Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng

Chương 23: Lấy được thông tin



- Mấy chi đi đâu thế? – Tụi nó hơi giật mình nhưng cũng giữ bình tĩnh nói:

- Mấy chị đi WC!

- 3 người 1 lượt á!

- Đâu có! Có chị đi à! – Nó cười cười giả bộ ôm bụng nói, Hoa gật gù rồi đi xuống lầu tiếp, nó đến phòng kia, 2 con bạn đi xử lý camera, nó vừa bước vào căn phòng thì thấy có rất nhiều hồ sơ, nó bước tới cái mấy tính, mở máy và làm việc, còn 2 con bạn thì đã xử lý được tất cà các camera, lớn nhò đều không từ,nó mở máy tính và nó hiện lên rất nhiều ổ cứng nó mở từng cái nhưng chẳng có gì đặc biệt, nó tiếp tục mở thì : “ Nhập mật khẩu” nó cười rồi nhắn nhót gì đó một phút thì “ Mật đã đã đúng”. Nó thấy có rất nhiều thứ trong đây, và tất cà đều liên quan tới một cái tên JGH. Nó bắt đầu chép những thông tin cần thiết vào USB, chợt:

- BA VỀ RỒi À!- Hoa tự nhiên reo lên một cách lớn nhất có thể, một người đàn ông bước vào nhà, mày ông nhăn lại. 2 con bạn bỏ những chiếc camera vào túi sách rồi bước về phòng, còn nó thì đang tìm cách trốn, nó nhìn xung quanh, nó đang tìm thì thấy một chiếc hồ sơ hơi nghiêng ra giá sách. Nó đẩy cuốn sách lên thì một căn phòng khác mở và nó là căn phòng màu đen có rất nhiều thứ trong đây nhưng chủ yếu là giấy nó nhặt lên thì ra đó là những giấy tờ về những hồ sơ mật của công ty nó, nó đã biết Nguyễn Tùng Hải là ai rồi,và nó cũng biết JGH là ai rồi, nó đi tiếp thì gặp một chiếc thảm đặt giữa phòng, nó nhẹ nhàng nhặt tấm thảm lên thì ra có một cánh cửa nó mở cửa, rồi đặt ngay ngắn tấm thàm sau đó đi theo từng bật thang, đi hết bật thang thì có một cánh cửa nữa, nó mở ra thì ra thư phòng, nó đóng lại chạy tới thư phòng, ngồi xuống lấy cuốn XXXX lấy ra đọc chăm chú, USB thì nó dấu vào trong người. Thế là nó đả lấy được thông tin một cách an toàn rồi! Sau khi nói chuyện phirm61 đôi ba câu vs Hoa thì tụi nó xin về khi thấy ông Hải nó nhìn bằng ánh mắt lạnh lùng, ông ấy có lẽ chả biết nó là ai đâu! Nó ra về vs tụi bạn, ngôi nhà vừa khuất dần trong hàng cây thì Trang lên tiếng:

- Thành công chớ!

- Thành công ngoài dự tính! – nó cười nhẹ nói

- Là sao? – Trúc hỏi, nó nói

- Tao biết Nguyễn Tùng Hải là ai rồi!

- Ông ta là người trong công ty mày à? – Trang hỏi, nó lắc đầu

- Vậy là người trong công ty đối địch á? – Trúc hòi nó, nó cũng lắc đầu. 2 con bạn sốt ruột nói

- Là người thân cận của ông John!

- Hả? Là ….là…..bạn thân anh mày! – 2 con bạn lắp bắp nói

- Ừm! Nhưng ông ấy là người lại anh mày! – Trang hỏi lại

- Tao nghi là thế! – nó giọng chắc nịch nói

Tụi nó về nhà và mỗi người một tâm trạng.

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------

Tại một căn phòng không đèn chì có ánh trăng lờ mờ hắc qua cửa sổ, một người đàn ông ngồi trên ghế xoay gương mặt nhăn lại trên tay cầm điếu xì gà đang phì phà khói, ông lên tiếng chửi mắng người đối diện:

- Tại sao để cho con nhỏ đó vào được nhà mày chứ hả? – người đối diện không ai khác là ông Hải, người đối diện trừng mắt nhìn ông Hải, người đối diện dập điếu xì gà, rồi lên giọng vs bọn đàn em:

- Lôi thằng John ra đây!

Vừa dứt lời một đám người lôi sềnh sệt một cậu con trai tóc vàng miệng đầy máu, trên người toàn là máu, ông đi tới nắm lấy tóc John nói:

- Mày nhìn vào màn hình rồi nói cho tao biết, con nhỏ này là ai?

John nhìn vào thì ngạc nhiên tột độ rồi cười man rợ, John nói:

- Ông sắp chết rồi! Cuối cùng ông trời cũng có mắt! – ông ấy tức giận nắm tóc John mạnh hơn đến mức John nhíu mày:

- Nói! Cón bé này là ai?

- Ông giết người chưa đủ sao? Còn muốn giết con bé à? – John giễu cợt nói

không hề nói nó là ai

- Mày không nói chứ gì? Được tao bắt mày nói! Tụi bậy lấy kẹp gỗ kẹp tay nó.

2 người thanh niên lấy kẹp gỗ, bỏ vào kẽ tay John rồi ra sức kéo khiến tiếng xương gãy nghe róp róp vang cả căn phòng, tiếng la hét thấu cả tim người nghe, trong màn hình là một tấm hình hơi mờ của nó, chỉ chụp được nửa khuôn mặt nhưng lại ở khoảng cách xa khó mà nhận ra nó, ông Hải đã cho con gái xem nhưng Hoa nói không biết nên ông đành bất lực dưa lên cho ông chủ. John nhận ra nó vì John nghĩ chỉ có nó mới dám thôi.

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------

Tụi nó đang tập trung tại một căn phòng bí mật ở sau vườn hoa, nó gắm USB vào máy tính rồi bắt đầu mở lên:

- Haizzz…………..sai rồi! Không phải anh John!

Nó thở dài nhìn vào màn hình vì lúc nãy quá gấp gáp nên nó chưa đọc kỹ thì ra đúng là ông Hải là người thân cận của John nhưng người mà ông gửi những tư liệu bí mật của công ty nó cho người khác chứ không phải John, cái tên tắt JGH chỉ là lừa người.

- Đúng là không phải anh John! Vậy ai là kẻ đứng sau những chuyện này đây! – Trang cúi người xuống nhặt lấy một cánh hoa rơi

- Tao nghĩ có lẽ là người trong công ty mày! Vì khi biết anh mày biến mất thì có người đã không còn tin vào công ty! Mày có thấy người nào muốn nắm cái chức vụ chủ tịch trong công ty mày không? – Trúc nói lên suy luận của mình

- Ừm! Tao nghĩ là thế nhưng không lẽ…………………..- nó lắp lửng nói chợt nhận ra gì đó nó ngoắc tay kêu 2 con bạn ghé sát tai vào, nó nói gì đó vs 2 con bạn, chắc nó biết người đứng sau là ai rồi. Cả 3 cùng ngồi ngắm trăng uống trà và lập ra kế hoạch giết người.

( Ông Hải có hình của nó là do một chiếc máy ảnh đã chụp được một loại máy ông đã gắn trong phòng, có lẽ nó quá hấp tấp mà quên đi chăng?)