Cô Nhóc Đáng Iu Và Chàng Trai Lạnh Giá

Chương 22: Nốt nhạc thứ 22: Nam Khánh Du xuất hiện



Từ sáng sớm nó đã rửa mặt thay đồ trong khi đó mọi người vẫn còn ngủ trên chiếc giường êm ái. Hôm nay gương mặt dễ thương tinh nghịch đã bị thay thế vào đó là gương mặt lạnh lùng quyến rũ. Nó đắp chăn lại cho Tuệ rồi ra ngoài.

- Nhi - Tiếng anh ta gọi nó

- Có chuyện zì không? - nó lạnh lùng

- em làm sao thế? sáng sớm đã ra ngoài đã thế biểu cảm của em sao lạnh băng zậy?

- không sao hết, khỏi lo - nói rồi nó quay lưng đi

Vường hoa Lucky :

- lâu rồi mới gặp lại em ấy, không biết em ấy có nhớ lời nói của mình lúc đó ko? Còn nhớ đã hứa zì ko?

- anh à! - nó cười

- Nhi? Là em đó sao? Lớn lên đẹp hẳn ra nhỉ? - Rin cười nhìn nó

- cảm ơn - nó cười

- em sao thế? ko vui zì à? nói đi anh sẽ xử liền

- ko có, à mà anh sao lại ở đây

- à anh về nước lâu rồi, công việc bận quá nên quên gọi cho mọi người biết

- à ra thế, mà anh hẹn em ra đây làm zì? hay để em đưa anh về thăm Ba Mẹ?

- hẹn em ra đây chỉ có thế, à cái này...anh tặng em - Rin đưa cho nó chiếc hộp nhỏ màu đen

- cái zì thế? - nó cầm thắc mắc

- em...mở ra đi

- thật là ko zống phong cách thường ngày của anh. Cái này... - nó mở chiếc hp ra đầy bất ngờ, cũng là 1 sợi dây chuyền nhưng trên đó khắc chữ LOVE.

- em còn nhớ sợi dây mà anh đã cất nó cẩn thận, không để mất chứ? nó là kỉ vật Mẹ anh để lại cho anh, chữ LOVE đó tượng trưng cho tình yêu của Ba anh dành cho Mẹ anh. Bây zờ Mẹ anh đã mất, sợi dây này cần có chủ nhân, anh muốn em là chủ nhân của nó.

- em? nhưng mà em với anh...chỉ là anh em thôi mà, sao anh lại...?

"em ấy xem mình là anh trai thôi sao? tình cảm mình dành cho em ấy, ko lẽ em ko biết?"

- em ko thể nhận nó đk, anh hãy đưa nó cho người mà anh yêu đi

- em chính là...à không, em cứ coi như anh trai tặg cho em gái đi

"Khánh Du, em xin lỗi! Em biết tình cảm anh dành cho em, nhưng mà em ko thể vì...trái tim em đã có người khác."

- được ko?

- được, em sẽ trân trọg nó. Cảm ơn anh, Khánh Du!

- ừm, bây zờ mình đi luôn nha, chào hỏi Ba Mẹ em

- à ừm đk, mìh đi

Tại khách sạn :

- Nhi ơi, Nhi ơi em đâu rồi? - Tuệ ngủ dậy ko thấy nó liền đi kím thì gặp Thy

- Lục Tuyết Nhi ra ngoài rồi, chị có lục tung khách sạn này lên cũg ko thấy đâu

- ừm đk - tiếg nó cười nói

- Nhi, em làm chị lo quá

- em chỉ ra ngoài thôi mà

- nhưng sao chị vẫn thấy lo ấy, Khánh Du?

- chào chị, khỏe ko?

- chị khỏe, chị tưởng em bên Nhật chứ

- em về nước lâu rồi

- thế sao ko gọi cho chị hả thằng kia? em trai làm chị gái lo tính sao đây? - Tuệ đánh nhẹ lên vai Rin, cười đùa

- ây tính toán với em trai làm zì? mà Ba Mẹ khỏe ko chị? Lâu rồi em chưa gặp

- à khỏe lắm, ai cũng mong em về nhà, thế mà về rồi lại ko thèm báo 1 tiếng.

