Cô Vợ Mù (Anh Là Người Tốt Nhất Thế Gian)

Chương 170



Sau khi Bạch Duệ Thần đã có mặt, lúc này, Bạch Hạo Vân mới đứng lên, anh nhìn lướt một vòng rồi lên tiếng, khuôn mặt cực kỳ nghiêm túc.

"Có lẽ mọi người đã biết tôi là ai, nhưng tôi cũng xin giới thiệu lại một lần nữa. Tôi là Bạch Hạo Vân. Kể từ hôm nay, tôi sẽ chính thức là người lãnh đạo của tập đoàn Bạch thị này. Vả lại, tôi là một người cực kì có nguyên tắc, chính vì vậy, khi đã làm việc với tôi phải chấp hành nghiêm chỉnh."

Cả gian phòng chìm vào trong yên lặng. Tất cả mọi người đều đang lắng tai nghe những lời mà Bạch Hạo Vân nói. Trước khi bắt đầu công việc, Bạch Hạo Vân cần phải chấn chỉnh nhân viên một chút.

"Tất cả mọi người đang ngồi ở đây đều là một thành viên trong công ty. Nhưng công ty không phải cái chợ, tuyệt đối không được cái kiểu muốn làm gì thì làm cho được. Giờ làm việc là tất cả phải làm việc, chứ được có cái kiểu người làm người chơi. Còn về giờ nghỉ trưa, mọi người muốn làm cái gì, tôi không có quyền cản."

"Theo tôi được biết, tốc độ tăng trưởng của công ty đang cực kỳ thụt lùi, thậm chí còn tăng trưởng âm. Mấy người có thấy được điều đó hay không? Hay là mặc kệ, không quan tâm?"

Bạch Hạo Vân dừng lại một chút. Anh quan sát biểu hiện của những người đang cúi mặt xuống đất kia một chút rồi tiếp tục lên tiếng.

"Tôi hy vọng từ hôm nay trở đi, mọi người sẽ tận tình trong công việc của mình hơn. Và tuyệt đối không được để những chuyện như hôm nay xảy ra nữa. Hôm nay chỉ là cảnh cáo, còn lần sau là mời mấy người lập tức cuốn gói đồ đạc ra khỏi công ty cho tôi."

Đám nhân viên kia tất cả im lặng, không ai dám hé một câu nào cả. Bạch Hạo Vân tuy không lớn tiếng như Bạch Duệ Thần nhưng lời nói phát ra từ miệng của anh đủ sức khiến cho những nhân viên kia phải cảm thấy sợ hãi. Tất cả mọi người đều cúi mặt xuống, không ai dám hé nửa lời.

"Cùng nhau phát triển công ty, mấy người có làm được hay không?"

"Dạ có ạ!"

Tất cả đám nhân viên sợ hãi run rẩy cùng đồng thanh đáp. Lúc này, gương mặt của Bạch Hạo Vân mới có thể ôn hòa hơn một chút. Nhưng anh quay sang chỗ của Bạch Duệ Thần, ánh mắt cực kỳ sắc lạnh, đáng sợ.

"Còn cậu nữa, Bạch Duệ Thần. Cậu thân là phó tổng giám đốc của công ty nhưng lại quá bảo thủ, luôn cho mình là đúng. Cậu có biết chính vì như vậy công ty mới không thể nào phát triển được hay không?"

Bạch Hạo Vân đập tay xuống bàn một cái, còn Bạch Duệ Thần chỉ im lặng ngồi đó nghe Bạch Hạo Vân chỉ trích, hắn ta không hề lên tiếng nói gì cả.

"Bạch Duệ Thần, làm việc với tôi, cậu tuyệt đối không được bảo thủ như vậy. Nếu cậu không làm được, phiền cậu viết đơn từ chức, tôi sẽ ngay lập tức phê duyệt cho cậu. Tôi hỏi cậu, cậu có làm được hay là không?"

"Được!"

Bạch Duệ Thần nghiến răng nghiến lợi trả lời, dường như hắn ta đang cố đè nén cái nỗi căm phẫn ở trong lòng mình xuống.

Bạch Hạo Vân gật đầu một cái, lần này, anh nhất định phải chỉnh Bạch Duệ Thần cho bằng được.

"Nếu không còn chuyện gì nữa, mọi người có thể trở về phòng làm việc."

Sau khi nói xong, Bạch Hạo Vân quay sang nói với người trợ lý.

"Cậu đem tất cả thống kê những năm gần đây của công ty đến phòng làm việc ngay cho tôi!"

