Con Đường Vận Mệnh

Chương 8: Bạch Lang Thôn



Bạch Lang Thôn lãnh đia Vô Ưu Thôn

Hương Thôn cấp 2

Thôn trưởng: Lê Mặc

Dân cư: 124/360

Dân tâm: 90/100

Trị an: 90

Thuế: 7% đối với người chơi, người chơi trong lãnh địa đánh quái cưỡng chế 8%exp nộp cho lãnh chúa.

Đặc thù thuộc tính:thôn trấn đặc thù,thôn dân có khả năng sử dụng ngự lang thuật.

Tài nguyên: 200 cân thịt khô, 500 vật liệu đá, 200 vật liệu đồng, 100 vật liệu thiếc, gỗ 600.

Diện tích thôn trang: 1 km2

Diện tích lãnh địa: 100 km2

Văn phòng trưởng thôn: cấp 2

Nhà dân: 48

Sơ cấp cửa hàng: 1

Sơ cấp tiệm rèn: 1

Sơ cấp thuộc da: 1

Sơ cấp may mặc: 1

Sơ cấp ụ thuyền: 3

Quân đội: 30 Lang Kỵ binh.

Lê Mặc

Cấp: 10

Chỉ huy: 12

Võ lực:6

Trí lực: 18.5

Thiên phú: Khống Nhân Tâm,

Kỹ năng: không

Chức vụ: Trưởng thôn Bạch Lang Thôn.

Trung thành: 90

Nhìn thông tin của Bạch Lang Thôn cũng như thông tin NPC. Trong lòng nàng vui phơi phới,lãnh địa trời à, đây là lần đầu tiên nàng có được lãnh địa thôn, xưa kia nàng toàn phải thuộc lãnh đại của các thế lực lớn, mỗi khi có chiến tranh thì, họ đều đem nàng ra làm bia đở đạn đầu tiên, có đội khi nàng bị chết sạch quân, ngay cả bản thân cũng tuẩn mạng, thế nhưng thế lực lại trả công bằng những đồng tiền ít ỏi không đáng vào đâu.

Mà giờ đây nàng đã là một bà chủ có lãnh địa riêng của mình., huống hồ đây là một thôn đặc thù: thôn dân có thể sử dụng ngự Lang Thuật, có nghĩa là sau này nàng sẽ có một đội Lang Kỵ Binh.

Mẹ ơi! Lang Kỵ Binh, không những có tốc độ kinh người, mà còn có thể tấn công, hơn nữa sói là một loại động vật hung tính, càng có máu tươi thì càng hung hăn, vào trong chiến trường là số một số hai.

Hai mắt nàng phát sáng mơ về một ngày tươi đẹp. trong lúc thơ thẩn thì một thanh niên bước vào, thân cao 1m8, cao to vạm vở, trên thân mặc một cái giáp thú, tay trần để lộ cơ bắp cuồng cuộn. theo sau hắn là một con sói trắng dài 2m cao 1m5, khí thế vô cùng hung hẵn.

“ Gia! Người có làm sao không, con nghe nói dọc đường người bị bọn mã tặc đánh giết!” Thanh niên ân còn hỏi Lê Mặc.

“ gia không sao, con mau quỳ xuống bái kiến chủ công đi, từ nay về sau Bạch Lang Thôn ta phụ thuộc vào nàng, vinh quang sau này của con đều nằng trong tay nàng, nàng là hậu duệ của Vua Hùng, thân là hậu duệ Lạc Tướng phải tuân theo di huấn của tổ tiên!” Lê Mặc hào hùng nói với thanh niên kia.

Thanh niên nhìn Hoàng Kỳ Phương một cách ngỡ ngàng, sau đó cắn răng quì xuống.

“ Lê Giang tham kiến chủ công”

Lê Giang, võ tướng thiên phú SS

Cấp: 30

Chỉ huy: 29.5

Võ lực: 34

Trí lực: 15.5

Thiên phú: Thương Kích, Ngự Lang Thuật

Kỹ năng: Gầm Thét: phối hợp với Kỵ Lang gầm thét là cho sĩ khí đối phương giảm 10%.

Chức vụ: dân cư Bạch Lang Thôn

Trung thành: 60

Lại là võ tướng thiên phú SS, hơn nữa còn là một Lang Kỵ Binh, chỉ huy cùng võ lực rất cao, nhưng trí thì hơi bị ngu, tên này hẵn là một tên hữu dũng vô mưu. Nhưng một võ tướng tư chất SS cũng đủ cho người ta bán sống bán chết tranh giành rồi.

Tất cả đều tốt, ngoại trừ điểm trung thành chỉ có 60, điều này có nghĩa là tên Lê Giang này vẫn chưa tin tưỡng nàng, hắn chỉ làm theo điều gia gia hắn nói mà thôi. Chỉ cần nàng điều binh khiển tướng sai một lần, thì khả năng rất cao tên vỏ tướng ngu đần này sẽ rời bỏ nàng mà đi.

Nghĩ vậy nàng liền cắn răng, “ tốt! Lê Giang! Tư chất ngươi rất tốt, sau này nhất định là một võ tướng hùng mạnh vang danh thiên hạ. đây là một bình Kim Sáng dược, rất có ích khi bị thương, ngươi hãy cầm lầy xem đây là quà gặp mặt”

Lê Giang nhận lấy bình thuốc, thái độ có vẽ tốt hơn rất nhiều. còn trong lòng Hoàng Kỳ Phương đau xót, xót đứt ruộc….

Tiếp theo nàng cùng Lê Mặc bàn bạc việc phát triển của Bạch Lang Thôn cùng xu hướng phát triển của Vô Ưu thôn.

