài tử chỉ chuyên chơi những kỹ năng sinh hoạt, ngưỡng mộ đến mức không thểthốt nên lời.

Tay Trái Ước Định vô cùnghưng phấn, nhanh chóng tiến hành giao dịch kẹo cưới, mười lọ lam dược hồng dượccao cấp với Công Tử Liên Thành, lại còn nói "Cám ơn."

Công tử Liên Thành chầnchừ một lúc, liền nhận lấy, sau đó cười nói : "Chúc mừng ngươi tân hôn vuivẻ."

Anh nói ngay trước mặt,nhân cơ hội đó mọi người đều cùng nhao nhao cười nói : " Công Tử giúp TayTrái cướp tân nương tử về, hắn mới có thể có tân hôn vui vẻ, bằng không chỉđành ngồi khóc chết mà thôi"

Hình như Công Tử LiênThành cũng bị nhiệt tình của bọn họ cuốn hút, trong lòng cũng rất vui vẻ, thoảimái đáp : " Không sao cả, ta sẽ đánh quái, các ngươi tới hỗ trợ tân langđi đón tân nương."

Mọi người đều ồn ào, nhaonhao khen ngợi, tung hoa, có kẻ còn bắn pháo hoa, khung cảnh cực kỳ náo nhiệt.

Tay Trái Ước Định nóirằng mọi người phải cùng một tổ đội, đây là nhiệm vụ đặc thù, không bị khốngchế ở mức chỉ được tám người một tổ, có thể chung trong cùng một tổ, nhưng tânlang phải là đội trưởng. Chín người liền cùng vào tổ của hắn, hắn nói chuyệnvới Nguyệt lão một lúc, sau đó cả mấy người cùng được truyền vào Phó Bản.

Chỗ này mây mù hỗn độn,chợt nổi chợt chìm, phảng phất như bọn họ đang trôi giữa không trung, phíatrước có một cổng chào lớn bằng đá có chạm trổ, phía trên có một tấm biển :" Nam Thiên Môn"

Cưỡi Thỏ Truy Rùa Đencười ha hả nói : " Bây giờ chúng ta phải náo loạn thiên cung, giết thẳngmột đường vào sao ?"

Tay Trái Ước Định toát mồhôi : "Chỉ cần bước chân vào cánh cửa kia sẽ có thiên binh thiên tướngdũng mãnh tràn ra, cùng đánh loạn ta."

Công tử Liên Thành mỉmcười ôn hòa : " Mấy thiên binh thiên tướng kia chỉ là chuyện vặt, dễ giết.Cuối cùng còn có Nhị Lang Thần, dẫn theo Hạo Thiên Khuyển, hai quái đó đềutương đương với Boss, cũng khá khó đánh, bất quá chỉ cần phối hợp cho tốt, cácngươi cũng có thể giết được. Đừng lo."

Mấy người cùng đồng thanh: "Có công tử ở đây, chúng ta đều không sợ."

Công Tử Liên Thành cườicười, là người đầu tiên chạy vào Nam Thiên Môn. Có anh gương mẫu đi đầu, tronglòng những người khác đều không tồn tại chữ "sợ" nhanh chóng vọt vàotheo.

Bọn họ vừa vào tới cửalớn, quả nhiên đã có một đám thiên binh thiên tướng tay cầm đủ loại vũ khí chạylại, sử dụng đủ các loại kỹ năng hôn mê, suy yếu, mị hoặc, định thân, nhất thờimấy người trong bang Phong Sinh Khởi Thủy đều bị trói chân trói tay, như rơivào vũng bùn, hồi lâu cũng không thể động đậy được, chứ đừng nói là phóng xuấtkỹ năng. Trong khi đó Công Tử Liên Thành như không chịu chút ảnh hưởng nào, mấykỹ năng đó hoàn toàn không thể tác động tới anh, anh trực tiếp vọt vào giữađống quái, chém quái ngọt như xắt rau, dường như cứ một chiêu lại có một kẻ ngãxuống. Đến lúc mấy người kia thoát khỏi ảnh hưởng của những kỹ năng kia, anh đãgiết sạch đám quái. Mấy người tinh thần đại chấn, lập tức vừa hoan hô vừa chạytiếp vào trong.

Lúc này, trên [Bang phái]chợt có người nói " Mau lên [thế giới] mà xem, có tin nóng đang gây chấnđộng kìa."