Bạch Hạo Vân sau khi nói với người trợ lý kia xong, anh lập tức trở về phòng làm việc do ông nội đã chuẩn bị cho anh. Người trợ lý kia cúi đầu vâng lệnh, sau đó anh ta cũng đi hoàn thành công việc mà mình đã được giao.

Sau khi Bạch Hạo Vân rời đi thì những nhân viên kia cũng lũ lượt trở về làm việc. Bọn họ cũng không muốn bị sếp đuổi việc đâu. Chẳng mấy chốc, căn phòng chật kín người đã trở nên hoang vu. Căn phòng rộng lớn lúc này chỉ còn một mình Bạch Duệ Thần đang đứng lạc lõng ở đó, ánh mắt đầy sự căm phẫn.

Hắn ta không cam tâm, Bạch Hạo Vân có quyền gì mà dám ra lệnh cho hắn như vậy chứ? Chưa từng có một người nào dám ra lệnh cho Bạch Duệ Thần hắn như vậy cả. Bạch Duệ Thần không cam tâm, nhưng hắn làm được gì đây?

Bạch Duệ Thần vẫn không thể chống lại với Bạch Hạo Vân được, bởi vì hắn ta không đủ sức. Với lại quyền lực trong công ty lúc này hoàn toàn thuộc về tay của Bạch Hạo Vân. Bạch Hạo Vân hoàn toàn có quyền khiến cho Bạch Duệ Thần đánh mất nốt chức vụ phó tổng giám đốc này bất cứ lúc nào.

Mà Bạch Duệ Thần hắn không thể nào để mất chiếc ghế này được nữa. Hắn đã mất chiếc ghế tổng giám đốc vào trong tay của Bạch Hạo Vân rồi, hiện tại, Bạch Duệ Thần chỉ có thể nhẫn nhịn mà thôi. Hắn không thể để cả cái công ty này rơi vào trong tay của Bạch Hạo Vân. Nhất định có một ngày, Bạch Duệ Thần hắn sẽ đòi lại tất cả mọi thứ mà hắn đã mất đi.

Bạch Hạo Vân trở về căn phòng đã được dọn dẹp gọn gàng, nơi này cũng chính là căn phòng mà anh sẽ làm việc từ nay về sau. Chắc ông nội cũng biết Bạch Hạo Vân là một người cực kì có quy tắc, cho nên mọi thứ trong căn phòng này đều được sắp xếp một cách gọn gàng, ngăn nắp như vậy.

Bạch Hạo Vân kéo ghế ngồi xuống chờ đợi người trợ lý kia đem tài liệu đến đây.

Một lúc sau, người trợ lý kia hớt hải đem một đống tài liệu đến đặt trước mặt của Bạch Hạo Vân. Tốc độ của người có năng lực quả nhiên rất nhanh. Chỉ sau một thời gian ngắn mà anh ta có thể đem nhiều tài liệu như thế đến đây, thật không thể coi thường năng lực của người này.

"Dạ thưa tổng giám đốc, những tài liệu mà anh yêu cầu đều ở đây ạ!"

Bạch Hạo Vân gật đầu một cái, anh đưa tay cầm lấy một tập tài liệu ở trên bàn mở ra xem. Bạch Hạo Vân xem vô cùng chăm chú, còn người trợ lý kia vẫn luôn đứng ở bên cạnh của Bạch Hạo Vân xem anh có cần giúp gì hay không?

Bạch Hạo Vân xem từng tập tài liệu một rất lâu. Anh khẽ thở dài một hơi. Tình trạng này của tập đoàn Bạch thị quả thật cực kỳ không ổn một chút nào cả. Tăng trưởng ngày càng đi xuống, cứ trên cái đà này thì Bạch thị sẽ bị các công ty khác bỏ xa mất.

Bạch thị là một công ty phục vụ và đáp ứng nhu cầu của người tiêu dùng. Đặc biệt, công ty nghiêng về mảng thời trang và trang sức. Nếu như tận dụng điểm này, rất có thể sẽ khiến công ty có một bước đột phá lớn đấy. Nhưng những nhà thiết kế ở trong công ty hiện nay thật khiến cho Bạch Hạo Vân không hài lòng một chút nào cả.

Bạch Hạo Vân suy nghĩ một hồi lâu anh mới đưa ra quyết định. Muốn đưa công ty đi lên, đây chính là biện pháp duy nhất. Bởi vì nhu cầu của người tiêu dùng về thời trang đang phát triển cực kỳ mạnh, đặc biệt là những người khách du lịch ở nước ngoài.

