Con Đường Bá Chủ

Chương 198: Hai loại Nguyên Liệu



Thành công hợp tác, Lạc Nam một lần nữa nhắc lại vấn đề:

“Không biết Hậu Cung trở thành thế lực hữu hảo của Đa Bảo Các, có được những ưu đãi gì?”

Thành Bích cùng Bảo Kiều lườm hắn, tên này vừa hốt 90 vạn Cực Phẩm Linh Thạch đã tiếp tục hỏi lợi ít rồi…bất quá đối với người thực tế như vậy các nàng càng thêm có hảo cảm…so với đám ngụy quân tử thèm mà ngại mạnh hơn nhiều…

“Trở thành hữu hảo của Đa Bảo Các quyền lợi không nhiều, vì Đa Bảo Các chỉ chú trọng kinh doanh mà không nhúng tay vào tranh đấu…bất quá những quyền lợi đó dù là Bát Cấp Thế Lực cũng không có đâu…” Bảo Kiều nhoẻn miệng cười xinh đẹp…

“Thứ nhất có thể mua các vật phẩm giới hạn vốn không bán ra…thứ hai có thể đạt được những thông tin tình báo quan trọng với giá hữu nghị…cuối cùng là được Đa Bảo Các bảo vệ trong khả năng có thể, chỉ cần không vướn vào quy định tham gia tranh đấu trên đại lục là được…” Thành Bích đôi môi hé mở giải thích…

“Có thể giúp ta đánh chạy đám chó đói bên ngoài không?” Lạc Nam cười hỏi…

“Không thể…điều đó đã vướn vào tranh đấu với vô số thế lực, phạm vào quy tắc không tranh đấu của Đa Bảo Các…” Bảo Kiều áy náy lắc đầu…

Đa Bảo Các có được như ngày hôm nay là nhờ tuân thủ quy tắc một cách hoàn hảo…không thể vì bất kỳ ai mà thay đổi, kể cả Các Chủ…

Như sợ Lạc Nam thất vọng, Thành Bích vội vàng nói:

“Mặc dù không thể giúp công tử đánh chạy đám đông, nhưng có thể đề cử Cường Giả Hợp Thể hộ tống các vị an toàn rời đi, hoặc có thể cho công tử mượn truyền tống trận truyền đến thành trì cách nơi này vạn dặm, bọn hắn sẽ rất khó tìm được ngươi…”

Truyền tống trận bên trong Đa Bảo Các chỉ có thể truyền đến những thành trì khác, loại có thể Truyền Tống phạm vi khủng bố cách một Đại Lục như lần trước Lạc Nam dùng để cứu Cơ Nhã chính là đồ hiếm, Đa Bảo Các cũng chỉ có một…

Lạc Nam trầm ngâm một chút, quyết định chọn truyền tống rời đi…dù sao thì không ai biết hắn là ai, chỉ cần đến thành trì cách xa vạn dặm khôi phục diện mạo, đám người bên ngoài cũng bó tay…

Nhờ Hợp Thể Kỳ hộ tống chẳng khác nào đao mổ trâu giết gà, Lạc Nam không muốn nợ ân tình của Đa Bảo Các quá lớn khi chưa thật sự cần thiết…

Huống hồ Đa Bảo Các không có trách nhiệm phải luôn bảo vệ hắn, thực lực của bản thân mới là chân lý…

Có lời cam đoan của sư phụ, Lạc Nam chưa từng sợ Hợp Thể Kỳ tập kích…

Lời hứa của một Độ Kiếp Kỳ và Bát Chuyển Thể Tu đáng giá để hắn tin tưởng…

“Ngày sau các vị muốn liên hệ với Hậu Cung cứ tìm đến Hải Hồng Phái…nhưng ta muốn mọi chuyện phải diễn ra hết sức bí mật…” Lạc Nam hướng Bảo Kiều và Thành Bích nghiêm túc căn dặn...