Mấy người cùng liếc mộtphát lên [thế giới], chỉ thấy có người đang nhanh chóng gõ cùng một câu postlên liên tục, chính như thế mới có thể gây sự chú ý trên [thế giới]

 £ ThủyBăng Tâm ¢: " Công Tử Liên Thành, bây giờ thiếp lập tức phải kết hôn với phu quân nhà thiếp.Thực xin lỗi, cô phụ tình ý của chàng, cũng cảm ơn ngày xưa chàng đã chiếu cốthiếp. Hy vọng sau này chúng ta vẫn là bằng hữu."

Chỉ có một câu này liêntục được post lên, những người khác hoàn toàn không nói chen vào được, cũngkhông muốn lãng phí loa. Mọi người đều dừng lại, tựa hồ như trên thế giới chỉcòn lại duy nhất một nữ nhân đang tạm biệt Công Tử Liên Thành trong những giâycuối cùng trước khi kết hôn.

Công tử Liên Thành cũngthấy tại [bang phái] của mình có người bảo anh lên [thế giới] nhìn. Địa vịtrong bang của anh cực cao, bang chúng bình thường không dám chạy tới chỗ anh hỏi thực hư, chỉ có ba vị công tử kia là bạn bècủa anh, mới không cố kị, bất quá mấy người đó đang giúp Công tử Vô Kị cướp lãobà, cũng đóng kênh [thế giới] lại, cũng không có hứng thú với những chuyện nhưthế này, nên cũng chẳng hỏi anh.

Phong Sinh Khởi Thủykhông có bang quy nghiêm khắc, bởi vậy tính tình mọi người đều tùy tiện thíchgì làm nấy, lại cực kỳ hứng thú với những chuyện ngồi lê đôi mách, nên khôngnhịn được, Diêm Bán Cô Bé lập tức là người đầu tiên hỏi han : "Công tử, đólà bạn gái trước của công tử sao ?"

Khinh Ca Thủy Việt rấtkinh ngạc : "Không thể, chẳng lẽ có kẻ nào có thể cướp bạn gái của côngtử", ngoại trừ Nhất Tiếu Hồng Trần và Kiếm Tẩu Thiên Phong, những ngườikhác đều thắc mắc, cũng đều cho rằng cái danh tự Thủy Băng Tâm kia chính là bạngái cũ của Công tử Liên Thành, hiện tại kết hôn, mà tân lang lại không phảicông tử. Mấy người trong lòng thầm khinh bỉ, cùng cảm thấy nhất định nữ nhânnày bị mù, mới có thể bỏ qua công tử đại danh đỉnh đỉnh, gả cho một kẻ vô danhtiểu tốt, lại còn dàm thò mặt lên [thế giới] để khoe khoang.

Mấy người bát nháo hồilâu, mới cùng dừng lại, chờ đương sự hồi âm. Lúc này [thế giới] càng thêm náonhiệt, cũng không thấy £ Thủy Băng Tâm ¢nóitiếp, mà chỉ toàn những lời lẽ nhận xét của mọi người xung quanh, nói chungcũng chẳng khác mấy so với những bang nhân trong Phong Sinh Khởi Thủy.

Công Tử Liên Thành vẫnchuyên chú giết quái, giết tới cửa điện Lăng Tiêu, lúc này mới dừng lại phátngôn một câu lên [thế giới]

Anh mờ mịt hỏi : " Cái vị Thủy gì gì kia, ta cóbiết ngươi sao ?"

5.

Như một viên đá rớt xuốngmặt hồ phẳng lặng làm lan tỏa ra nghìn vòng sóng, [thế giới] lập tức sôi tràovì câu nói này của Công Tử Liên Thành.

Không ít những nữ tử thầmmơ tưởng tới vị đệ nhất Tiêu Dao này cùng nhao nhao cười nhạo, nói cái nàng £ Thủy Băng Tâm ¢mắcbệnh hoang tưởng, muốn nổi danh đi chăng nữa thì cũng đừng dùng cái thủ đoạnhèn hạ như thế này, làm tổn hại danh dự của người khác. Nhưng những cừu nhâncủa Công Tử Liên Thành và những kẻ đối địch với Khải Hoàn Hào Môn lại lập tứcthêm mắm dặm muối, đều nói rằng Công Tử Liên Thành bội tình bạc nghĩa, cuốicùng bị lão bà đá đít, căn bản không đáng làm nam nhân.

