Cô Bé Lọ Lem Đá Hoàng Tử

Chương 4



Tình yêu cuồng nhiệt bắt đầu triển khai, mỗi ngày haingười đều trò chuyện qua đường dây nóng, vừa đến cuối tuần liền kề cận lẫnnhau, làm việc không là vấn đề, khoảng cách xa không phải trở ngại, chỉ cần cótâm đều có thể tìm ra đối sách (biện pháp đối phó), chẳng qua, Kha Trúc An chưa bao giờ đến Đài Nam tìmChu Thế Hiên, cô có cảm giác kính sợ đối với gia tộc của anh, Chu gia không chỉphú quý (giàu có) bứcngười, còn có một cỗ khí thế của nhà giàu có, dù sao ba đời trở lên, rất nhiềuquy định cùng tiêu chuẩn đều vượt quá người bình thường.

“Chừng nào thì em muốn tới Đài Nam? Đi máy bay 50 phút ra, anh giúp em mua vékhứ hồi, nếu em không dám đi máy bay, anh cùng em, anh đi bốn lần cũng được.”Trong điện thoại, Chu Thế Hiên không chỉ truy vấn một lần như thế.

“Đi máy bay đương nhiên không thành vấn đề, ngắm cảnh cũng OK.” Cô là thịnhtình không thể chối từ nhưng lại ở thế khó xử. “Nhưng em không dám đến nhàanh.”

“Nhà của anh có khủng long hay là quái thú? Lá gan của em không nhỏ như vậychứ? Cũng là người ra nước ngoài du học, không nên sợ người lạ.” Anh đã vụngtrộm kế hoạch, tuần trăng mật muốn đi Nhật Bản du lịch, để cô ôn lại kỷ niệmthời du học.

“Anh không hiểu, kết giao với anh đã có áp lực rất lớn, chờ nhìn thấy người nhàcủa anh, em có thể sẽ khẩn trương đến bất tỉnh.” Mỗi lần hai người gặp mặt đềulo lắng bị truyền thông phát hiện, tuy rằng lén lút hẹn hò cũng không tồi,nhưng không giống yêu đương với người thường, càng đừng nói đối mặt với cửa ảicủa người nhà anh, bây giờ cô chưa tự tin có thể thông qua.

Anh thở dài, cơ hồ muốn thay cô rơi nước mắt đồng tình. “Thật đáng thương, ởchung một chỗ với anh cư nhiên là gánh nặng đường xa như thế.”

“Hiện tại anh mới biết được sao.” Cô thật điên rồi mới có thể yêu đương vớianh, về sau không biết sẽ có bao nhiêu vấn đề khó nữa đây, cô nghĩ cũng khôngdám nghĩ.

“Nếu đáng thương lại vất vả, vì sao em còn chưa có vất bỏ anh? Kỳ thật em rấtyêu rất yêu anh, đúng hay không?” Anh lại bắt được nhược điểm của cô, hai ngườimặc dù đã có da thịt chi thân (quan hệ xác thịt), cô vẫn không chịu phun ra lời thật, thẹn thùng cái gì đây? Nói rakhiến cho anh vui vẻ không phải tốt sao?

Thanh âm khàn của anh khiến cô nháy mắt đỏ mặt, thừa nhận hay phủ nhận đều khókhăn, người này động một chút liền ép hỏi tâm tình của cô, cũng không phảikhông biết da mặt cô mỏng, rõ ràng cố ý khi dễ cô!

Cho dù qua điện thoại không thấy được vẻ mặt của cô, anh vẫn có thể tưởng tượngbộ dáng thẹn thùng của cô, không khỏi cười nhẹ lên.

“Yên tâm, anh đã ngoan hơn so với em gái anh, anh tìm đúng một vị mỹ nữ Đài Loan,khoảng cách lại chỉ có Đài Bắc và Đài Nam, người nhà của anh hẳn phải cảm độngđến rơi nước mắt mới đúng. Em biết không? Em gái anh rời nhà nửa năm, chỉ cómột tấm thiệp chúc mừng sinh nhật bảy mươi của bà nội anh.”

Nói đến Chu Tương Kì – em gái bảo bối của anh, vừa đi không trở về còn chưatính cái gì, anh lo lắng là cô nói không chừng sẽ ly hôn, mới có thể mang theođứa nhỏ trở về, đến lúc đó lại là một hồi long trời lở đất.

Kha Trúc An xem qua báo viết về Chu tiểu thư, tuổi lớn giống cô, ảnh chụp thấycó vẻ là một thiên kim tiểu thư toàn thân hàng hiệu, tự tin chói mắt, khôngnghĩ tới sẽ làm ra chuyện sét đánh như thế. “Thật sự rất khó tưởng tượng, cô ấykhông nhớ nhà sao?”

“Anh cũng rất khó tưởng tượng, em gái của anh chỉ đi học thêm tiếng Anh, lạiquen biết một người đàn ông người Nga, hai người còn chạy tới Tây Ban Nha vàÁc-hen-ti-na, thật không hổ là người thích thôn quê. Nghe nói bọn họ mở mộtnông trường, nhưng anh không tin nó sẽ chăn trâu, không bị trâu đá bay thì tốtrồi, từ nhỏ ông nội và bà nội của anh đã rất chiều nó, hiện tại hơn nửa nămcũng không thấy được người, tâm tình ông bà cụ thực trầm trọng.

Cũng bởi vì như thế, anh - cháu trai duy nhất này liền thành tiêu điểm chú ý,người cả nhà sợ anh giẫm lên vết xe đổ, hy vọng anh tìm một người thích hợp, ởlại Đài Loan, trăm ngàn đừng phát triển đến quốc tế hoá.

“Mặc kệ nói thế nào, có một nhà luôn quan tâm anh, em thực hâm mộ anh.” Cho dùbạn trai thường nói người nhà anh trông nom rất nhiều, cô cũng không khỏi hâmmộ cảm giác có người trông nom, kia ít nhất đại biểu để ý cùng quan tâm.

Anh hiểu được cô độc nhiều năm qua của cô, cũng muốn cho cô một cái nhà. “Nhàcủa anh chính là nhà của em, chúng ta nhanh chóng kết hôn không phải tốt sao?”

“Anh nói thật đơn giản.” Yêu đương và kết hôn là hai việc khác nhau, cô cònchưa hoàn toàn bị choáng đầu.

“Là em nghĩ rất phức tạp, cuối tuần này mặc kệ như thế nào nhất định phải tớiĐài Nam, nghe không?” Anh đã chờ không nổi, muốn đem cô tùy thời mang theo bênngười, muốn công khai cùng cô ra vào, muốn dùng cả đời sủng ái cô.

