Thông tin truyện

Cờ Lê Số 14

Cờ Lê Số 14

Trạng thái:

Full
Đánh giá: 0.0/10 từ 0 lượt

Anh Tú nhìn lên. Từ ngày vào nhà này ở gặp ông ấy, được gọi ba hắn rất hạnh phúc. Cho dù không máu mủ huyết thống nhưng cũng là ba. Và lần đầu có người cho phép hắn đòi hỏi với ba làm Anh Tú vừa khóc vừa cười. Mọi thứ có vẻ nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Diệu Hằng được bế ra tận cổng mới đủ bình tĩnh nhìn căn nhà như toà lâu đài có sân to như sân bóng đá. Tuấn Kiệt là con nhà giàu thật rồi, lúc ra còn có người tiễn cậu chủ nữa. Hắn đặt nàng ngồi xuống yên chiếc môtô rồi dịu dàng nói… - Về nhà anh nha! Thế này về nhà không được đâu!


Diệu Hằng chùi nước mắt còn vương gật đầu ngoan ngoãn ngay thì hắn nhớ ra… - Àk… mà gọi về cho ba và anh hai trước đi! - Hả? Sao ba với anh hai biết?  –  Nàng lại ngu ngơ hỏi. - Tìm không ra người thì đến nhà tìm chứ sao? - Ông … sao lại làm vậy chứ? Nàng nhăn nhó lấy giỏ mình tìm điện thoại. Hình ảnh, hay điện thoại của Anh Tú cũng bị hắn xử rồi. Diệu Hằng gọi về cho anh hai lại phải nói dối nhưng Tuấn Kiệt chờ không có ý kiến gì ~   Có cái điện thoại cũng để rơi em thật hậu đậu đó. Bạn trai em gọi không được đến tìm làm anh và ba lo theo. ~   Không phải bạn trai đâu, anh hai!


Nghe nàng “giải thích” Tuấn Kiệt bực mình ngồi lên xe. Hắn đã bất chấp mọi thứ cứu cái con nhỏ này cuối cùng vẫn là “không phải bạn trai đâu” vậy đó, hỏi có tức điên lên hay không đây. Diệu Hằng xoay lại ngó mặt hắn đáng sợ chỉ nhắm mắt cầu nguyện bình yên cho thân mình thôi. ~   Thôi đi mắc cỡ gì nhóc con, em không bị sao là được rồi đi chơi đi. Thằng bạn trai như thế em cua được anh hai cũng bái phục! ~   Em không thèm nói tiếp đâu!

Bình luận truyện