Chức Nương Háo Sắc Của Phúc Hắc Vương Gia

Chương 5: Chương 3.1



Trên chân núi nhìn một vòng, Dận Lễ phát giác mình không thể tiếp tục trốn ở chỗ này, hơn nữa Tô Ngọa cũng phải rời đi, vì thế hắn quyết định cùng nàng xuống núi, còn cùng nàng ở lại nhà gỗ.

Hắn vì lời mời cùng về nhà của Tô Ngọa mà mừng thầm, bất quá nàng cùng Tề Tiểu Hỉ rất thân với nhau, hắn là một đại nam nhân thực không tiện, nhưng mà hắn kiên trì muốn cùng nàng về nhà, muốn biết chỗ ở của nàng.

Cho dù bất đắc dĩ, nàng không thể không đồng ý để hắn đến nhà nàng, nhưng không thể cho hắn ở lại .

Hắn không có cho nàng đáp án chính xác, chỉ là thúc giục nàng về nhà.

Không nghĩ tới lúc ấy nàng không kiên trì hỏi rõ đáp án, hắn tựa như kẹo da trâu dính nàng không tha, nàng chỉ có thể bất đắc dĩ không nỡ đuổi hắn ra khỏi nhà nàng, để hắn ngủ ở trong phòng của nàng.

Nói thực ra, tình trạng của Dận Lễ, Tô Ngọa thực yên tâm, hắn căn bản là đã gần bình phục, nhưng vẫn không chịu rời đi, mà sự thật cần bận tâm là, hắn phải ở lại nhà còn nàng, cùng Tề Tiểu Hỉ đi làm ở phường dệt.

Nàng sau khi rời đi không bao lâu, hắn đi ra nhà gỗ, đi vào tiểu viện tử, sắc mặt trở nên hết sức nghiêm túc.

“Xuất hiện đi!”

Hắn và Tô Ngọa cùng nhau xuống núi, trở lại nhà nàng, hắn nhận thấy được người của hắn âm thầm đi theo hắn, chẳng qua là khi Tề Tiểu Hỉ cùng Tô Ngọa ở bên cạnh, mà hắn cũng không có trong tình huống nguy hiểm tính mạng, vì thế không cho bọn họ hiện thân, bọn họ đành phải trốn ở một bên, tùy thời bảo hộ, phối hợp hắn.

Hai đạo nhân ảnh lập tức xuất hiện ở trước mặt của hắn, một người là Ngân Quang thủ lĩnh ám vệ của hắn, còn người kia là Trần Đình thống lĩnh hộ vệ của hắn, hai người đều đối với hắn trung thành và tận tâm, hắn cũng thập phần tín nhiệm bọn họ.

Trần Đình tiến lên từng bước, đem hai bình sứ một trắng một đen giao cho hắn, cung kính bẩm báo, “Vương gia, hoàng thượng biết người bị tập kích, bị trọng thương, riêng phái người ngựa nhanh tám trăm dặm khẩn cấp, đem hai lọ thuốc tốt nhất tận tay đưa cho thuộc hạ, muốn thuộc hạ cần phải đem thuốc giao cho Vương gia, một lọ là viên thuốc bổ huyết bổ tức, một lọ còn lại là kim sang dược đối với miệng vết thương khép lại thập phần có ích.”

” Vết thương trên người bổn vương đã lành lại, bất quá vẫn là nhận lấy ơn trạch của hoàng thượng. Đúng rồi, hoàng thượng còn có chỉ thị gì không?”

“Có, hoàng thượng biết người sau khi bị thương, long nhan phẫn nộ, muốn bọn thuộc hạ đem phản tặc ám sát người bắt lại, cũng tra ra kẻ chủ mưu phía sau, muốn thay người báo thù, còn nói chờ sau khi diều tra vụ việc này, phải báo cáo lên trên ngày lập tức.”

“Ân, vậy ngươi có nói cho hoàng thượng, bổn vương thương thế thập phần nghiêm trọng, muốn ở Giang Nam tĩnh dưỡng ba, năm tháng mới có thể quay về kinh sao?” Dận Lễ nở nụ cười không mang hảo ý.