Khinh Ca Thủy Việt khôngthể để bọn họ ngậm máu phun người như thế, cũng không chịu nổi lập tức chạy lên[thế giới] biện hộ cho Công Tử Liên Thành. Mấy người thuộc bang Phong Sinh KhởiThủy cơ bản đều nhiều tiền, càng về sau càng chiếm ưu thế, cùng đồng loạt phátra những câu nói giống nhau, làm những câu nói của mấy kẻ khác lập tức biến mấtkhông tăm tích.

Công tử Liên Thành cườinói trong [đội ngũ] : " Cảm ơn mọi người, cũng đừng lãng phí tiền nữachúng ta tiếp tục làm nhiệm vụ thôi."

Đoàn người vọt vào điệnLăng Tiêu, Ngọc hoàng đại đế, Thái Bạch Kim Tinh và những thiên tướng khác cùngnhao nhao chạy trốn, biến mất không thấy tăm tích, sau đó đột nhiên thấy NhịLang Thần và Hạo Thiên Khuyển cùng xuất hiện. Một người một chó đằng đằng sát khí,nhưng phát ngôn lại cực kỳ buồn cười.

Nhị Lang Thần trừng conmắt thứ ba gầm lên giận dữ : " Mấy kẻ phàm nhân bọn ngươi lại dám tới tậnThiên Đình giương oai, phải biết rằng tiên phàm không thể có quan hệ, mấy kẻbọn ngươi đừng hòng tới Thiên Giới cưới vợ."

Tay Trái Ước Định giận dữđáp : " Ngươi không phải do tiên nữ và phàm nhân sinh ra hay sao ? Nổigiận cái gì ? Lão bà của ta bị bọn ngươi cướp đi, mau mau đem lão bà ra trả chota."

Những người khác thấy hắnnói vậy đều cười ha hả, chỉ có Công Tử Liên Thành là tỉnh táo dặn dò : "Tử Trúc và Côn Luân mở pháp trận, Ma Giáo và ta cùng đánh, ngươi đánh Hạo ThiênKhuyển, ta sẽ nhận Nhị Lang Thần, những người khác giúp hắn đánh Hạo ThiênKhuyển, không cần quan tâm tới ta"

Mọi người cùng đồng thanhđáp "Được" sau đó nhao nhao tăng trạng thái cho mình và bạn bè.

Khinh Ca Thủy Việt lậptức mở Kim Cương Phục Ma Khuyển, Nhất Tiếu Hồng Trần mở ra Thiên La Địa Võng.Người trước chủ yếu giúp bạn bè loại trừ thời gian nghỉ giữa hai kỹ năng, giatăng lực công kích, tiêu trừ trạng thái đối kháng, người sau chủ yếu tác độnglên mục tiêu xung quanh, khiến chúng bị định thân trong một khoảng thời gian,cho dù có thể giải trừ trạng thái định thân thì tốc độ cũng bị chậm lại. Hailoại pháp trận này, một cái chủ phòng ngự, một cái chủ công kích, hoạt động dựavào nội lực của người chơi, có thể liên tục trong một giờ liền. Kỹ năng pháptrận của Khinh Ca Thủy Việt và Nhất Tiếu Hồng Trần đều mở ở mức tối đa, trang bị của các nàng lại rấttốt, có thể phát huy uy lực của pháp trận tới mức cao nhất. Pháp trận vừa mở,Công Tử Liên Thành và Kiếm Tẩu Thiên Phong cùng đồng thời xông lên, từng ngườiđi về phía mục tiêu đã định trước của mình phát động tiến công. Mấy người khácở bang Phong Sinh Khởi Thủy cùng đi theo Kiếm Tẩu Thiên Phong, chạy lên vâycông Hắc Thiên Khuyển khổng lồ mặc khôi giáp kia.