- ít nhất trong thời gian anh ấy đi du học chị cũng đã có bạn trai - nó đùa

- con bé này

- thật ko? ai zậy, chỉ anh đi

- người đó tên...ưmmm - chưa nói hết câu nó bị Tuệ bịt miệng

- zì kì thế, chị à, sao chị lại ko cho Nhi nói?

- chị....

- Nhi Tuệ, kím 2 em khắp nơi, mệt chết đi đk - Tuấn chạy ra than vãn

- ai mướn anh kím rồi than hả? đáng đời

- anh lo cho em mà sao em nỡ nói thế? đúng là có lòng ko đk báo đáp. Còn ai đây?

- à anh ấy là Nam Khánh Du, em...à không, bạn trai chị Tuệ - Nó chọc Tuấn

- cái zì???? Tuệ, em...có bạn trai rồi hả? Lần trước em nói là chưa có mà

- anh đi tin lời con bé này nói, nó là em họ của em, xem như em ruột rồi

- NHI, sao em đối xử thế với anh?

- ah-ha ai kêu anh dễ tin, như con nít

- con nhỏ này

- thế mình có zô trong ko thế? Hay ở đây đùa nhau? - Tuệ lạnh băng nói

- zô zô, em zô với chị - Tuệ và Rin đi trước để lại 2 bộ mặt ngơ ngác

Zô trong khách sạn rồi nó đổi sang gương mặt lạnh băng, thấy hắn anh ta và nhỏ nó ko thèm nhìn lấy dù 1 cái. Làm thế tim nó cũng đau lắm, nhưng trước khi chưa làm rõ nó sẽ ko tin những zì 3 người đó nói

- dạ con chào 2 bác

- Khánh Du, con đó sao? Càng lớn lại càng đẹp trai - Mẹ nó vui vẻ nói

- Công việc bên Nhật của con sao rồi? Sao về nước mà con ko báo tin?

- dạ tốt lắm, tối qua con có nói với Nhi mà, em ấy ko nói sao?

- Nhi, sao con ko nói? - Mẹ nó

- à đúng là tối qua anh ấy có nói nhưng làm sao con biết nó là thiệt hay ko

- em nghĩ anh nói xạo hả?

- ko có, chỉ là em...

- đừng có căng quá, anh đùa mà.

- Mẹ à, đó là ai thế? Sao con chưa từng gặp qua? - nhỏ

- đó là con trai của gia tộc họ Nam, qua đó làm ăn rồi nổi tiếng bên Nhật

- à nói ra thì cũng thua xa anh Vũ của con, nhìn tố chất Khánh Du này nhìn có vẻ ẻo lả, ko zống đàn ông

- đừng có nói bậy, biết bao cô gái theo mà ko đk đó. Mặc dù gia đình Thiên Vũ đứng đầu toàn thế giới nhưng so về thế lực và quen biết thì gia tộc họ Nam hơn hẳn.

- có nói quá ko Ba, chỉ đứng đầu bên Nhật thôi mà, còn nhỏ hơn cả gia đình mình

- con im đi, đã ko biết thì đừng lên tiếng

- Nhi à, còn đây là... - Rin

- à đây là ông bà Hoàng, ông bà Thiên

- còn đây? - Rin đưa tay về phía hắn anh ta và nhỏ

- đây là Thiên Vũ, Minh Lâm và Phương Thy - Tuệ giới thiệu dùm nó

- ồ rất vui đk làm quen

- ừm - đồng thanh

- mấy zờ rồi nhỉ? ra nhà hàng thôi - Mẹ nhỏ

- Khánh Du cùng đi đi con - Mẹ nó

- dạ chắc ko đk rồi, con còn có việc

- công việc zì anh gác qua đi, lâu rồi mới gặp lại mà, đi chung đi. Nha~

- được, chiều ý em...em gái

"anh chàng này có vẻ thik Tuyết Nhi, thôi thì mình làm Thần Tình Yêu zậy, tác thành cho họ. Nhi ơi, cậu đừng trách mình, mình chỉ muốn tốt cho mọi người thôi"

Thy sẽ làm zì Nhi và Khánh Du? Sẽ có chuyện zì ra tiếp đây? Hãy xem chap tiếp theo nha!