“Anh cũng không phải ông chủ của em, dựa vào cái gì ra lệnh cho em?” Người nàyluôn được một tấc lại muốn tiến một thước, không giáo huấn anh một chút khôngđược.

“Ở bên trong tiếng Đài, sau khi kết hôn phu nhân sẽ gọi chồng là người thu tiềnxâu, ý tứ của người thu tiền xâu chính là ông chủ, em nói anh có phải ông chủcủa em không?”

“Anh nằm mơ đi!”

Hai người tiếp tục đấu võ mồm, linh cảm không ngừng, yêu đương là thứ điều hoàtốt nhất trong cuộc sống bận rộn, vì thế buổi tối này lại vượt qua trong ấm ápngọt ngào...

Cuối tuần, dưới lời mời nhiệt tình của bạn trai, Kha Trúc An rốt cục đến thămcố đô (kinhđô cũ) Đài Nam, từ Khổng miếu, lầu XíchKhảm, pháo đài cổ An Bình, kéo dài từ phố Duyên Bình đến quán văn học Đài Loan,đều lưu lại dấu chân bọn họ, đây là một thành phố cây cối sum suê, thanh thảntao nhã, từng chỗ rẽ cũng giống như một bức tranh.

Cô lập tức yêu nơi này, không ngừng kinh hỉ tán thưởng. “Chỗ này đẹp quá, tựanhư kinh đô Nhật Bản, tràn ngập cảm giác chuyện xưa.”

“Bảo em đến sớm một chút không chịu, không nên để anh mời ba lần bốn lượt.” ChuThế Hiên dắt tay bạn gái, tuy rằng mang kính râm và mũ, lại dấu không được néttươi cười đầy mặt anh, có thể mang cô làm quen với quê hương của anh, là một sựkiện đắc ý lại thỏa mãn cỡ nào.

“Đại thiếu gia, em mới quen biết anh có hai tháng nha, cái gì cũng đã theo ýanh, còn chưa vừa lòng?” Lúc mới gặp mặt, cô đánh chết cũng không nghĩ ra mìnhsẽ nắm tay cùng đi với anh, ngay cả thể xác và tinh thần đều hoàn toàn trả giá,nếu bạn bè cô biết tuyệt đối sẽ không tin tưởng, Kha Trúc An cẩn thận ổn trọngkia làm sao có thể điên cuồng đến tận đây?

“Mới hai tháng sao? Sao anh cảm thấy chúng ta ở cùng một chỗ thiệt nhiều năm?”Anh nói thật, nói không chừng kiếp trước bọn họ đã quen biết, tay trong tay điở giữa bóng râm giống như vậy, đi tới đi tới, giống như sẽ biến thành ông lãobà lão.

“Không thể tưởng được anh sống một ngày bằng một năm, khổ sở như vậy sao?” Côcố ý bắt lỗi lời nói của anh.

“Đúng vậy, đợi không được em gả cho anh, đương nhiên sống một ngày bằng mộtnăm.” Nếu anh nhận định cô, thì không muốn chia cách hai nơi, sớm lấy cô vềnhà, sớm chiều ở chung mới hoàn mỹ nhất.

“Anh chậm rãi chờ đi.” Cô chu cái miệng nhỏ nhắn, thừa dịp còn có thể bày phongcách cao quý, bày nhiều một chút cũng tốt, trời mới biết cô đã sớm không phảianh không gả.

Mỗi khi cô làm như vậy, đều hại anh rục rịch, nhưng đi ở trên đường không tiệnhôn môi, anh đành phải tùy tiện tìm cái cớ. “Anh đói bụng, chúng ta quay vềkhách sạn đi.”

“Nhất định phải quay về khách sạn sao? Không thể tìm một nhà hàng ở ven đườngàh?” Cô nghe nói món ăn bình dân Phủ Thành rất có tiếng, hy vọng được nếm thửmùi vị gốc.

“Em biết rõ anh muốn ăn cái gì.” Anh nắm eo nhỏ của cô, cắn lỗ tai của cô mộtchút, từ khi tai nạn xe cộ bị thương tới nay, anh hưởng hết đặc quyền của bệnhnhân, cho dù thương thế sớm khỏi hẳn cũng giống vậy, anh muốn không đủ cô.

Cô trừng mắt nhìn anh một cái, hai má hơi hơi nóng lên, cuối cùng vẫn là thuậný tứ của anh, hai người ngồi xe trở về khách sạn, dọc theo đường đi tiếp tụcliếc mắt đưa tình, trong thời khắc hạnh phúc này, ai cũng không nghĩ tới kếtiếp sẽ là một hồi tai nạn.

Mới đi vào cửa khách sạn, Chu Thế Hiên đang muốn căn dặn quầy đưa cơm, sau lưnglại truyền đến một thanh âm —— “Thế Hiên?”

Chu Tín Vũ cùng Bạch Bội Lăng vừa vặn đến khách sạn dùng cơm, khi chuẩn bị rờiđi liền nhìn đến con nắm tay một cô gái xa lạ, từ thái độ rất thân mật mà tựnhiên của bọn họ xem ra, hiển nhiên không phải ngày đầu tiên quen biết, hẳn đãkết giao một thời gian, nhưng sao cho tới bây giờ chưa có nghe anh nói qua?

Chu Thế Hiên cương một chút, không cần quay đầu cũng biết, đó là ba mẹ thân áicủa anh, vì thế anh dặn dò nhân viên phục vụ. “Không cần room service, chochúng tôi một phòng trong câu lạc bộ.”

Vì riêng tư và thuận tiện, anh luôn luôn lựa chọn khách sạn có câu lạc bộ, vừavặn người Chu gia cũng đều là VIP của khách sạn này, nhân viên phục vụ đươngnhiên lập tức an bài thỏa đáng, mỉm cười nói: “Tốt, mời các vị đi thang máy lênlầu, người phục vụ sẽ dẫn các vị vào phòng, cám ơn!”

“Hi! Ba, mẹ.” Chu Thế Hiên nắm chặt tay bạn gái, vẻ mặt thong dong tiếp đón.“Chúng ta đi lên đó tâm sự đi.”