“Không thành vấn đề…việc bảo vệ tư mật của khách hàng Đa Bảo Các chúng ta đảm bảo…” Hai nàng tự tin nói…

“Công tử nếu chủ động muốn liên hệ với chúng ta có thể đến bất kỳ chi nhánh nào của Đa Bảo Các dùng thẻ Khách Quý...sẽ có người thay ngươi liên hệ…” Thành Bích gật đầu nói…

“Rất tốt…ta rất hài lòng với Đa Bảo Các…” Lạc Nam gật đầu, chợt từ nhẫn trữ vật lấy ra hai bình ngọc nhét vào tay hai nữ…

“Xem như quà ra mắt ta tặng các nàng…cũng cảm ơn Thành Bích từng nhiệt tình hỗ trợ Nhã Nhi và Băng Nhi…”

Bên trong mỗi bình ngọc là mười viên Dưỡng Nhan Đan, thuộc về riêng các nàng…

Tam nữ thấy hắn lấy lý do hợp lý, cũng chẳng thể ý kiến gì…

“Chúng ta không cùng ngươi khách khí…” Hai nữ hé môi cười rạng rỡ, biết tên này là đại gia, chỉ có ngốc mới khách khí với hắn…

“Ngoài ra ta còn có việc cần nhờ Đa Bảo Các…” Lạc Nam nhìn sang Tiêu Thanh Tuyền, nắm lấy bàn tay mềm mịn của nàng nói…

“Không biết là chuyện gì? Như đã nói…chỉ cần không phạm quy tắc chúng tôi sẽ hỗ trợ…” Hai nữ tò mò hỏi, bản thân các nàng cũng thắc mắc không hiểu chuyện gì có thể khiến hắn nhờ vả…

Phải biết Hậu Cung nhìn như không nhiều người, nhưng ở trước mặt đã có hai vị tiên tử trên Hoàng Kim Bảng đấy…

Thực lực này đủ quét ngang hầu hết Thất Cấp thế lực rồi…

Tiêu Thanh Tuyền nhu tình nhìn lại Lạc Nam, làm sao có thể không hiểu suy nghĩ của hắn? Lúc này hé môi nghiêm túc nói:

“Hậu Cung muốn tìm một khung xương của nữ cường giả Độ Kiếp Kỳ…Tụ Huyết Thảo, Tạng Thiên Quả, Triệu Năm Nhân Sâm và một Thiên Cấp Cực Phẩm Linh Dược bất kỳ có thể khôi phục Linh Hồn…”

“Hậu Cung muốn rèn đúc thân thể Độ Kiếp?” Bảo Kiều và Thành Bích cùng nhau giật mình…

Với kiến thức của các nàng, vừa nghe qua nguyên liệu đã đoán được công dụng…

“Không sai…không biết Đa Bảo Các có những thứ đó không?” Lạc Nam trầm giọng nói…

Tiêu Thanh Tuyền lo lắng siết chặt tay, sư phụ nàng mặc dù không nói nhưng cũng cảm động ngập trời…

Đồ nhi và nam nhân của nàng muốn giúp mình sống lại, dù phải nhờ vả đối tác vừa thành lập, có thể không cảm động sao?

Cơ Nhã và Thủy Nương Khanh ngoan ngoãn ngồi một bên, các nàng không biết sự tồn tại của sư phụ Tiêu Thanh Tuyền, bất quá là chuyện của người trong nhà…cũng dụng tâm ghi nhớ…

Thành Bích và Bảo Kiều liếc nhau, trong mắt xuất hiện một tia kinh sợ rất nhỏ…

Khiến các nàng hoảng sợ đương nhiên là yêu cầu của Hậu Cung…

Hậu Cung không phải vô duyên vô cớ muốn đúc thân thể Độ Kiếp làm gì…chỉ có một nguyên nhân duy nhất là bọn họ có linh hồn của Độ Kiếp Kỳ…nếu thành công tái tạo, Hậu Cung sẽ trở thành một trong các thế lực top đầu đại lục…

Đối tác này…Đa Bảo Các chọn đúng rồi…

Hít sâu một hơi, Bảo Kiều mở miệng:

“Những thứ các vị đưa ra đều là vật hy hữu, thậm chí có thứ còn tuyệt tích trên Đại Lục…bất quá Đa Bảo Các hiện tại vẫn còn lại hai trong số đó…”

“Thứ nhất là một gốc Tụ Huyết Thảo, còn lại là một quả Thiên Cấp Cực Phẩm Phục Hồn Đào…có công năng khôi phục linh hồn…” Thành Bích tiếp lời…

“Thật tốt quá…” Tiêu Thanh Tuyền kích động nhảy vào lòng Lạc Nam, thân thể rung lẩy bẩy…

Không ngờ chỉ trong một lần hỏi thăm, lập tức tìm thấy hai loại nguyên liệu…

Lạc Nam cũng vui mừng, nhanh nhẹn mở miệng: “Không biết có thể lập tức bán cho ta?”

