Chuyện Tình Cổ Tích (Anh À! Đừng Trốn Nữa Vì Em Yêu Anh)

Chương 41: Bây giờ cho ăn không?



Sau bữa ăn sáng Bo thì có việc nên phải đi ra ngoài, Bin thì bận dẫn chị 2 đi thăm thú vài nơi ở thành phố nên cũng đi mất. Chỉ còn có Kei, Ken và Pu ở nhà. Thấy ngày nghỉ mà không có việc gì làm nên Pu lại gọi điện cho Min rủ Min sang nhà chơi.

-Chị Min hả, chị đang làm gì zạ qua nhà em chơi đi, anh Bin với anh Bo đi hết rồi.

-Vậy hả, chị cũng đang ở nhà chán nè, chị 2 chị đi lưu diễn chưa về. Vậy có gì chị chạy qua nhà em ha.- Min hào hức với Pu

-uam vậy chị qua nhanh nha em chờ. – Pu đáp lời.

Khoảng 30 phút sau Min đã xuất hiện tại cửa nhà của Pu, Hôm nay Min mặc 1 chiếc áo 2 dây voan có bèo ở phía trước màu xanh bạc hà đi cùng chiếc váy midi trắng có xếp li, phần eo được cô tạo điểm nhấn bắng 1 sợi dây nịch nhỏ màu xanh lá. Trông cô giống như 1 nàng công chúa đáng yêu vậy. Pu nhìn thấy Min thì bật cười

-Hôm nay nhìn chị đẹp quá à. Chị như vậy em còn thích huống chi con trai

-Cái con bé nay, chỉ giỏi nịnh thôi. Bây giờ thì hơi nắng đợi chiều chiều mát rồi chị em mình đi chơi hen. Năm nào Tết chị cũng toàn đi chơi một mình không à. – Min nhìn Pu cười và nói.

Chợt trong đầu Pu có ý nghĩ. Cô liền quay sang nói với Min

-Hay là chị em mình làm bánh đi chị. Tự nhiên em muốn làm mấy chiếc bánh cupcake.

-Ý tưởng hay đó nhưng chị chỉ biết làm sơ sơ thôi à. Phải chi có anh Bin thì dễ hơn. – Min nhìn Pu nói

-anh Bin đi chơi với chị 2 của ảnh rồi chắc tối mới về. Giờ chị với em lên mạng coi cách làm rồi mình làm theo. – Pu rủ rê Min. Vừa rủ cô vừa kéo Min vào phòng của mình

-Em kéo chị vào đây chi vậy nhóc. – Min ngạc nhiên hỏi Pu

- Thì cho chị thay đồ chứ chi, chị định mặc đồ này làm bếp hả? – Pu cười đáp

-Ừ hen, chị quên mất. Mà đồ em chị mặc vừa không ta? – Min hơi lo lắng nói

-hay chị thử bộ này coi, em nghĩ là ổn mà- Vừa nói Pu vừa lấy 1 chiếc áo pull cùng chiếc quần short cho Min.

Min nhận lấy bộ đồ và chạy vào toilet để thử. Bộ đồ này khá vừa vặn với cô nên cô khá thoải mái, bước ra nhìn Pu cười và Min cười

-Hai chị em mình giống sinh đôi nhỉ, đồ mà cũng cùng mặc chung 1 size.

-Vậy giờ em lên mạng tìm thông tin nha. – Pu háo hức với món ăn mới

Trong lúc ngồi chờ Pu lên mạng tìm cách làm min nhìn 1 lượt quanh phóng của Pu, cô cảm thấy rất thích không gian này kể cả cách bài trí căn phòng của cô bé này nữa. Nhìn nó không chỉ gọn gàng mà còn sáng sủa.

-Phòng của em đẹp thật đó Pu.- Min bất giác thốt lên

-Vậy chị thích phòng này hem- Pu vừa ghi chép vừa hỏi lại

-Đương nhiên là thích chứ. Tất cả màu sắc em chọn đề là màu chị thích cả. Kể cả cách sắp xếp đồ vật trong phòng nữa. _ Min cứ nhìn xung quanh và nói lên suy nghĩ của mình

-thích vậy thì chị mau xin chú Nam dọn qua ở chung với em đi. Ở 1 mình em buồn quá trời luôn. – Pu ngừng viết đưa ánh mắt tội nghiệp nhìn Min

-Chị cũng định vậy mà tại chị sợ bỏ chị 2 ở nhà 1 mình chị 2 buồn. Chắc phải đợi chị 2 đi lấy chồng chị mới yên tâm được. – Min dù rất muốn dọn qua đây ở chung với Pu nhưng cô sợ chị 2 cô lại thui thủi 1 mình ở nhà nên Min đành luyến tiếc từ chối

Khoảng 5 phút sau Pu đã hoàn thành xong cái công thức làm bánh cupcake, cô quyết định xuống bếp làm bánh. Cũng may vài bữa trước khi đi siêu thị mua nguyên liệu làm bánh Crepe Pu cũng mua luôn mấy nguyên liệu để làm bánh cupcake nên hôm nay cô chỉ việc lăn vào bếp mà trổ tài thôi.

