Cố Ảnh Hậu Là Tiểu Đồ Ngốc

Chương 49: Cô thật không biết xấu hổ!



"Cái kia.... Không có đau." Cố Niệm Bắc lựa chọn nói thật. "Nếu không thì cô dẫm lại vài cái đi..?"

"Tôi không có ấu trĩ như vậy." Giang Nam Ảnh mang lại giày cao gót, ngồi xuống sofa đối diện Cố Niệm Bắc.

Cố Niệm Bắc tất nhiên không dám cùng đi qua, chỉ có thể thật cẩn thận quan sát nét mặt Giang Nam Ảnh, hỏi: "Có phải tôi lại làm sai cái gì rồi không?" Cố Niệm Bắc vẫn có thể phân biệt được thật sự tức giận và hờn dỗi.

"Cô cũng không có làm sai cái gì, chỉ là một nghệ sĩ hết mình vì công việc thôi." Sau khi kéo ra khoảng cách với Cố Niệm Bắc, Giang Nam Ảnh mới có thể bình tĩnh mà châm chọc nói.

Nghe xong, Cố Niệm Bắc lập tức đem những chuyện gần nhất lướt qua trong đầu một lượt, nhưng gần đây phát sinh quá nhiều chuyện, trong chốc lát không thể xác định rõ chuyện Giang Nam Ảnh nói là chuyện gì, chỉ có thể cúi đầu suy xét từng cái một.

"Như thế nào, ngay lúc này trí nhớ của Cố ảnh hậu lại không được tốt sao?" Giang Nam Ảnh thường ở trước mặt người ngoài gọi tên đầy đủ của Cố Niệm Bắc, càng thích ngầm gọi Cố Niệm Bắc là đồ ngốc, số lần nàng kêu Cố Niệm Bắc là 'Cố ảnh hậu' có thể đếm được trên đầu ngón tay.

"Cô đừng kêu tôi như vậy." Cố Niệm Bắc ngẩng đầu lên, vô cùng đáng thương chớp đôi mắt, "Cô kêu như vậy, tôi rất sợ."

Bị Cố Niệm Bắc như vậy nhìn tới, Giang Nam Ảnh khí thế phừng phừng đột nhiên yểu xìu đi xuống, còn có cảm giác chột dạ không rõ, cuối cùng đành sửa lại xưng hô: "Đồ ngốc này, vẫn còn chưa nhớ ra sao?" Xưng hô này vừa bật ra khỏi miệng, Giang Nam Ảnh liền biết trận này xem ra không thể tính sổ được nữa rồi, bản thân ngay từ lời đầu đã thua, phải mắng là "Hỗn đản" chứ.

"Cô luôn nói tôi ngốc, tôi làm sao có thể nhớ được... Cô nói thẳng ra có được không?" Cố Niệm Bắc ý đồ muốn tới ngồi xuống bên chỗ sofa của Giang Nam Ảnh.

"Ngồi lại cho tôi."

Chờ đến khi Cố Niệm Bắc ngồi lại chỗ cũ rồi, Giang Nam Ảnh cũng không muốn lãng phí thời gian, nói thẳng: "Nữ chủ mới đổi của《 Hoang Đảo 》là cô." Giang Nam Ảnh cố ý không nói bản thân nàng là nữ chủ cũ, nàng muốn nhìn xem rốt cuộc Cố Niệm Bắc biết được bao nhiêu.

Sau khi biết là chuyện về《 Hoang Đảo 》, Cố Niệm Bắc ngược lại bình tĩnh hơn, từ lúc nàng bắt đầu đi theo Hà Nghiêm xin tiếp nhận nhân vật này, nàng đã chuẩn bị tốt cho việc Giang Nam Ảnh sẽ biết chuyện.

