Con Nhỏ Du Côn

Chương 12



bíp bíp bíp bíp-trời ơi, cái điện thoại điên này im2 ình chế dộ co dùm cái coi!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

bỗng nó chợt nhớ ra là mình có hẹn, nó nhìn xuống sân, có 1 chiếc xe ô tômàu đen đang đậu trước nhà nó. nó nhìn đồng hồ thì đã gần 7.00 am rồi mà 7.15 là vào lớp nó vội vàng làm VSCN, rồi chạy ra cửa, nó bước ra thìthấy Vương đang ngồi nghịc đất. cậu ta ham nghịc đất đến nỗi không biếtlà nó đã ra từ khi nào.

-có định đi không?

nó làm cậu ta giật hết cả mình

-bạn làm mình đau tim đó, a nhà bạn to quá.

nó nghĩ '' trời, đây không phải nhà tui đâu nha''

-cảm ơn nghe

nó lên xe thắt giây an toàn. cậu ta phong nhanh quá, chưa đến 2 phút đã đến trường rồi.

nó bước xuống xe, một đám con gái ra ngó, nó biết thảo nào cũng xì xầm cho coi. đúng như nó nghĩ :

-nhìn kìa con nhỏ đó lại đi với Vương kia

-sao Vương có thể đi với con nhỏ đó nữa vậy,...............

Vương cười với nó. thế là mấy con nhỏ đó ghen đến nỗi đỏ hết mặt

thế rồi nó vời lớp, Thư đã đến từ khi nào:

-Thanh Đình!!!!! cậu đang quen với hotboy của trường à?

Thư chạy đến chỗ tôi

-ai bảo vậy?

nó có vẻ hơi bực.

-thì bọn con gài nó đồn

Thư ngơ ngác

nó không nói gì nữa bước vè chỗ ngồi rồi :

-khi nào vào lớp gọi tui, nhe Thư

xong nó gục xuống bàn ngủ

RENG!!!!!!!!!!!!!!!RENG!!!!!!!!!!!

tiếng chuông của trường đã làm nó tỉnh ngủ từ khi nào.

Thư chạy vội vào

-THANH ĐÌNH, dậy............, dậy rồi à???

-uk

nó cười. Thư bước vào ghế ngồi

-tui tưởng bạn ngủ rất say, khó mà giậy được, ai ngờ 1 tiếng chuông là tỉnh rồi.

Thư nhìn mặt nó, nó nói lại:

-ở đây ồn quá sao tui ngủ say được.

tiết học cứ trôi đi............

RENG, RENG,

-THANH ĐÌNH à, tui nhờ bạn đưa hộ tui lá thư này đi.cho Vũ Nhật Minh lớp A1 ý, cũng là 1 hotboy của trường luôn

THư nài nỉ nó đưa dùm bức thư tình đi,

-Mắc mớ

nó dường như không quan tâm

-ra chơi tui đãi bạn ăn kem

-tui không hứng thú với đồ ăn vặt.

nó kệ những gì mà Thư nói. nhưng rồi cũng nghe một chút

-vậy thì tui sẽ đi cùng bạn đi nhưng tôi không đưa thư đâu đấy.

-thôi, đi đưa thư giúp tôi đi mà.

Thư nài nỉ đến cỡ nào cũng không được

- nếu không muốn thì thôi

nó chốt lại một câu

-thôi vậy cũng được.

thế là nó và Thư đi

nó nhăn mặt lại:

-sao đông thế

-eo ơi hôm nay còn đỡ hơn mấy ngày trước đấy

Thư nói:

đột nhiên có 1 tràng trài đi ra

-Vũ Nhật MInh kìa

nó không thèm nhìn mặt cậu ta

-đưa nhanh lên rồi về

nó nói:

-ca.cái. này.. mình muốn đưa câ...cậu.

bạn đưa lá thư này cho Nhật Minh.-

-cảm ơn

câu ta nói:

nó nghe thấy giọng nói này quen quen

-đứng lại.

nó nói. câu ta đứng lại nhìn cô gái vừa gọi mình

cậu ta hoảng hốt:

-tại sao cậu lại ở đây

nó cũng hoảng :

-tôi mới là người hỏi cậu câu đó, sao cậu ở đây, tôi không ngờ 1 kẻ chết bầm như cậu lại ở đây

-cậu dám,................

cậu ta bực lên

-mình về thôi, ở đây làm gì nữa

Thư chạy theo Thanh Đình mà cũng không quên chò cậu ta

-Thanh Đình à!! bạn quen Nhật MInh à?

THư hỏi:

-không quen.

-Vậy sao bạn lại bảo cậu ta là 1 kẻ chết bầm

Thư hỏi tiếp:

-vì cậu ta là một kẻ chết bầm

nó có vẻ hơi bực khi Thư hỏi quá nhiều

-sao bạn.............

-tui xin bạn đừng nói thêm diều gì nữa, ok

-ok

Thư hình như đã sợ Thanh Đình

giờ giải lao đã hết

-nó không ngờ lại gặp hắn ở đây.

tiết học trôi qua>>>>>>>

Thư vội vàng chạy ra chỗ Thanh Đình

-Thanh Đình!!!!!!! Nhật Minh đang tim cậu kìa.

-thế à kệ cậu ta đi

nó nhìn mặt cậu ta rồi cười một cách nham hiểm

cậu ta bước vào trong lớp:

-tôi có chuyện muốn nói với cậu

một đám học sinh nữ hú lên.

-tôi không muốn đi.

nó cười, nhưng cái kiểu cười này không như cười với Vương mà là kiểu cười như con ác quỷ

cậu ta cẩm tay kéo nó ra ngoài. ai dè chưa kéo ra nó đã cắn tay cậu một cái đau điếng. cậu ta rụt tay lại

-tại sao không nói chuyện ở đây?

nó nói:

>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>CÒNNỮA