Công Tử Liên Thành

Chương 14: Để toàn thế giới nghe thấy tiếng của em



Cố Duệ quay lại, chỉ thấyhàng lông mày của nàng cong lên như trăng lưỡi liềm, khóe miệng hơi nhếch lênthành một nụ cười, cũng không nhịn nổi cười theo, vui vẻ hỏi : " Con hồ lykia là em sao ?"

"Vâng." HứaNhược Thần cười gật đầu : " Em làm mấy viên thuốc biến thân, lại tự lấymình ra thử nghiệm xem có thế biến thành cái gì, kết quả biến thành một con hồly nhỏ. Em đã ẩn hết tên, bang phái, danh hiệu rồi, chẳng ai có thể nhận ra emđược"

"Ừm, nhưng em đừngra khỏi thành nhé, chú ý một chút kẻo có người tưởng là quái lại tấncông." Cố Duệ hài hước đáp, lại quay đầu lại nhìn lên màn hình : "Quả thật rất đẹp, chắc chắn mấy cô gái trẻ sẽ rất thích."

"Vậy là sao dzạ ? Lẽnào anh không thích ?" Hứa Nhược Thần buột miệng nói.

Cố Duệ ngẩn ra một chút,cười to vui vẻ hơn : " Đương nhiên là anh thích rồi !"

Lúc này Hứa Nhược Thần mớiphát hiện ra mình vừa nói gì, mặt ửng hồng như cánh hoa đào, lắp bắp nói :" Cái đó ... cái đó, ý em ...ý em … không phải như vậy ..."

"Nhưng đó đúng là ýcủa anh" Cố Duệ khẽ cười.

May mà anh không quay đầulại nhìn, nên Hứa Nhược Thần cũng không quá lúng túng. Nàng hơi cúi đầu nhìnmàn hình, tay phải rê chuột một vòng, tay trái bấm nút cách, lập tức tiểu hồ lychạy loạn một vòng xung quanh Công Tử Liên Thành, một chút lại lộn nhào mấy cáitrên không, đôi mắt to đen trong veo như nước khẽ chớp chớp, vô cùng khả ái,làm mọi người vây xung quanh đều tròn mắt tán thưởng hò reo ầm ĩ.

Ngoại trừ những icon thétchói tai, nước miếng, máu mũi, mắt lấp lánh trăng sao, còn có người hỏi :"Công tử, công tử, tiểu hồ ly là bảo bảo của huynh sao ?"

"Đúng" Công TửLiên Thành mỉm cười " Là bảo của ta"*

Mọi người đều cho rằnganh gõ thiếu một chữ "bảo", nhưng Hứa Nhược Thần thì hiểu rõ ý tứ củaanh, nhất thời mặt hồng tim đập loạn, trong lòng cảm thấy vô cùng ngọt ngào,vui sướng.

Nhớ lại mấy lời Khinh CaThủy Việt nói vừa nãy, không kiềm nổi khẽ cười, cần gì phải đuổi ngược, chỉ cầnbiến thân như vậy, đã đủ để ngăn cơn sóng dữ, củng cố giang sơn. Nghĩ một chút,trong mắt nàng lóng lánh ánh cười, điểu khiển tiểu hồ ly di chuyển linh hoạt,làm vô số người chơi dõi mắt truy đuổi.

Một đám người ồn ào nhaonhao hỏi thăm Công Tử Liên Thành xem làm thế nào để có con hồ ly sủng vật này,đám mỹ nữ thì mơ tưởng mình có được, đám mỹ nam thì muốn tặng cho những nữ hàimình thầm ngưỡng mộ. Đương nhiên anh không thể đáp nổi, đành mở cửa sổ chat,nói với Nhất Tiếu Hồng Trần : "Chúng ta tới chỗ khác đi thôi. Biến hìnhnhư thế này rồi em có hồi phục lại được không ? Có đánh quái được không ?"

"Dạ không. Sau khisử dụng thuốc biến thân sẽ biến thân trong một giờ, sau đó tự động phục hồinguyên trạng, trong lúc biến thân không thể dùng bất kỳ kỹ năng nào." NhấtTiếu Hồng Trần lập tức trả lời tường tận. Nàng cảm thấy hiện tại không thể trấntĩnh nói năng bình thường như gõ chữ trong game, vì thế cũng không lên tiếngnữa, mà mở cửa sổ chat ra nói chuyện với anh.

Công Tử Liên Thành liềnxoay người chạy về phía truyền tống trận : "Vậy chúng ta tới Phổ Đà Sơnnhé."

"Vâng" NhấtTiếu Hồng Trần giữ hình dạng tiểu hồ ly trắng dạ một tiếng, nhanh chóng nhảy rakhỏi đám đông đang vây quanh, vọt tới phía truyền tống trận, trong nháy mắt đãtruyền tống tới Phổ Đà sơn.

Công Tử Liên Thành cưỡiBạch Kỳ Lân đứng bên cạnh nàng, cùng tổ đội nàng, lại hiếu kỳ click nàng mộtcái, mời nàng cùng "gắn bó thân mật". Nhất Tiếu Hồng Trần lập tứcchấp nhận, không ngờ lại thấy hệ thống thông báo : "Trạng thái hiện tạicủa bạn không thể gắn bó thân mật", nàng thoáng buồn bực, nói trong [ độingũ] : "Công ty quản lý trò chơi có bệnh rồi, sao biến thân lại không chochứ."

Công tử Liên Thành lạicười, click vào menu xem kỹ lại một lần, kết quả ngạc nhiên phát hiện ra thêmmột mục : "Cưỡi chung tọa kỵ", liền click vào. Nhất Tiếu Hồng Trầnrất ngạc nhiên, vội vàng chấp nhận. Trong chớp mắt, tiểu hồ ly lập tức nhảy lênlưng Bạch Kỳ Lân của Công Tử Liên Thành, nhưng không phải ở trước mặt anh, màlại ở sau lưng, đứng trên lưng tọa kỵ, nhìn qua có vẻ khá đắc ý.

Nhất Tiếu Hồng Trần nóigiỡn một câu : "Trông vẻ này của anh có điểm giống con nhà giàu nha."

Công Tử Liên Thành phálên cười, nhanh chóng chạy ra khỏi thành, phi như bay trên thảo nguyên xanhbiếc. Một lát sau, anh đã tới bên bờ biển, liền dừng chân đứng lại.

Dưới ánh mặt trời trongtrẻo nhẹ nhàng, là biển khơi xanh thẳm êm đềm bình yên, sóng nhè nhẹ xô bọttrắng vào bờ cát, nếu mở loa lên, có thể nghe thấy cả tiếng thủy triều dào dạt,khiến người ta như rơi vào khung cảnh thần tiên.

Trên bờ cát có những concua đang di động, một loại quái bị động level 30 dành cho những người mới chơi,hoàn toàn vô hại, có thể coi như một phần của khung cảnh này.

Trên lưng con Bạch Kỳ Lânmàu trắng bạc là một vị hắc y thích khách, sau lưng chàng là một bạch hồ lynhỏ, hai người cùng yên lặng đứng bên nhau ngắm cảnh biển, nhìn qua tràn đầy ýthơ.

Hai người không ai nóivới ai câu nào, cũng không có bất kỳ động tác nào, chỉ lẳng lặng đứng đó, ngắm sóngnhấp nhô lần lượt xô trào vào bờ cát, lại lần lượt rút ra, ánh mặt trời rực rỡ,biển khơi dào dạt, như hoa nở lúc xuân về.

Không biết bao nhiêu lâu,một tin tức màu đỏ tươi đột ngột chạy ngang qua màn hình : "Đừng Kêu TaBảo Bối và Ta Không Phải Thiên Sứ kết làm phu thê, chúc đôi tân nhân trăm nămhạnh phúc, vĩnh kết đồng tâm."