Hiện tại đã chiều tối, ngày hôm nay Vô Ưu thôn thu nhập về 26 lưu dân, doanh trại huấn luyện cũng đã hoàn thành.

Vì đây là lãnh địa phụ thuộc nàng, nên nàng có thể toàn quyền quyết định trong thôn Bạch Lang này.

Toàn bộ Bạch Lang có tổng 124 thôn dân trong đó có 30 Lang Kỵ Binh Thương, 31 Lang Kỵ Binh Đao, 12 thôn dân sản xuất nông nghiệp, 8 thợ săn, 3 thợ mộc, 2 thợ may, 1 thợ đóng tàu, 2 thợ rèn,1 thợ mỏ,8 người già, 26 trẻ nhỏ.

Đầu tiên nàng điều phân nữa Lang Kỵ Binh về Vô Ưu Thôn, 1 nữa còn lại làm nhiệm vụ cảnh giới bảo vệ Bạch Lang Thôn. Vì ở đây sản xuất nông nghiệp chủ yếu trồng Sắn ( khoai mì) nên trong khoảng thời gian này là nông nhàn, nên nàng quyết định điều toàn bộ 12 thôn dân này về Vô Ưu Thôn, giúp thôn dân vô ưu thôn sản xuất lúa nước.

Ngoài ra,2 thợ mộc, một nữa thợ săn,thợ may, thợ đóng tàu,thợ rèn đều được trưng dụng dem về Vô Ưu Thôn.

Mặt khác này cho xây một cái Doang trại Huấn luyện, chỉ cần thôn dân có tư chất binh lính, tư chất từ cấp C trở lên đều được đem đi luyện binh vào ban đêm. Đồng thời nàng cũng cấp cho Bạch Lang Thôn 20 vàng tương đương với 2000 bạc bằng 2 vạn tiền đồng, đây là số tiền khổng lồ đối với Bạch Lang thôn. và nàng hứa hẹn sau khi về đến Vô Ưu thôn sẻ cho người mang đến 1 bội ngọc mễ( gạo). nhưng nàng cũng lấy đi toàn bộ da thú trong Bạch Lang thôn.

Đây là hơn 1000 miếng da thú tích góp hơn 10 năm của Bạch Lang Thôn, với số lượng da thú này, cùng với 2 thợ may thì trong một này nàng sẽ có ít nhất 6 cái Bách Thú Giáp, cung cấp cho binh sĩ cũa nàng. Đồng thời thôn dân cũng hưỡng ké chút ít, không còn mặc khố chạy long nhong ngoài đường nữa.

Đối với sự sắp xếp này Lê Giang cực kỳ không hài lòng, Vô Ưu thôn lấy đi không ít thứ tốt từ Bạch Lang thôn, nhưng chỉ để lại vài cái hứa hẹn, hắn một mực nhăn nhó phản đối.

Bởi vì từ nhỏ đến lớn hắn ở trong rừng sâu núi thẳm, không tiếp xúc với bên ngoài nên không thể hiểu được tầm quan trọng của đồng tiền. phải nhờ Lê Mặc giải thích thật lâu hắn mới hiểu ra.

Hoàng Kỳ Phương thở dài không thôi, tên Lê Giang này là một tên ngu trung, trung thành theo lối suy nghĩ của mình, mà trí có thể nói là ngu như heo. Nhưng nếu cảm hóa hắn, một khi thành công thì tên này sẽ trung thành tới cùng tận cùng không ngại nguy gian. Nhưng để đạt điều đó thì không dễ dàng chút nào.

Nghĩ ngơi một đêm, trời vừa hừng sáng một đòan người, Sói,hướng thẳng Yên Lập hồ. dẫn đầu là một thiếu nữ mặc Bách Thú Giáp, lưng đeo đao đồng, cưỡi một con Hoàng Phiêu. Theo sau nàng là 3 tên Vương Hổ, A Mã, A Ngưu. Tiếp đó là một đoàn người, nam có, nữ có, chính giữa là xe vận chuyển hàng hóa, đa phần là da thú rừng. và cuối cùng là 20 Lang Kỵ, và người đi sau cùng là Lê Giang cưỡi trên con sói Trắng to lớn.

…………………………………………………………………………………….

Sau một ngày không về, Vô Ưu thôn thay đổi vượt bậc, dân cư cũng khoảng hơn 50 người, sinh khí vui tươi thoải mái, mọi người đang tấc bậc hoàn thành nhiệm vụ của mình được giao.

Vừa về đến thôn, Hoàng Kỳ Phương liền phân phó công việc cho các thôn dân Bạch Lang Thôn.

2 thợ mộc chia ra một người trợ giúp xây các công trình, một thợ mộc còn lại kết hợp với thợ rèn chế tạo tên bọc đồng, bọc thiếc.

3 thợ đóng tàu, liền được đưa xuống gần hồ Yên Lập, cùng với 5 thôn dân, trong ngày hôm nay nhất định phải hoàn thành 2 tàu đánh cá cỡ nhỏ.

Thợ may trực tiếp đưa vào y phòng, một ngày phải may cho được 3 bộ bách thú giáp.

Lang Kỵ Binh chia làm 2 nhóm, nhóm đầu tiên do Lê Giang dẫn đầu, cùng với 5 thôn dân Vô Ưu thôn được huấn luyện quân doanh tối hôm qua và 3 thợ săn tiến hành càng quét các bãi thú ở khu vực phía Nam Vô Ưu thôn, tìm nguyên liệu, thức ăn cũng như tăng cấp. nhóm còn lại do Vương Hổ dẫn đầu, đội hình như bên Lê Giang, nhưng tiến hành càng quét phái Bắc vô ưu thôn.

Sắp xếp công việc chỉnh chu, đến lúc này nàng mới an tâm logout ra khỏi game.