“Có, cho nên hoàng thượng mới đặc biệt ban cho hai lọ thuốc này, chúng nó là do hoàng thượng bỏ ra một khoản kinh phí lớn, mệnh lệnh thái y viện sắc, chế thành trân quý dược phẩm, cam đoan trong một tháng có thể làm cho Vương gia hoàn hảo như lúc ban đầu.” Trần Đình mặt không thay đổi nói.

“A. . . . . . Ý hoàng thượng, không phải là muốn bổn vương một tháng sau quay về kinh, phải không?”

“Đúng vậy.”

“Tốt lắm, Trần Đình, ngươi dùng ngựa nhanh tám trăm dặm, thay bổn vương quay về hồi báo hoàng thượng, nói bổn vương nhận dược phẩm người đã ban, khấu tạ hoàng ân, bất quá bởi vì phải điều tra vụ ám sát rõ ràng, còn hơi bận tâm suy nghĩ, thậm chí ngay cả những chuyện xấu cũng lũ tham quan vô lại ở Giang Nam đều bị bổn vương đào ra rồi, nếu người muốn những sự tình có thể có kết cục viên mãn, tốt nhất lại cho bổn vương thêm một ít thời gian lưu lại Giang Nam.”

“Phải” Trần Đình vẫn như cũ mặt không chút thay đổi, nội tâm lại hết sức rối rắm, rõ ràng vương gia sớm nắm giữ rất nhiều chứng cớ, chỉ cần hoàng thượng lại phái khâm sai tới đón, là có thể lập tức trở về kinh, lại cố ý lấy cớ tìm kiếm chứng cứ, muốn lưu ở Giang Nam du sơn ngoạn thủy kiêm ngắm mỹ nhân, còn muốn hắn thuộc hạ số khổ này thay hắn chống lại hoàng mệnh, thật sự rất phúc hắc.

Hiển nhiên, hoàng thượng cùng vương gia là thân huynh đệ , bản tính phúc hắc cũng không nhỏ, hai huynh đệ tụ cùng một chỗ, tính kế, âm mưu, chỉ biết phát sinh lại tình huống phúc hắc, nếu không phải hắn sớm bị vương gia huấn luyện hồi lâu, không quen, nhất định sẽ bị bọn họ như vậy làm sợ tới mức trái tim đình chỉ đập.

Lúc này, đứng ở một bên yên lặng nãy giờ bỗng lên tiếng, “Vương gia, chỉ sợ hoàng thượng sớm hiểu được sự tình phát triển, mới có thể lần nữa thúc giục người trở về, chiêu này có lẽ không khả thi đối với hoàng mệnh.”

Dận Lễ nhìn Ngân Quang liếc mắt một cái, khẽ cười một tiếng, “Xem ra ngươi rời chủ tử nhà ngươi nhiều năm như vậy, cũng không quên tính tình của hắn!”

Trước khi tân hoàng đăng cơ, Ngân Quang từng là một trong ám vệ của tân hoàng, thập phần đã được trọng dụng, sau lại phái đến bên người Quả thân vương Dận Lễ. Nhận Dận Lễ an bày, hắn cũng tham gia vào trong các phi vụ cơ mật , xem như một trong những nhân vật trọng yếu, cũng làm cho Dận Lễ ở phương diện điều tra xử phạt có lợi rất nhiều.

Nếu trở thành người của Dận Lễ, Ngân Quang tự nhiên là nguyện trung thành với hắn, nghe theo chỉ huy của hắn, cùng chủ tử cũ không còn liên hệ, mượn việc này để hắn thấy được tấm lòng trung thành.

Dận Lễ sau vài lần thử không để lại dấu vết, rốt cục yên tâm trọng dụng Ngân Quang, Ngân Quang cùng Trần Đình đã là trợ thủ đắc lực không thể thiếu của hắn, một ở ngoài sáng, một ở trong tối, làm cho việc hắn đang làm hết sức thuận buồm xuôi gió lại thập phần yên tâm.