“Hai thứ này đều là vật phẩm hiếm có không bán, bất quá như đã nói…ưu đãi của Hậu Cung nhận được lập tức có công dụng…chúng tôi chấp nhận bán cho công tử với giá hữu nghị…” Thành Bích cười mỉm nói…

“Đa tạ các vị…” Tiêu Thanh Tuyền chân thành cúi đầu, sự vui mừng trong lòng không sao đè xuống được…

“Hai thứ này đều ở Tổng Bộ…muốn chuyển đến Nga Mỹ đây tốn khoảng ba ngày…chư vị có thể nghỉ ngơi chờ đợi…” Bảo Kiều đưa ra đề nghị…

“Không thành vấn đề…” Lạc Nam cùng tam nữ nhìn nhau gật đầu…

“Ca ca, Á Nhi cũng muốn ở lại cùng ngươi…” Tiểu nha đầu non nớt nói…

“Được rồi ngốc nữu, tặng cho muội…thích ở thì ở!” Lạc Nam xoa xoa đầu nhỏ của nàng, lại đưa một bình Dưỡng Nhan Đan…hết sức sủng ái…

“Đa tạ ca ca…” Á Nhi vui mừng hoan hô nhảy cẩng lên, ôm bình đan dược vào trong lòng…

“Tiểu cô nương này không đơn giản…” Bảo Kiều cùng Thành Bích âm thầm nghĩ…

Hai nàng phát hiện quanh thân thể nha đầu này vậy mà có một lực lượng vô hình, ngăn cản mọi người dò xét…

Ít nhất dưới Hợp Thể rất khó nhìn ra manh mối…

Các nàng cũng chẳng rảnh đến mức yêu cầu cường giả Hợp Thể của Đa Bảo Các dò xét một tiểu nha đầu làm gì, cũng tạm gác qua một bên…

“Chúng ta sẽ thay công tử dò tìm tin tức về hài cốt nữ Đột Kiếp cùng các nguyên liệu còn lại…” Hai nữ đưa ra hứa hẹn…

“Một lần nữa cảm tạ!” Lạc Nam chắp tay, lúc này mới mang theo tứ nữ theo sau Thành Bích rời đi…

Đến phòng dành cho khách quý nghỉ ngơi, chờ đợi hai loại nguyên liệu chuyển đến…



Sau khi được Kim Nhi xác nhận không có ai giám sát, Lạc Nam không chần chờ mang tứ nữ thu vào…

Trong Linh Giới Châu…

Tiểu nha đầu Á Nhi tung tăng nhảy múa, mắt sáng như sao trời, nằm trên đám mây Cung Đình Thụ lăn qua lộn lại hồi lâu, vậy mà mệt quá lâm vào ngủ say…

Lạc Nam sủng ái nhìn tiểu nha đầu, lúc này quay sang tam nữ mỉm cười:

“Chúng ta trang trí nhà nào…!”

Tam nữ hớn hở gật đầu…

Tiêu Thanh Tuyền vung tay…cách Cung Đình Thụ về hướng Đông một khoảng cách… Ném ra Biển Nhân Tạo…

Cực Lạc Suối vốn nằm ở hướng Bắc của Cung Đình Thụ…

Trước ánh mắt của đám người…

Một trượng…chục trượng…trăm trượng…

Một đại dương cấp tốc được hình thành, nước xanh trong veo có thể nhìn thấy đáy, bãi cát trắng mịn màng uốn lợn hình vòng cung…từng con sóng êm diệu rì rào thỉnh thoảng ùa vào…

“Thật đẹp…” Tam nữ không nhịn được khen ngợi…

Chỉ thấy từng bãi san hô hoang sơ diễm lệ, giữa biển thậm chí có hòn đảo nhỏ mọc không ít dừa, các mỏm đá lớn giữa biển nhô cao…chẳng khác nào khu du lịch biển bậc nhất thế giới đời trước…

