Cô Vợ Bé Nhỏ Của Tổng Giám Đốc Băng Hỏa

Chương 11: Bạn Học Mới





Sau khi về đến nhà, Duy Y dùng sức gỡ vòng tay ra. Nhưng làm thế nào cũng không gỡ xuống được, cho đến khi tay đỏ bừng, liền đi tắm, đêm hôm khuya khoắt, người lại mệt mỏi đành phải đi ngủ.

Ngày hôm sau thức dậy lại gấp gáp chạy tới trường học, mẹ cũng nhìn thấy vòng tay óng ánh kia, đến từng này tuổi, tất nhiên mẹ sẽ nhận ra giá trị của vòng tay, hai vợ chồng họ mặc dù thương yêu con gái, cho cô tiền tiêu vặt cũng có hạn, cuộc sống của bọn họ cũng không phải là túng quẫn, chỉ là sợ con gái ăn theo đua đòi, cho nên dù bọn họ có tiền cũng không tiêu xài phung phí, ba cô càng không thể mua cho cô. Thấy dáng vẻ vội vã của con gái, không thể làm gì khác là chờ sau khi tan học sẽ hỏi rõ.

Bởi vì đều là học sinh mới nên trong lớp có nhiều bạn vẫn chưa biết nhau, giáo viên tranh thủ giờ học thể dục giúp các bạn học sinh tìm hiểu thân thiện nhau hơn.

Thi đấu một trận bóng rổ, bởi vì căn bản các bạn học sinh nữ không chơi bóng, cuộc thi đấu chẳng qua chỉ là trò chơi chuyền bóng mà thôi, trong quá trình chuyền bóng phải nói tên mình ra, hơn nữa còn phải nghĩ cách khiến cho các bạn trong lớp nhớ tên của mình, nếu có năm bạn học nhớ được tên của mình thì hoàn thành nhiệm vụ, có thể thoát ra ngoài.

Không cần phải nói Duy Y là người thứ nhất hoàn thành nhiệm vụ cũng là người thoát ra đầu tiên, sau khi được giáo viên nêu tên, trở thành tấm gương học tập trong lớp, mà cô lại là thủ khoa của toàn trường. Diện mạo của cô mặc dù không tính là đẹp nhất, không hơn hoa khôi của trường, nhưng cũng là một cô gái đẹp nổi tiếng. Không chỉ là nhân vật nổi tiếng trong lớp, trong toàn khối này cũng có chút danh tiếng.

Kiều Y không thuận lợi như vậy, chơi qua vài vòng, nhưng cũng chỉ có ba bạn học nhớ tên của mình.

Những bạn học ngồi ở bậc thang cũng có thễ tham dự trò chơi.

Không lâu sau, một bạn nam anh tuấn ngồi vào bên cạnh Duy Y.

Hắn tên Ngô Soái, tên ngược với người, Ngô Soái, cái tên đặc biệt như vậy các bạn cùng lớp lập tức ghi nhớ. Hắn là người thứ hai có thể thoát ra trỏ chơi. Ngô Soái người cao gầy, toàn thân mặc đồ thể thao, cao khoảng một mét bảy mươi tám, nhìn qua dáng người giống như ánh mặt trời sáng chói.

“Duy Y, xin chào, mình tên là Ngô Soái!”

“Mình biết, bạn cũng là một người năng động trong lớp.”

“Mình cũng biết bạn, thủ khoa toàn trường, còn là một cô gái xinh đẹp. Hắc hắc, nhiều bạn học của mình muốn mình làm quen bạn sau đó muốn mình giới thiệu bọn họ với bạn.”

Duy Y nghe xong thì sửng sốt, sau đó nở nụ cười. Hóa ra người này làm nhiệm vụ tới gần cô để làm quen, hơn nữa còn nói mục đích của mình cho cô, thật là thẳng thắn. Duy Y chưa bao giờ đụng phải bạn nam nào như vậy.

“Oa, thì ra mình được hoan nghênh như vậy, xem ra mình phải giữ khoảng cách với bạn, nếu không sẽ bị chịu ảnh hưởng nặng nề.” Duy Y nói giỡn.

“Đừng như vậy, mình còn phải giúp các bạn của mình!”

“Chuyện đó không liên quan đến mình!”

“Mình mời bạn ăn kem là được chứ gì!”

“Cái gì nha, bạn chỉ mời Duy Y sao? Bạn có mục đích gì với Duy Y nhà tôi?” Giọng nói Kiều Y đột nhiên vang lên, cắt đứt cuộc nói chuyện của hai người.

“Hắc hắc……..” Ngô Soái cười cười “Không dám không dám, buổi trưa tiểu đệ xin mời hai vị đi ăn.”

