Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 771



Chương 771

Cô ngước mắt lên, cơ thể khẽ run rẩy.

Trong ánh mắt có loé qua một tia lúng túng.

“Anh ta muốn giữ cô ở bên cạnh, có đúng không?” Vân Chi Lâm nhìn thấu cô chỉ với một ánh mắt, nhếch môi lên cười lạnh: “Bắc Minh Quân cũng đúng thật là biết hưởng phúc của thiên hạ a! Đầu này dùng hôn nhân trói buộc một người phụ nữ, đầu kia dùng con cái trói buộc một người phụ nữ khác! Đàn ông làm được đến bước như anh ta, thật đúng là cao siêu!”

Khuôn mặt xinh đẹp của Cố Tịch Dao đột nhiên trắng bệch!

Theo bản năng siết chặt nắm đấm, âm lượng bất giác cất cao lên: “Tôi đương nhiên không thể đồng ý với anh ta!”

“Tôi biết. Cô tuyệt đối sẽ không cùng chia sẻ một người đàn ông với một người phụ nữ khác.” Khoé miệng Vân Chi Lâm nhướng lên, anh chính là thích cái khí tiết này của cô: “Nhưng mà Tịch Dao này, nếu như cô cứ mãi không đồng ý với anh ta, cô cảm thấy anh ta còn có thể để các con ở lại bên cạnh cô sao?”

“Đương nhiên sẽ không!” Cố Tịch Dao lắc đầu, chỉ là cô không muốn nghĩ đến…

Vân Chi Lâm gật gật đầu, cơ thể xê xích về phía cô một chút, vươn tay, dịu dàng mà nắm lấy khớp ngón tay trắng bệch của cô: “Tịch Dao, hai năm trước là tôi hại cô mất đi Dương Dương, mới khiến cô rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan như bây giờ. Đối với chuyện này, tôi luôn canh cánh trong lòng…”

“Chi Lâm, thật ra năm đó nếu đổi lại là bất kỳ luật sư biện hộ nào khác cho tôi, đều sẽ có kết quả như nhau, cho nên đây không phải là vấn đề của anh, mà là vấn đề của tôi. Không có liên quan đến anh, anh không cần tự trách đâu…”

“Tại sao tôi lại tự trách? Đó là vì tôi quan tâm cô, chứ không phải quan tâm vụ kiện đó, cô hiểu không?” Vân Chi Lâm lắc đầu thở dài, đột nhiên ghé sát vào má cô.

Hơi thở ấm áp và ưu mỹ phả vào mặt cô, đó là một cảm giác hoàn toàn khác với Bắc Minh Quân, cô né đi theo phản xạ.

“Chi Lâm, xin lỗi, tôi…”

Vân Chi Lâm nở một nụ cười thất vọng, sự kháng cự của cô rất rõ ràng.

Hít một hơi thật sâu, anh buông tay cô ra, mỉm cười một tiếng—

“Ha ha, là tôi thất lễ rồi.” Anh đứng phắt dậy khỏi ghế sofa, vừa đi tới bàn làm việc, vừa cười khẽ nói: “Rất rõ ràng, cô đã rơi vào tình trạng khó khăn, chỉ là cô đang chạy trốn mà thôi…”

Trái tim Cố Tịch Dao chợt run lên.

Vân Chi Lâm quan sát tinh ý, có thể dễ dàng nhìn thấu tâm tư của cô.

Quả thực, cô đang ở trong tình thế khó khăn.

Cái gọi là tình thế khó khăn chính là, một mặt, đối với chuyện Bắc Minh Quân sắp đính hôn với Phỉ Nhi, lòng cô như dao cắt; Mặt khác, cô kháng cự làm người phụ nữ khác ngoài vợ của Bắc Minh Quân, nhưng anh lại liều mạng lấy hai đứa con ra để trói buộc cô…anh biết rõ các con là điểm yếu của cô…

Đích thực, cô đang chạy trốn…

Cô thậm chí không dám nghĩ đến mối quan hệ khó xử giữa cô và các con cùng với vị hôn thê của anh…

Cô giống như một con đà điểu, nghĩ rằng chỉ cần vùi đầu vào cát là có thể thoát khỏi mọi thứ.