Cô Vợ Quyến Rũ Của Trùm Hắc Đạo

Chương 19: Em là phu nhân / độc dược của tôi .



Chiếc xe Lambogini veneno màu đen mới chạy quanh qua đài phun nước rồi dừng lại một dinh thự theo kiểu Tây Ban Nha. Phóng viên hai bên thấy có người đến thì giơ máy ra chụp.

Bỗng chốc của mở ra, một đôi dày da đen bước ra. Đập vào mắt là thân hình và khuôn mặt khắc như tượng của Liệt Dật.

Phóng viên không ngừng chụp tới tấp vì bất ngờ, hôm nay, người đàn ông độc thân hoàng kim xuất hiện tại bữa tiệc của cô con gái rượu của Kim Hào. 

Anh đóng cửa lại, vòng qua bên kia để mở cửa cho con mèo nhỏ của mình. Một bóng hình từ trong xe bước ra, Hi Tuyết cầm đôi tay thon dài của Liệt Dật.

Sau đó, anh đóng cửa rồi ôm eo thon của cô, dí sát cô vào người mình rồi bước vào của chính. Vẻ đẹp trai và ga lăng ấy khiến trái tim của những nữ phóng viên như mềm nhũng và ganh tị với cô.

Hai bên phóng viên lại ngạc nhiên thêm một lần nữa, cô gái này là ai? Sao lại có vẻ đẹp mị như vậy? 

Và tại sao lại xuất hiện bên người đàn ông " Độc thân " hoàng kim này? Còn tay ôm ấp nữa?

Các phóng viên bắt đầu xôm xao sau đó cầm Mic và máy quay hỏi Liệt Dật: 

Phóng viên 1: - Tống đại thiếu xin hãy cho biết, tại sao một người đàn ông hoàng kim như Tống thiếu lại có một cô gái xinh đẹp kế bên? 

Phóng viên 2: - Tống đại Thiếu, xin hỏi cô gái này là ai?

Tống Đại thiếu, Tống đại thiếu...

Những câu hỏi dồn dập chỉa vào anh, không ngừng làm phiền anh nhưng anh một cái nhíu mày cũng không có. Anh vơ tay, ra lệnh cho mọi người im lặng.

Sau đó, giọng lạnh lùng vang lên như hút hồn mọi người vào:

- Đây là Phu Nhân của tôi.

Chỉ ngắn gọn sáu chữ, anh ôm cô bước đi vào cửa chính. Phóng viên còn muốn hỏi thêm nhưng đã bị vệ sĩ của anh cảng lại. 

Nhưng thế này cũng đủ với họ, ngày mai về toà soạn sẽ đưa lên trang đầu tiên về Tống Đại Thiếu đã có vợ, một scandal hot cho giới truyền Thông và giải trí.

Anh và cô đi vào dạ tiệc, mọi người đang nói chuyện thấy anh và cô bước vào thì không khí bỗng chốc im lặng. Hai người bọn họ như trung tâm, cho mọi người ngắm nhìn.

Nhiều lời khen và thẩm chí nhiều lời ganh tị. Nữ thì nhìn anh say đắm, nam thì nhìn cô đến thất điên bát đảo, say sưa nhất kiến chung tình.

Anh thấy vậy thì trở nên khó chịu, nhíu mày ngài lại. Anh kéo cô sát vào mình hơn nữa để cho đám ong đó biết, mật ngọt ( Honey) này là của anh, còn người khác, cút.

Đang đứng nheo mày thì có người đi đến, đó là người đàn ông hơn anh mất tuổi và là chủ ở đây, Kim Hào.

Ông ta lại chào anh sau đó bắt tay với anh, giọng điệu vui vẻ nói, như bạn thân lâu rồi không gặp:

- Hoan nghênh, hoan nghênh Tống Đại Thiếu, cảm ơn vì đã tới sinh nhật của con gái tôi. 

Ông ta cười cười rất tươi, miệng không ngớt lời. Anh nhếch môi, cười như không cười với ông ta, giọng trầm lạnh lùng nói:

- Đó là vinh dự của tôi.

Anh đút một tay vào túi quần, một tay ôm cô, vuốt ve eo thon của cô, lướt qua lướt lại không ngừng.

Một người phục vụ bưng hai ly rượu vang đỏ đi về phía này, ông ta kêu lại rồi đưa cho anh một ly và ông ta một ly. Rút tay trong túi quần ra, nhận lấy ly rượu vang đỏ màu đen tím.

Ah và ông ta " cheet " một cái, đưa ly rượu vào miệng uống. Mùi rượu chảy xuống cổ, mùi nồng của cồn và mùi thơm của rượu đã bốc lên trong miệng anh.

Cô nhìn thấy vậy, bàn tay trắng noãn không tì vết đưa vào ngực anh, vuốt vuốt, giọng thập phần không vui:

- Dật, đừng uống nhiều quá, không tốt cho sức khỏe.

Cô đau lòng nhìn anh, ánh mắt to tròn tím huyền nhìn khuôn mặt điêu khắc của anh, vẻ hơi lo. Cô cũng biết, rượu này cũng không quá mạnh. Chỉ là, nó có độ nồng và hơi cay thôi.

Cô cũng đã thử qua rượu này và tất cả loại rượu khác, chỉ khi lúc buồn, cô đem toàn bộ chai rượu ra mà uống cho đỡ.