Thế giới im bặt một cáchquỷ dị trong vài giây, sau đó lập tức nổ tung, vô số người điên cuồng chạy lên[thế giới]

"Trời ơi, hai namnhân ..."

"Choáng, kết hônthật sao ?"

"Cưới nhânyêu"**

"Huynh đệ, ta thựcsự bội phục các ngươi."

"Giai đẹp, đi đườngchính đi, đừng chiếm đường của người khác."

"Đại ca, khổ thânngươi nha."

"Bọn ngươi ai côngai thụ nha*** ?"

"Huynh đệ, chúc mừngchúc mừng, không dám chúc sớm sinh quý tử, nhưng tân hôn khoái lạc nha."

"Mọc cánh chưa chắcđã là thiên sứ, có khả năng là người chim, Không Phải Thiên Sứ chắc chắn làngười chim, quả nhiên đúng là yêu.."

"Khốn khiếp đúng làkhốn khiếp, ngay cả nhân yêu cũng dám cưới..."

"Ngươi ghen tị sao ?Hâm mộ sao ? Thấy người khác kết hôn ngươi đỏ mắt sao ?"

"Chúc mừng Bảo Bốivà Thiên Sứ tân hôn vui vẻ, tiền lì xì nha tiền lì xì."

"Chúc mừng Bảo Bốivà Thiên Sứ tân hôn vui vẻ, chúc mừng Khải Hoàn Hào Môn."

"Chúc mừng chuyệnvui của Bảo Bối và Thiên Sứ, ca ca đang bận đánh quái, không ra được, ngày maisẽ mang lễ vật tới tặng cho các ngươi sau."

"Hai con heo Bảo Bốivà Thiên Sứ kia, không nói năng gì lập tức kết hôn, không coi bạn bè chí cốt ragì, tiền lì xì phải phát gấp đôi nhá."

"Hai tên khốn khiếp,đúng là lũ biến thái."

"Cái tên thiếu nãotrên lầu kia, hèn hạ vừa thôi ? Có giỏi thông báo tọa độ ra đây, đại gia qua đógiết ngươi một trăm lần."

"Ngọc Hư Phong CônLuân tuyến 3, không tới ta đẻ ra ngươi."

"Ngươi chờ ở đó đi,lão gia qua đây, ngươi mà chạy trốn thì chỉ đáng là con cháu của ta."

"Ông nội ta đangđánh chiến thần ở Côn Luân, chờ ngươi mười phút, con rùa đen rụt cổ nhà ngươicòn chưa bò đến, thì đừng trách ông nội ta không đợi."

"Há há, đánh nhausao, ta cũng đi."

"Chúc Bảo Bối vàThiên sứ tân hôn vui vẻ, bạch đầu giai lão, vĩnh kết đồng tâm, chúc mừng KhảiHoàn Hào Môn"

"Chúc mừng Bảo Bốivà Thiên Sứ hỉ kết thành duyên, nhất định không thể bỏ qua tiền lì xìnhá."

" Bảo Bối heo vàThiên Sứ heo dám kết hôn sao ? Thế này thì biết bao nhiêu mỹ nhân phải rơi lệđây."

" Đau lòng quá, BảoBối ơi, cưới ta đi, ta mới thực là nữ nhân đây."

" Đi chết đi, làm kẻthứ ba tất bị sét đánh chết."

" Chúc Ta Không PhảiThiên Sứ và Đừng Kêu Ta Bảo Bối vui vẻ mỗi ngày."

Thế giới ầm ĩ náo loạn,khiến cho Công Tử Liên Thành và Nhất Tiếu Hồng Trần đang xuất thần cũng phảichú ý tới.

Công Tử Liên Thành cũnglên [thế giới] gõ mấy câu chúc phúc giống như mọi người : " Chúc Bảo Bốivà Thiên Sứ tân hôn vui vẻ, chúc mừng Khải Hoàn Hào Môn."

Tuy rằng giới tính nickTa Không Phải Thiên Sứ là nữ, nhưng mọi người đều biết cậu ta là nhân yêu, hơnnữa là một nhân yêu quá nổi tiếng ở server này. Cậu ta luôn luôn vui vẻ, tínhtình thẳng thắn, bình thường hay đùa giỡn, nhưng luôn đối xử trượng nghĩa vớibằng hữu và bạn bè trong bang, lúc đánh nhau luôn ở tuyến đầu, chuyển sang Hồngdanh cũng rất dứt khoát, không sợ chết cũng không sợ đánh nhau, lúc khẩu chiếnvới bang đối địch, cậu ta thường mang bộ dạng nữ nhân rất khôi hài, cố ý giả vờkhờ khạo làm nũng, thường giỡn tới mức người ta phải bò lăn ra cười, phe đốiđịch giận tím mặt chửi mắng om xòm, người không liên quan đều thấy buồn cười.Lúc Nhất Tiếu Hồng Trần chưa quen họ đã biết Ta Không Phải Thiên Sứ là nhânyêu, bây giờ thấy mọi người chúc mừng nhộn nhịp như vậy, đột nhiên thấy mơ hồ,liền hỏi Công Tử : "Thiên Sứ có đúng là nam nhân không vậy anh ?"

" Đúng vậy, Công TửLiên Thành không nhịn được cười : "Cậu ấy đúng là nam nhân."

Nhất Tiếu Hồng Trần càngngạc nhiên : "Vậy cậu ấy có quan hệ gì với Bảo Bối ?"

" Trong hiện thựcbọn họ là bạn thân." Công Tử Liên Thành giải thích : " Bọn họ kết hônlà vì kỹ năng vợ chồng, lúc đánh nhau chỉ cần thêm một kỹ năng là có thể tăngthêm ưu thế, kỹ năng vợ chồng có tận bốn cái, nếu có thể hoàn thành đủ, thìđược rất nhiều ưu đãi."

" Ồ, vậy sao"Nhất Tiếu Hồng Trần đã hiểu, lại thấy những người trên [ thế giới] vui vẻ chúcmừng không biết trời đất gì nữa, căn cứ vào những hàng chữ kia có thể thấy phânnửa bọn họ là kiếm cớ để đùa giỡn, có những người không liên quan tới bọn họcũng có thể bị không khí vui vẻ này cuốn hút, trong lòng thấy nhẹ nhàng hơn rấtnhiều.

--------------

* Bảo bảo : sủng vật.

Bảo : đồ quý giá. Công Tử LiênThành cố tình nói đó chính là thứ quý giá của anh.

** Nhân yêu : người chơi có giới tínhngược với giới tính bên ngoài hiện thực

***Nguyênvăn : ai trên ai dưới.

2.

Công Tử Liên Thành vừaxuất hiện trên [thế giới], đã có một đống người tìm anh, xin anh giúp đỡ tinhluyện trang bị, xin anh giúp đánh quái cao cấp cướp Boss, xin anh hỗ trợ giếtngười, anh nhìn mọi người điên cuồng bát nháo trên [bang phái], xem qua từngcái cửa sổ chat một, chưa kịp xem xong, đã lại có người PM cho anh.

Mộc Dung Hồng Ngọc :"Sư phụ, có thời gian không ạ? Hiện tại có thể dẫn muội đi làm nhiệm vụđược không ?"

Công Tử Liên Thành suynghĩ một chút, liền nói : "Được rồi, muội tới tuyến VII đợi ta, ta sẽ đếnKim Đài Thành chờ."

Mộc Dung Hồng Ngọc vôcùng vui mừng, lập tức đáp : " Vâng, muội lập tức đi ngay."

Công Tử Liên Thành nóitrong [ đội ngũ] : "Hồng Trần, anh đi hưỡng dẫn đồ đệ làm nhiệm vụ thầytrò, lát nữa anh tìm em sau có được không ?"

"Vâng." NhấtTiếu Hồng Trần đáp ứng nhanh chóng, sau đó nhảy khỏi lưng Bạch Kỳ Lân của anh.