“Ngân Quang tôi cuộc đời này chủ tử chỉ có Vương gia.” Hắn ánh mắt lạnh như băng nhìn thẳng ánh mắt Dận Lễ, giọng điệu thập phần kiên định, biểu tình nghiêm nghị, làm người ta nhìn mà phát lạnh.

Dận Lễ cười khẽ một tiếng, “Ngân Quang, ngươi thật là nhàm chán, ngay cả muốn trêu chọc ngươi, ngươi đều mang bộ dáng đứng đắng, nếu bổn vương thật sự không tín nhiệm ngươi, ngươi còn có thể đứng ở chỗ này sao?”

“Dạ, ta chính là không có khiếu hài hước.” Ngân Quang thẳng thắn thành khẩn nói, đáy lòng lại muốn nói, nếu không như thế, chỉ sợ sớm bị chủ tử ngươi trở thành lạc thú đến chơi.

“Chậc, thật không có ý tứ.” Dận Lễ tiêu sái tự nhiên phất phất tay, sau đó nhìn về phía Trần Đình, “Bổn vương hỏi ngươi, bổn vương gặp chuyện, ở hoàng thượng cùng phía chính phủ phương diện thuyết pháp cùng cái nhìn là như thế nào ?”

“Danh mục trên nói là phản tặc Thiên Địa hội gây nên, trên thực tế, hoàng thượng thập phần rõ ràng, cùng Vương gia lần này xuống Giang Nam tra xét ba quan thương quản lý hàng dệt bằng máy cấu kết có liên quan rất lớn.”

Ngân Quang tiếp tục bẩm báo, “Cho nên hoàng thượng công khai ra lệnh Trần đại nhân, muốn hắn nghe theo sai khiến vương gia, tiếp tục ở ngoài sáng điều tra việc này, mà tôi thì âm thầm trong tối điều tra nghe ngóng, có chút manh mối, xin hướng vương gia báo cáo.”

“Ân, nói đi!”

“Lần này chuyện của vương gia, ở bên ngoài cùng Thiên Địa hội có liên quan, đó là Tô Phong Vân cùng Tô Châu tri phủ Lâm Hướng Tinh đại học nhân cố ý giá họa cho phản tặc Thiên Địa hội, làm cho hoàng thượng cùng vương gia không nghi ngờ đến trên đầu bọn họ, trên thực tế, lại đối với việc vương gia lần này tới Tô Châu mạnh mẽ vang dội lại thiết diện vô tư cảm thấy thập phần phẫn hận, mới có thể bỏ ra số tiền lớn thu mua sát thủ giang hồ.”

“Hừ, thật sự là phản rồi! Lâm Hướng Tinh tham quan này bị bổn vương tra ra ăn hối lộ trái pháp luật căn cứ chính xác, đã nghĩ giết người diệt khẩu, mà Tô Phong Vân là người đứng đầu phường dệt may bằng máy nổi danh, mới có may mắn vì hoàng thất cống hiến hàng dệt may tinh xảo, lại nghiệp quan cấu kết, trong đầu tràn đầy ích lợi cùng tính kế, bổn vương nếu không đưa hắn tru di tam tộc tịch biên tài sản, thật đúng là thực xin lỗi hắn.” Dận Lễ cười lạnh nói, đôi mắt phát ra sát khí lạnh lẽo. nữ tử cứu ngài là con gái riêng của Tô Phong Vân, này. . . . . .” Trần Đình nghe được tru di tam tộc tịch biên tài sản, vội vàng lên tiếng nhắc nhở.

Dận Lễ lạnh lùng quét mắt nhìn hắn một cái, “Điểm ấy còn cần ngươi nhắc nhở bổn vương sao? Nàng nhưng là cùng người cha tiểu nhân lòng tham không đáy đáng khinh cách biệt một trời, dù sao bọn họ cũng không thừa nhận nàng, cho dù tương lai bổn vương muốn xử trí bọn họ, cũng cùng nàng không quan hệ.”

“Dạ, thuộc hạ không nghĩ chu toàn.”