Nhị Lang Thần và HaoThiên Khuyển cùng rơi vào thiên la địa võng, tốc độ đương nhiên bị chậm lại,thời gian ra chiêu cũng kéo dài hơn nhiều, không thể sử dụng liên tục mấy kỹnăng thương tổn quần công, đối với mọi người đều tương đối có lợi. Tuy rằngvậy, mấy người thuộc bang Phong Sinh Khởi Thủy cũng phải cố gắng hết sức, đánhđược một nửa, cơ hồ mỗi người đều đã chết qua một lần, cuối cùng chính Kiếm TẩuThiên Phong cũng không đủ sức gánh vác, gục xuống sau hai chiêu bạo kích liêntục của đại cẩu. Hắn vừa chết, mấy người vừa được Khinh Ca Thủy Việt phục sinhcàng không chống đỡ nổi, cũng ngã xuống liên tiếp.

Nhất Tiếu Hồng Trần biếtrằng đi lên là chết, nhưng cũng không còn biện pháp nào khác, đành xông lêntrước. Lúc này Công Tử Liên Thành chợt đổi đối tượng tiến công, dáng ngườiphiêu dật bay nhanh tới, một chiêu Khinh Liên Thịnh Ca chém thẳng về phía HaoThiên Khuyển, giá trị thương tổn cực cao khiến đại cẩu hậm hực quay sang tấncông anh. Từ lúc đó, một mình anh tấn công chính cả hai Boss, nhìn qua vẫnthành thạo như cũ, một người sử dụng kỹ năng hoa lệ đánh nhau với một người mộtchó, mà trị số thương tổn không ngừng tăng lên khiến kẻ khác phải líu lưỡi khâmphục, những người khác đều nghẹn họng nhìn trân trối, tinh thần cũng cực kỳphấn chấn. Sau khi được Khinh Ca Thủy Việt lại lần lượt cứu lên, mấy người cùngđồng loạt tiến lên, tiếp tục vây công.

Có Công tử Liên Thành ởđây, nhiệm vụ mà bình thường mấy người này không thể hoàn thành chợt trở nênđơn giản. Một mình anh tấn công chính, những người khác chỉ cần quan tâm tớiviệc xuất ra kỹ năng, không tới một giờ, Nhị Lang Thần và Hao Thiên Khuyển liềnlần lượt ngã xuống.

Mọi người đồng loạt hoanhô, nhao nhao ca ngợi Công Tử Liên Thành thật dũng mãnh, quả thật danh bất hưtruyền. Công tử Liên thành khiêm tốn nói mấy câu, sau đó NPC Ngọc Hoàng đại đếliền xuất hiện. Hắn khích lệ tân lang, nói rằng tân lang đã thông qua khảonghiệm, có thể căn cứ vào lễ nghi của Thiên Đình để tới nghênh đón tân nương.

Sau đó chính là cảnh hônlễ hoa lệ, tân lang tân nương và tất cả bạn bè do tân lang dẫn đầu cùng kéo tớithiên cung, có Thiên nữ tung hoa, Thiên mã kéo theo một chiếc xe hoa hoa lệ,nhạc vang lên dìu dặt, cầu vồng vắt ngang giữa thinh không, đẹp không bút nàotả xiết.

Tay Trái Ước Định sungsướng cười toe toét, cùng đứng sóng vai với Tay Phải Đồng Ý, đón nhận sự chúcphúc của mọi người. Hệ thống thông cáo, đôi tân nhân này đã thông qua khảonghiệm của Thiên Đình, trở thành thần tiên quyến lữ, cùng được Thiên Đế traotặng lễ vật thần bí.

Những người khách ở đâyđều ồn ào, muốn xem lễ vật của tân nhân, lại còn tranh nhau chọc ghẹo đòi"chia của", Công tử Liên Thành chat riêng với Nhất Tiếu Hồng Trần :" Ta đi trước"

Nhất Tiếu Hồng Trần cảmthấy hơi ngoài ý muốn : " Hôm nay anh giúp chúng ta nhiều như vậy, đợi tớilúc phát tiền lì xì rồi hãy đi."

Công Tử Liên Thành nhẹnhàng từ chối khéo : " Chỉ sợ nghi thức còn kéo dài, ta không đợi được,mọi người cứ vui vẻ đi"

Nhất Tiếu Hồng Trần cũngkhông miễn cưỡng nữa, chỉ cảm ơn anh thêm một lần nữa, sau đó đứng nhìn anh sửdụng bùa hồi thành, trong nháy mắt đã biến mất.