Công Tử Liên Thành chạyvề phía thàng nội, con tiểu hồ ly trắng như tuyết kia cũng chạy bên cạnh anh,tốc độ ngang với anh. Nhất Tiếu Hồng Trần ngạc nhiên vô cùng nói : "Biếnthân lại có thể chạy nhanh như vậy, lúc đánh nhau có thể chạy trốn."

Trước giờ lúc đánh nhauCông Tử Liên Thành chưa bao giờ chạy trốn, tuyệt đối miễn cưỡng chịu đựng, chotới chết mới thôi, bây giờ nghe nàng nói những lời này không khỏi buồn cười :" Sau khi biến thân không thể dùng kỹ năng, lại phải đợi một tiếng mới trởlại được, thuốc biến thân này chỉ có thể lấy ra để đùa giỡn, không thể dùng lúcđánh nhau được."

"Vâng, đúngvậy." Nhất Tiếu Hồng Trần phải thừa nhận anh nói đúng, nhưng vẫn rất vuivẻ : " Đùa giỡn cũng không sao nha, em cảm thấy cái thứ này vẫn có thể bánlấy tiền được."

Công Tử Liên Thành vẫnluôn tán thưởng kỹ năng buôn bán của nàng : "Đương nhiên, chắc chắn congái sẽ thích."

Hai người mải nói chuyện,chỉ một lát đã quay trở lại trong thành. Công Tử Liên Thành giải tán đội ngũ,truyền tống tới Kim Đài. Nhất Tiếu Hồng Trần nghĩ ngợi một chút, cũng chạy tới,như một làn khói quay trở lại trong điếm.

Trên [thế giới] vẫn tiếptục náo nhiệt như trước, có không ít người bị cái vụ kia cuốn hút, cũng nhảylên cầu hôn, lại có những kẻ chạy theo giúp vui, bức hôn, liên miên không dứt,làm cho những người chỉ buôn bán bình thường không có biện pháp chen chân lên[thế giới], bực bội chửi mắng ầm ĩ.

Nhất Tiếu Hồng Trần nhìnthấy [thế giới] náo nhiệt như vậy, chỉ cảm thấy buồn cười, sau đó tiếp tục làmmấy thứ đồ của mình.

Mấy người trong bang đượcnàng gửi độ điệp cho đều đã nhận được, nhao nhao Pm lại cho nàng, vô cùng cảmtạ nàng, cũng cam đoan với nàng sẽ giữ bí mật, sau đó nhanh chóng vào Kinh HoaThủy Nguyệt luyện cấp.

Nhất Tiếu Hồng Trần cũngkhông trả lời, đồng thời chat với mười người tốn thời gian quá mức. Nàng đónglại những cửa sổ chat, nghĩ một chút, lại thả máy tính xuống, đi ra cửa xemtình hình hiện tại của công việc như thế nào.

Mấy người trẻ tuổi kiacũng thực nỗ lực, vừa nhận được điện thoại của nàng đã lập tức hồi báo lại côngviệc hôm nay một cách rất cẩn thận, nàng hỏi mấy vấn đề trọng điểm cần chú ý vềmặt kỹ thuật xong, nghe được những câu trả lời thuyết phục làm nàng hết sức hàilòng, liền dặn dò thêm mấy câu rồi mới ngắt, sau đó lại tới phòng bếp xem đồ ănbuổi tối, lại trao đổi một chút về thực đơn trong mấy ngày, sau đó mới quay lạiphòng.

Thời gian biến thân đãhết, Nhất Tiếu Hồng Trần lại trở lại hình tượng như xưa.

Tài liệu trong kho hàngcũng không đầy đủ, cũng không thể làm ra được mấy thứ cần thiết, nàng liềntruyền tống tới Côn Luân, quyết định lên núi băng hái thuốc.

Mấy dạo gần đây cũngkhông có thời gian kiếm nguyên liệu chế thuốc, mấy thứ thành phẩm của nàng cũngkhông đủ tồn kho, chẳng mấy sẽ có hàng loạt quái biến thái muốn tới công thành,nếu như các vị anh hùng hào kiệt muốn có đủ thực lực kháng cự yêu thú, bảo vệKim Đài, tất phải chuẩn bị rất nhiều thuốc. Sau khị bị Công Chúa Tháng Bảy cướpvị trí cướp quái xong, hôm nay nàng cũng không muốn treo máy lại nữa, liềnquyết định đi kiếm chút nguyên liệu.

Muốn chế tạo hồng dược vàlam dược cao cấp cần rất nhiều tuyết liên, mà vị thuốc này chỉ tồn tại ở phíatrái núi băng ở Côn Luân, Nhất Tiếu Hồng Trần vừa truyền tống tới Côn Luân,liền chạy thẳng về phía núi băng.

Nói tới núi băng, phầnlớn mọi người đều nhớ tới Thiên Sơn, nhưng Nhất Tiếu Hồng Trần lại có chúttưởng nhớ tới Tuyết Sơn ngày xưa, nhớ lại một số sự tình thú vị phát sinh lúcđó, đột nhiên cảm thấy vui vẻ vô cùng.

Hái thuốc là một chuyệnrất nhẹ nhàng, nàng cưỡi Bạch Kỳ Lân vượt qua con đường băng tuyết lóng lánhdài dằng dặc, sau đó mới tìm đường lên núi. Dọc đường có không ít quái chủ độngcông kích nàng, nhưng cũng không gây ảnh hưởng tới nàng mảy may, cho nên nànghoàn toàn coi thường, lướt nhẹ trên con đường băng tuyết, chậm rãi hướng lênphía trước.

Không dễ gì đi một bướclại trượt một bước, lên tới sườn núi, Nhất Tiếu Hồng Trần dừng lại nghỉ xả hơimột chút, ngẩng đầu nhìn thái dương màu vàng cam treo trên đỉnh đầu, đột nhiênphát hiện ra dây máu của mình giảm mất một nửa, mà cả màn hình chợt biến thànhđỏ tươi.

Chắc chắn là có ngườiđang giết nàng, trong nháy mắt ngắn ngủi, nàng cũng chỉ có thể đoán được rằngđang có người đánh lén, liền nhanh chóng vọt sang chỗ khác, vừa tăng thêm phòngngự cho mình vừa chuẩn bị phản kích, có điều quay một vòng, cũng không thấyngười tập kích đâu, dây máu đã cạn sạch. Trên màn hình máy tính, nữ hiệp áotrắng tung bay trong gió đột nhiên ngã nhào từ trên mình Bạch Kỳ Lân xuống mặttuyết trắng nõn, thê lương đến tuyệt mỹ.

Nhất Tiếu Hồng Trần tiếptục chỉnh góc độ, đã thấy được bóng lưng của một kẻ đang xoay người rời đi.Nàng vội vàng đuổi theo bóng người đang sử dụng Phù Quang Lược Ảnh chuồn nhanhđi kia, click vào đầu hắn xem thông tin về nhân vật.

Đó là một tên đại hồngdanh vô bang vô phái, Tiên Tiêu Dao level 167, con trai, tên là Mặt Người DạThú, trang bị trên người rất tốt, muốn đánh chết một tiểu Côn Luân như Nhất TiếuHồng Trần này quá dễ. Những cái nick chuyên giết người như hắn đây khá khó đốiphó, bọn chúng độc lai độc vãng, hành động mơ hồ, rất khó dò tìm hành tung,cũng không có bang phái ước thúc.

Nhất Tiếu Hồng Trần vốnlà người tốt tính, tuy bị cái tên khốn khiếp này vô duyên vô cớ giết chết,nhưng cũng không quá bực bội, có điều không có thầy thuốc phục sinh, chỉ đànhlựa chọn quay trở lại thành thị phụ cân, lại từ chủ thành Côn Luân chạy tới núibăng.

Mới vừa đi được nửađường, lại có người đánh lén sau lưng, một đao chém bay nàng xuống ngựa, lầnnày vẫn là một Đại hồng danh, vô bang vô phái, Nữ Ma Giáo level 172, trên ngườicũng mặc toàn đồ tốt, tên là Khắp Chân Trời Đầy Cỏ Dại.

