Chiến Thần Tu La

Chương 41: Nhu cầu đôi bên



Sáng sớm hôm sau, tại tòa nhà xí nghiệp Minh Kiêm, trong phòng chủ tịch.

Là xí nghiệp lớn top 10 toàn thành phố, chủ tịch của xí nghiệp Minh Kiêm – Phan Hiếu có thời gian nghỉ ngơi và làm việc cực kỳ quy luật, sáng sớm đã đến công ty triển khai họp hành, phân phó công việc.

Cốc cốc cốc, cửa phòng làm việc vang lên.

“Vào đi.”

Cửa mở ra, nữ thư ký mặc đồ công sở phong cách phương Tây cầm một phong thư đi tới trước mặt Phan Hiếu, đặt lên bàn.

“Chủ tịch, đây là thư mời do người phụ trách hạng mục của công ty Chế tạo Đinh Dung – Đinh Thu Huyền nhờ người gửi tới.

“Thư mời? Cụ thể là chuyện gì?”

“Đầu tư. Đinh Thu Huyền hi vọng ông có thể tiến hành đầu tư cho hạng mục cải tạo của nhà họ Đinh, đồng thời hứa sẽ phân hoa hồng hạng mục nhất định làm hồi báo.”

“ Ha ha.”

Phan Hiếu uống ngụm cà phê, khinh thường nói: “Nhà họ Đinh chỉ là một gia tộc nhỏ thấp kém, dựa vào cái gì lấy được hạng mục cải tạo của Cục xây dựng thành phố? Một hơi ăn miếng thịt to như vậy, sớm đã khiến người của các bên không vui.”

“Bây giờ, bản thân họ lại không đủ tiền vốn khởi động, còn cần lôi kéo các công ty khác tiến hành đầu tư mới có thể khởi động hạng mục, tác phong của công ty nhỏ.”

Thư ký hỏi: “Vậy ý của chủ tịch là...”

“Không đi.” Phan Hiếu dứt khoát nói: “Nhà họ Đinh bây giờ là đích nhắm của mọi người, ai kết đồng minh với họ chính là đối địch với những công ty khác trong toàn thành phố, tại sao tôi phải dấn thân vào nguy hiểm?”

“Tôi hiểu rồi.” Thư ký cầm thư mời lên, xoay người rời khỏi phòng làm việc.

Kết quả vừa rời đi chỉ mới năm phút, thư ký lại quay về phòng làm việc.

“Còn có việc gì?” Phan Hiếu hỏi.

“Bên ngoài có một người đàn ông tự xưng là ‘Ma Kết’ muốn gặp ông.”

“Ma Kết?” Phan Hiếu cau mày: “Chưa từng nghe nói, hơn nữa lịch trình hôm hay của tôi cũng kín rồi, anh ta cũng không hẹn trước, không gặp.”

Thư ký bổ sung: “Anh ta nói anh ta tới từ văn phòng của tổng bộ, thay tổng phụ trách truyền đạt vài câu.”

“Ồ?” Phan Hiếu bỗng phấn chấn hẳn lên: “Tổng phụ trách mới tới này thần long thấy đầu không thấy đuôi, mọi người đều không rõ sở thích của anh ta, càng không biết anh ta muốn làm gì, đột nhiên tới chỗ tôi truyền đạt tin tức, phải xem trọng một chút. Mau, lập tức mời tới phòng làm việc của tôi.”

“Dạ.”

Lát sau, Ma Kết đi tới phòng làm việc.

Phan Hiếu cười nghênh đón: “Người anh em này, không biết anh muốn truyền đạt tin tức gì thay tổng phụ trách?”

Ma Kết không trả lời mà hỏi ngược lại: “Chủ tịch Phan, nghe nói mảnh đất đó của quý công ty ở phía nam thành phố mãi vẫn chưa được phê chuẩn?”

Phan Hiếu hơi sửng sốt, thành thật trả lời: “Đúng vậy, làm một đống thủ tục rồi, không biết đã ký bao nhiêu hợp đồng rồi, vẫn là không lấy được. Không được phê chuẩn thì nghiệp vụ mới của công ty chúng tôi không thể nào triển khai, chuyện này luôn là trăn trở của tôi.”

“Ừm, sau khi tổng phụ trách lên nhậm chức, bước đầu tiên muốn làm chính là đơn giản hóa quy trình làm việc, để những xí nghiệp làm ăn chân chính như các ông có thể nhanh chóng cống hiến cho quốc gia.”

Phan Hiếu mặt mày vui mừng: “Nói vậy, ngài tổng phụ trách là muốn duyệt đất cho tôi rồi sao?”

“Cũng có suy nghĩ này, chỉ là...”

“Chỉ là gì?” Phan Hiếu nôn nóng hỏi.

Ma Kết nói: “Tổng phụ trách mỗi ngày bận rộn quá nhiều việc, phải xử lý lần lượt, có những chuyện không được xử lý ổn thỏa, chuyện phía bên ông chính là không cách nào triển khai được. Ví như hạng mục cải tạo dọc bờ sông Tây, vì nhà họ Đinh không đủ vốn khởi động, Ngài Tổng phụ trách lại không tiện đích thân ra mặt lôi kéo đầu tư cho họ, cho nên gần đây luôn đau đầu không biết nên làm thế nào?”

