Cô Nàng Mắt Xanh Ngọc

Chương 11: Bồi thường bằng NỤ HÔN



Vừa đến tới lớp, nó đẩy cửa bước vào trong, thầy giáo đang giảng bài nghe tiếng mở cửa nhìn lại thì đứng hình xém xíu là hoá đá vì nó quá ư là đẹp khiến ông thầy cùng cà lớp bất ngờ trừ hắn và Quân, ông thầy chợt lấy lại tinh thần nói:

- Tụi em đến trễ 30’ – nó nghe xong thì nhíu mày, gương mặt chợt kì lạ, nhìn ông bằng ánh mắt đáng sợ hơn bao giờ hết, khiến ổng như nín thở, Duyên nhìn thấy thế nên lên tiếng giải vây cho ông thầy:

- Tụi em có việc bận ạ! – ông thầy gật đầu ý bảo tụi em có thể vào, nó cũng chả nói gì bước vào trong, chợt đi ngang thầy nó nói nhỏ đủ ông thầy nghe:

- Mang một chiếc dép, một chiếc giầy kìa! – Ông thầy run run nhìn xuống chân đúng là như nó nói, mọi người thấy thầy nhìn xuống nên cũng nhìn theo và kết quả là…………………..hahahahaha…………..tiếng cười mang rợ của hs vang lên, một số còn nói:

- Thời trang lắm đó thầy!

- Em phải học hỏi thầy mới được!

- Gu thời trang của thầy nó lạ mà nó độc ghê luôn á thầy!

- Em kết cái gu của thầy ùi đó!

- Hahahahah………………..

- ………………………- cứ thế học sinh cứ lần lượt phê bình về cái gu thời trang lộn xộn của thầy giáo, nó thì chả quan tâm, nó ngủ, hắn nhìn nó như nhìn người ngoài hình tinh! Vì sao hắn lại nhìn nó như thế? Đơn giản như đang giởn vì nó là người khởi sướng lên cái phong trào moi móc gu thời trang của thầy vậy mà nó không có chút nào cảm xúc là sao? Đang lo nhìn nó, hắn đâu thèm để ý 2 con người bản trên đang nhìn hắn bằng một ánh mắt hơi bất bình thường, hắn thấy nhột nhột hình như ai nhìn á! Hắn ngước mặt lên thì đập vào mắt là 2 cái bản mặt cái Duyên và Quân cộng thêm 4 con mắt đang soi sét hắn. Thầy giận quá lấy túi rồi chạy ra ngoài, vậy là lớp nó nghĩ tiết, thê mà cũng được nghĩ tiết? Nhưng thôi bây giờ quay lại vs hắn nà! Hắn nhìn 2 người đó nói:

- Gì?

- Làm gì mà nhìn con Quỳnh dữ vậy? – Duyên nói rồi nhìn hắn, rồi lại nhìn nó, rồi nở nụ cười quái dị, kiểu nham hiểm lắm cơ! Hắn trong lòng thì lúng túng không biết nên nói sao nhưng bên ngoài thì tỉnh như không nói:

- Sơ ý thôi! – Haizzz….Cái lí do củ chuối ai đâu mà tin? Vậy mà có 2 người tin mới ghê chớ! Quân nói

- Ừm! Biết ùi! – vậy là 2 đứa kia quay lên, nó thì ngủ không thức, hắn thấy vậy cũng ngủ cho nó có bè có bạn há!

Giờ ra chơi:

Nó thức dậy chưa kịp nhắc chân đi ra khỏi bàn thì hắn lên tiếng ( Thức hồi nào vậy ta??)

- Cô ngủ như heo vậy đó! – Gì đây? Mới ngủ dậy mà muốn kiếm chuyện đây mà!

Nó liếc nhìn hắn rồi nói:

- Nói tôi thì coi lại bản thân anh cũng như tôi thôi!

- Gì chớ? Tôi đây mà là heo thì cả thế giới này có con heo nào đẹp trai như tôi chưa? – hắn cao hứng muốn chọc nó, nó cũng nhân ra chọc lại hắn:

- Ừm! Chỉ có anh thôi………………………..- Nghe chưa xong thì hắn đã cười rồi, chợt nó nói thêm:

- Vì chỉ có anh mới có ngoại hình người lai heo! – Vừa nói xong thì tiếng cười trên môi hắn tắt hẳn, Quân và Duyên thì lấy tay bụm miệng cười làm vai hai người cứ run run lên, còn nó thì tỉnh như không nhìn khuôn mặt hắn mà cố nhịn cười:

- Cô……….cô………..được lắm! Nà! Cho đó!

Chợt hắn đưa cho nó một thanh sôcôla, nhưng chỉ có cái vỏ, nó nhíu mày, hắn thì đứng lên bước ra khỏi bàn, đi gần hết dãy bản thì giọng của nó vang lên, nó biết hắn có ý đồ gì ở đây nà! Chứ đâu có tốt lành gì mà cho nó:

- Đưa cái thứ này làm gì?

- Bò giùm! – Hắn phun ra hai từ ngắn ngủi nhưng có sức mạnh tác động rất lớn, nó nói:

- Anh điên à! Tôi có phải “ in sô” của anh đâu? – nó điên tiết lên nói.

- Bây giờ thì cô là “in sô” của tôi! – hắn nói tỉnh bơ quay đầu lại nhìn nó nữa chứ, còn hào phóng đi tới trước mặt nó nữa, nó thì taht56 muốn nhào vào bóp cổ hắn, nhưng nó kiềm chế kiềm chế và kiềm chế, nó cô nở một nụ cười gượng gạo nói:

- Tại sao?

- Vì lúc cô đã chửi một hoàng tử như tôi! – Hắn nói mà không biết ngượng, còn nói mình là hoàng tử mới kinh chớ!

- Nhưng tôi xin lỗi một hoàng tử như anh rồi! – nó nói nhỏ nhẹ nhưng trong lòng đầy phẫn nộ, nó nghiến răng nói, hắn thấy nó như vậy thì thầm cười trong lòng, nhưng vẫn chưa chịu tha:

- Nhưng tôi nào có chấp nhận, không nhiều lời cô-là-osin-của-tôi! – hắn nói rồi gằng từng chữ cuối cùng

- Tôi không chấp nhận – nó nhất quyết không chịu, hắn đành nói

- Vây cô bồi thường đi! – hắn nói mà không biết nó đang cười, sao nó cười chút rồi biết?

- Được! Tôi bồi thường!

Nói rồi nó kéo cổ áo hắn, hắn hơi bất ngờ, nên ngã về trước và môi hắn ngã ngay môi nó, vậy là hiểu há! 2 NGƯỜI ĐÓ ĐANG HÔN NHAUUUUUUUU! Cả đám ủa nhầm cả lớp như hoá đá trừ vài người, có người đang oán hận nó ghê gốm lắm, và người hoá đá hoàn toàn là hắn, hắn không ngờ có một cô gái bạo gan như vậy dám hôn một người con trai trước mặt nơi đông người mà không biết ngại, nó thả cổ áo hắn ra rồi nói, hai người môi dời môi rồi nó nói:

- Tôi bồi thường rồi!

Nó cực kì bình tĩnh vs thái độ như chẳng có gì, vì nó nghĩ hôn thôi có gì đâu? Vì nó nghĩ khá là thoáng nên mới thế! Duyên thì cười thầm vì lúc nhỏ, nó thường hay bị mấy anh chị củng nhà hôn nên riết rồi nó tahy61 nụ hôn chả là gì? ( sao này chị Quỳnh sẽ nghĩ khác)