Cô Gái Lạnh Lùng

Chương 34



Rồi sau đó . một vòng tay ôm lấy người tôi , rồi có cái j đó mềm mềm đặt trên môi tôi . Tôi trố mắt nhìn khuôn mặt phóng đại của Khánh Phong . Anh ta đang hôn tôi !!!! Anh….. anh ta…..anh ta …là loại …biến thái còn hơn cả Hàn Lâm

‘’ Ưm… bỏ….. ra’’Tôi cố gắng nói . Tôi sắng chết ngẹt đến nơi mà anh ta không thấy vậy sao???? Hô hấp anh ta tốt thật đó . Anh ta bỏ ra rồi mới bắt đầu ghé tai tôi thì thầm nói

‘’ Tôi sẽ biến em thành người của tôi , mãi mãi là của tôi vì vậy dù là Khánh nam hay Hàn Lâm , tôi sẽ không nhường em cho họ’’

Anh ta nói linh tinh cái quái j vậy???Tôi mà là của anh ta sao??? Mà Khánh Nam và Hàn Lâm thì lien quan j đến việc này ????

Rồi người tôi bắt đầu nhẹ dần tôi mới biết cái khan tắm nó đã rơi . Khi anh ta bỏ ra , tôi quay dầu lại che người .

‘’Anh cút ra’’ Tôi nói nhỏ dần . Ngại , tôi rất ngại . Đứng trước mặt con trai mà không có lấy cái j . Ngại quá đi . Hai má tôi ửng đỏ . Tôi lấy tay che người rồi mới quay đầu ra đằng sau . Anh ta đã đi ra rồi .

Hiazzzzzz thật ngại quá đi , chỉ cần nhớ lúc vừa nãy mà người tôi bắt đầu nổi hết da gà . Mà công nhận anh ta như ma thật, đi ra đi vào không lấy một tiếng động mới siêu .

Tôi mặc quần áo vào và loại bỏ cái cảnh vừa nãy ra khỏi đầu và chú tâm vào học thuộc đoạn kịch . Và ngủ lúc nào không hay .

Trong mơ , sao tự dưng cái cảnh vừa nãy lại xuất hiện trong giấc mơ của tôi cơ chứ ??? Thật là mất mặt mà .

Sáng hôm sau , tôi tỉnh dậy với hai mắt thâm cuồng . Ôi thật vinh dự khi sắp được biến thành gấu trúc TT. Tôi VSCN rồi thay quần áo, cầm cặp sách đi xuống tầng ăn sang.

‘’ Tiểu thư , mắt cô…’’ Chị nguiwf hầu nhìn thấy tôi nói nhưng bị tôi ngắt lời

‘’ Tôi biết’’Tôi chán nản đáp rồi bước vào bếp ngồi ăn sang.

Ăn sang xong tôi đến trường . vừa mới bước vào trường lại gặp dúng cái tên biến thái Hàn Lâm

‘’Gia Linh , cậu đến rồi sao??’’ Hàn Lâm đị cạnh tôi nói

‘’Uk’’T ôi gật đầu đáp

‘’ Đi mua nước cho tôi đi’’ Hàn Lâm nói , cậu ta nói cái quái quỷ j vậy??? Cái thằng thần kinh biến thái này

‘’Kh ông’’Tôi lạnh lung đáp

‘’ Chẳng phải cậu bảo sẽ làm mọi việc nếu tôi không phá sao??’’H àn Lâm nhắc lại

Tôi làm mọi việc như mấy việc dạy học cậu ta chứ đâu phải bảo làm ôsin cho cậu ta

‘’ Cậu muốn càu nhàu nhiều không??’’ Tôi quay ra dịu dàng nói với cậu ta . Muốn ăn đập thì cứ gật đầu còn nếu không muốn tôi không tức thì tốt nhất lắc đầu đi

‘’ Không’’Hàn Lâm đáp . Cậu ta nhiều lúc cũng thông mih đó !

‘’ Tôi không cs thời gian làm mấy việc nhỏ nhặt cho cậu đâu ! Với lại sắp có lễ hội của trường nên cậu hãy cùng mọi người chuẩn bị đi đừng có giở thói thiếu gia ở đây nữa’’ Tôi lạnh lùng nói

‘’ Được được , tôi biết rồi’’ hàn lâm gật đầu nói

‘’ Cấm cậu được sai người hầu đến làm mà hãy tự làm đi !!’’ Tôi nói , đi về lớp .