Phan Hiếu là người thông minh, lập tức hiểu rõ ý của đối phương.

Ông ta cười híp mắt nói: “Chuyện này ngài tổng phụ trách yên tâm, mới vừa rồi, nhà họ Đinh phái người gửi thư mời cho tôi, tiếp đây tôi sẽ đầu tư cho họ, giúp họ hoàn thành tiền vốn khởi động, cũng giúp ngài tổng phụ trách giải quyết phiền não này.”

“Thật sao? Vậy thì quá tốt rồi!” Ma Kết nói: “Chuyện này một khi làm xong, mảnh đất ông muốn chắc hẳn sẽ nhanh chóng có thể được duyệt.”

“Cảm ơn nhiều, cảm ơn nhiều.”

“Được, tôi đã chuyển lời rồi, tôi đi trước đây.”

“Anh đi thong thả.”

Tiễn Ma Kết đi, Phan Hiếu lập tức gọi thư ký đến: “Mau mau mau, mau lấy thư mời của nhà họ Đinh đến cho tôi xem!”

Thư ký đưa thư mời lên, nghi hoặc hỏi: “Chủ tịch, ông không phải nói không đi sao? Ai đi thì người đó sẽ trở thành kẻ địch của những công ty khác trong toàn thành phố.”

Phan Hiếu lườm cô ta.

“Cô ngốc sao?”

“Lời vừa rồi của Ma Kết còn chưa đủ rõ ràng sao? Giúp nhà họ Đinh hoàn thành tiền vốn khởi động, khu đất công ty chúng ta muốn sẽ được duyệt, đây mới là mấu chốt! Bên nặng bên nhẹ, cô tự nghĩ xem.”

“Chỉ cần được đất, chúng ta có thể lập tức triển khai kế hoạch năm năm tiếp theo, còn lo công ty khác có địch ý hay không làm gì?”

“Hơn nữa, nếu chúng ta từ chối giúp nhà họ Đinh, tất sẽ bị phía tổng phụ trách ghi thù, sau này không biết sẽ gây ra phiền phức gì. Huống hồ đầu tư cho nhà họ Đinh, chúng ta không phải còn có thể đạt được phần trăm hoa hồng hạng mục sao?”

“Vừa có thể lấy được đất, lại có thể thỏa mãn yêu cầu của tổng phụ trách, cuối cùng còn kiếm hoa hồng hạng mục. Chuyện một tên trúng ba đích này, không làm chẳng phải ngốc sao?”

...

Một bên khác, phòng làm việc tổng phụ trách.

Giang Nghĩa đứng trước cửa sổ sát đất cực lớn, nhìn ngắm phong cảnh phương xa.

Không lâu sau, mấy người đàn ông đi tới, lần lượt báo cáo kết quả công việc buổi sáng.

Nghe xong, Giang Nghĩa hài lòng gật đầu, mười công ty, tất cả đều tiếp nhận “thỉnh cầu” của anh.

Chuyện này không kỳ lạ gì.

Mỗi công ty đều có nhu cầu, chỉ cần có thể tìm chính xác nhu cầu của đối phương, thì có thể thuyết phục họ đầu tư.

Lại thêm đầu tư nhà họ Đinh có thể đạt được hoa hồng hạng mục phong phú, người bình thường đều sẽ không cự tuyệt sức hấp dẫn lợi ích cực lớn như vậy.

Bây giờ, chỉ đợi một tin tức cuối cùng.

Nửa tiếng sau, Lâm Chí Cường về tới phòng làm việc, thở dài một hơi, cười nói: “Lão đại, chuyện anh giao phó đã làm ổn thỏa rồi. Bây giờ toàn bộ nhà họ Lê như ngồi trên bàn chông, gia chủ nhà họ Lê – Lê Khôn sợ là đang trốn trong phòng không dám ra.”

Giang Nghĩa nói: “Đảm bảo hai ngày sau họ sẽ tới cửa xin lỗi.”

“Đương nhiên.” Lâm Chí Cường nói: “Lê Khôn bây giờ hận không thể lập tức tới cửa xin lỗi.”

Giang Nghĩa xoay người nhìn anh ta, mỉm cười hỏi: “Lần này có lẽ cậu đã ra tay với Lê Khôn khá ác?”

Lâm Chí Cường cười xấu xa trả lời: “Cũng không tính là quá hung hăng, chỉ là để đàn ông cả nhà họ cả đời đều đừng hòng chạm vào phụ nữ nữa.”

Phương thức trừng phạt như vậy, đủ ác.

Đắc tội Giang Nghĩa quả thực còn chưa tính là gì, mấu chốt nhất chính là không thể đắc tội với vợ Giang Nghĩa.

Lê Hùng Phong có ý đồ với Đinh Thu Huyền, kết quả chính là đàn ông trên dưới cả nhà họ cả đời này cũng vô duyên với phụ nữ, bản thân anh ta lại tàn phế cả đời.

Trả giá quá lớn, đủ để anh ta khắc ghi cả đời.

Giang Nghĩa chắp hai tay sau lưng, lại nhìn ra ngoài cửa sổ, nhàn nhạt nói: “Mọi việc đã chuẩn bị đầy đủ chỉ thiếu gió đông thôi, cứ để chúng ta kiên nhẫn chờ đợi đến ngày kia đi.”