Kha Trúc An đã ngây người, nếu không phải bạn trai nắm tay cô kéo lên phíatrước, chỉ sợ cô đã quên làm sao đi, đột nhiên vào lúc này gặp được ba mẹ củabạn trai, xui xẻo hay là may mắn? Cô tự nhận không phải con dâu xấu, nhưng sớmhay muộn cũng phải gặp cha mẹ chồng, cảm giác được ánh mắt nghiên cứu của vợchồng Chu gia, toàn thân cô rùng mình, chỉ có ấm áp từ tay Chu Thế Hiên truyềncho cô, cô phải tin tưởng anh, cũng phải tin tưởng tình yêu của bọn họ.

Trong phòng, người phục vụ đưa lên nước trà cùng điểm tâm lập tức rời đi, đểlại cho khách quý không gian không bị quấy rầy, “Ba, mẹ, đây là bạn gái của con,tên của cô ấy là Kha Trúc An, chúng con quen biết ở Đài Bắc.” Chu Thế Hiên mớimở miệng đã nói lên.

“Bá phụ, bá mẫu, hai người khoẻ.” Kha Trúc An nhẹ giọng chào hỏi, ít dám nghênhđón ánh mắt của đối phương.

Chu Tín Vũ cùng Bạch Bội Lăng đều âm thầm cả kinh, con quay về Đài Loan đã nămnăm, người mọi người giới thiệu không có một nửa có thể khiến cho anh để mắt,hiện tại lại tự mình chọn bạn gái, còn giới thiệu gọn gàng dứt khoát như thế,khó trách gần đây vừa đến cuối tuần anh liền chạy đến Đài Bắc, chắc là có tìnhcó ý? Xem khuôn mặt vị Kha tiểu thư này dịu dàng, khí chất cao nhã, bề ngoài đãđạt tiêu chuẩn, cũng không biết cô có thân thế bối cảnh thế nào?

“Xin hỏi, cô là tiểu thư nhà ai?” Bạch Bội Lăng nhận thức rất nhiều phu nhândanh giá, nhưng với cô gái này lại không hề ấn tượng.

“Ba tôi là người lái chính trên thuyền, mẹ tôi mở một cửa hàng quần áo, bọn họđã ly hôn, hiện tại đều tự có gia đình thứ hai.” Kha Trúc An luôn luôn cho rằngthành thực là thượng sách, cho dù tại thời khắc mấu chốt này cũng giống nhau,cô sẽ không khoe khoang hoặc tự hạ mình, cô chính là một người như thế.

“Oh, vậy sao?” Trong lòng Bạch Bội Lăng đã cân nhắc, Chu gia bọn họ không cókhả năng tiếp nhận loại con dâu này, lúc trước bà thông qua bà mối và các mốiquan hệ của chồng tìm người thì cũng phải trải qua đủ loại ‘khảo hạch’ mới chophép kết giao.

Nhìn thấy sắc mặt cha mẹ không thích hợp, Chu Thế Hiên thay bạn gái nói tốt.“Trúc An đang làm ở công ty quảng cáo, sở trường là thiết kế mỹ thuật tạo hình,từ Nhật Bản học thạc sĩ trở về, cô ấy rất tài hoa, còn có thể nấu nướng, cátính dịu dàng lại độc lập, là cô gái tốt nhất con gặp qua.”

“Uh.” Chu Tín Vũ không đáp lại gì, ngược lại nhắc tới một chuyện khác. “ThếHiên, cuối tuần con phải đi Singapore đúng không? Nhớ rõ thay ba viếng thămTrần giám đốc cùng người nhà ông ấy, lần trước chúng ta được ông ấy tiếp đónnồng hậu, lần này con thay ba đáp lễ một chút.”

“Không thành vấn đề.” Chu Thế Hiên đương nhiên làm được, đồng thời anh cũnghiểu rõ, phụ thân hoàn toàn không để ý bạn gái anh là ai.

Cổ họng Kha Trúc An có cảm giác chua xót, không có gia thế tốt liền không cógiá trị như vậy sao? Cha mẹ của cô đều là dân chúng bình thường, dựa vào nănglực của mình kiếm tiền sinh hoạt, cho dù bọn họ đều tự tái hôn, đối với cô - congái này rất ít chiếu cố, nhưng không khiến cô thấy đó là chuyện hổ thẹn, chẳnglẽ phải là nhà giàu có vọng tộc mới có thể khiến người lưu lại ấn tượng tốt?

“Chúng ta phải đi về, có chuyện gì tối nay nói sau.” Chu Tín Vũ ngay cả tràcũng không uống một ngụm, Bạch Bội Lăng thấy sắc mặt chồng không tốt, cũng đứnglên theo, dù sao không có gì để nói.

“Ba, mẹ, con nghiêm túc với Trúc An, tuy rằng chúng con quen biết nhau chưa lâulắm, nhưng đã có dự tính kết hôn, hy vọng các người có thể chúc phúc cho chúngcon.” Tình thế không hợp, Chu Thế Hiên nhanh chóng thanh minh.

“Người trẻ tuổi vẫn là người trẻ tuổi, nói lời tạm biệt nói được quá vẹn toàn.”Chu Tín Vũ lắc đầu, uổng phí bình thường ông ân cần dạy bảo con, dụng tâm dạydỗ, sao có thể bồi dưỡng ra người thừa kế xúc động như vậy? “Ngoài cô ấy ra,con không có khả năng kết hôn cùng bất luận người nào, mong ba mẹ hiểu điểmnày.” Chu Thế Hiên hiểu cá tính kiên cường của phụ thân, anh phải dùng ý chímạnh hơn để ngăn.

“Đợi cho sang năm, năm sau, ba năm sau, nếu con vẫn nói như vậy, có lẽ ba sẽsuy nghĩ.” Chu Tín Vũ nói xong câu đó, cũng không quay đầu lại đi ra khỏiphòng, Bạch Bội Lăng đương nhiên rời đi theo.

Chu Thế Hiên cùng Kha Trúc An bị bỏ lại tại chỗ, nhất thời sáng tỏ, tình yêu vàtình thân có khi thật khó có thể đẹp cả đôi đường, mà bọn họ đụng tới đúng làkhốn cảnh tiến thoái lưỡng nan. Nên làm cái gì bây giờ?

Không khí trong phòng rất lạnh, nhiệt độ trong lòng Kha Trúc An còn lạnh hơn,thanh âm suy yếu nói ra sự thật. “Ba mẹ anh không thích em.”

“Trời sinh bọn họ hơi khó mặt, em đừng nghĩ nhiều.” Chu Thế Hiên vỗ vỗ vai cô,anh cũng biết an ủi này có chút gượng ép, biểu hiện của ba mẹ anh quá rõ ràng,ngay cả chính anh cũng tức đến xém chút nổ mạnh.