Nhưng điều trước tiên cần làm, là phải tuyển dụng những nhà thiết kế có năng lực thật sự vào công ty để làm việc đã!

Chứ đội ngũ thiết kế của công ty hiện giờ, Bạch Hạo Vân cảm thấy cực kì không hài lòng một chút nào cả! Anh quay sang nói với người trợ lý vẫn đang đứng ở đó.

"Cậu mau đi thông báo cho phòng thiết kế nhanh chóng tuyển dụng thêm những nhân viên có thực lực nhanh nhất có thể cho tôi. Cái tình trạng này không thể để mãi như thế được!"

"Dạ!"

Người trợ lý kia cúi đầu vâng lệnh, anh ta định xoay người bỏ đi nhưng dường như anh ta đã nhớ ra cái gì đó, rồi nhanh chóng quay đầu lại nhìn vị Bạch tổng cao cao tại thượng đang ngồi ở trước mặt mình.

"Bạch tổng, nếu ngài muốn dấn sâu vào ngành thiết kế, thì tôi nghĩ ngài nên hợp tác với một nhà thiết kế nổi tiếng, ví dụ như Ellen chẳng hạn. Tôi nhận được một thông tin chắc chắn rằng, nhà thiết kế Ellen đang ở nước chúng ta, ngay trong thành phố này."

Khoé môi của Bạch Hạo Vân nhếch lên hài lòng. Thật không hổ danh là tay sai đắc lực của ông nội, chính kiến cũng mạnh mẽ đến như vậy.

"Rất tốt! Vậy nhiệm vụ này tôi giao cho cậu! Cậu mau đi liên lạc với bà ấy, nói tôi muốn hẹn gặp bà ấy!"

"Dạ!"

Người trợ lý kia vâng lời đi làm ngay. Nhưng mấy tháng trời nhà thiết kế Ellen kia vẫn chẳng có phản hồi lại phía công ty, khiến cho mọi người vô cùng lo lắng, đặc biệt là Bạch Hạo Vân.

Tình trạng này thật sự không ổn chút nào. Phải tìm ra một cách khác, không thể cứ trông chờ vào Ellen kia. Bỗng nhiên, trong đầu của Bạch Hạo Vân có một ý tưởng vừa mới loé sáng. Anh nhếch môi, khuôn mặt không giấu nổi sự vui vẻ.

Người mà Bạch Hạo Vân hướng đến lần này lại chính là Tư Mộc!

Khả năng thiết kế của Tư Mộc quả thật rất giỏi, vì vậy, chiêu mộ được một nhân tài này về công ty quả thật sẽ giúp ích rất nhiều. Chính vì thế, hôm sau Bạch Hạo Vân quyết định đưa Tư Mộc đến công ty tham quan.

Không phải là Tư Mộc muốn tìm việc hay sao? Đây chính là công việc vô cùng phù hợp với cô, đặc biệt, Bạch Hạo Vân có thể để mắt đến cô mọi lúc. Bạch Hạo Vân lại không nói là đưa cô đến Bạch thị, anh chỉ nói rằng đã tìm được một công việc phù hợp với cô.

Chính vì thế, Tư Mộc đã không do dự đồng ý ngay.

Cho đến khi đến đây, Tư Mộc mới ngã ngửa nhưng không thể nào quay đầu được rồi. Cô chỉ có thể tiếp tục thôi. Làm việc ở Bạch thị sao? Không đùa cô chứ?

Niềm vui của Bạch Hạo Vân còn được nhân đôi khi trên đường đưa Tư Mộc đến công ty, anh đã nhận được một cuộc điện thoại từ phía trợ lý của mình.

"Bạch tổng, tôi có tin tốt đây! Nhà thiết kế Ellen đã đồng ý gặp phía công ty của chúng ta rồi!"

Bạch Hạo Vân không cười, nhưng khuôn mặt anh lộ rõ sự vui vẻ hiếm có. Thật không ngờ lại có chuyện tốt như vậy. Lần này Bạch Hạo Vân vừa muốn mời Ellen về, vừa muốn Tư Mộc đến công ty làm việc luôn.

"Tốt! Cậu mau chuẩn bị kỹ mọi thứ cho thật tốt. Một lát nữa tôi sẽ có mặt, tôi sẽ đích thân tiếp đón nhà thiết kế nổi tiếng Ellen này!"

Bạch Hạo Vân không giấu nổi sự hài lòng. Chiêu mộ được hai nhân tài về công ty làm việc, quả thật là một chuyện rất tốt!