Tuy rằng Cố Niệm Bắc chưa mở miệng, nhưng nhìn thái độ rõ ràng của Cố Niệm Bắc, Giang Nam Ảnh liền hiểu rõ là Cố Niệm Bắc đã biết, nàng còn tưởng có lẽ là người đại diện làm, Cố Niệm Bắc cũng không biết gì, nhưng hiện tại nàng đối với cái ý nghĩ này của mình tự cười nhạo bản thân. Cố Niệm Bắc cũng không phải minh tinh nhỏ bé mới xuất đạo, làm sao người đại diện có thể không cùng nàng thương lượng qua việc này chứ.

"Khi ở Eshabia tôi đã nói rồi, quan hệ bằng hữu là do cô quyết định, hiện tại xem ra cô không muốn tiếp tục cùng tôi làm bằng hữu." Nói xong, Giang Nam Ảnh vẫn chưa từ bỏ ý định, hỏi một câu, "Nhân vật kia của《 Hoang Đảo 》có gì quan trọng mà khiến cô không màng danh phận đi đoạt lấy?" Giang Nam Ảnh đã nghiên cứu kĩ nhân vật kia, nàng thật sự không nhìn ra được điểm gì nổi bật.

"Nhân vật kia thật sự rất bình thường, đoạt lấy chỉ bởi vì cô muốn diễn nhân vật đó." Cố Niệm Bắc lại cúi đầu.

"Vì cái gì?" Tuy rằng lúc trước là đối thủ cạnh tranh, nhưng ngoại trừ《 Cầu hoàng 》do Tằng Dật nhúng tay vào, Giang Nam Ảnh và Cố Niệm Bắc trước giờ luôn là cạnh tranh công bằng, hơn nữa sau này Cố Niệm Bắc vẫn luôn dính lấy người, Giang Nam Ảnh thật sự không biết Cố Niệm Bắc vậy mà lại có cái loại tâm tư này.

"Không có vì cái gì cả." Cố Niệm Bắc không thể nói chân tướng thật sự cho Giang Nam Ảnh nghe.

"Tùy cô." Giang Nam Ảnh đứng dậy hướng tới cửa bước đi, "Phân đoạn trừng phạt của《 toàn lực đi tới 》tôi sẽ tìm người hợp tác khác, kỳ sau của tiết mục là vòng đào thải, hi vọng đây là lần cuối cùng chúng ta hợp tác với nhau."

Cố Niệm Bắc như cũ cúi đầu không nói lời nào, nhưng theo sát phía sau Giang Nam Ảnh, tiễn nàng ra cửa.

"Tôi đi đây." Sau khi cùng Cố Niệm Bắc nói rõ ràng, Giang Nam Ảnh ngược lại có thể bảo trì thái độ đối xử với nàng như những người khác. "Tạm biệt."

Câu "Tạm biệt" vừa mới nói ra, Giang Nam Ảnh đã nghe thấy âm thanh kì quái, nàng quay đầu nhìn lại mặt đất, quả nhiên có dấu vết vài giọt nước rơi xuống.

"Này, Cố Niệm Bắc, cô còn muốn mặt mũi không hả?" Giang Nam Ảnh tâm bình khí hòa nói một câu, "Cô đoạt nhân vật của tôi, tôi còn chưa khóc, cô khóc cái gì? Muốn khóc thì đi khóc với truyền thông đi, đi nói tôi khi dễ cô đi."

"Ư..., Là, là em khi dễ chị..."

Tiếng nói che dấu tia nức nở một cách miễn cưỡng của Cố Niệm Bắc trực tiếp khiến Giang Nam Ảnh từ phiền muộn biến thành bực bội, lúc này nàng không cởi giày ra nữa, đá một cái vào đế dép Cố Niệm Bắc: "Ngẩng đầu lên!"

