Chinh Phục Cô Nàng Song Tử

Chương 22: Phong đảo



Mặt trời đã chìm sâu vào góc núi,những vì sao để giăng đầy trên mảnh đen kịt trên cao,tiếng bước chân nhẹ nhàng lộp cộp gỏ vào bậc tam cấp trước khu biệt viện,nhìn về phía xa xa gần bên căn nhà gổ nằm tách biệt với khu biệt viện Vic thấy mọi người tập trung đông đủ ở đó,anh sải bước chân dài đi theo lối đi nhỏ trải dài sỏi đá,hai bên ven lối đi là những cụm hoa hồng đen chìm sâu trong đêm,những giọt sương đêm đọng lại trên cánh hoa phản chiếu long lanh như hạt châu nổi bật,gió thổi từng cơn vờn theo bước chân anh đi,cái lạnh nơi đây làm anh thật nhớ quê nhà.

Haizzz...

Thở dài rồi bước nhanh về phía mọi người.

-Vic chàng trai trẻ,đã sẳn sàng trong chuyến hành trình này chưa?

Tam trưởng lão bước đến hồ hởi vổ nhẹ vai anh.

-tiền bối,ta đã sẳn sàng!Vic cười nhẹ nhìn xung quanh bất chợt ngẫn ra khi chạm vào bóng hình người con gái phía trước,là Zoe.

Lúc này cô ấy rất khác,một cô gái mang trong mình ngọn lửa của thần chiến binh vỉ đại,tự tin và cuốn hút,tóc tết lên cao lộ ra cổ cao trắng ngần, đôi mắt hiền hòa hằng ngày nay lại tràn đầy vẻ cao ngạo,khoác lên người bộ chiến giáp của gia tộc nhìn thật thu hút,tim Vic đập trật một nhịp mất rồi.

Đáp lại cái nhìn đánh giá từ Vic,Zoe chỉ cười nhẹ nhàng gật đầu,nhưng trong mắt cô giờ đây đã nhận định chàng trai trước mắt là sứ giả thượng đế ban cho cuộc đời cô.

Hai vị tiền bối nhìn thấy hai hậu bối đang nhìn nhau như thế thì lại nở nụ cười giảo hoạt,trong lòng nghỉ ra cách tác hợp cho bọn trẻ,họ quay sang đồng loạt nhìn nhau cười.

E hèmm...

Nhị trưởng lão vờ ho khan,Vic và Zoe chợt tỉnh không khí trở nên bối rối nhìn nhau cười trừ.

-Đến giờ rồi chúng ta đi thôi!

Nhị và Tam trưởng lão bước đến căn nhà gỗ,hai tay đưa lên trước ngực làm thủ ấn đánh vào cánh cửa,một vòng ánh sáng tiếp một vòng ánh sáng đang xen nhau khoảng 15phút sau cánh cửa gỗ biến mất để lộ ra một cánh cổng không gian mang ấn ký của gia tộc Băng Hồ.

Nhị trưởng lão kết thúc thủ ấn,đưa tay lau mồ hôi trên trán,quay sang Zoe:

-Zoe con hãy đem Băng lệnh xác nhận đi!

Zoe gật đầu,đưa tay vào trong túi rút nhẹ tấm băng lệnh,rồi đi về phía cổng không gian,nhẹ nhàng đặt vào lổ hỏng trên cánh cửa,trong tích tắt một vệt sáng xanh chói lóa kéo tất cả mọi người vào trong,không biết phải mất bao lâu để không gian dừng lại.

Bịtttt....

Vô số tiếng động rớt xuống,nhận được cái đau từ mông,Vic lồm cồm bò dậy,tay che luồng ánh sáng trước mặt,mất hết vài giây sau đó mới bình thường lại.

Vic nhìn sang Nhị trưởng lão thắc mắc:

-Tiền bối ta đang ở đâu đây!

-Ta đang ở bìa rừng Phong Lâm nằm trên Phong đảo!

-aaaa....cái lão già không gian chết bằm,ông giám vứt ta mạnh tay như vậy!Tam trưởng lão đưa tay chỉ thẳng vào lỗ hỏng trước mắt.

Mọi người nhìn chăm chú,thì từ trong lỗ võng phát ra giọng nói:

-ta vứt ai là quyền của ta,ai bảo ngươi lần nào vào cũng phá hoại không gian trong này của ta sao?

-hừ,đồ lão già thù dai!Tam trưởng lão hừ mủi xoay người đi.

Zoe và Nhị trưởng lão bước lên một bước cuối nhẹ thi lể:

-cảm ơn không gian trưởng lão đã giúp đở!

-xùy...xùy...không cần khách khí,đó là việc ta nên làm,không có tộc Băng Hồ thì ta sao có ngày hôm nay,thôi xong việc rồi ta đi đây!à tiễu tử thúi ta mà thấy ngươi phá gì trong này,ta sẽ phế ngươi đấy!

-Hừ,ta cốc thèm thứ cỏ dại như ông!

Hahaha...

Tràng cười ha hả vang vọng,cổng không gian biến mất,trả lại một mảnh an tỉnh,tiếng sóng vổ dưới chân ào ạt,từng cơn gió biển thổi vào lay động từng ngọn cây,ánh nắng chói chang lu mờ tầm nhìn mọi người,một nơi tách biệt hoàn toàn với thành phố sương mù.

-Này này đừng thẫn thờ vậy chứ,còn nhiều điều bất ngờ cho chàng trai trẻ khám phá lắm!Tam trưởng lão nhí nhố khơi gợi sự tò mò của vùng đất này cho Vic.

-Ngươi thôi ngay giọng điệu đó cho ta,thật gớm chết được!Còn cậu...nhị trưởng lão quay sang Vic nói:

-Phong Lâm không giống như một khu rừng bình thường khác,nó mang đặc trưng bốn mùa trong một ngày,chia ra bốn khu vực nổi tộc sẽ canh giữ,Tin Linh tộc nằm sâu trong rừng điểm cuối cùng trong đó,ta biết con đường đến đó nhưng người bước vào thì cho đến nay chỉ có hai người đó là Zoe và một người của Thần tộc cổ xưa!

-Nếu chàng trai muốn vào Tinh Linh tộc phải đi qua tộc Thú cùng,Quỷ tộc và Nhân Ngư tộc.

Thông ải để bước qua các đồng tộc rất khó nên ta mong chàng trai trẻ sẽ chịu đựng được nó!Tam trưởng lảo cũng nghiêm túc bổ sung lời trưởng lão.

Zoe cũng từ tốn mở miệng:

-do một lần vô tình ham chơi,tôi đã lén lút theo sau nhị trưởng lão và bị lạc,trong lúc tìm đường để đi ra,tôi cứu một tinh linh trong tình thế vô cùng nguy hiểm,nên được dẩn vào tinh linh tộc,và không biết được tinh linh đó là công chúa của tộc,tôi đã nhận được một đặt ân từ nữ hoàng tinh linh tộc!

-tôi không ngờ cô lại may mắn đến như vậy đấy!

Vic nhìn Zoe cười tán thưởng.

Zoe xua tay về phía Vic:

-Có gì mà may mắn,chỉ là chuyện nhỏ bé thôi!

-Thôi dừng cuộc nói chuyện tại đây,ta phải tìm cánh cổng bước vào thú tộc!đi thôi.

Nhị trưởng lão sải bước tiến vào trong rừng cây, mọi người nối tiếp nhau đi vào trong.