Cô Công Quả Thụ

Chương 20



Kim Jaejoong rất an tâm, vì Jung Yunho không hỏi chuyện tối hôm qua của mình.

Kỳ thật Yunho cũng coi như là người thân thiết a, nếu anh thực sự hỏi, Kim Jaejoong chắc chắn sẽ trả lời, nhưng lại không biết nói như thế nào.

Bảo Yunho mình là gay? Sau đó nói với anh lúc mình về nhà thấy bạn trai cùng với một người phụ nữ khác ân ái trên giường của mình, cho nên chạy đi?

Jung Yunho nghe vậy liệu có ghét bỏ mình là một gay không? Hay là ghét bỏ mình là một thằng đàn ông nhu nhược?

Không biết vì cái gì, Jaejoong đột nhiên rất chú ý cách nhìn của Jung Yunho về gay.

Jung Yunho có lẽ sẽ không giống phần lớn mọi người ghét bỏ đồng tính luyến ái. Nhưng Kim Jaejoong không có cách nào mạo hiểm như vậy, dù sao đây là lần đầu cậu có một người bạn tốt như vậy.

Còn Yunho, trầm mặc nhìn Kim Jaejoong, lúc thì nhíu mày, lúc thì cười ngây ngô, cảm thấy không biết làm sao. Nhưng từ ngày anh biết Jaejoong đến giờ, cậu tựa hồ chưa bình thường bao giờ. Tính cậu thực sự rất 4D, mà Yunho tựa hồ cũng quen với Jaejoong 4D như vậy.

“Jaejoong, cậu ở đây một mình được không?” Jung Yunho giơ tay lên nhìn, đến thời gian về công ty rồi, còn có mấy việc cần giải quyết nốt.

“Được, không có việc gì, anh đi đi. Nhiều việc như vậy, tối hôm qua chắc anh không ngủ được chút nào, thật xin lỗi!” Kim Jaejoong đột nhiên nhận ra Yunho đã một đêm không ngủ, cảm thấy có chút băn khoăn.

“Không có việc gì, tôi thức đêm quen rồi. Vậy cậu nghỉ ngơi thật tốt đi a, trên bàn có tờ báo đó, vừa mới mua lúc mua bữa sáng. Nếu nhàm chán thì đọc đi.”

Jung Yunho nói xong, lại sờ trán Kim Jaejoong, xác định cậu không sốt, sau đó cười cười với cậu, quay người định đi.

“Yunho, cảm ơn anh!” Lúc Jung Yunho đi đến cửa phòng bệnh, Jaejoong cuối cùng cũng nói ra những lời này.

Jung Yunho quay đầu lại, cười cười với cậu.

“Không có gì, chúng ta là bạn bè mà!”

Sau đó đi ra khỏi phòng bệnh.

Kim Jaejoong nhìn tấm lưng rộng kia, nghĩ đến những lời anh vừa nói. Bạn bè, bọn họ là bạn bè. Nhưng lúc vừa rồi, Jaejoong lại đột nhiên cảm thấy chán ghét từ “Bạn bè” kia.

Nhưng dù sao, vì người bạn Jung Yunho, Jaejoong vẫn quyết định giấu chuyện mình là gay đi. Cậu không muốn, vì nguyên nhân này mà mất đi người bạn này.

Về phần tên hỗn đản kia, Kim Jaejoong đã nghĩ thông suốt rồi, quan hệ của bọn họ chỉ là quá khứ mà thôi. Kim Jaejoong không muốn Yunho biết về quá khứ của mình.

Lúc Yunho trở lại công ty, thư ký Choi liền thông báo tổng giám đốc muốn gặp anh.

Jung Yunho đi vào văn phòng, thấy tổng giám đốc đang cười nhưng khuôn mặt vẫn mang nét xảo trá.

“Yunho à, lần này việc bên Thái Lan xử lý rất tốt, đối phương khen cậu không dứt đó.”

“Ha ha, tôi chỉ là làm việc của mình thôi mà!”

“Thanh niên như cậu, tiếp tục cố gắng nha! Đúng rồi, Kelly nói nó tháng sau sẽ trở về! Nó rất nhớ cậu đấy!”

Jung Yunho cũng cười cười.

“Được rồi, cậu đi làm việc đi!”

Jung Yunho đột nhiên có chút do dự.

“Cái kia, kỳ thật lần này đi Thái Lan, Kim Jaejoong làm việc rất tốt. Tôi thấy, lúc trước cậu ấy làm việc cũng rất vừa ý tôi, tôi muốn nhận lại cậu ta.”

Trên mặt tổng giám đốc có chút không vui, nhưng chỉ thoáng qua, lát sau liền tiếp tục cười nói.