“Chúng ta... Chúng ta còn có thể cùng nhau sao?” Cô đã tận lực nhịn xuống nướcmắt, lại nhịn không được hoảng hốt.

“Em yêu anh chứ?”

“Uh.” Cô không có thói quen nói yêu, nhưng nếu không thương, sao lại cùng anhđi đến hôm nay? “Tin tưởng anh chứ?”

“Uh.” Mặc dù anh có chút tính trẻ con nhưng vẫn là đàn ông, cũng là ôm ấp cômuốn dựa vào nhất.

“Vậy không thành vấn đề, chỉ cần chúng ta yêu nhau, tin tưởng nhau, đều có thểvượt qua từng cửa ải khó khăn.” Anh ôm cô vào lòng, lại xác nhận cảm tình lẫnnhau, tình yêu thật khó được cỡ nào, gặp nhau sẽ không có thể buông tay ra.

Lời anh nói khiến cô an tâm rất nhiều, đúng vậy, tâm ý kiên quyết so với cái gìđều quan trọng hơn, đụng tới cản trở thì như thế nào, không thể tự mình rốiloạn trận tuyến trước, trên đường đời vốn không thuận buồm xuôi gió, hiện tạicô vẫn không thể khóc, ít nhất phải cố gắng thử qua.

Đúng lúc này, điện thoại di động của Chu Thế Hiên bỗng nhiên vang lên, thì ralà phụ thân gọi tới, lời nói vừa rồi còn chưa đủ cứng rắn sao?

Vừa tiếp điện thoại, Chu Tín Vũ lạnh lùng nói: “Tạm thời tôi sẽ không nói vớiông nội và bà nội của anh, chuyện của Tương Kì đã khiến cho bọn họ đủ thươngtâm, anh thông minh thì tự lo thân cho tốt, nên chia tay thì đừng có kéo lâulắm.”

“Tự mình lựa chọn, con sẽ không buông tha, các người nói cái gì cũng vô ích,cùng lắm thì con cũng giống như Tương Kì, chạy đến chỗ các người tìm khôngthấy.” Chu Thế Hiên cũng không muốn đến bước này, nhưng nếu tình thế bức người,anh cũng phải làm.

“Anh có gan cứ thử xem xem!” Chu Tín Vũ tức giận cắt điện thoại, con gái tùyhứng làm bậy, không nghĩ tới con trai cũng giống vậy, gia môn bất hạnh! Khôngcần hỏi nhiều, Kha Trúc An dễ dàng đoán ra nội dung điện thoại, Chu Thế Hiênnắm tay cô lên biểu thị công khai. “Cuối tuần chúng ta đi pháp viện công chứng,em gái của anh có dũng khí bỏ trốn, chẳng lẽ anh lại nhát gan hơn nó?”

Thân là trưởng tử Chu gia, anh chưa bao giờ trốn tránh qua trách nhiệm củamình, cũng cố gắng làm tốt mỗi một chuyện nên làm, nhưng nếu kỳ vọng của ngườinhà đối với anh bao gồm vứt bỏ người con gái anh yêu nhất, như vậy anh tìnhnguyện bỏ đi.

Nhìn anh cảm xúc trào dâng, cô lại trở nên bình tĩnh ngoài ý muốn, vươn tay khẽvuốt lồng ngực phập phồng của anh. “Em không hy vọng anh cùng người nhà náoloạn trởmặt, dù sao có một gia đình thật trân quý, bọn họ sinh anh, nuôi anh, yêu thương anh, phần ântình này không thể nói bỏ là bỏ.”

Chỉ có người mất đi mới có thể hiểu, không có nhà tựa như không có rễ, nhẹ baybay có lẽ rất tự do, lại tìm không thấy một nơi thuộc sở hữu, cái loại cảm giácnày cô đã tự thể nghiệm, cô không muốn anh cũng đi vào con đường này.

“Em còn suy nghĩ cho bọn họ như vậy? Bọn họ căn bản không biết em tốt...” Thậtmuốn gọi ba mẹ anh tới nghe mấy câu nói đó một chút, cô gái thiện lương như vậyđi chỗ nào tìm đây, bọn họ lại chỉ để ý xuất thân của cô. “Em không muốn anhgiống em, qua những ngày không có nhà, em sợ có một ngày anh sẽ hối hận...”

Anh thở dài, bạn gái thân yêu của anh rất mềm lòng, bảo anh có thể nào khôngcàng thêm quý trọng cô? “Anh hiểu ý em, được rồi, chúng ta sửa dùng phương thứchòa bình, thời gian là căn cứ hữu lực nhất để xác minh, chỉ cần chúng ta sốngvới nhau thật tốt, lâu ngày, bọn họ sẽ hiểu được chúng ta không phải nhất thờixúc động, cũng chỉ có thể nhận kết quả này.”

“Uh, cứ quyết định như vậy, vì tương lai chúng ta, anh phải nhẫn nại nhiềuhơn.” Cô vỗ vỗ tóc anh, giống dỗ tiểu hài tử, chỉ sợ anh xúc động lên ầm ỹ ngấttrời với người nhà. Như vậy đối với sự việc chỉ có xấu không có giúp.

“Em muốn thưởng cho anh như thế nào? Từ lúc nãy anh đã rất đói...” Anh mỉm cườitiếp cận cô, hôn cô thật sâu, yêu nhau cần năng lượng, mà cô chính là nguồnnước vui sướng của anh, cả đời cả thế cũng không thể buông ra, nếu không anh sẽkhát mà chết.

Cho dù nội tâm không yên, nhưng người yêu cũng quyết định tiếp tục yêu nhau,dùng tư thái kiên định của bọn họ nói cho người ngoài, có một số việc vật dùngtiền tài mua không được, dùng quyền thế cũng hủy không được, chỉ có những ngườithiệt tình yêu nhau mới sáng tỏ.

Những không gặp được bạn trai, Kha Trúc An tận lực khiến cho mình bận rộn, maymắn còn có công việc để có thể tập trung tinh thần, cũng bởi vậy cô được thừanhận, thời kỳ thử việc vừa hết, ông chủ lập tức tăng lương cho cô, cũng chuyểnthành nhân viên chính thức.

“Trúc An, cô tiếp tục cố lên, về sau rất có khả năng ngồi lên vị trí chỉ đạo mỹthuật tạo hình.” Eddy đối với việc khai thác người mới tương đối tốt, ánh mắtvừa ngắm, cái mũi vừa ngửi liền biết đối phương được hay không.