Nhất Tiếu Hồng Trần nghĩkhông ra hai cái người vừa giết nàng đây có mâu thuẫn thù hận gì với nàngkhông, có khả năng chỉ đơn giản là giết người để phát tiết hoặc tìm sự kíchthích, cũng có một số người vì bị vợ bỏ, giết từ tuyến I tới tuyến X, giết từPhổ Đà tới Ma Vực, có lẽ nàng gặp phải những kẻ này. Đương nhiên, cũng có khảnăng trong quá khứ bọn họ đã từng có mắc míu gì đó với nàng, hoặc là người khácmời bọn họ tới giết nàng .... Tóm lại, nguyên nhân có trăm thứ, nhưng kết luậnchỉ có một, hôm nay bên ngoài không an toàn.

Sau khi chết trở lạithành xong, nàng đứng đó nghĩ kỹ một hồi lâu, đã không có năng lực giết người,lại cũng không muốn kinh động người khác báo thù cho mình, lại không thể thanthở trong bang, mấy người chơi chuyên về sinh hoạt năng lực chiến đống khôngcao.... Cân nhắc qua lại hồi lâu, cuối cùng nàng quyết định tới chiến trườngkiếm kinh nghiệm.

Đánh nhau cấp bậc bấtđồng, chiến trường ở Phó Bản có mười mấy cái, nhưng mỗi chiến trường đều có mộtđiều kiện riêng, muốn vào hàng ngày cũng không dễ dàng. Bình thường vào chiếntrường đánh nhau kiếm kinh nghiệm rất đơn giản, phía bên trong chia thành haiphe, người chơi đánh từ đầu tới cuối, giết binh tướng NPC, cuối cùng giết chếtchủ tướng đối phương thì coi như xong, nếu một người đánh lẻ có thể thu đượcđiểm kinh nghiệm rất cao, mỗi khi giết được một binh tướng có thể nhặt được mộtviên pha lê, tập hợp đủ số lượng có thể đổi lấy trang bị cao cấp, bởi vậy córất nhiều người muốn vào chiến trường, nhưng khi tổ đội phải chia đều điểm kinhnghiệm và pha lê rơi ra, vì thế nhiều người chơi không thích, cho nên nếu có ngườinào tới chỗ quản lý viên báo muốn đánh đơn, liền kêu người đó nhường một chút,không thể vào chiến trường, nếu như người đó không nghe, cố tình đi vào, bọn họliền mật báo cho phe cánh đối diện, vừa vào liền giết người tiết hận, làm chomọi người không thể hoàn thành.

Nhất Tiếu Hồng Trần nhìntình hình trên chiến trường, đổi tuyến hai lần, chọn một cái chiến trường khôngcó người để tới báo danh, sau đó về kho hàng lấy thêm một số thuốc tăng trạngthái. Lúc chiến trường vừa mở cửa, nàng có thể tự động truyền vào Phó Bản. Vừalấy mấy thứ xong, nàng click vào thông báo báo danh xem lại thời gian, lại pháthiện có hai người thuộc Tiêu Dao cũng báo danh ở phe đối địch, rõ ràng là kiếmcớ đuổi nàng, nếu nàng không chịu đi, vào khẳng định là chết. Nàng thầm thởdài, đành phải hủy bỏ xếp hàng, một lần nữa tiếp tục kiếm một cái chiến trườngkhông người để báo danh. Đợi tới lúc chiến trường sắp mở cửa, nàng lại thấy mộtngười thuộc Tiêu Dao khác hơn nàng tới mười cấp báo danh ở bên đối địch.

Chỉ cần lên tới level 75là có thể vào chiến trường, nhưng là một vị Côn Luân đánh đơn lực chiến đấukhông mạnh, Nhất Tiếu Hồng Trần thường bị người khác ghét bỏ, hoặc lúc vừa vàochiến trường đã có người không chút khách khí kêu nàng ly khai, hoặc sau khivào chiến trường không tổ đội nàng, khiến nàng không được chia pha lê và điểmkinh nghiệm, đã có vài lần kinh nghiệm không vui, nàng không còn cảm giác muốnvào chiến trường nữa. Không ngờ rằng hiện giờ đã phi thăng, cấp bậc không thấp,nàng lại mang trên mình trang bị rất tốt, lại dùng pháp bảo cực phẩm, người tavẫn cố tình kiêu ngạo khiêu chiến nàng. Nếu cấp bậc tương đương, trang bị tươngđương, nếu muốn đơn đấu với Tiêu Dao hoặc Ma Giáo, Côn Luân đương nhiên khôngthể thắng nổi, cho nên cũng không thể trách nàng bị người ta khinh thường.

Một lần nữa, Nhất TiếuTiếu Hồng Trần phải hủy bỏ tư cách tham dự, thù mới hận cũ bừng bừng nổi dậy,nàng không kiềm nổi hét vang : "Ta hận Tiêu Dao."

Cố Duệ ngẩn ra, quay đầu lại mỉm cười hỏi : "Saovậy, bị Tiêu Dao bắt nạt à ?"

3.

Cố Duệ mỉm cười hỏi :" Sao vậy, bị Tiêu Dao bắt nạt à ?"

Hứa Nhược Thần giật mìnhtỉnh ngộ, người trước mắt nàng đây chính là vị Tiêu Dao đứng nhất bảng củaserver này, nhất thời cứng họng : " A ... cái này... Em mới lên chiếntrường, rõ ràng em báo danh trước, thế mà mỗi lần tới giờ mở cửa, lại có mộtngười thuộc phái Tiêu Dao tới báo danh ở bên đối địch, em đánh không lại, đànhkhông vào nữa...Thật ra thì ... cái này ..." Quanh co hồi lâu, nàng mớiquyết tâm, nói thẳng một lần : " Trước kia quả thật em không thích TiêuDao. Rất nhiều người chơi thuộc phái Tiêu Dao tìm phái Tử Trúc thêm máu, tìm MaGiáo thêm phòng thủ, tìm Côn Luân thêm nội lực, nhưng bọn họ chẳng thể chongười khác cái gì, còn chưa nói, sau khi đợi người ta vô tư thêm trạng thái chohắn, hắn lại quay lại giết Tử Trúc, giết Côn Luân, giết Ma Giáo, thực rất vôsỉ. Bất quá, sau khi gặp anh, anh là một người duy nhất thuộc phái Tiêu Dao màem không hận. .. Ừm, kỳ thật hiện tại cũng có rất nhiều người thuộc phái TiêuDao rất tốt, em đều không hận."

Cố Duệ cười, đáp một cáchôn hòa : "Em đang ở tuyến mấy, anh qua đó cùng em vào chiến trường."

"Không phải anh đangdạy học trò làm nhiệm vụ thầy trò sao ?" Hứa Nhược Thần cũng có phần ngoàiý muốn : "Lúc làm nhiệm vụ thầy trò không thể rời thoát tổ, không thể đổituyến, bằng không nhiệm vụ sẽ thất bại."

"Vậy sao ? Anh khôngbiết thế." Cố Duệ nghĩ một chút rồi đáp : "Cũng sắp xong rồi, vậy emđợi anh vài phút nữa nhé."

"Vâng." HứaNhược Thần cười gật đầu đồng ý.

Lúc này Cố Duệ mới quayđầu lại, tiếp tục dẫn đồ đệ đi làm nhiệm vụ.