Mọi người đùa giỡn vuivẻ, không ai để ý tới việc Công tử Liên Thành đã rời đi, Nhất Tiếu Hồng Trầncũng không nói năng gì. Nàng nhìn đồng hồ, rồi nói trong [bang phái] : "Tay Trái, Tay Phải, ta còn nhiệm vụ phải làm, đi trước nhé, nhớ cất tiền lì xìcủa ta đi, khi nào trở về thì phải trả cho ta đấy "

Trong nhất thời Tay TráiƯớc Định và Tay Phải Đồng Ý bị bạn bè vây quanh ồn ào đến mức hoa mắt chóngmặt, căn bản cũng không có thời gian giữ nàng lại, hơn nữa quan hệ của bọn họcũng rất tốt, cũng không cần phải khách sáo, trong lúc cấp bách chỉ nói một chữ" Vâng", rồi tiếp tục phải tiếp đón bạn bè.

Nhất Tiếu Hồng Trần chàoKhinh Ca Thủy Việt một câu, sau đó điểm kích bùa định điểm, trực tiếp quay trởlại chỗ tượng Phật. Nàng tiếp tục nghiên cứu nhiệm vụ, thỉnh thoảng lại liếcqua box chat [bang phái].

Đột nhiên, Kiếm Tẩu ThiênPhong PM nàng : " Lão đại, hôm nay nhìn thấy Công tử Liên Thành, làm ta thấymáu nóng sôi trào, ta đang muốn tới Khải Hoàn Hào Môn, bang chủ thấy có đượckhông ?"

Nhất Tiếu Hồng Trần khônggiống như những bang chủ khác, nghe thấy bang chúng muốn bỏ đi thì không vuivẻ. Cấp bậc của Kiếm Tẩu Thiên Phong tương đối cao, lại là Ma Giáo, lưu ở lạitrong bang quả thật là anh hùng không có đất dụng võ, đương nhiên tới Khải HoànHào Môn là lựa chọn tốt nhất. Nàng cười nói : "Đương nhiên được, ta ủng hộngươi, nếu như ở đó không được vui vẻ, lúc nào cũng hoan nghênh ngươi trở lại."

Kiếm Tẩu Thiên Phong rấtcảm kích : " Cảm ơn lão đại. Ta nghe nói bây giờ Khải Hoàn Hào Môn khôngtiếp nhận người xin vào thông thường, nhất định phải có người tiến cử, bọn họmới nhận, bang chủ có thể tiến cử ta với Công Tử Liên Thành được không ?"

Nhất Tiếu Hồng Trần hơido dự một chút, cuối cùng nói : " Ta sẽ thử xem, bất quá không nắmchắc"

Kiếm Tẩu Thiên Phong tỏra rất thành khẩn : " Ta rất muốn vào, hy vọng có thể học tập bốn vị côngtử, cùng họ kề vai chiến đấu, lão đại cố gắng nói giúp ta một tiếng, để bọn họthu nhận ta đi"

Trò chơi này có rất nhiềungười như hắn, phần lớn đều là học sinh trung học hoặc đại học, đơn thuần nhiệttình, khí huyết phương cương, Nhất Tiếu Hồng Trần cũng thường tận lực giúp bọnhọ, nên liền đáp : " Được rồi ta sẽ nói với Công tử."

Kiếm Tẩu Thiên Phong hếtsức cảm tạ nàng. Nhất Tiếu Hồng Trần kêu hắn đừng khách khí, sau đó PM cho CôngTử Liên Thành, nói tới việc này. Công tử Liên Thành hỏi nàng : " Nàng cóbiết gì về hắn không ?", Nhất Tiếu Hồng Trần tận lực tiến cử, nói :"Hắn mới vào bang chúng ta chưa lâu, bất quá cảm giác không tệ, rất nhiệttình, bình thường vẫn hay giúp những người level thấp hoàn thành nhiệm vụ, lạilà tinh luyện cấp đại sư, ta cảm thấy rất tốt"

Công tử Liên Thành nghĩmột chút, ôn hòa đáp : "Nếu như nàng tiến cử, đương nhiên có thể cho vào,nàng kêu hắn rời khỏi bang đi, ta sẽ nói với Tiểu Bạch, ngày mai sẽ cho hắn vàobang. Nàng nói với hắn rõ ràng một chút, một khi vào Khải Hoàn, đồng nghĩa vớiviệc hắn đã có địch nhân, vô duyên vô cớ bị giết là chuyện cơm bữa, hắn phảichuẩn bị trước tâm lý cho tốt."