"Ư.." Cố Niệm Bắc nghe lời ngẩng đầu lên, là ảnh hậu của giải thưởng Kim Lập, Cố Niệm Bắc từ khi mới xuất đạo đã diễn cảnh khóc rất phong tình, tựa lê hoa đái vũ*, thân làm đối thủ của nàng, Giang Nam Ảnh tất nhiên đã nghiên cứu không dưới mười lần, vậy mà khi chân thật đứng trước mặt thấy nàng khóc, Giang Nam Ảnh vẫn không thể không cảm khái một câu: "Thật là tên hỗn đản mà."

*Lê hoa đái vũ: giống như hoa lê dính hạt mưa, vốn miêu tả dáng vẻ khi khóc đầy mỹ lệ của Dương quý phi.

"Nói đi, rốt cuộc là cô muốn thế nào?" Giang Nam Ảnh cũng không có tâm tư dây dưa với Cố Niệm Bắc, nàng muốn nghe xem rốt cuộc Cố Niệm Bắc muốn thế nào.

"Lúc trước Hà Nghiêm giới thiệu cho em một đạo diễn nước ngoài, em muốn chị đi, em cũng biết《 Hoang Đảo 》cùng bộ bom tấn kia xung đột lịch trình." Cố Niệm Bắc lúc trước khi xin Hà Nghiêm tiếp nhận nhân vật này, một là vì không muốn cho Giang Nam Ảnh diễn《 Hoang Đảo 》, hai là vì muốn Giang Nam Ảnh có cơ hội tham diễn bộ điện ảnh kia.

"Hà Nghiêm với cô quả thực là quan hệ không tồi, các người đều là cùng nhau vẽ lên cái bánh nướng thật lớn ha."

"Em biết là sau khi đổi nữ chủ không lâu, ông ấy nhất định sẽ nhắc tới chuyện này để bồi thường, nếu như em nói tới, chị chắc chắn sẽ không vui..." Cố Niệm Bắc biết Giang Nam Ảnh tâm cao khí ngạo, không có khả năng sẽ tiếp thu bản thân đi làm thay thế cho nàng.

"Cô cũng biết tôi không vui? Hai người làm thế nào có thể khẳng định đạo diễn ngoại quốc kia sẽ nguyện ý cho tôi diễn, tôi cũng không phải Cố ảnh hậu." Giang Nam Ảnh hiểu lầm lý do lúc trước Cố Niệm Bắc không thể nói được là vì chuyện này, nếu lúc trước biết Cố Niệm Bắc làm việc này nàng quả thật sẽ tức giận.

"Tuy rằng số lần em lấy thưởng nhiều hơn, nhưng về phương diện kỹ thuật diễn xuất, hai chúng ta là kỳ phùng địch thủ, cái nhân vật kia thích hợp với chị hơn... Đây, đây là em đang làm một nghệ sĩ hết mình vì công việc."

"Vậy không bằng cô đổi nghề làm người đại diện luôn đi." Nghe Cố Niệm Bắc giải thích như vậy, tuy rằng Giang Nam Ảnh còn một chút tức giận, nhưng nhìn đến đôi mắt phiếm đỏ của Cố Niệm Bắc, cũng không tính toán so đo với nàng nữa, "Lần sau có việc gì em cứ trực tiếp nói với tôi, lại giống như bây giờ thì cho dù em có khóc ngất xỉu tôi cũng không quan tâm." Giang Nam Ảnh đến hôm nay mới phát hiện, hóa ra nàng lại dễ mềm lòng như vậy.

"Cái kia......", Cố Niệm Bắc ấp úng nửa ngày, cuối cùng vẫn là mở miệng, "Nếu bây giờ em nói một việc, chị có thể tha thứ cho em không?"

"Nói đi." Giang Nam Ảnh nghĩ nếu Cố Niệm Bắc dám nói, phỏng chừng việc đó cũng không quá nghiêm trọng.

"Em thật sự rất am hiểu diễn cảnh khóc." Cố Niệm Bắc chỉ dám nói tới đây.