Nhiệm vụ thầy trò mỗingày chỉ cần làm một lần, chỉ có thể do thầy trò cùng tổ đội, sư phụ là độitrưởng mới có thể tiếp nhận nhiệm vụ. Sau khi tiếp nhận có mấy bước liền, nóichung khá tốn thời gian, chủ yếu là do sư phụ đánh chính, đồ đệ chỉ ở bên nhặtnhạnh tài liệu rơi ra, cuối cùng phải đánh hai cái Boss nhỏ, nếu level của sưphụ cao thì chẳng có vấn đề gì cả, bình thường đồ đệ chỉ cần đứng cạnh xem, chỉcần tự bảo hộ mình, không chết là được. Sau khi nhiệm vụ hoàn thành, sư phụ thuđược điểm dạy dỗ, có thể tu luyện kỹ năng thầy trò, đồ đệ được thêm rất nhiềuđiểm kinh nghiệm, có thể tăng level rất nhanh.

Đối với Công Tử LiênThành mà nói, nhiệm vụ này quá đơn giản, không có chút khó khăn nào, chẳng qua tốn thời gian mà thôi, có điềutiếc mấy cái kỹ năng thầy trò, lúc đánh nhau có thể có ích, nên anh mới cố nhẫnnại tiếp tục.

Tiểu Tử Trúc Mộc DungHồng Ngọc này là bằng hữu của Công Chúa Tháng Bảy, ban đầu anh cho rằng cô bénày cũng có phần biết điều, ai ngờ đến lúc bắt đầu tổ đội làm nhiệm vụ rồi,nàng ta lại thao thao bất tuyệt, không phải người lắm điều bình thường. Cũnggiống như những cô bé ngây thơ khác, thấy anh là người lợi hại như vậy, đầutiên tra hộ khẩu, tiếp bàn luận tới gia sản, sau đó biểu lộ tình cảm nồngnhiệt, cũng không cần biết anh biểu lộ lãnh đạm như thế nào, chỉ tự mình quyếtđịnh, chỉ trong khoảng thời gian làm nhiệm vụ, nàng ta đã khiến quan hệ của haingười từ người lạ thăng lên tới mức không thể chia lìa, cuối cùng đã nhắc tớimức độ kết hôn trong trò chơi.

"Kỹ năng vợ chồng cóvẻ không tệ, hôm nay hai nam nhân kia kết hôn, sư phụ, tại sao huynh lại chưakết hôn vậy ?" Nàng hăm hở nói : "Có phải tại chưa có đối tượng haykhông ? Muội có thể cùng huynh kết hôn. Muội cũng chẳng cần gì cả, chỉ bởi vìmuội rất ngưỡng mộ huynh, được không ?"

" Không thểđược." Công Tử Liên Thành liền thúc giục nàng " Muội mau đi giaonhiệm vụ đi"

Mộc Dung Hồng Ngọc đi hồilâu, Công Tử Liên Thành mới thấy hệ thống thông báo, biết là nàng đã giao nhiệmvụ xong, liền giải tán đội ngũ, nói với nàng : " Thật xin lỗi, ta chỉ muốntìm nam đồ đệ, lần này Công Chúa Tháng Bảy nhờ ta thu muội làm đồ đệ, có điềuta cảm thấy ta không thích hợp làm sư phụ, muội đi tìm một người khác thích hợphơn đi." Nói xong anh rất quyết đoán click vào quan hệ thầy trò, click vàodanh tự đồ đệ, trục xuất nàng khỏi sư môn.

Mộc Dung Hồng Ngọc vôcùng gấp gáp, vội vàng giải thích với anh, nhưng anh đã logout tại chỗ, nhanhchóng tiêu thất trước mắt nàng.

Công Tử Liên Thành đổituyến, chạy tới chỗ người quản lý chiến trường tìm Nhất Tiếu Hồng Trần, nhanhchóng cùng nàng vào chiến trường.

Với level này của bọn họcó thể tham gia chiến trường Long Hổ, một phe là Thanh Long các, một phe làBạch Hổ đường, Nhất Tiếu Hồng Trần không muốn kiếm phiền toái, cố ý chọn bênchiến trường không có người, mấy phút sau đã chuẩn bị mở cửa. Công Tử LiênThành là người dẫu có người đối địch hay không cũng không quan trọng, đươngnhiên hoàn toàn nghe theo lời nàng. Hai người đổi tuyến mấy lần, mới tìm đượcmột cái chiến trường không có người khác cùng tham gia, liền chọn Thanh Longcác để báo danh.

Nhất Tiếu Hồng Trần đangcho rằng lần này có thể yên tĩnh làm nhiệm vụ, ai ngờ cách giờ vào chiến trườnghai phút, đột nhiên có sáu người đồng thời tới BẠch Hổ Đường báo danh. Bọn họkhông cùng chung môn phái, bốn Tiêu Dao và hai Ma Giáo, lực chiến đấu rất mạnh.Nhất Tiếu Hồng Trần nhìn qua thông báo báo danh xong có phần tức giận, nóitrong [đội ngũ] : " Bọn họ muốn gì chứ ? Rõ ràng chúng ta tới trướcmà."

" Chắc muốn đánhnhau thôi, quá bình thường" Công Tử Liên Thành an ủi nàng : " Khôngcó chuyện gì cả, lát nữa em chỉ cần lo đối phó với NPC, chú ý bảo hộ chínhmình. Nếu bọn họ không tới gây hấn với bọn ta thì thôi, anh sẽ không động tớibọn họ, chỉ cùng em đánh nhau với đám tiểu binh, nhưng nếu bọn họ dám động thủtrước, anh sẽ không khách khí."

"Dạ vâng." NhấtTiếu Hồng Trần lập tức lấy lại tinh thần.

Trong lúc nói chuyện,chiến trường đã mở cửa, hai người lập tức tiến vào, thêm phòng thủ thêm tấncông, lôi một đống dược tăng máu tăng chân khí, tăng thêm kháng tính, thêm bạokích, thêm độ nhạy bén, giảm thương tổn ra uống sạch, sau đó mới rời khỏi antoàn khu, chạy thẳng tới Bạch Hổ đường.

Nhất Tiếu Hồng Trần thuộcCôn Luân, vừa xông lên đã mở pháp trận Thiên La Địa Võng, sau đó quần công tiểubinh, một chiêu đã giết cả đám. Công Tử Liên Thành chuyên chọn tướng lãnh, chỉmấy chiêu đã giết xong một người. Hai người phối hợp ăn ý, tiến về phía trướcrất nhanh chóng.

Mấy người bên Bạch HổĐường tuy lực chiến đấu tương đối mạnh, nhưng đều là môn phái đơn công, chỉchém từng người một, không có kỹ năng phù hợp giống như kỹ năng quần công củaCôn Luân như vậy, tiến độ chậm hơn hai người bọn họ rất nhiều. Thấy sắp thua,sáu người kia bỗng nhiên không tiếp tục tấn công NPC của Thanh Long Các nữa,hiển nhiên là từ bỏ nhiệm vụ, lập tức tấn công qua bên hai người bọn họ.

Nhất Tiếu Hồng Trần mặcdù đánh quái nhưng vẫn không quên bảo trì cảnh giác, vừa thấy bọn họ chạy tớiđã lập tức chuẩn bị nghênh chiến. Pháp trận của Nhất Tiếu Hồng Trần có thể làmđịch nhân của bọn họ giảm tốc độ, là khắc chế lớn nhất đối với khinh công PhùQuang Lược Ảnh lợi hại nhất của Tiêu Dao cung. Vừa bước chân tới, tốc độ củabọn họ vừa chậm lại, thân pháp của Công Tử Liên Thành lại càng nhanh hơn, chạyvọt qua chém giết.

Nhất Tiếu Hồng Trần làngười duy nhất thuộc môn phái đánh xa ở chỗ này, vì thế chọn đường vòng đi,không đợi bọn họ tiếp cận, nhanh chóng tung ra ba chiêu Đoạt Mệnh Liên Hoànkiếm, Nhất Khí Hóa Tam Thanh, Ngô Câu Sương Tuyết Minh, liên tiếp sử ra. Kỹnăng đánh đơn của Côn Luân vốn không nhiều, chỉ có mấy cái như vậy, hơn nữaNhất Tiếu Hồng Trần đi theo lộ quần công quái, bởi vậy kỹ năng càng ít, căn bảnkhông có năng lực nhất kích tất sát, nhưng bây giờ phối hợp với công kích củaCông Tử Liên Thành, lại rất có hiệu quả, chỉ trong vòng một phút đã giết sạchsáu người.