Điều quan trọng là biển không hề sâu, từ mặt nước xuống tận đáy chỉ tầm trăm mét mà thôi…

Dưới đáy được vô số hòn đá biển đủ loại màu sắc che phủ, lấp lánh mê người…

“Mua thứ này không lỗ chút nào…” Tam nữ si mê nói…

Lạc Nam nhìn Biển Nhân Tạo hướng chúng nữ cười nói:

“Các nàng đặt tên cho nó đi…”

Trong đầu hắn đã nảy sinh ý tưởng ngồi trên bãi cát, nhìn đám vợ mặc áo tắm tung tăng nô đùa…như sứ sở thần tiên…

“Gọi Biển Cực Lạc luôn đi…” Tiêu Thanh Tuyền suy nghĩ không do dự nói…

Lạc Nam cười khổ, nha đầu nàng nghĩ quá đơn giản đi…

Cơ Nhã tính cách vốn lạnh lùng trong trẻo, chẳng nghĩ ra tên nào…

“Hay gọi Hoan Lạc Hải đi? Đã có Cực Lạc thì có thêm Hoan Lạc…” Thủy Nương Khanh ánh mắt lóe lên, đôi môi màu tím khẽ mở…

“Rất hay…haha, Hoan Lạc Hải…không tệ chút nào…” Lạc Nam hài lòng cười to, ôm lấy nàng hôn chụt một phát…

Đám người tiếp tục đến hướng Nam của Cung Đình Thụ…

Ném ra Tứ Quý Sơn…

ẦM ẦM ẦM…

Ngọn núi cự đại cao hàng trăm trượng cấp tốc hiện hữu, sừng sửng mà lên, chiều cao thậm chí gần sánh ngang tầng cao nhất của Cung Đình Thụ…

Bên trên Tứ Qúy Sơn…thời tiết được chia thành từng khu vực riêng biệt…hết sức độc đáo…

Chỉ thấy dưới chân núi thì từng cây hoa mai, hoa đào nở rực rở…không khí diệu mát có chút ấm áp tượng trưng cho mùa xuân…

Lên trên một thoáng không khí có phần oi bức, lá vàng hoe…mùa hạ…

Tiếp cận đỉnh núi là sự lãn mạn với thời tiết nhẹ nhàng, lất phất những giọt nước của mưa phùn…

Tận cùng đỉnh núi thì kết thành từng bông tuyết trắng, hàng loạt đóa tuyết liên trong suốt cao quý…rõ ràng là mùa đông…

Bốn mùa nằm ở bốn tầng núi khác nhau, cảnh tượng tưởng chừng chỉ có trong thần thoại nhưng lại là sự thật…

Lạc Nam hét to một tiếng thoải mái, kéo lấy tam nữ phi thân mà lên…

Ở mỗi tầng núi đều có một đình viện trang nhã cổ kính được làm bằng gỗ, để chủ nhân có thể tận hưởng từng bầu không khí khác nhau…

Thần kỳ đến cực điểm…

Lạc Nam và tam nữ ngồi bên trong đình viện trên đỉnh núi, đưa tay nhặt lấy từng đóa hoa tuyết mát lạnh, chân thật vô cùng…

Tiểu Sư thích thú nằm dài trên tuyết, bộ lông trắng xóa ẩn núp bên trong, cái đầu nhỏ ló lên…khả ái đến cực điểm…

Đám người phát hiện tất cả hoa tuyết hay mưa phùn và nắng ấm trên núi đều được hình thành từ Linh Khí…

Tứ Quý Sơn hấp thụ linh khí và tạo ra cảnh vật bốn mùa…

Tóm lại chỉ cần Linh Giới Châu còn linh khí, Tứ Quý Sơn sẽ mãi hoạt động theo quy tắc của riêng nó…

Tuy bốn mùa chỉ thể hiện trên một ngọn núi, mà không phải toàn bộ Linh giới châu…nhưng Lạc Nam đã cảm thấy thỏa mãn đôi chút rồi…

Nếu Mộng Ảnh của hắn gặp được nhất định sẽ rất vui…

Ngồi trên đỉnh núi lạnh, cùng tam nữ uống trà nóng thưởng thức các cảnh đẹp dưới thân núi…còn gì tuyệt vời hơn…?