“Cám ơn ông chủ, tôi sẽ cố gắng.” Kha Trúc An nhận được toàn bộ tiền lương mớinhất, cô muốn mua một lễ vật cho bạn trai, nhưng anh giống như cái gì cũngkhông thiếu, vẫn là nấu một vài món ngon thịnh soạn cho anh ăn tốt hơn.

“Hôm nay sau khi tan ca không cho phép bỏ chạy, các đồng nghiệp muốn liên hoan,cô cũng phải tham dự!”

“Uh!” Cô vừa đáp ứng lại nhớ đến một chuyện. “Nhưng, trước mười giờ tôi phải vềnhà, có thể chứ?” Xem ra cuộc sống tình cảm của nhân viên mới vào đã có nơiriêng, Eddy đối với loại sự tình này cũng rất sâu sắc. “Có hẹn sao? Được rồi,đặc chuẩn ngươi rời tiệc trước thời gian.”

“Cám ơn.” Kha Trúc An không phủ nhận cũng không thừa nhận, nhưng nụ cười này đãnói lên tất cả. Nếu chậm trễ thời gian cô điện thoại cùng người nào đó, chỉ sợngười nào đó sẽ từ bé ngoan biến thành trẻ hư, vừa nghĩ tới điều này, nụ cườicủa cô càng ngọt ngào.

Yêu đương khiến cho phụ nữ xinh đẹp, công việc khiến cho phụ nữ tự tin, côkhông chỉ một lần cảm tạ vận tốt của mình, về sau mặc kệ cảnh ngộ đời người nhưthế nào, nhất định phải nhớ rõ có được công việc, mới sẽ không mất đi mình.

Buổi tối, tụ họp cử hànhở một quán bia, Kha Trúc An không có tửu lượng chỉ có thể uống nước trái cây,may mắn mọi người cũng không ép cô, nhưng mùi thiêu nướng cùng mùi hơi rượu,khiến cô nhịn không được chạy vào toilet nôn khan, phun không ra gì cả chỉ cảmthấy buồn nôn. Đột nhiên cô nghĩ đến một chuyện, sao thời gian hành kinh thángnày còn chưa tới, dĩ vãng rất đúng ngày, lần này lại chậm hơn mười ngày, sẽkhông phải là... có chứ?

Suy đoán lung tung cũng vô dụng, cô trước thời gian rời quán bia, đến tiệmthuốc mua que thử thai rồi về nhà, quả thực phát hiện là hai vạch, xác thực côthật sự trúng thưởng, cô nhất thời thấy trời đất quay cuồng một trận, hai chânhầu như đứng không nổi... Lần đầu tiên bọn họ không áp dụng biện pháp tránhthai, sau đó mới ngoan ngoãn mua bao cao su, chẳng lẽ chính là ‘thành quả’ củamột lần kia sao? Có thể quá thần kỳ hay không?

Mười giờ buổi tối, điện thoại vang lên như thường lệ, mỗi đêm Chu Thế Hiên đềuphải nghe thanh âm của bạn gái mới có thể đi vào giấc ngủ.

“Hi, hôm nay có nhớ anh hay không?”

“Uh.” Kha Trúc An nằm ở trên giường, cả người mềm nhũn không có khí lực.

“Em làm sao vậy? Thân thể không thoải mái sao?” Anh vừa nghe liền cảm thấykhông thích hợp.

“Thế Hiên, em... em hình như mang thai...” Cô không thể giấu diếm anh, tin tứcnày không ngừng bành trướng trong lòng cô, cô không có biện pháp nghĩ cái gì,chỉ có thể nghĩ đứa nhỏ của bọn họ, ngay trong cơ thể cô đang lén lút trưởngthành, cảm giác rất khó tin.

Bên kia điện thoại chợt im lặng nửa phút, sau đó là một tiếng hoan hô kêu to,cuối cùng còn lại là ngữ khí dồn dập. “Chúng ta nhanh chóng kết hôn, tuần sauanh rảnh, em thì sao?”

Không cần nói rõ, Chu Thế Hiên rất nhanh đã nghĩ đến ‘quả thực’ là lần đầu thânmật, lần nhận ra này khiến cho anh hăng hái, chí cao khí ngang, sự thật rõ ràngxảy ra trước mắt, anh chính là thần xạ thủ ‘một phát liền trúng’ nha!

“Anh nha, nói cho cùng giống như chỉ là ăn bữa cơm.” Phản ứng của anh khiến cônở nụ cười, người đàn ông này luôn có bản lĩnh chọc cô cười, có lẽ về sau sẽ cólúc rơi lệ, nhưng cô sẽ không quên vui vẻ anh mang đến cho cô.

“Anh đã sớm muốn lấy em về nhà, em cũng không phải không biết, hiện tại anhcàng chờ không được, nhất định phải để cho đứa nhỏ có hoàn cảnh trưởng thànhtốt nhất.” Anh bắt đầu thể ngộ ra tâm tình làm cha mẹ, có đứa nhỏ chính làkhông giống với lúc trước, toàn bộ ý thức trách nhiệm cùng áp lực sẽ phát sinh,nhưng cũng là gánh vác ngọt ngào nhất. Cô thật cao hứng anh có thể có phần tâmnày, chứng minh cô không có yêu lầm người. “Nhưng người nhà anh cùng ý giảiquyết sao?”

“Em không cần lo lắng, để anh thu phục, ông nội bà nội của anh đều rất thíchtrẻ con, anh sẽ có biện pháp khiến cho bọn họ gật đầu.”

“Uh, hy vọng có thể thuận lợi.” Chuyện tới nay ngoại trừ toàn lực ứng phó, cũngkhông còn biện pháp khác.

“Trúc An, em xin nghỉ được không? Anh lo lắng cuộc sống một mình của em ở ĐàiBắc.” Anh hy vọng mình lúc nào cũng có thể bảo vệ cô, chiếu cố cô, nam bắctương tư làm cái gì cũng không tiện, giống như hiện tại anh muốn ôm lấy cô xoayvòng, lại chỉ có thể ở bên điện thoại giậm chân.

“Em không yếu ớt như vậy.” Hôm nay cô mới trở thành nhân viên chính thức, chẳnglẽ thật muốn buông tha như vậy? Cảm tình cùng nhóm đồng nghiệp cũng dần tốtlên, lại bỗng nhiên muốn nói hẹn gặp lại, trong lòng cô có một trăm điều khôngmuốn.