Nhất Tiếu Hồng Trần mỉmcười : "Được, ta sẽ nói với hắn, cám ơn công tử"

"Đừng kháchkhí." Công tử Liên Thành quan tâm hỏi : "Cái nhiệm vụ của nàng thếnào rồi ?"

Nhất Tiếu Hồng Trần liềngửi cho anh bốn câu kệ, Công Tử Liên Thành trầm ngâm trong giây lát, nói :" Tới điểm cuối, điểm cuối tới, trong trò chơi này chính là NPC tiếp đóntại Tân Thủ thôn, có thể tới đó xem thử."

Nhất Tiếu Hồng Trần độtnhiên tỉnh ngộ, lập tức đáp : " Được, ta sẽ lập tới tới đó."

Nàng trực tiếp hồi thành,sau đó truyền tống tới Kim Đài. Nơi này đám đông vẫn tụ tập ồn ào náo nhiệt,khắp trời đầy những cánh hoa tung bay. Nàng cũng không để ý, trực tiếp chạy rakhỏi cửa thành, chạy về phía vùng ngoại ô chỗ người mới bắt đầu sinh ra.

Nơi này chỉ có một NPC,là kẻ chuyên tiếp đón tân nhân, người chơi từ level 5 trở lên sẽ không thấy NPCtuyên bố nhiệm vụ gì nữa, có điều lúc Nhất Tiếu Hồng Trần chạy tới đây, liếcmắt một cái thấy trên đầu NPC này có đính một cái đèn tuyên bố nhiệm vụ. Nànglập tức tới nói chuyện với nó.

Câu đầu tiên của NPCchính là : "Nữ hiệp Nhất Tiếu Hồng Trần, cuối cùng ngươi đã tới."

Nhất Tiếu Hồng Trần vôcùng vui mừng, lập tức click vào NPC. NPC tiếp tục nói liên miên dài dòng mộtthôi một hồi, đầu tiên nói lại câu chuyện lúc Tiểu Long Nữ thành Phật, sau đónói tới chuyện yêu ma hoành hành, chí bảo của Phật gia bị mất, Tiểu Long Nữ hạphạm để hàng phục yêu ma, nhưng yêu ma quá mạnh, bản thân Tiểu Long Nữ bịthương, mất đi ký ức, hiện tại cần giúp nàng khôi phục ký ức.

Nhất Tiếu Hồng Trần liềnclick tiếp : "Thế bây giờ cần làm gì ?"

NPC kia liền đáp : "Có một thanh âm văng vẳng lại đây, hình như tiếng khóc của một bé gái, mau đinhìn xem thử, giúp đỡ cho bé. Có điều cái địa phương kia có thể cực kỳ nguyhiểm, một khi tiến vào sẽ không thể ra nổi, ngươi phải suy nghĩ cho kỹ. Ngươicó đi không ?" Phía dưới có hai sự lựa chọn " Nguy hiểm như vậy takhông đi" và "Ta nhất định phải đi"

Đương nhiên Nhất TiếuHồng Trần click vào "Ta nhất định phải đi", sau đó trước mắt đột nhiêntối sầm.

Lúc hình ảnh hiện rõ trởlại, nàng phát hiện mình đã ở trong một cái địa cung khổng lồ, không có mộtquái vật nào cả. Nhất Tiếu Hồng Trần click vào bản đồ trước mặt, xem xét mộtcách cẩn thận địa hình nơi đây.

Trong giây lát, có mộtchỗ khiến cho nàng chú ý, đó là tận cùng phương Nam,phía trên có hàng chữ "Chân trời góc biển.". Nhìn thấy bốn chữ này,nàng liền im lặng suy nghĩ.

Đó chắc là tận cùng củathế giới rồi.

----

* Theo đuổi đèn sách :Bình thường ngày xưa, trừ việc con quan được tập tước, những người dân thườngmuốn ra làm quan chỉ có cách chăm chỉ đèn sách học hành cho giỏi thi đỗ mới cóthể ra làm quan. Như vậy, cụm từ "theo đuổi đèn sách" hàm nghĩa làchăm chỉ học hành để ra làm quan, và do đó trái ngược với hành động " từquan về quê"

Đan điền : là khu vực quanhrốn, nơi tập trung nội lực của những người tập võ

**Luân bạch : bị giết liên tụccho tới khi xuống tới level 30, level được hệ thống bảo hộ