Chỉ cần chết tất cảcác trạng thái đều biến mất, mấy người kia nhất định phải ở lại an toàn khuthêm đầy đủ trạng thái, uống đầy đủ các loại thuốc, rồi mới có thể chạy tới,Công Tử Liên Thành nói trong [ đội ngũ] : " Em tiếp tục đánh quái đi, anhđi giết bọn họ."

" Vâng." NhấtTiếu Hồng Trần thực ra rất tò mò, muốn đi theo xem náo nhiệt, nhưng cũng khôngthể cô phụ hảo ý của anh, đành phải lưu lại, tiếp tục quần công tiểu binh, giếttướng quân.

Công Tử Liên Thành giốngnhư một tia chớp nhanh chóng chạy tới bên ngoài an toàn khu của Bạch Hổ Đường,canh chừng ở chỗ này, một kẻ ra giết một kẻ, một lần ra giết một lần. Cửa antoàn khu không lớn, một lần tối đa chỉ có thể ra hai người, chiêu số của anhchủ yếu đều là bạo kích, vừa ra tay là nhất kích tất sát ngay đối phương. Mấyngười đó cũng không có biện pháp sử dụng ưu thế sáu người đánh một, bị anh giếtliên tục mấy lần liền, cho tới lúc nghe thấy hệ thống thông báo " ThanhLong Các đã chiến thắng trên chiến trường", song phương mới cùng bị truyềntống ra khỏi Phó Bản.

Nhất Tiếu Hồng Trần vuivẻ hớn hở : " Ha ha, lần đầu tiên đơn công xông vào chiến trường thànhcông, em tăng 6% kinh nghiệm nhé."

Đương nhiên Công Tử LiênThành rất cao hứng, hỏi nàng : " Còn làm gì nữa ?"

Nhất Tiếu Hồng Trần nhìnđồng hồ : " Khoan hãy làm gì đi, người ra công trường sắp về rồi, chuẩn bịăn cơm chiều thôi anh ơi."

" Được, vậy đi treomáy thôi." Công Tử Liên Thành nói xong, liền truyền tống tới Tiên giới.

Nhất Tiếu Hồng Trần nghĩ ở cùng một chỗ với anh, CôngChúa Tháng Bảy tất không dám dẫn người tới cướp vị trí, liền cùng anh truyềntống tới Tiên giới, tìm một vị trí thích hợp treo máy, cài đặt chương trìnhgiết quái và nhặt đồ cẩn thận, sau đó mới thả máy tính xuống.

4.

Bữa tối diễn ra trong bầukhông khí rất vui vẻ và thân thiện.

Ba người trẻ tuổi và tàixế của công ty đều biết vị Cố tiên sinh này là bạn tốt của Hứa quản lý, đươngnhiên thái độ rất nhiệt tình. Ban đầu trong ngôn ngữ còn có chút khách khí,nhưng sau khi Cố Duệ nói vài câu đùa khơi mào, không khí lại sinh động hẳn lên.Nghĩ tới việc hiện tại Hứa Nhược Thần còn chưa có bạn trai, mấy người đó đềutỉnh ngộ, có vô ý có hữu ý nói một chút lời hay về Nhược Thần. Trước đây HứaNhược Thần luôn là người đi đầu chịu khổ, không tranh sự đời, quan hệ với mọingười rất tốt, nên những lời của bọn họ cũng không phải hư ngôn, mà phát ra từtận tim phổi, nghe lên đã biết rất thật.

Cố Duệ ngầm hiểu, thấyHứa Nhược Thần vẫn có chút lơ mơ không hiểu, thấy bọn họ chọc ghẹo cũng đùagiỡn lại, hi hi ha ha hòa mình với thuộc hạ, trong lòng càng ngọt ngào hơn.

Ăn cơm xong, mọi ngườicùng tản đi, có người tới phòng giặt giặt quần áo, có người tới phòng tắm tắmrửa, có người về phòng mở máy tính, tài xế kéo một cái ống cao su dài bắt vòinước đi rửa xe, đầu bếp dọn dẹp bàn ăn, quét rác, phụ bếp bưng chén bát vàorửa, không cần ai phân phó, hết thảy đều gọn gàng ngăn nắp.

Cố Duệ đi cùng Hứa NhượcThần ra cửa, khẽ nói với nàng : " Em đúng là có khả năng làm quản lý,không cần có người đốc thúc, bọn họ có thể tự giác làm việc như vậy, không lénlút mờ ám sau lưng, đúng là rất khó có được."

" Cạnh tranh kịchliệt, công tác khó tìm, bọn họ đều rất trân trọng." Hứa Nhược Thần mỉmcười : " Lúc em mới vào công ty cũng vậy, rất nỗ lực. Đại khái em cũng thuộcngười hơi hoài cổ, cảm thấy ăn lộc của nhà vua, phải chia sẻ ưu lo với nhà vua,sau khi thăng chức, cũng yêu cầu thuộc hạ phải như vậy."

" Điểm này cũngkhông phải hoài cổ, tính chuyên nghiệp chính là chuẩn tắc cơ bản của côngtác." Cố Duệ than nhẹ : " Chỉ tiếc, bây giờ những người trẻ tuổi biếtsuy nghĩ như thế lại quá hiếm."

Hứa Nhược Thần không khỏimỉm cười : " Nói cũng ra vẻ quá, anh cũng được bao nhiêu đâu? Chắc khôngtới ba mươi đi ?"

" Đúng, chưatới." Cố Duệ cũng cười : " Mở công ty phải ổn trọng bình tĩnh, bằngkhông người ta sẽ không tin tưởng, dần dà, tính tình cũng thay đổi rất nhiều,cảm thấy mình không còn trẻ nữa. Năm nay anh đã hai mươi tám tuổi rồi, còn emthì sao ?"

Hứa Nhược Thần vô cùngvui vẻ đáp ngay : "Hai mươi sáu ạ."

"Thế thì vẫn làngười trẻ tuổi." Cố Duệ khẽ cười : " Bất quá, anh thấy vẫn khác sovới những học sinh vừa tốt nghiệp như bọn họ."

" Vâng, em cũng cảmthấy vậy." Hứa Nhược Thần gật gật đầu.

Hai người nhàn nhã tản bộtheo quốc lộ, dần dần đi tới bên ngoài trấn.

Trời đã về chiều, khôngbiết mưa đã ngừng từ lúc nào, nhưng không khí vẫn còn hơi ẩm ướt. Trên bầu trờixanh thẫm chợt xuất hiện bóng trăng hạ huyền mỏng manh như một sợi chỉ, từngđám mây trắng khe khẽ lượn lờ phiêu động nhẹ nhàng giữa không trung, con sông bêncạnh trấn nước đã dâng cao, trong vắt vô cùng, dòng nước lạnh buốt chảy xiếthướng về phía biển, từng đám bọt trắng xóa tung trào vào bờ biển, mỹ lệ như mộtbức tranh, làm người ta nhìn không chán mắt.

Hai người đứng im ở mépnước hồi lâu, màn đêm buông xuống từ lúc nào. Bọn họ cũng không nói gì, chỉđồng thời xoay người trở về, chậm rãi quay lại chỗ trọ.

Vừa online, Nhất TiếuHồng Trần đã thấy [ bang phái] nhộn nhạo ầm ĩ vô cùng.

[ bang phái] Cưỡi ThỏTruy Rùa Đen : kỹ năng vợ chồng mới ra rất tuyệt nhá, hai người cùng tổ đội cóthể dùng kỹ năng gia tăng phòng ngự và công kích, còn có thể phục sinh chonhau, quả thực đúng là kỹ năng chuẩn bị riêng cho giết người đánh nhau.