“Chờ sau khi chúng ta kết hôn còn muốn ngăn cách hai nơi sao? Anh hy vọng emtheo anh quay về Đài Nam ở, trước đem đứa nhỏ bình an sinh ra, đến lúc đó sẽtìm một bảo mẫu chiếu cố, nếu em muốn làm việc sẽ chờ đến sau lúc đó, đượckhông?” Anh biết cô không phải cô gái được chiều chuộng, quen sống độc lập,nhưng cô đã vất vả lâu như vậy, sao không thừa cơ thả lỏng, chỉ cần phụ tráchđể cho anh cưng chiều thì tốt rồi.

Cô biết anh nói đúng, hai vợ chồng sau khi kết hôn nên ở cùng dưới mái hiên,nếu không một mình cô cũng vô pháp chiếu cố con trẻ tốt, mà sự nghiệp của nhàanh lại khổng lồ như vậy, chẳng lẽ bảo anh nghỉ việc? Bởi vậy cô đành phải thỏahiệp. Căn cứ vào sự thật suy tính, cô không thể không đáp ứng. “Được rồi.”

“Cám ơn, phía người nhà của anh em không cần lo lắng, anh sẽ thuyết phục đượcbọn họ.”

“Trăm ngàn đừng cãi nhau, anh phải kiên nhẫn một chút.” Cô chỉ sợ anh tự áicao, chọc giận các trưởng bối, cứng đối cứng cả hai đều thiệt, hơn nữa sau khiem gái của anh rời nhà, nói vậy các trưởng bối đều rất dễ dàng sầu não.

“Un! Anh đều nghe lời em.” Anh quyết định làm một người chồng tốt và ba ba tốt,liền từ giờ trở đi. “Đúng rồi, muốn đứa nhỏ lấy tên là gì? Muốn học trường gì?Nên đi du học ở Mĩ hay là Nhật Bản?”

“Ann nghĩ đến có phải quá xa hay không? Đứa ngốc.”

Cuộc điện thoại này vẫn nói đến nửa đêm, hai người sắp trở thành cha mẹ, vẫnhưng trí vang dội thảo luận không hết, nhiệt liệt chờ mong sinh mệnh mới đến,

Vào Đài Nam lần nữa, Kha Trúc An ngồi máy bay một lát liền thấy bạn trai, anhđang cầm một bó hoa hồng, dùng nụ cười vô cùng vui vẻ nghênh đón cô.

“Em thật xinh đẹp!” Vừa thấy mặt, Chu Thế Hiên lập tức ôm eo cô, nhiệt tình hônlên má cô, cho dù bị chụp được cũng không sao cả, dù sao bọn họ cũng sẽ kếthôn.

“Em thật khẩn trương, sợ xảy ra cái gì sai, anh nhất định phải giúp em lưu ý.”Cô mua một bộ âu phục hàng hiệu, phí hết một nửa tiền lương của cô, chỉ hy vọngcho người nhà anh ấn tượng tốt.

“Đừng lo lắng, anh đã nói với bọn họ, bọn họ đều đồng ý.” Đứa nhỏ tới đúng lúc,nhà bọn họ đã lâu không có thanh âm của con trẻ, các trưởng bối cho dù cố chấpcũng đều thương cháu.

“Uh, hy vọng hôm nay tất cả thuận lợi.” Vô luận có trở ngại gì, nay chỉ có thểđi tới không thể lui về phía sau.

“Xem ra tinh thần em không tệ, cục cưng có đá bụng em hay không? Có cảm giácgì?” Anh nhìn cái bụng bằng phẳng của cô, nhìn thế nào cũng nhìn không ra manhmối, thật có một đứa nhỏ trưởng thành ở bên trong sao?

“Không nhanh như vậy, anh đừng nóng vội được không?” Mới mang thai hơn mộttháng, làm sao có cảm giác? Hai người ngồi trên xe nói nói cười cười, trực tiếpđi đến Chu gia, đó là một căn nhà lớn ba tầng có vườn hoa, chiếm hơn ba trămmét vuông, thậm chí có bể bơi và sân tennis, trừ những thứ đó ra, đương nhiênquản gia, đầu bếp và tài xế cũng không thiếu.

Xuống xe, Chu Thế Hiên giới thiệu hoàn cảnh cho bạn gái trước. “Ông nội bà nộicủa anh ở lầu một, ba mẹ anh ở lầu hai, về sau chúng ta ở lầu ba, em vốn khôngở tầng trệt, hẳn là có thể quen chứ?”

“Em... em sẽ cố gắng làm quen.” Đồng dạng là lầu 3, nhưng hoàn cảnh kém hơn rấtnhiều, nhìn ngôi nhà thiết kế cao cấp, khí phái mười phần nhưng không ấm ápchút nào, Kha Trúc An bỗng nhiên run run, cô thật có thể trở thành một thànhviên trong Chu gia sao? Người giúp việc thay bọn họ mở cửa, Chu Thế Hiên vàonhà liền lớn tiếng tiếp đón. “Chúng con đã trở lại.”

“Chu ông nội, Chu bà nội, bá phụ, bá mẫu, các người khỏe, quấy rầy thật ngại.”Kha Trúc An mang đến một hộp điểm tâm truyền thống, không biết bọn họ có thể đểmắt hay không? Ít nhất cô đã biểu đạt thành ý của mình.

Trong phòng khách, bốn vị trưởng bối ngồi ở trên sô pha màu đen, thần sắc ngưngtrọng, không có nửa điểm bộ dáng bàn việc vui, người giúp việc đã chuẩn bị tràbánh thỏa đáng, so với Kha Trúc An mang đến càng cao hơn, đây cũng là chuyệntrong dự kiến.

Trong im lặng, ông nội Chu Bác Quân đã mở miệng đầu tiên. “Kha tiểu thư, cóliên quan đến chuyện của cô, chúng tôi đã nghe Thế Hiên nói qua, cũng biết cômang thai, một khi đã như vậy vậy kết hôn đi, mọi người ở cùng nhau mới có ngườichăm sóc.” Cháu gái Chu Tương Kì không nói đã đi, khiến cho sinh khí của ngườiChu gia tổn thương nặng nề, giữa những bạn bè không ngẩng đầu lên được, cháutrai Chu Thế Hiên tuy rằng chọn một người không thích hợp, nhưng xem mặt contrẻ, bọn họ cũng đành phải nhận, ít nhất không phải sống cách hai nước, cuốicùng là so với trên không đủ, so với dưới có dư.