Giang Nam Ảnh lúc đầu còn chưa kịp phản ứng, đến khi nhìn lại đôi mắt phiến hồng của Cố Niệm Bắc lần nữa, nổi giận đùng đùng: "Cô vậy mà dám giả khóc gạt tôi! Cố Niệm Bắc, cô đúng là không làm mấy phần thưởng Kim Lập thất vọng!"

"Không phải giả khóc, nước mắt là thật mà!"

"Câm miệng! Lập tức khóc ngất xỉu luôn cho tôi!"

Khóc ngất xỉu là không có khả năng, nhưng cũng may Cố Niệm Bắc vẫn có thể giả bộ bất tỉnh, nàng hướng tới sofa nằm ụp xuống bất động, cuối cùng vẫn là Giang Nam Ảnh giúp nàng tháo dép lê ra.

Cởi bỏ dép lê xong, Giang Nam Ảnh đẩy đẩy thân người Cố Niệm Bắc nhích vào trong, rồi ngồi xuống ở cạnh eo Cố Niệm Bắc. Sau khi lăn lộn chuyện này xong, sự kiên nhẫn của Giang Nam Ảnh dành cho Cố Niệm Bắc ngược lại càng tăng thêm rồi.

Giang Nam Ảnh hỏi: "《 Hoang Đảo 》là chuyện khi nào?"

Cố Niệm Bắc vẫn nhắm mắt lại, trả lời nói: "Ở giải thưởng Kim Lập ngày đó không phải Hà Nghiêm ngồi bên cạnh em sao? Em liền nói với ông ấy việc mình muốn diễn《 Hoang Đảo 》. Nếu biết sớm như vậy đã có thể trở thành bằng hữu của chị thì em liền trực tiếp nói với chị, dù sao nói chuyện này nói với bằng hữu và nói với đối thủ cạnh tranh không giống nhau."

"Quan hệ của cô với Hà Nghiêm thật sự rất tốt nhỉ." Giang Nam Ảnh tuy có hoài nghi Tằng Dật cũng dính líu, nhưng nàng không cần thiết nói điểm này cho Cố Niệm Bắc nghe.

"Ông ấy khá là để tâm đến điện ảnh, lúc trước chưa từng cùng hợp tác, về sau nếu có cơ hội chị có thể thấy được."

"Không cần về sau, tôi không tiếp nhận bộ điện ảnh liên doanh kia, tôi muốn diễn một nhân vật nữ khác trong《 Hoang Đảo 》."

Thân thể Cố Niệm Bắc vốn đang thả lỏng lập tức căng cứng, nếu không phải Giang Nam Ảnh còn ngồi ở bên cạnh, nàng có lẽ đã từ trên sofa nhảy dựng lên.

"Cái này không giống《 Cầu hoàng 》đâu a,《 Cầu hoàng 》đến lúc đó hai nhà fans của chúng ta có thể sẽ 'xé' đến long trời lở đất, nếu còn thêm một cái《 Hoang Đảo 》nhất định là muốn trời lún đất sụp."

Cố Niệm Bắc biết từ góc độ khác sẽ không thể thuyết phục Giang Nam Ảnh từ bỏ tham diễn, chỉ có thể từ góc độ cảm nhận của fans mới có chút hi vọng.

"Có phải đã thật lâu rồi cô không nhìn tới Weibo?" Giang Nam Ảnh hỏi.

"Cũng tàm tạm thôi." Cố Niệm Bắc sợ tiết lộ chuyện nick phụ, chứ thật ra nàng vẫn luôn lướt Weibo.

"Vậy có biết đến "Xưởng hoa plastic Giang Bắc" không?"

"Đó là cái gì?" Cố Niệm Bắc lướt Weibo cũng chỉ xem trang đầu, nhiều lắm là nếu lướt không ra bài đăng của Giang Nam Ảnh, nàng sẽ bấm vào xem có bài Weibo mới nào mà bị Sina* khóa không.