Hai cô gái cùng nhau làm bánh. Bỗng có 1 tiếng nói vang lên.

-hai người đang làm gì zạ, có ăn được hông cho tui ăn zới. – Giọng nói đậm chất miền Tây của Kei không lẫn vào đâu được khiến Pu và Min cùng mỉm cười và lắc đầu nói không

Thấy hai cô gái đồng lòng như vậy Kei không biết làm gì anh bèn giở chiêu cuối cùng

-Thấy ghét, hai người xấu xí quá đi. Làm đồ ăn mà không cho tui ăn, ghét. Không cho ăn tui lên facebook dìm hàng hai người ráng chịu nha. – nói rồi Kei giơ tấm hình lúc nãy chụp được ra cho Pu và Min xem.

Nhìn vào mấy tấm hình mà Pu và Min muốn rớt con mắt ra ngoài. Hai cô không nghĩ lại bị Kei chơi xấu như vậy

Thấy vẻ mặt xìu xuống của Pu và Min Kei cười đắc ý. “ Sao cô bé có chấp nhận cho anh ăn không hay là muốn bị dìm hàng”.

Nhưng mà anh chưa đắc ý được bao lâu thì đến lượt anh gương mặt lại xìu xuống. Anh quả thật không phải đối thủ của Pu, mà nay có Min nữa thì càng không phải đối thủ.

Chẳng là trong lúc Kei cười đắc thắng không chú ý thì Pu và Min đã tận dụng cơ hội “ tô son trét phấn bột” cho anh rồi chụp hình lại.

Lúc này Min nhìn Kei cười gian và hỏi: - Bây giờ anh muốn ăn hay anh muốn bị dìm hàng.

Khi nghe Min hỏi vậy Kei đành thất thỉu đi ra ngoài. Nhìn biểu hiện của Kei mà Min với Pu thấy buồn cười, cả 2 cô khẽ gật đầu và gọi theo Kei

-Giỡn với anh vậy thôi chứ anh cứ lên phòng đi khi nào xong tụi em sẽ cho anh thử mà.- từ thử được 2 cô gái nhấn mạnh khiến kei không khỏi rùng mình.

..Khoảng 1 tiếng sau Pu và Min đã hoàn thành xong món bánh của mình. Chưa kịp thưởng thức thì diện thoại của Min reo lên

-Alô chị 2 hả, chị về đến nhà rồi hả?..... Em biết rồi em đang ở nhà của Pu……Vậy hả chị …. Vậy cũng được …..em về liền nha.

Nghe xong cuộc điện thoại Min quay sang nhìn Pu với vẻ mặt ái ngại

-Chị 2 chị vừa về, với lại ba mẹ chị lại ghé nhà chị thăm 2 chị em chị nên giờ chị phải về rồi. Xin lỗi em nha pu. Định ở đây chơi với em cho em đỡ buồn mà cuối cùng phải về rồi

-Có gì đâu chị, chị cứ về đi, mai mốt chị em mình còn nhiều dịp mà. Nhưng mà ai chở chị về - Pu ra chìu thông cảm với Min và hỏi

-Chắc chị bắt taxi về quá. Lúc nãy chị cũng đi taxi mà.- Min trả lời Pu. Vừa nói Min vừa gọi điện cho tổng đài taxi nhưng hãng nào cũng báo máy bận.

Pu nhìn vậy thấy sốt ruột nên cô nói với Min

-Thôi hay chị để anh Kei chở chị về nha. Để em nói với anh Kei cho

-Như vậy thì phiền Kei quá…..

Min chưa dứt lời thì Pu đã nói thay cô

-Không có gì đâu mà, mọi người cũng như gia đình thôi, chị đừng có ngại.- Vừa nói Pu vừa cười gian manh

Tuy nói cô đã từ bỏ ý định ghép đôi cho cặp đôi này mà để họ tự đến với nhau nhưng thật sự Pu nhìn vẻ chậm chạp của 2 người này làm cô khó chịu, cô muốn họ có thêm thời gian tìm hiểu nhau hơn. Nói rồi Pu nhanh chóng lên phòng và nhõng nhẽo với Kei

-Anh 2 anh chở chị Min về nha tại chị NH mới về á nên tìm chị Min mà nãy giờ tụi em gọi taxi không được. Anh chở về rồi em cho anh ăn bánh nha. – Pu giở giọng dụ dỗ Ken.

Cuối cùng Kei cũng phải đầu hàng trước cô em gái của mình. Khẽ búng nhẹ trán cô Kei mỉm cười.

-Em gái gì mà toàn bắt nạt anh 2 thôi. Thiệt khổ thân tôi quá mà.- Nói rồi kei với lấy chìa khóa xe để trên bàn và anh đưa Min về.

Trước khi Min về Pu cũng không quên gói lại cho Min mấy chiếc bánh mà nãy giờ 2 cô vất vả lắm mới làm được.