Bà nội Lý Phức Trữ uống ngụm trà, lấy thân phận người từng trải nói chuyện.“Quá khứ của cô như thế nào chúng tôi không xen vào, nhưng từ hôm nay trở đi,cô chính là con dâu Chu gia, lời nói và việc làm đều phải chú ý, đừng đánh mấtmặt mũi nhà chúng ta, biết không?”

Chu Thế Hiên vừa nghe cực kỳ phản cảm, bọn họ rốt cuộc xem Trúc An là gì? “Ôngnội, bà nội, các người không cần nghiêm túc như vậy, Trúc An vốn rất ngoan, rấthiểu chuyện, nếu các người không hài lòng, con và Trúc An chuyển đi ra ngoài ởlà được, đỡ cho các người nhìn phiền lòng.”

“Như vậy sao được?” Bốn vị trưởng bối hầu như trăm miệng một lời phản đối, ởtrong quan niệm của bọn họ, Chu Thế Hiên là trưởng tôn (cháu trai đầutiên) trong nhà, cưới con dâu nên ởtrong nhà, huống chi con trẻ được sinh ra, nếu thiếu trưởng bối ân cần dạy bảo,nói không chừng sẽ biến thành đứa nhỏ lỗ mãng không gia giáo!

“Thế Hiên, anh đừng nói như vậy, chúng ta nên cùng mọi người ở chung.” Kha TrúcAn lôi kéo tay bạn trai khẩn cầu, từ mười lăm tuổi cô bắt đầu sống một mình, kỳthật cực kỳ chờ mong có một đại gia đình, hơn nữa cô không hy vọng người đànông mình yêu, bởi vì cô mà cùng gia tộc náo loạn trở mặt. Chu Thế Hiên vẫn đangtức giận khó bình tĩnh, ở nhà này ngay cả anh đều cảm thấy khó có thể hô hấp.

“Em xác định? Không cần miễn cưỡng mình.”

“Anh đã nói, đây là nhà của anh, cũng là nhà của em.” Con trẻ có thể có ông bàcố ông bà nội và cha mẹ yêu thương, đó là may mắn khó được cỡ nào, nghĩ nhưthế, cô cảm thấy mình thực may mắn. “Được rồi, chúng ta trước thử xem xem,không được liền chuyển ra ngoài.”

“Thế Hiên!” Chu Tín Vũ không thể kiềm được, đứng lên rống giận với con. “Anhrốt cuộc có để chúng ta vào mắt hay không? Đừng tưởng rằng các ngươi có đứanhỏ, có thể muốn làm gì thì làm, nhà này còn chưa tới phiên anh tới làm chủ.”

Chu Thế Hiên cũng đứng lên theo, âm lượng đề rất cao. “Con tôn trọng các người,hy vọng được các người chúc phúc, nhưng nếu không được, con cũng có thể cái gìđều không cần!”

Lời này nói đủ nặng, hai cha con hung hăng trừng mắt nhau, quả thực muốn nhàovào nhau, mắt thấy tình huống không hay, Kha Trúc An lập tức cúi đầu xin lỗi.“Bá phụ, thực xin lỗi, xin ngài tha thứ Thế Hiên nói chuyện vô lễ, anh ấy khôngphải cố tình, chúng con đều hy vọng đứa nhỏ lớn lên trong nhà này.”

“Hừ.” Chu Tín Vũ hừ lạnh một tiếng với con dâu tương lai, cho dù cô xử sự hoànhã, cũng đừng mơ tưởng được được ông công nhận.

“Con cũng nên sửa miệng, Trúc An.” Chu Bác Quân nhắc nhở vị cháu dâu này, ôngthấy cô gái này rất có trí tuệ, kỳthật an phận thủ thường là quan trọng nhất, trăm ngàn đừng nói muốn đi Nam Mĩmở nông trường là được rồi.

Kha Trúc An ngây ra một lúc, tỏ vẻ cô được tiếp nạp sao? Cô nhanh chóng lại cúiđầu nói: “Ông nội, bà nội, ba, mẹ, về sau xin chỉ giáo nhiều hơn.”

Lý Phức Trữ cũng không muốn nhìn con cùng cháu trai cãi nhau, trực tiếp phânphó trọng điểm. “Tốt lắm, thời gian không nhiều lắm, việc cần làm cũng rấtnhiều, nhanh chóng chuẩn bị hôn lễ đi.”

Nếu cha chồng và mẹ chồng đã quyết định, lúc này Bạch Bội Lăng mới mở miệng.“Trúc An, về chi tiết hôn lễ cứ giao cho chúng ta xử lý, con chỉ cần chuẩn bịchuyển vào là được, còn có liệt kê danh sách khách mời bên con.”

Cô cùng bà nội Lý Phức Trữ đều là phu nhân từng trải, rất hiểu phương diện phôtrương và quy củ này, tuyệt đối không thể giao cho người học nghề, vạn nhất mấtmặt xấu hổ thì có thể thảm.

“Cám ơn bà nội, cám ơn mẹ.” Kha Trúc An lôi kéo tay bạn trai, liều mình nháymắt với anh.

Chu Thế Hiên đành phải nhẫn cơn tức xuống, hoà hoãn nói. “Con cũng hy vọng mọingười ở chung thật tốt, gia cùng mọi sự hưng (gia đình hoàn thuận mọi việchưng thịnh).”

Cứ như vậy, hôn lễ sắp cử hành, cho dù lòng người dao động vẫn muốn duy trì mặtngoài hòa bình, tất cả đều vì đứa nhỏ, đứa nhỏ đáng yêu, đứa nhỏ bảo bối, chỉmong tiểu sinh mệnh sinh ra là một hài kịch, mà không phải là một cuộc tan rã.

Một ngày trước khi kết hôn, cô dâu mới đem đồ vật sửa sang lại xong, gọi côngty chuyển nhà trực tiếp đưa về Đài Nam. Bà chủ cho thuê nhà biết được Kha TrúcAn là vì kết hôn mới chuyển nhà, cực kì cao hứng cho cô, tuy rằng ký hợp đồngmột năm, trước thời gian trả nhà xem như vi phạm hợp đồng, bà chủ cho thuê nhàvẫn thực sảng khoái trả lại toàn bộ tiền thế chấp, nói là coi như làm một baođỏ nhỏ.

Nhìn phòng ở trống rỗng, lúc này Kha Trúc An mới phát hiện, ngày độc thân củamình đã xong, bắt đầu từ ngày mai cô chính là Chu phu nhân.

“Trúc An, em suy nghĩ cái gì?” Chu Thế Hiên vỗ vỗ vai bạn gái, cô đã ngẩn ngườimột hồi lâu.

