Chồng Cũ, Anh Nợ Em Một Đứa Con

Chương 39: Kết quả xét nghiệm





Tại phòng làm việc của bác sĩ trong bệnh viện tư nhân Gera Nada, Tây Ban Nha, cuối cùng Hoa Ngữ Nông cũng nói ra hết những bí mật chôn dấu bảy năm qua trong lòng mình, thế nhưng, cô chỉ kể về nội tình của chuyện năm ấy, không có âm mưu của Trần Nhược Hồng, bởi cô vẫn cho rằng, mình là kẻ thứ ba chen vào giữa Trần Nhược Hồng và Ninh Quân Hạo, nên vẫn luôn áy náy và day dứt.

“Cho nên cô cứ thế rời đi sao?” Bác sĩ điều trị chính cho Kính Huyên nghe Hoa Ngữ Nông kể hết mọi chuyện xong, có chút khó hiểu nhìn cô.

Hoa Ngữ Nông gật đầu, thở dài nói: “Phải, hạnh phúc này là tôi đoạt lấy từ tay người khác, nếu đã đạt được mong muốn cứu giúp chuyện kinh doanh của gia đình rồi thì tôi không nên tiếp tục chiếm giữ nó nữa. Chẳng qua tôi không ngờ được sau khi rời khỏi đó không lâu lại phát hiện mình đã mang thai.”

“Cô đúng là một người con gái lương thiện, có điều, tôi tò mò không biết phản ứng của chồng cô sau khi nhận được đơn ly hôn ra sao, nhất định là anh ta rất vui đúng không?” Bác sĩ điều trị chính vừa tưởng tượng vừa nói.

“Tôi không biết, tôi không đợi anh ấy trở về từ Pháp, chỉ tự mình chuyển viện, sau đó nhờ luật sư đem đơn ly hôn gửi cho anh ấy thôi. Tôi…không có dũng khí gặp lại anh ấy, tôi sợ nhìn thấy anh ấy rồi sẽ luyến tiếc không muốn rời đi nữa…Vì quyết định này của tôi khiến người nhà không sao hiểu được, nên ông nội thậm chí còn trục xuất tôi ra khỏi gia tộc Hoa thị. Bố mẹ cũng vì chuyện này mà đau lòng rất nhiều, nhưng tôi không còn cách nào khác, Nhược Hồng nói đúng, yêu một người chính là để người ấy hạnh phúc, cô nói có đúng không?”

Bác sĩ điều trị chính cho cô một nụ cười an ủi, ngay sau đó, từ bên ngoài bỗng truyền tới tiếng gõ cửa.

Một hộ sĩ cầm kết quả xét nghiệm bước vào: “Bác sĩ Aida, đã có kết quả xét nghiệm rồi, là âm tính, không mang thai.”

Bác sĩ điều trị chính Aida nghe vậy, cầm tờ kết quả lên xem, sau đó dùng vẻ mặt tiếc nuối nói với Hoa Ngữ Nông: “Hoa, xem ra mọi chuyện không được thuận lợi như chúng ta dự đoán rồi, tôi thấy cô nên đem tình huống này nói cho cha của đứa bé đi, để anh ta góp một phần sức lực, dù sao đây cũng là con trai của anh ta. Huống hồ, người đó cũng có quyền biết được sự tồn tại của Kính Huyên, đúng không?”

Vẻ mặt Hoa Ngữ Nông lúc này gần như hóa đá, cô thật sự không ngờ mình đã làm đủ mọi cách có thể rồi mà vẫn phí công, ông trời thật biết trêu đùa người đúng lúc.

“Liệu kết quả có vấn đề gì không? Hay chúng ta xét nghiệm thêm lần nữa đi?” Mặc dù biết rõ xác suất sai lệch của kết quả là rất ít, nhưng cô vẫn muốn đấu tranh một lần.

“Tôi nghĩ cô nên dành thời gian đi tìm cha của đứa bé thì tốt hơn, sớm mang thai chừng nào, bệnh của Kính Huyên liền sớm có hy vọng chừng ấy.” Nói xong, Aida nhìn đồng hồ trên vách tường, nói: “Ngại quá, sắp đến giờ hẹn gặp bệnh nhân của tôi rồi.”

“Được, vậy tôi không làm phiền cô nữa…” Nói rồi, Hoa Ngữ Nông đứng khỏi ghế, xoay người đi về phía cửa, trong đầu tràn ngập những tưởng tượng về viễn cảnh gặp lại lần nữa của mình và Ninh Quân Hạo.

Anh sẽ đối xử với cô thế nào? Sẽ đáp ứng làm tình một đêm với cô sao?

Tình cảm của anh bây giờ với Trần Nhược Hồng nhất định rất ngọt ngào đúng không, vậy sao lần đó thám tử nói với cô rằng, hình như bọn họ vẫn chưa kết hôn. Giờ cô chen vào giữa hai người, liệu có thích hợp không?

Mang theo suy nghĩ vô cùng rối loạn, cô xoay người trở lại phòng bệnh của Kính Huyên!