Chiến Xu Chi Tinh

Chương 5



Đông Tâm Ngữ đi rồi, Diêm Quýnh cũng không có tâm tình đi pub uống rượu, trực tiếp về khách sạn ngủ, xuống tắc xi, đi vào đại sảnh xa hoa của khách sạn.

Trong đại sảnh có không ít người ra vào, dáng người thẳng và khí chất độc đáo của hắn lập tức khiến nhân viên và người trong khách sạn để ý, bất quá biểu tình hắn lạnh lùng như âm 50 độ khiến mọi người rét run chuyển ánh mắt ra nhìn chỗ khác, không dám lưu lại trên mặt hắn.

Hắn lại vẫn là không giấu được ánh mắt tuyệt lãnh, hung ác nham hiểm của mình.

Tiến vào thang máy, ấn lên tầng tám, về căn phòng tốt mà nhà xuất bản giúp hắn đặt, hắn khóa cửa, mở túi da lấy ra một cái bút trá hình máy tính, nối các đường dẫn, khởi động máy, liên tuyến lên mạng.

Không đến ba mươi giây, chính giữa màn hình đen xuất hiện nhiều điểm sáng, nhìn kỹ, những điểm sáng này giống như chấm nhỏ trong trời đêm, xếp theo hình thực rõ ràng là Bắc Đẩu Thất Tinh thường thấy ở bắc bán cầu.

Ở trên màn hình, Bắc Cực Tinh lóe sáng tản ra hào quang.

Nơi này là trang web tư nhân có tên "Bắc Cực Tinh", Diêm Quýnh di động chuột, nhấn vào Bắc Cực Tinh, nhảy ra một hộp thoại yêu cầu nhập mật mã, hắn nhập mật mã cá nhân của mình vào, được phép vào trang web, ngay sau đó hình ảnh biến đổi thành đặc điểm của Bắc Đẩu Thất Tinh.

Bắc Đẩu Thất Tinh chỉnh thể xoay tròn ba trăm sáu mươi độ, mỗi vì sao đều ẩn ẩn tỏa sáng, ngôi sao nào đều hiện ra tên của nó: Thiên Xu, Thiên Toàn, Thiên Ki, Thiên Quyền, Ngọc Hành, Khai Dương, Diêu Quang.

Diêm Quýnh ấn chuột vào sao "Thiên Quyền", lập tức hiện ra một phòng làm việc sạch sẽ tao nhã, trong phòng mơ hồ có một bóng người đang ngồi trước bàn làm việc, hình ảnh liên tuyến của Diêm Quýnh đi vào, người nọ chậm rãi xoay người, áo vàng nhạt và quần dài trắng đơn giản, nhã nhặn tuấn nhã trên mặt đeo kính mắt gọng vàng, hướng về phía Diêm Quýnh cười mỉa, tràn ngập chế nhạo.

"Thế nào? Thiên Toàn, buổi kí tên có vui không?" Thanh âm bình thản của người nọ theo máy tính truyền ra.

"Nhàm chán từ đầu đến cuối!" Diêm Quýnh lấy ra một cái tẩu thuốc, châm lửa, hút vào lại phun ra, đại lạt lạt ngồi xuống trước máy tính, đôi chân dài gác bừa lên bàn.

Ai mà biết được, hắn là tiểu thuyết gia nổi danh nước Mỹ, sự thật cũng là thành viên tổ chức gần đây gây chấn động toàn thế giới "Bắc Đẩu Thất Tinh", "Thiên Toàn" là danh hiệu trong tổ chức của hắn.

Mà người áo trắng trong máy tính cũng là người của Bắc Đẩu Thất Tinh, tên Gia Cát Tung Hoành, danh hiệu là "Thiên Quyền".

"Làm sao có thể nhàm chán? Buổi kí tên hẳn là thực náo nhiệt?"

"Đúng vậy! Một đống người giành nhau bắt tay ta! Thực buồn cười!" Diêm Quýnh tự giễu giơ tay phải của hắn lên, co duỗi năm ngón tay.

"Nếu bọn họ biết cái họ nắm là "Ma trảo", không biết sẽ có cảm tưởng gì?" Gia Cát Tung Hoành trong lời nói mang chế nhạo.

Hắn bên ngoài tuy trắng nõn tuấn tú, nhưng cá tính bình tĩnh nhạy bén, là nhân vật trọng yếu trong Bắc Đẩu Thất Tinh.

"Hừ! Cam đoan hù chết bọn họ!" Diêm Quýnh cười lạnh.

Nếu đám độc giả biết được thân phận chân chính của hắn, đại khái sẽ sợ tới mức tè ra quần, chạy trối chết!