Kết thúc buổi học , tôi tập diễn kịch cùng các bạn trong lớp và tập đến tận 6 giờ tối mới về . Thật là khổ sở cho người như tôi quá đi mất TT

Về đến nhà cũng là 18h:30’ Tôi mệt mỏi , bước lên phòng . Vào đến phòng tôi cất cặp sách rồi nằm dài ở ghế sofa

*Cộc …cộc ..* tiếng gõ cửa vang lên . Hừ bực mình thật vừa mới thoải mái được một chút mà bây giờ đã bị tra tấn lỗ tai !!

‘’ Vào đi’’ Tôi lười biếng nói

‘’ Tiểu thư , Nguyễn lão gia và Nguyễn phu nhân sẽ đi ra sân bay lúc 8h giờ nên 7h cô sẽ phải sang nhà Nguyễn gia’’ chị người hầu nói

‘’Sang sớm vậy sao??’’ tôi cố gắng ngước đầu lên hỏi

‘’ Vâng , thưa tiểu thư’’ Chị người hầu nói

‘’ Làm ơn các người đừng có gọi tôi là Tiểu thư nữa cứ gọi là Gia Linh đi’’ Tôi nói , thật ra nghe cái tên Tiểu thư nó không Quen chút nào thà cứ gọi là Gia Linh hay Tiểu Linh cũng được !

‘’ Nhưng…’’ Chị người hầu định nói nhưng bị tôi ngắt lời

‘’ Không nhưng nhị j cả , chị ra ngoài đi ‘’ Tôi nói . Chị người hầu không nói j cả chỉ lẳng lặng đi ra ngoài .

Tôi chán nản đứng dậy mở tủ quần áo . tiện tay lấy 2 chục bộ đồ ngủ và mang them quần áo đồng phục và một số quần áo khác cho hết vào một cái vali cỡ lớn . Tôi tống hết sách , tiểu thuyết và manga vào 2 chiếc vali cỡ lớn nốt . Còn 2 cái vali nữa một cái là giày dép , cái còn lại là túi xách và mọt số đồ lặt vặt như dây buộc tóc, kẹp tóc, ….

Cứ nghĩ tôi mang 5 cái vali tôi là nhiều ai dè mang xuống nhà mới biết mình còn mang ít chán . Bảo Nhi nó mang tận 10 cái vali , chẳng hiểu con nhỏ này nó mang j lắm dữ mà tận 10 chiếc vali !!

‘’ Ít đồ vậy thôi sao??’’ Trần phu nhân nhìn hỏi tôi . 5 cái vali mà ít đồ ??? Tôi thấy quá nhiều đồ đúng hơn không lẽ bà ta định bảo tôi mang j ?? Mỹ phẩm chắc ??? từ bé tôi rất ghét bôi mỹ phậm , thi thoảng mới dung thôi .

‘’ Chỉ vậy thôi ạ’’ Tôi đáp

‘’ Gia Linh , chị là tiểu thư tki ít nhất cũng phải xử sự giống tiểu thư một chút chứ ‘’ Bảo Nhi Châm chọc tôi nói . Nó cứ tưởng tôi mong là tiểu thư như nó chắc ! thà tôi sống như một cô gái bình thường còn hơn là sống giống tiểu thư ==!

‘’ Không cần thiết ‘’ Tôi đáp

‘’ nào đến giờ đi rồi đó , hai đứa đừng cãi nhau nữa’’ trần lão gia nói

‘’Vâng ‘’ Tôi và Bảo Nhi đáp , con nhỏ đó cứ nhìn tôi với cái ánh mắt giết người còn đáp lại với nó là khuôn mặt tỉnh bơ như không biết j của tôi .

Tôi mở cửa xe ngồi lên xe còn mặc kệ hai mẹ con Trần phu nhân đứng nói thì thầm j đó , đúng là lũ lắm chuyện . Mà cái nhà Nguyễn gia này thật là kì lạ . nhà nhà tận hơn 40 người hầu mà trông mỗi 2 người mà không được lại còn bày đặt trông nom . Tôi nghĩ nhà Nguyễn gia chắc giàu lắm và lại quen bao nhiêu gia đình giàu có tại sao lại không đi nhờ mấy nhà khác ??? Nhờ nhà Trần gia làm j mà nếu nhờ Trần gia tki lôi tôi luôn vào làm j !!

Tận 20h30’ phút mới đến nhà Nguyễn Gia . cũng bó tay với cái ông tài xế này luôn . Xe thì xịn sao mà đi với tốc độ chậm như rùa trong khi xe cái con Bảo nhi đi chỉ mất có 30’ còn xe tôi đi mất hơn 1 tiếng liền !