“En cảm thấy tất cả đều xảy ra thật nhanh, giống như đang nằm mơ...” Hai ngườimới nhận thức hơn ba tháng đã thành hôn, có vài người nói không chừng còn đangtrong giai đoạn không rõ ràng, bọn họ lại nhảy lớp lần nữa, thậm chí phải làmba mẹ, khiến cho người ta không khỏi choáng váng một trận.

“Em không phải muốn nói với anh, em có chứng sợ hãi trước kết hôn chứ? Anh cũngkhông cho em biến thành tân nương bỏ trốn.” Anh hôn lên mặt cô một cái. “Đi,chúng ta đi ăn trưa, ăn xong rồi trở về nhà.”

Anh nói nhà đúng là Chu gia, tân phòng của bọn họ đã trang hoàng xong, tất cảđều là chủ ý của Chu bà nội và Chu mẹ, Kha Trúc An không có ý kiến, chỉ cầntrưởng bối thích là tốt rồi. Bất quá đêm nay bọn họ vẫn ở khách sạn Đài Nam,chờ sau khi hôn lễ ngày mai kết thúc, mới chính thức bước vào cửa Chu gia.

“Em đáp ứng anh sẽ không bỏ trốn, nhưng anh cũng phải đáp ứng em, không nên vìem mà cãi nhau với ngươi nhà, như vậy em sẽ có mặc cảm tội ác.”

“Em tốt như vậy, bọn họ lại không hiểu chút nào, ai!” Anh nhịn không được thởdài. “Thực xin lỗi, khiến em chịu ủy khuất.”

“Không sao, em chỉ hy vọng mọi người thật vui vẻ, dù sao có thể làm người mộtnhà thật là duyên phận khó được.” Không biết có bao nhiêu cô nhi, bé gái mồcôi, đứa nhỏ mồ côi cha cùng gia đình ly dị, giấc mộng xa vời bọn họ hy vọngvĩnh viễn cũng sẽ không trở thành sự thật.

“Anh biết, anh đều biết.” Anh lại bị yếu ớt trong mắt cô thuyết phục, nhu hoàcủa cô khắc chế cứng rắn của anh.

Hai người ở trong nhà trọ kiểm tra một lần cuối cùng, tạm biệt địa điểm tìnhyêu cuồng nhiệt của bọn họ, đi vào một quán ăn ngon gần đó, không khí tốt, đồăn ngon, mỗi lần đều phải đặt trước mới có vị trí.

Khi cửa tiệm vừa mở, Kha Trúc An bị cảnh tượng trước mắt dọa đến, đây là cóchuyện gì? Trừ bỏ bong bóng, hoa tươi, pháo, còn có tấm áp phích viết ‘Partytạm biệt độc thân’.

Thì ra đây là party kinh hỉ Chu Thế Hiên chuẩn bị cho cô, mời bạn học của cô,bạn bè cùng nhóm đồng nghiệp, bởi vì hôn lễ cử hành ở Đài Nam, có mấy ngườikhông có phương tiện tham dự, dứt khoát đều triệu tập lại đây cùng vui.

“Chúc mừng!” Mọi người đã chờ một lát, lúc này rốt cục có thể lên tiếng kêu to.

Tất cả người quen biết Kha Trúc An, đều rất khó tưởng tượng cô lại kết hôn nhưtia chớp, lại có thể gả vào nhà giàu có trở thành phu nhân, tựa hồ cũng khôngcòn cái gì lo lắng, từ nay về sau chính là cẩm y ngọc thực (ăn ngon mặcđẹp), ung dung đẹp đẽ quý giá, mọi người cóthể dính may mắn của cô cũng thấy vinh quang.

“Trời ạ, sao mọi người đều đến đây?” Kha Trúc An không thể tin được hai mắt củamình, Chu Thế Hiên lặng lẽ tiến hành lúc nào, sao anh lại biết phương thức liênlạc với những người này? A, đúng rồi, nhất định là anh lại trộm xem điện thoạicủa cô, càng đừng nói anh còn có thư ký, làm việc tự nhiên thỏa đáng.

“Còn không phải ông xã cậu an bài, anh ta siêu dụng tâm với cậu.” Dương ThiếnVăn ôm lấy bạn tốt, vui mừng nói: “Khi đó cậu nhận được hoa cô dâu, quả nhiênlà điềm tốt!”

“Nói cũng đúng, cám ơn cậu.” Có lẽ tất cả đều là ý trời, Kha Trúc An không thểkháng cự, cũng không muốn kháng cự, cả quán ăn đều bị bao, chủ quán chuẩn bịbuổi ăn chiều kiểu tự phục vụ, các loại điểm tâm tinh xảo và đồ uống đều có,chỉ không có rượu, không cần phải nói đương nhiên là chủ ý của Chu Thế Hiên.Trong tiếng nhạc nhẹ nhàng, mọi người vừa ăn vừa uống vừa tán gẫu, còn có ngườibiểu diễn tiết mục văn nghệ giúp vui, hi hi ha ha rất náo nhiệt.

Chu Thế Hiên đứng ở một bên chụp ảnh, anh cùng những người này không phải rấtquen thuộc. Nhưng anh muốn bắt giữ tươi cười của bạn gái, nha không đúng, đã làbà xã của anh, cô khó có khi cười đến sáng sủa như vậy, hoạt bát như vậy, sovới lúc chụp hình cưới còn xinh đẹp hơn, anh đương nhiên không thể bỏ qua.

Ông chủ Ngải Địch (Eddy) của ‘Công ty Quảng cáo Y Nhân’ cũng đến đây, đánh giá Chu Thế Hiên trong chốc lát.“Kỳ quái, đây là partytạm biệt độc thân của Trúc An, chú rể không nên ở đây chứ?”

“Tôi là hộ hoa sứ giả của Trúc An.” Chu Thế Hiên không thích người đàn ông này,may mắn Trúc An đã từ chức. “Có phải sợ cô dâu bị người khác đoạt đi hay không?”Trong lời này của Ngải Địch có chuyện, ánh mắt cũng mang theo khiêu khích,nhưng nói thật, anh chỉ là mê mà thôi. “Có bản lĩnh có thể thử xem xem.”

Kha Trúc An không chú ý tới sóng ngầm mãnh liệt giữa hai người đàn ông, quaychung quanh nhóm bạn tốt, cô dứt bỏ tất cả ưu phiền, thừa dịp ngày độc thâncuối cùng, lúc còn có thể cười vui liền tận tình cười vui đi.