*Sina hay Sina Weibo đều chỉ về Weibo. SINA là tập đoàn tạo lập nên trang blog Weibo.

"Từ sau《 toàn lực đi tới 》, hai chúng ta liền có thêm rất nhiều fan cp, không ít fan only* cũng trở thành fan cp, hiện tại hẳn là tuần trăng mật của hai nhà fans rồi..."

*fan only: là những fan chỉ hâm mộ một người duy nhất.

"Vậy mà em lại không biết, Tân Nhạc không có nói cho em biết." Cố Niệm Bắc còn tưởng rằng Giang Nam Ảnh biết được là do Trần Nhu nói, nhưng thực tế thì Giang Nam Ảnh nhận được tin tức từ fandom của Cố Niệm Bắc, mấy ngày nay không để ý đến Cố Niệm Bắc, nhưng nàng vẫn có nhìn trộm tới fandom kia, còn về việc thoát phấn, đã sớm bị Giang Nam Ảnh quên sạch.

Sau khi biết đến cp này, Giang Nam Ảnh dùng vài từ khóa tìm kiếm được không ít video, nói thật thì những cái video đó được làm không tệ, nàng còn đặc biệt nhấn theo dõi tác giả chế tác mấy cái video kia, hình như tên là "Xưởng hoa plastic Giang Bắc", đương nhiên là dùng tài khoản phụ. Tài khoản phụ của Giang Nam Ảnh giống của Cố Niệm Bắc, bên trong cũng không có nội dung gì, chỉ là dùng để phòng ngừa trượt tay mà thôi, những người nàng theo dõi đa số là tài khoản của tập đoàn Tằng Thị, dùng để tìm hiểu tình trạng hoạt động của công ty nhà mình.

"Cho nên về phía các fans cô không cần phải lo lắng."

Cố Niệm Bắc lúc này thật sự không còn lý do gì, may mắn là thời điểm《 Hoang Đảo 》bắt đầu quay còn khá lâu, nói không chừng trong lúc đó nàng có thể thuyết phục được Giang Nam Ảnh từ bỏ tham diễn.

- --------------------

Tác giả có lời muốn nói: "Cô kêu như vậy, tôi rất sợ." Câu này cũng là diễn.

Editor: Tôi càng ngày càng thương Giang Nam Ảnh, ngạo kiều đáng yêu lại gặp phải con sói đội lốt cừu rồi (ノへ ̄、) Nói vậy thôi chứ thật ra tôi thích lắm ( ̄y▽ ̄)╭ Ohohoho.....

Editor có lời muốn tâm sự:

Tôi đổi xưng hô rồi á (~ ̄▽ ̄)~ Nếu có nhiều người phản ánh cảm thấy kỳ quái thì tôi cũng sẽ không đổi lại đâu. /ᐠ。ꞈ。ᐟ Tôi nghiên cứu truyện ba lần, đây là thời điểm thích hợp nhất.

Vốn dĩ tôi muốn để Cố Niệm Bắc là 'Chị' cơ, khi Giang Nam Ảnh xưng hô 'Tôi-Chị' nghe ngạo kiều quen thuộc hơn, 'Tôi-Em' nghe giống thể loại tổng tài.. ( ̄ 'i  ̄;) Nhưng sau khi nghiên cứu kĩ rồi mới biết hóa ra Giang Nam Ảnh lớn hơn, chênh nhau gần 1 tuổi, cho nên lúc trước họ xưng hô 'Tôi-Cô' không có làm sao hết. Mức độ thân thiết của các mối quan hệ dưới văn phong ít ỏi vốn từ của tôi đều rất dễ phân biệt:v

Vẫn là editor:

Giang Nam Ảnh: Xem ra cô không muốn tiếp tục cùng tôi làm bằng hữu?

Cố Niệm Bắc: Đúng vậy! Bằng hữu cái gì a! Đối thủ cái gì a! Chúng ta phải là người yêu!