Tôi lấy hết vali trong cốp xe ra . Tổng cộng có 5 cái vali . Hừm quá ít . Tôi nhấn chuông . vừa mới nhấn chuông tki đã có người mở cưa đúng là người hầu nhanh nhẹn thật đó

‘’ Tiểu thư cô đã đến’ Người hầu cúi chào nói . Cô ta làm tôi có hơi ngượng một chút

‘’ Uk’’Tôi chỉ uk một tiếng rồi đi theo cô ta vào trong nhà . Nhà Nguyễn gia này đúng là kì quái mà . tất cả đường để đi vào trong nhà đều lát gạch hoa nhưng mỗi ô lại là một hình khác nhau . còn căn biệt thự thì to hơn nhà Trần Gia thiết kế phong cách châu Âu + Á + Mĩ .

‘’ Gia Linh , cậu đi j mà lâu vậy’’ Vừa mới đi vào phòng khách đã nhìn thấy Khánh nam đứng đợi và càu nhàu

‘’ Chết người chắc ??’’ Tôi hỏi

‘’ Không chết ‘’ Khánh nam đáp

‘’ nè cậu ăn tối chưa vậy ??’’ Tôi thắc mắc hỏi . Đói chết đi được , tại cái ông tài xế đi châm như rùa nên tôi phải ngồi chịu đói hơn 1 tiếng đồng hồ !TT

‘’Ăn rồi , cậu chưa ăn sao??’’Khánh nam hỏi tôi . Tôi chưa ăn mới hỏi cậu ta ăn chưa đê rủ cậu ta đi ăn chú bộ !

‘’ Chưa’’ Tôi đáp

‘’ Cô mang dồ lên phòng đi’’ Khánh Nam quay ra chỉ cô người hầu về phía đống đồ của tôi nói

‘’ Vâng thưa cậu chủ’’ cô người hầu đáp rồi bắt đầu mang đồ lên trên phòng

‘’ Cậu muốn ăn j ??’’ Khánh nam nhìn tôi hỏi

‘’ Tùy’’ Tôi chưa kịp đáp cậu ta đã kéo tôi vào trong bếp . Ấn tôi ngồi xuống rồi mở tủ lấy ra một chiếc bánh anh đào

‘’ Biết cậu thích ăn nên mình đã mua đó’’ khánh Nam nói đặt chiếc bánh trước mặt tôi

‘’ Oa , đẹp quá đi , mình rất thích nó đó’’ Tôi nhìn chiếc bánh , nói

‘’ Ăn đi’’ Khánh Nam đưa dĩa cho tôi

‘’ Cậu không ăn sao???’’ Tôi thắc mắc hỏi , cả một cái bánh to này tôi có thể ăn hết nhưng mình ăn còn Khánh Nam ngồi nhìn đúng là vô duyên mà

‘’ Không , cậu ăn đi’’ Khánh Nam nói

‘’ Vậy mình ăn đây’’ Tôi rất tự nhiên nói rồi cầm dĩa lấy bánh cho vào miệng ăn ngon lành

‘’ Gia Linh , tại sao cậu hay chả vờ lạnh lùng vậy’’ Đang ăn ngon , tại cậu ta nói câu này khiến tôi sặc bánh và ho sặc sụa ra nhưng mà sao cậu ta biết tôi luôn trả vờ lạnh lung vậy ???

‘’ vậy thì sao??’’ Tôi lấy lại bình tĩnh hỏi

‘’ Mình chỉ muốn cậu có thể sống với tính cách thật thôi’’ Khánh nam nói

‘’ Tùy với một số người mình sẽ như vậy’’ Tôi đáp

‘’ vậy cậu đối với mình như thế nào ??’’ Khánh Nam hỏi

‘’ bạn thân’’ Tôi đáp

‘’ Có thật không vậy??’’Khánh nam hỏi

‘’ Thật ‘’ Tôi đáp , tính cậu ta bắt đầu trẻ con từ bao giờ vậy ???

‘’ Mà này Khánh nam , Bảo Nhi đâu??’’ Tôi thắc mắc hỏi , con nhỏ đó đến trước tôi 30’ liền mà sao không thấy bóng dáng nó ở đâu cả vậy??/

‘’ Cn bé đo ở trong phòng Khánh Phong’’ Khánh Nam lắc đầu đáp

‘’ ừm’’ Tôi đáp rồi ăn tiếp .