“Ân, bổn vương còn có thể ở trong này lưu lại vài ngày, bọn họ tuyệt sẽ không nghĩ đến bổn vương trốn ở chỗ này, mấy ngày nay ngươi lấy thân phận Đô thống đại nhân, giả bộ còn tìm kiếm bổn vương bị rơi xuống, làm cho bọn họ lơi lỏng phòng bị, cũng liền dễ dàng tìm được sơ hở cùng chứng cớ liên quan của bọn họ.”

“Vương gia, ngươi ở nơi này, nếu là người nhà Tô cô nương phát hiện được, có thể sẽ đối với kế hoạch có điều gây trở ngại.”

“Yên tâm, Tô gia chỉ có Tô Phong Vân lão nhân kia gặp qua bổn vương, mà hắn luôn luôn đối với Ngọa thờ ơ, chỉ để ý nàng có thể thay hắn mang đến bao nhiêu lợi ích trên thương trường, nói không chừng chờ bổn vương lúc này rời đi, hắn cũng không biết!”

“Nếu vương gia đã quyết định, ta nhất định phối hợp kế hoạch của vương gia .” Trần Đình cung kính nói.

“Ân, bọn hắn bây giờ nhất định đang đắc ý kế hoạch của mình thập phần thành công, Trần Đình, liền thừa cơ hội này, cùng các đại nhân 3 vùng Giang Ninh, Tô Châu, Hàng Châu cùng ba trùm hàng thêu dệt máy chu toàn, Ngân Quang phái người ở trong bóng tối bảo hộ bổn vương, làm cho bổn vương có thể tùy thời truyền đến, âm thầm cùng Trần Đình hoàn thành nhiệm vụ.”

“Vâng” hai người bọn họ cùng kêu lên đáp.

“Ân, các ngươi trên người có bao nhiêu bạc? Đều đưa ra, cấp bổn vương ứng khẩn cấp.” Ngày đó bị đuổi giết thì trên người hắn bạc vốn là không nhiều lắm, hiện tại ở tại chỗ Tô Ngọa, hết thảy đều cần bạc, hắn cũng không có thói quen để nữ nhân đưa tiền, quả thực làm nhục tự tôn và mặt mũi nam nhân của hắn.

“Vâng” hai người bọn họ đem bạc cùng ngân phiếu trên người tất cả đều lấy ra, ít nhất cũng có mấy chục vạn lượng.

“Tốt lắm, các ngươi đều đi mau lên! Còn có, bổn vương muốn các ngươi điều tra sư phụ của Tô Ngọa, có tin tức gì không?”

Trần Đình cùng Ngân Quang đối liếc mắt nhìn, đồng thời lắc lắc đầu.

“Không có đầu mối, người này rất thần bí , làm việc lại thập phần bí mật, căn bản không có người biết nàng.” Trần Đình mở miệng.

“Xem ra sư phụ nàng là có toan tính muốn bảo trì cảm giác thần bí, các ngươi tiếp tục điều tra, cũng đến nhà gỗ trên núi kia đi điều tra một phen, có bất kỳ tin tức, lập tức hướng bổn vương hồi báo, bổn vương có việc tự động sẽ tìm các ngươi tới.”

“Vâng” hai người bọn họ lập tức xạ thủ gọn gàng rời đi.

Dận Lễ như có suy nghĩ gì đứng tại chỗ, nếu thật có thể tra ra sư phụ nàng rơi xuống, thậm chí nắm giữ sư phụ nàng, mời sư phụ nàng thay hắn cống hiến, đối với bọn họ mà nói, là trợ thủ cực kỳ hữu dụng.

Dù sao thân thân hắn được thử dùng qua dược liệu thần kì của sư phụ nàng, cái loại viên thuốc trân quý như thế, trên đời ít có, trực giác hắn cho rằng sư phụ nàng có lẽ là hạng người bình thường, hắn nhất định phải tìm cơ hội tự mình gặp nàng một lần.

Nhìn ngân phiếu cùng bạc trong tay, hắn vừa lòng cười, xoay người đi vào nhà gỗ.

Có bạc, hẳn là có thể ăn thức ăn tốt hơn đi!