Anh xoay mặt nhìn cô, mỉm cười dịu dàng, ôm lấy cô rồi khẽ cúi đầu, hôn vào tráng cô một cái yêu, ánh mắt mập mờ nhìn cô, giọng có vẻ khàn khàn:

- Em đang lo lắng cho anh sao? Hửm, em yêu?

Cô mặt đỏ bừng, cười xấu hổ rồi đánh vào ngực anh một cái rõ yêu, đầu óc cô bây giờ như muốn thắt bính, loạn soạn. Anh khẽ vuốt mũi cao của cô một cái, cười sủng nịch.

Ông Kim Hào thấy được những màn này thì không khỏi bất ngờ, từ nãy giờ không để ý cô gái này, bây giờ khi nhìn thấy, ông ta thấy một phần kinh hỉ.

Cô gái này, sao lại có vẻ đẹp khuynh nước khuynh thành như vậy, làm cho lòng người ta nao núng không thôi. Người đẹp thì ông ta đã gặp qua nhiều nhưng chưa bao giờ gặp người xinh đẹp như vậy.

Cô gái này, so với Thụy Du nhà ông, thì còn đẹp hơn gấp trăm lần, không, phải nói là không thể so sánh được.

Ông ta nhìn cô hồi lâu, sau đó dời mắt về phía Liệt Dật, nâng ly vào cô, giọng quan tâm hỏi:

- Tống Đại Thiếu, xin hỏi, vị tiểu thư này là...

Ánh mắt ông ta tò mò hỏi, muốn biết hơn về cô gái này. Anh chuyển tầm mắt về ông ta, nhíu mày. Sau đó, anh uống một hớp rượu vang, nhìn ông ta lạnh như tiền mà nói:

- Đây là Phu Nhân của tôi, là người phụ nữ của tôi.

Anh cố ý nói lớn để cho mấy con ong, ruồi hay bướm gì đó không còn để ý tới Tuyết nhi của anh nữa, đừng tưởng nảy giờ anh không biết, mấy đám đàn ông cứ nhìn cô hoài.

Anh như muốn điên lên, đập cho mấy tên kia một trận nhừ tử và móc hai con mắt mấy trên đó ra. 

Ông ta giật mình, thì ra nãy tới giờ... ông ta quay sang qua cô, mỉm cười cung kính, giọng chuộc lỗi nói: 

- Thì ra là Tống Đại Thiếu Phu Nhân, xin lỗi vì đã thất lễ, không phát hiện ra phu nhân đây.

Ông ta áy náy, cười trừ, ánh mắt lộ vẻ lỗi. Cô lạnh lùng gật đầu, nhếch môi một bên, nói:

- Không sau đâu, ông khách sáo quá.

Ông ta gật đầu, nâng ly rượu còn khúc chưa uống đưa vào miệng, uống hết ly thật sâu. 

Ông ta lúc đầu định giới thiệu con gái rượu của ông cho Dật Thiếu, nhưng xem ra không được rồi. Nhưng cái đau đầu nhất, cô con gái hư hỏng đó lại yêu Dật Thiếu, haizz... 

Du Nhi cứ bắt mình phải mời bằng được Dật Thiếu, phải gặp mặt mới được. Nhưng xem xem, người ta đã có vợ rồi, mà lại con xinh đẹp như tiên ấy kia, khó mà có thể...

Trời ơi con gái hư hỏng, mến ai không mến, mến Tống Thiếu quyền lực này làm gì cơ chứ? Haizzz...

Ông ta thở dài trong lòng rồi nhìn về phía Liệt Dật, vội chào rồi đi mất. Anh và cô bây giờ vừa đi tới chỗ khách V.I.P ngồi. Anh ôm cô, đi tới chỗ ngồi thì ánh mắt anh bỗng đảo qua đảo lại rồi nhìn vào ngực của cô.

Vì cô mang một chiếc đầm cổ chửi V, cho nên khi cô mặc như vậy, hai trái hồng của cô sát lại với nhau, tạo thành đường ranh mãnh khãnh, mê người.

Chưa hết, bên dưới cô còn mặc ôm sát lộ ra đường cong chữ S như thế này, ai mà chịu nổi.

Dục vọng của anh bắt đầu ngôi lên, tay anh không an phận mà sờ soạn từ eo đến cái mông của cô, anh vuốt ve, từ trên xuống dưới.

Cô thấy có gì đó không ổn thì thấy tay anh bắt đầu làm bậy, cô khẽ trừng anh, giọng nhỏ nhẹ nói:

- Dật, anh làm gì vậy? Đang trong bữa tiệc mà. Anh đừng như vậy.

Anh giả vờ không nghe, vùi đầu vào cổ cô, mút rồi cắm vào cổ cô một cái, tạo ra một trái dâu xinh xắn. Cô vội đẩy anh ra, đưa tay bịch vết hôn, tay kia chỉ anh.

- Anh... anh đúng là cầm thú mà.

Anh cười quyến rũ, đi lại cô, kéo tay cô, cô mất thăng bằng ngã về phía anh. Anh ôm chặt thắt lưng của cô, giọng khàn đục thì thầm vào đôi tai nhỏ xinh của cô, còn khẽ cắm một cái xong nói:

- Tuyết, em đúng là độc dược của anh.