“Cái gì? Ngô Soái, cậu trọng sắc khinh bạn, không có lương tâm, mời người khác sao không có phần của mình?” Một bạn học của Ngô Soái nhìn qua nói xen vào. Bạn học kia tên Chu Hùng Truyền, mọi người đều gọi hắn là Tiểu Cương, bởi vì tên của hắn gần giống với tên của một ngôi sao, nên có cái biệt hiệu này.

“Phải, vậy thì cậu cũng đi cùng đi, mình mời khách, cậu trả tiền.”

“Ngô Soái, cậu cũng quá nhỏ nhen đi!”

“Đúng rồi Ngô Soái, bạn cũng quá nhỏ nhen rồi! Tiểu Cường dầu gì cũng là anh em của bạn!” Duy Y cố ý đem “Tiểu Cương” nói thành “Tiểu Cường”!

“Chị hai, em tên là Tiểu Cương!” Tiểu Cương nghiêm nghị sửa lại lỗi sai của Duy Y, nổi giận giống như chuyện nghiêm trọng của quốc gia.

“A, thì ra gọi là Tiểu Cương! Nếu vậy buổi trưa bạn mời khách là được!” Kiều Y nói, giọng còn nghiêm túc hơn, giống như chuyện quốc gia đại sự.

“Được rồi, mình tên là Tiểu Cường!” Vì không muốn mời khách nên Tiểu Cương chấp nhận thua.

Trò chuyện một lúc đã tới giờ tan học lúc nào không hay.

Bởi vì có rất nhiều học sinh nhà ở quá xa trường, trường học sắp xếp học sinh buổi trưa nghỉ lại trong ký túc xá trường, Kiều Y đăng ký một giường ở trong trường, mà Duy Y bởi vì nhà ở gần trường nên buổi trưa thường về nhà nghỉ ngơi.

Một nhóm bốn người bọn họ vào căn tin trường ăn cơm, bởi vì đều là mới quen, phía sau lại có thêm nhiều bạn học sinh gia nhập nhóm của bọn họ.

Sauk hi an xong Duy Y liền về nhà, không nghĩ tới Ngô Soái lại ở c ùng một khu chung cư với cô.

Vì đậu trường này, Ngô Soái nhận giấy báo nhập học, ba Ngô Soái cố ý mua lại một ngôi nhà trong khu chung cư. Hơn nữa, về mặt sinh hoạt trong ba năm học cấp ba của Ngô Soái cũng dễ dàng hơn.

“Mình có xe đạp, để mình đưa bạn về!” Ngô Soái nói rất tự nhiên, cũng không phải vì Duy Y là nữ sinh mà đối đãi như vậy. Duy Y có thể nhận ra được, hắn đối với cô chỉ là tình cảm bạn bè bình thường.

“Được! Bạn đi dắt xe đạp đi, mình ở đây chờ bạn!” Duy Y không từ chối.

“Cùng đi chứ…….chỗ đậu xe cách chỗ này rất xa!”

“Chính bởi vì xa, mình mới để một mình bạn đi. Van bạn, đại gia, mới vừa đi học mình mệt chết rồi!”

“Không biết, bạn phải đi cùng mình!” Nói xong, Ngô Soái kéo cổ tay Duy Y, lôi đi giống như kéo đồ vật nặng. Một chút cũng không giống như nam nữ nắm tay nhau, lúc đầu Duy Y còn cảm thấy không tự nhiên, nhưng thấy hắn tự nhiên như vậy nên cũng không để ý.

“Anh hai…….Van bạn, bỏ qua ình đi……..”

Trong văn phòng tổng giám đốc của cao ốc Kiều Thị.

Kiều Ngự Diễm lạnh lùng nhìn tất cả diễn ra trước mặt, Duy Y của hắn đang ngồi trên xe đạp của một bạn học, tay nhè nhẹ đặt trên eo đối phương, vừa nói vừa cười. Bọn họ tự nhiên giống thư thanh mai trúc mã.

Mà ở trước mặt hắn, Duy Y luôn luôn cách xa, xem hắn như trưởng bối bình thường. Thậm chí là sợ ở cùng một chỗ với hắn.

Vốn dĩ hắn sẽ không thấy hết tất cả mọi việc diễn ra, chỉ vì hắn quá nhớ cô, muốn nhìn thấy cô, cho dù là nghe một chút giọng nói của cô cũng được.

Vì vậy hắn cài vào vòng đeo tay của cô một cái máy nghe lén, sau đó trong lúc đang họp nghe thấy giọng nói của con trai truyền đến, thúc đẩy hắn truy hệ thống cập vệ tinh, hắn liền thấy một màn như vậy…….