[ bang phái] Tay Trái ƯớcĐịnh : Ngươi mau mau kết hôn đi, còn có cái mà dùng

[ bang phái] Tay PhảiĐồng Ý : Đúng vậy, mau kết hôn đi, đừng lằng nhằng kéo dài nữa, quần chúng nhândân đều mơ tưởng được nhận tiền lì xì á.

[ bang phái] Cưỡi ThỏTruy Rùa Đen : trâu bò đầy đường, chẳng có ai cần ta cả, biết làm thế nào?

[ bang phái] Diêm Bán CôBé : ta cần ngươi, gả cho ta đi.

[ Bang Phái] Hắc Điếm LãoBản : “chẳng lẽ đây chính là ở rể trong truyền thuyết ?”

[ Bang Phái] Can TươngMạc Gia: “đúng rồi nha, tiểu Kỵ, mau xông lên, nương tựa tỷ tỷ giàu có càngthêm dễ dàng.”

Hắc Điếm Lão Bản lập tứctung ra một bạt tai : “ Lão Tà ngươi đừng nói nhăng nói cuội, tiểu Kỵ nhà ngườita là người giàu có, còn phải đi xin xỏ của ai sao ?”

Can Tương Mạc Gia lập tứchai mắt lấp lánh : “ Rỏ dãi nha, đúng là chồng giàu vợ có, trời sinh một đôi,kết hôn đi kết hôn đi, thật mong tiền lì xì nha”

Cưỡi Thỏ Truy Rùa Đen lạikhông thao thao bất tuyệt như thường ngày, chỉ tung lên một cái icon toát mồhôi, sau đó không nói năng gì.

Diêm Bán Cô Bé quyếtkhông bỏ qua : “ Cưỡi Thỏ, đừng học rùa đen rút cổ, mau nói đi”

Cưỡi Thỏ Truy Rùa Đen imhơi lặng tiếng, đánh chết cũng không chịu nói.

Diêm Bán Cô Bé nghiếnrăng nghiến lợi : “ Bức ta dùng tuyệt chiêu phải không. Đừng cho rằng chuixuống nước có thể trốn được ta, hôm nay nếu không thể đào ngươi lên, ta quyếtkhông mang họ Bán”

Lời vừa thốt ra, mọingười trong bang nhất thời sôi trào, vô số người cùng phất cờ hò reo

“ Ủng hộ tiểu Diêm bứchôn”

“ Lặn xuống nước thậtđáng xấu hổ, cọc đi tìm trâu mới là vương đạo”

“ Tiểu Kỵ, sợ cái gì ? Talà nam nhân, nếu có nữ hài tử tốt như vậy truy đuổi, chỉ có hai chữ, đồng ý”

“ Kỵ ca thật đàn ông nha,là nam tử thiết huyết, đừng để bị nữ nhân dọa mà đầu hang nhá”

“ Tiểu Diêm, nếu ngươikhông phải họ Bán thì sửa thành họ gì ? Chẳng nhẽ muốn sửa thành họ Kỵ ?”

“ Ha ha, chẳng lẽ là thầmyêu người khó mở miệng ?”

“ Lạt mềm buộc chặt ?”

“ Lấy lui làm tiến ?”

“ Minh tu sạn đạo, ám độtrần thương ?” *

Nhất Tiếu Hồng Trần nétcười đầy mặt, Công Tử Liên Thành nói trong [ đội ngũ] : “ Anh tiếp tục đi làmnhiệm vụ với bọn Tiểu Bạch.”

Nhất Tiếu Hồng Trần trảlời ngay : “ Vâng”

Công Tử Liên Thành hồithành, nhanh chóng rời khỏi tổ đội rồi đổi tuyến, Nhất Tiếu Hồng Trần tìm mộtbằng hữu cùng tuyến tổ đội, tiếp tục treo máy tại Tiên giới. Không quá mườiphút sau, lập tức có người tới cướp vị trí của nàng. Lần này là một người thuộcphái Côn Luân cao cấp, vô bang vô phái, không có tung tích gì để truy ra, cănbản nàng không có cơ hoàn thủ. Nhìn tình huống một lát, nàng quyết định khôngtiếp tục dây dưa nữa, quay đầu ly khai, chạy thẳng về Kim Đài.

Lúc này Cưỡi Thỏ Truy RùaĐen tiếp tục lặn sâu không lên tiếng, Diêm Bán Cô Bé lập tức chạy lên [ thếgiới]

[ Thế giới] Diêm Bán CôBé : thành thật xin lỗi mọi người, thỉnh các vị bằng hữu trên [ Thế giới] tặngcho ta một giờ, để ta cầu hôn một người

[ Thế giới] Diêm Bán CôBé : Cưỡi Thỏ Truy Rùa Đen, chúng ta kết hôn đi .1

[ Thế giới] Diêm Bán CôBé : Cưỡi Thỏ Truy Rùa Đen, chúng ta kết hôn đi .2

[ Thế giới] Diêm Bán CôBé : Cưỡi Thỏ Truy Rùa Đen, chúng ta kết hôn đi .3

Thỉnh thoảng cũng cóngười tranh giàu, cũng mua loa lên thế giới phát ngôn, nhưng cầu hôn có đánh sốnhư thế này thì cũng là lần đầu tiên thấy, mọi người cùng nhao nhao ủng hộ, nóimấy câu giúp đỡ như : “ Bạn Cưỡi Thỏ, mau đáp ứng đi”, sau thấy người được cầuhôn vẫn không nói gì, đều im lặng cả, theo dõi Diêm Bán Cô Bé tiếp tục phátngôn.

Post tới lần thứ 520,Diêm Bán Cô Bé ngừng lại một chút hỏi : “ Tiểu Kỵ, ngươi có đáp ứng không ?”

Thế giới yên tĩnh trongba giây đồng hồ, Cưỡ Thỏ Truy Rùa Đen vẫn không dám lên [ Thế giới], chỉ đaukhổ cầu xin ở [ Bang Phái] : “ Tiểu Diêm, ngươi đừng post nữa, van cầu ngươi.”

Diêm Bán Cô Bé liền thayđổi một chút, quay về [ Bang Phái] nói : “ Vậy ngươi có đáp ứng không ?”

Cưỡi Thỏ Truy Rùa Đen rấtchật vật ; “ Ta không làm được, không thể đáp ứng ngươi, ngươi cũng biết rõ tạisao rồi, đừng ép ta nữa được không ? ”

Diêm Bán Cô Bé vẫn khôngchịu lùi bước : “ Cái gì ta cũng biết rõ, cái gì ta cũng minh bạch, cho nên hômnay ta tuyệt đối không buông tha, ngươi có đáp ứng hay không ? ”

Cưỡi Thỏ Truy Rùa Đenkhóc lóc : “ Thật ta không làm được.”

Diêm Bán Cô Bé càng thêmkiên định : “ Ta sẽ không để ngươi tiếp tục né tránh nữa.”

Người trong bang càngnhao nhao vun vào, có người nói ra, có người nói vào, ồn ào vô cùng

“ Tiểu Kỵ, có gì mà phảikhó xử. Mau nói ra mọi người cùng giải quyết cho”

“ Đúng vậy, chẳng lẽngươi đã có vợ rồi sao ? Chưa nghe ngươi nói bao giờ nha”

“ 520 không được, thìchuyển sang 1314”**

“ Bằng không nói đủ5201314 lần"

Diêm Bán Cô Bé không nóithêm gì nữa, lập tức lại lên [ Thế giới]

[ Thế giới] Diêm Bán CôBé : Cưỡi Thỏ Truy Rùa Đen, chúng ta kết hôn đi .521

[ Thế giới] Diêm Bán CôBé : Cưỡi Thỏ Truy Rùa Đen, chúng ta kết hôn đi .522

[ Thế giới] Diêm Bán CôBé : Cưỡi Thỏ Truy Rùa Đen, chúng ta kết hôn đi .523

Thế giới lập tức sôitrào.