"Không nghĩ tới ‘Nhật kí’ của ngươi cũng có thể bán chạy, thật kỳ quái, ‘Khai Dương’ nói đám người mê sách của ngươi đều ngu ngốc, bất quá chỉ ghi lại việc ngươi giết người, bọn họ cũng thích xem." Gia Cát Tung Hoành biết Diêm Quýnh, người có hứng thú với sáng tác, sẽ đem nhiệm vụ mỗi lần ghi lại, gần đây tiểu thuyết "Run rẩy" bán chạy ở Mỹ bất quá là do Diêm Quýnh nhàn rỗi không có gì làm thêm mắm dặm muối viết thành văn, không nghĩ tới việc sau khi gửi tới nhà xuất bản cư nhiên lại bán rất chạy, chuyện này quả thực hoang đường làm cho các thành viên khác của Bắc Đẩu Thất Tinh rớt con mắt.

"Khai Dương" ghen tị với ta phải không? Tên hoa hoa công tử thích so đo, không thể đối tốt với người khác, thật là tên bất nam bất nữ, ẻo lả còn hơn Thiên Ki." Diêm Quýnh hừ nhẹ một tiếng, đặt tẩu thuốc xuống.

Bắc Đẩu Thất Tinh tổng cộng có bảy người, ai cũng tính tình quái dị, ở chung khó tránh khỏi có ma sát, Diêm Quýnh không hợp với "Khai Dương" Đoàn Duẫn Phi, hai người thường xuyên cãi nhau, trào phúng giễu cợt nhau.

"Ngươi biết hắn bao năm rồi? Vừa thấy mặt hắn đã lại trở tính." Gia Cát Tung Hoành nở nụ cười.

"Ta chính là không vừa mắt với hắn, một ngày nào đó ta sẽ cùng hắn quyết đấu, cho hắn thấy sợ lợi hại của móng vuốt ta!" Diêm Quýnh đem năm ngón tay vỗ vào bàn, trong mắt hiện lên một tia âm ngoan.

Đột nhiên, máy tính màn hình bị phân cách thành hai nửa, một giọng nam nghe không ra tuổi cùng với một cái đầu màu trắng xuất hiện trên màn hình, và một thanh âm mang theo khiển trách vang lên.

"Thiên Toàn, ngươi lại muốn đánh nhau với ai?"

Diêm Quýnh trong lòng run sợ, mày rậm hơi nhíu.

Thực không nên ở trước máy tính nói lung tung, hắn sao lai quên lão đại "Thiên Xu" của bọn họ không nơi nào không vào được? Chỉ cần mở máy tính, liên tuyến với máy chủ "Bắc Cực Tinh", hắn dù chỉ hắt xì một cái ở một chỗ khác trên quả địa, "Thiên Xu" đều có thể biết!

"Không có, "Thiên Toàn" chỉ là hay nói giỡn thôi, lão đại." Gia Cát Tung Hoành đẩy gọng kính, nói thay Diêm Quýnh.

"Lần này công tác tuy đơn giản, nhưng không thể khinh thường, đừng tưởng phái ngươi đến Đài Loan là để nghỉ phép, trong bảy ngày cần phải tìm ra trái tim nhân tạo trong phòng bí mật ở "Trung tâm sinh kĩ Khoa Lợi"!", Thiên Xu nghiêm túc nói.

"Ta biết." Diêm Quýnh hơi cúi đầu, khẩu khí có điểm không kiên nhẫn.

"Tên ăn trộm trái tim đó nhất định không phải kẻ đầu đường xó chợ, căn cứ vào tư liệu của Trung tâm sinh kĩ Khoa Lợi, bác sĩ Jason là thiên tài y học lợi hại nhất từ trước tới nay của Trung tâm này, đồng thời cũng là người thiết kế chế tạo trái tim nhân tạo có một không hai kia, đừng khinh thường địch nhân. Trước mắt ta đã cho "Khai Dương" và "Diêu Quang" nhận lệnh, tùy thời cơ tiếp ứng ngươi……"

"Ta một người có thể thu phục!" Diêm Quýnh kháng nghị.

"Chúng ta là một đoàn thể, "Thiên Toàn", đoàn thể nên phối hợp với nhau, chú trọng hành động cả đội, đừng cậy sức mạnh một người, nhớ kỹ điểm này!" Khẩu khí "Thiên Xu" trở nên nghiêm khắc.

Diêm Quýnh cắn chặt răng, đang muốn phản bác, Gia Cát Tung Hoành vội vàng đưa mắt ngăn lại, hắn mới cố nén được cơn tức đầy bụng đi xuống.

"Đã biết." Hắn ẩn nhẫn nói.

"Có tình huống gì xảy ra nhớ báo cáo rõ với ta." "Thiên Xu" vừa nói xong liền biến mất khỏi màn hình.