“Tiểu Nam, nếu có thể đem một số yêu thú hoang dã hiền lành thả vào Tứ Quý Sơn nhất định sẽ rất thú vị…” Thủy Nương Khanh cười nói…

“Đúng vậy, không những Tứ Quý Sơn…Biển Nhân Tạo cũng có thể cho các loài cá đẹp sinh sống…” Lạc Nam cười tán thành…

Yêu thú chỉ cần đến Nhị Giai, bản thân chúng đã không cần ăn uống và bài tiết, thả bên trong này nuôi dưỡng là một ý kiến không tồi…

Với lượng linh khí nồng đậm, chúng thậm chí còn trưởng thành nhanh hơn bên ngoài…

Ngồi nghỉ trong chốc lát, Cơ Nhã hướng về phía Tây của Cung Đình Thụ, ném ra Linh Dược Điền…

Giống hai thứ còn lại, Linh Dược Điền cũng cấp tốc biến lớn…

Bất quá kích cỡ chỉ đạt đến bốn mươi trượng vuông, bên trên là đất đai hết sức màu mỡ giàu linh khí...ngoài ra chẳng còn thứ gì khác…

“Tiểu Nam, chờ thiếp một chút…” Tiêu Thanh Tuyền phi thân đến Linh Dược Điền, từ nhẫn trữ vật lấy ra hàng trăm gốc Linh Dược…

Nhanh nhẹn cắm xuống…

Đây là một phần trong đám Linh Dược hắn mua cho nàng tại Bạch Ngọc Thành, đủ các chủng loại màu sắc khác nhau…

Rất nhanh Linh Dược Điền đã có chút quy mô, không còn buồn tẻ…

“Keng, Dung Hợp Thành Công…Linh Giới Châu đẳng cấp tăng lên siêu việt Chân Cấp…” Âm thanh Hệ Thống thông báo bên tai…

“Lấy Cung Đình Thụ làm trung tâm…Đông có Hoan Lạc Hải, Tây có Linh Dược Điển, Nam có Tứ Quý Sơn, Bắc có Cực Lạc Suối…” Lạc Nam hài lòng nói…

Tạm thời như vậy là đủ…về phần Ngũ Hành Tiểu Thế Giới, chỉ có thể xem vận khí của hắn…

“Thiếp mặc dù có kiến thức về Linh Dược, nhưng lại không có kinh nghiệm chăm sóc, nuôi trồng chúng nó…” Tiêu Thanh Tuyền trầm ngâm mở miệng:

“Hậu Cung nếu muốn phát triển cần không ngừng Linh Dược các loại quý hiếm, cách tốt nhất là tự trồng…mà muốn trồng phải có chuyên gia rành về mảng này…”

“Chuyên gia trồng Linh Dược sao?” Lạc Nam ánh mắt lấp lóe…

Cửa Hàng May Mắn thỉnh thoảng cũng xuất hiện Linh Dược, bất quá chỉ một gốc mà thôi…

Nếu hắn từ hệ thống mua, sau đó đem gieo trồng và nhân giống…Linh Dược sẽ dùng mãi không đoạn…Tiêu Thanh Tuyền và sư phụ nàng trong tương lai cũng thoải mái luyện đan mà không lo thiếu thốn…

“Chuyên gia chăm sóc Linh Dược? các nàng biết ai không?” Lạc Nam nghiêm túc hỏi thăm…

Chỉ cần đối với sự phát triển của Hậu Cung có trợ giúp, hắn sẽ không bỏ qua…

“Mộc Linh Tộc nha công tử…chủng tộc đó nổi danh trong việc chăm sóc dược liệu trên toàn vũ trụ, thậm chí có thể rút ngắn thời gian trưởng thành của dược liệu...bất quá không có mặt ở Việt Long Tinh…” Kim Nhi thở dài đáng tiếc nói…

“Có thể hòa hợp với Thiên Nhiên, thậm chí nghe được tiếng lòng của thực vật…chỉ có một chủng tộc tại Tinh Cầu này có được năng lực đó…” Đúng lúc này, Cơ Nhã và Thủy Nương Khanh cùng nhau đồng thanh…

“Chủng tộc nào?” Lạc Nam và Tiêu Thanh Tuyền không nhịn được hỏi…

Nhị nữ nhìn nhau, môi son hé mở:

“Tinh Linh Tộc…”