“Yunho, tùy cậu thôi! Người nào hữu ích với công ty, chắc chắn cậu biết rõ. Tôi rất tin tưởng cậu! Cũng rất tin tưởng ánh mắt của Kelly nhà mình.”

“Dạ, cảm ơn ngài!”

Yunho chào, sau đó xoay người đi ra khỏi phòng tổng giám đốc.

“Lã hồ ly!” Lúc đi ra, Yunho nhịn không được oán trách một câu.

Kỳ thật ông ta vì không tin tưởng mới xếp thư ký Choi làm việc cho Jung Yunho. Nói tin tưởng anh cái gì, cuối cùng đều chỉ là cảnh cáo. Cảnh cáo Jung Yunho phải thành thật một chút, cảnh cáo Jung Yunho vì Kelly nên anh mới được trọng dụng.

Tâm tình Yunho đột nhiên khó chịu.

Năng lực bị chối bỏ, cố gắng bị chối bỏ, bị coi là tên mọt sách vô dụng, dù là ai cũng sẽ thấy khó chịu a!

Thế nhưng vừa nghĩ tới việc có thể gọi Kim Jaejoong về làm việc, tựa hồ tâm tình lại không còn buồn bực như vừa rồi nữa.

Kim Jaejoong ở bệnh viện nhàm chán suốt một ngày, kỳ thật cậu không bệnh nặng như vậy. Nhưng Jung Yunho rất kiên quyết xin cho cậu ở lại một ngày để kiểm tra kỹ lưỡng, hơn nữa còn rất hào phóng giúp Jaejoong thanh toán.

Nhưng có một số việc Jaejoong thật sự không nghĩ tới.

Ví dụ như, lúc cậu đang chàm nhán, xuống giường đi dạo, vậy mà lại ngẫu nhiên gặp người phụ nữ tối hôm qua nằm rên rỉ trên giường mình.

Mà địa điểm gặp, lại là trước cửa ra vào khoa phụ sản.

Người phụ nữ kia thấy Jaejoong thì trên mặt là chút kinh ngạc, sau đó có chút ngạo mạn nhìn cậu.

“Ơ, Jaejoong oppa, oppa bị bệnh sao?” Khẩu khí mang theo chút hả hê.

Kim Jaejoong không có ý định quan tâm đến cô ta, quay mặt ra chỗ khác tiếp tục đi.

“Hừ, kiêu cái gì, ngày nào đó mày sẽ phải hối hận. Hơn nữa, mày có nghĩ xem sao tao lại đến bệnh viện không? Chắc Kim Jaejoong mày không ngốc đến mức này đâu nhỉ!”

Nói xong, đầu hất sang một bên, nện đôi giày cao gót da báo xuống sàn bước đi.

Kim Jaejoong nhìn thấy người phụ nữ kia bỏ đi, chậm rãi buông lỏng nắm đấm.

Kim Jaejoong của ngày hôm qua, có lẽ sẽ bật khóc, nhưng Kim Jaejoong hiện tại lại buông lỏng nắm đấm, nhịn lại xúc động muốn xông lên tặng người phụ nữ kia mấy bạt tai.

Quay người, thấy Jung Yunho vẻ mặt nghi hoặc nhìn bóng lưng người vừa rời đi.

“Cô ta là ai?”

Jung Yunho đã nghe thấy cuộc nói chuyện vừa rồi sao?

Kim Jaejoong nhất thời không biết trả lời thế nào, có chút lúng túng nhìn Jung Yunho.

“Là bạn gái của cậu sao?” Jung Yunho phỏng đoán, Jaejoong ngay lập tức chộp lấy cơ hội, có chút chột dạ nhẹ gật đầu.

“Cô ta không thích hợp với cậu!” Ngữ khí Yunho mang chút tức giận, hơn nữa còn có ý như một mệnh lệnh.

Điều này khiến cho Jaejoong có chút kinh ngạc há to miệng.

Jung Yunho cũng ý thức được lời nói của mình không phù hợp, vội vàng bổ sung.

“Chỉ là cảm thấy Jaejoong thành thật như vậy hẳn bạn gái cậu phải rất biết điều. Ha ha!” Giải thích miễn cưỡng như vậy khiến ngay cả Yunho cũng cảm thấy không biết nói gì.

Cho nên, vội vàng chuyển đề tài.

“Sao cậu lại xuống giường rồi, bệnh câu chưa hết đâu. Mau trở về đi! Tôi dẫn cậu đi ăn!”

Nói xong, vội vàng đi trước, tựa hồ đang che giấu bối rối của mình.

Jaejoong thấy Yunho như vậy, đột nhiên tâm tình rất tốt.

Sau đó lẹt quẹt dép lê, như một cô vợ nhỏ chạy đuổi theo bước chân Yunho.