“ Thực có tiền mà, hâm mộquá”

“ Bạn kia ơi, mau đáp ứngđi”

“ Sao không có người nàogiống như vậy theo đuổi ta chứ, đau lòng quá”

Mấy nguyên lão của PhongSinh Khởi Thủy cũng lên [ Thế giới] hỗ trợ Diêm Bán Cô Bé

[ Thế giới] Tay Trái ƯớcĐịnh : "chân trời cũng không ngăn được tưởng niệm, thói quen trầm mặc cũngnguyện thay đổi vì anh, khao khát chờ đợi tới ngày có thể gặp lại anh, đến lúcđó nhất định sẽ không để anh đi qua vô tình"

[ Thế giới] Tay Phải ĐồngÝ : Muốn anh nghe thấy tiếng tim đập của em, muốn anh nhìn thấy tình yêu củaem, không sợ thừa nhận em quyến luyến anh biết bao nhiêu, chỉ hỏi anh có nguyệnchia sẻ buồn vui mỗi ngày với em hay không.

[ Thế giới] Khinh Ca ThủyViệt : Tiểu Diêm, nói với Tiểu Kỵ, tình yêu phải có ngươi mới hoàn mỹ.

[ Thế giới] Nhất TiếuHồng Trần : yêu người ấy thì phải hô lớn lên, để cho toàn thế giới đều nghethấy tiếng của muội.

Có bọn họ hỗ trợ, DiêmBán Cô Bé càng gõ chữ càng hăng.

[ Thế giới] Diêm Bán CôBé : Cưỡi Thỏ Truy Rùa Đen, tình yêu phải có anh mới hoàn mỹ, hai chúng ta kếthôn thôi. 1000

[ Thế giới] Diêm Bán CôBé : Cưỡi Thỏ Truy Rùa Đen, tình yêu phải có anh mới hoàn mỹ, hai chúng ta kếthôn thôi. 1001

[ Thế giới] Diêm Bán CôBé : Cưỡi Thỏ Truy Rùa Đen, tình yêu phải có anh mới hoàn mỹ, hai chúng ta kếthôn thôi. 1002

Lúc này, không còn ngườinào chen chân lên [ Thế giới] nữa, tựa hồ như tất cả người chơi đều nín thởngưng thần, thầm đếm giúp nàng, cho tới số 1314.

Đoàn người đang làm nhiệmvụ dưới hạ thành cũng chú ý tới sự náo nhiệt trên [ Thế giới], Công Tử Phù Tôthan thở : “ Tiểu Diêm kia là con gái phải không vậy ?”

“ Đúng vậy” Khinh Ca ThủyViệt vui vẻ đáp : “ Tiểu Kỵ là con trai.”

Công Tử Vô Kị cam bái hạphong : “ Cầu hôn như vậy cũng thực mạnh mẽ nhanh nhẹn.”

Công Chúa Tháng Bảy cũngrất động tâm “ Ta cũng có thể làm như vậy, dùng mấy ngàn cái loa để biểu hiện ýtứ.”

Công Tử Liên Thành nhanhchóng nói : “ Đừng gây ầm ĩ.”

“ Muội không ầm ĩ.” CôngChúa Tháng Bảy có phần không vui : “ Mạng ảo thôi mà, chủ yếu chơi cho vuithôi”

Công Tử Liên Thành khônghé răng gì nữa, tiếp tục sánh vai cùng Công Tử Vô Kị giết thẳng lên trước.

Đoàn người tiếp tục xôngthẳng lên phía trước, chỉ có Khinh Ca Thủy Việt thỉnh thoảng chạy vào [ BangPhái] tiếp tục khích lệ Diêm Bán Cô Bé.

Cuối cùng sau nửa giờ,Diêm Bán Cô Bé cũng gõ tới con số 1314, sau đó tổng kết : “Cưỡi Thỏ Truy RùaĐen, em yêu anh suốt đời suốt kiếp, cho dù anh hùng chết trận, truyền thuyếtđóng cửa, em vẫn yêu anh mãi mãi, chúng ta kết hôn đi”***

Đối tượng bị cầu hôn kiavẫn trầm mặc, mà những người khác đã không nhịn nổi, không quan trọng là quenhay không, đều chạy lên [ Thế giới] biểu lộ sự cảm động của mình, cùng khuyênbạn Cưỡi Thỏ không nên cô phụ mối thâm tình như vậy.

Trong bang Phong SinhKhởi Thủy cũng náo nhiệt như vậy, ầm ĩ không ai chịu nghe ai nói, đều thúc giục: “ Tiểu Kỵ, mau đáp ứng đi.”

Cuối cùng, Cưỡi Thỏ TruyRùa Đen mới chạy lên [ Thế giới] nói một câu : “ Được, anh đáp ứng em, chúng takết hôn thôi.”

Lập tức, có vô số ngườicùng chạy lên [ Thế giới] hoan hô, chúc mừng, thấy những người có tình đều trởthành quyến thuộc, bọn họ thầm nghĩ lại bản thân đều vô cùng cao hứng.

Diêm Bán Cô Bé vui mừng,PM với Cưỡi Thỏ Truy Rùa Đen hồi lâu, cuối cùng mới lên [ Thế giới] nói : “ Cámơn mọi người, cám ơn mọi người, hai chúng ta quyết định sẽ kết hôn vào đêm naylúc 9 giờ 9 phút tại Lầu Kim Phong Ngọc Lộ ở Dao Trì tại Côn Luân ở Tuyến IX,kính mời các bằng hữu cùng tới tham gia.”

Lúc này Nhất Tiếu HồngTrần mới lên [ Thế giới] nói mấy câu tổng kết : “ Chúc mừng Cưỡi Thỏ Truy RùaĐen và Diêm Bán Cô Bé của bản bang hạnh phúc suốt đời, chúc bọn họ trườngtrường cửu cửu, suốt đời ân ân ái ái”

------

Chú thích :

* Minh tu sạn đạo ám độ TrầnThương: bên ngoài thì sửa sạn đạo, bên trong thì lén lút đi vòng qua TrầnThương.

Để che mắt các nước Tam Tần, ngay khi vàoThục, Lưu Bang cho đốt đường sạn đạo (con đường nối vùng đất phong của mình vớiTần) khiến các nước này không chú ý tới mình.

Tháng tám năm 206 TCN, Hàn Tín được phonglàm đại tướng, bắt đầu ra quân bình định Tam Tần, do các vua chư hầu Chương Hàm(Ung vương), Tư Mã Hân (Tắc vương) và Đổng Ế (Địch vương) án ngữ làm phên giậucho Sơn Đông để cản đường Lưu Bang. Ông giả cách sai người đi sửa đường sạnđạo, vốn mất rất nhiều công sức thời gian, khiến Tam Tần yên trí rằng quân Háncòn lâu mới ra được cửa ải. Nhưng thực ra Hàn Tín dẫn đại quân đi theo đườngTrần Thương đi qua huyện Cố Đạo đánh úp Ung Vương Chương Hàm. Chương Hàm đónđánh quân Hán ở Trần Thương. Ung vương bị thua chạy về, dừng lại đánh đất HạoTrĩ, lại thua trận, bỏ chạy đến Phế Khâu. Hán vương đuổi theo, bình định đấtđai của Ung vương, đi về đông đến Hàm Dương, lại cho một cánh quân riêng vâyUng vương ở Phế Khâu, còn sai các tướng bình định Lũng Tây, Bắc Địa, ThượngQuận.

** 5201314 : (lợi dụng âmđọc lên tương tự như ngã ái nâm nhất sinh nhất thế) nghĩa là Anh yêu em suốtđời suốt kiếp. ( pass user cũ của người yêu cũ của mềnh :D)

*** Game này tên là Truyền Thuyết AnhHùng.