Chiến Thần Tu La

Chương 25: Đến lượt các người chắc?



Buổi tối, ăn cơm xong, ba vợ Đinh Nhị Tiến gọi Giang Nghĩa đến ghế sofa ngồi xuống.

“Giang Nghĩa, có biết tại sao tôi lại gọi cậu đến đây không?”

Giang Nghĩa lắc đầu.

Đinh Nhị Tiến hừ lạnh một tiếng, có vẻ hơi thất vọng: “Gọi cậu đến đây là muốn nhắc nhở cậu có rảnh thì đi tìm chuyện gì đó để làm đi, đừng có cả ngày cứ chơi bời lêu lổng, cậu cũng nhìn thấy rồi đó, Thu Huyền nhà chúng ta không chỉ có dáng người xinh đẹp, bây giờ còn có thể ký được một hợp đồng lớn, bay càng ngày càng cao.”

“Mà cậu thì sao? Suốt ngày không làm gì hết, cứ ăn bám vào phụ nữ, có đúng không?”

“Bây giờ cậu căn bản không xứng với Thu Huyền nhà chúng tôi.”

Đinh Thu Huyền đi tới, sắc mặt không vui.

“Ba, sao ba có thể nói Giang Nghĩa như vậy?”

“Ba nói thì thế nào chứ?” Đinh Nhị Tiến nghiêm mặt: “Những gì ba nói đều là nói thật, bây giờ con là người phụ trách dự án lớn, tương lai kiếm được mấy trăm tỷ, sắp là phượng hoàng bay lên cao, cái loại nhãi ranh vô dụng như thế này sao có thể xứng với con được chứ.”

“Ba!”

“Dù sao thì con của hiện tại không phải là người mà Giang Nghĩa có thể trèo cao.” Đinh Nhị Tiến chỉ một ngón tay vào Giang Nghĩa: “Tôi sẽ giữ đúng lời hứa cho cậu thời gian, nhưng mà tôi cũng nói cho cậu biết trong khoảng thời gian đó, tôi cũng sẽ tìm người đàn ông có tố chất tốt hơn cho con gái mình. Nếu như cậu không thể đứng dậy nổi, vậy thì đừng có làm lỡ dở con gái của tôi, có nghe rõ chưa?”

Giang Nghĩa lạnh mặt, không nói gì.

“Hừ, tự cậu suy nghĩ cho thật kỹ đi.” Đinh Nhị Tiến đứng dậy đi vào trong phòng ngủ.

Đinh Thu Huyền ngồi ở bên cạnh Giang Nghĩa, cô khó hiểu hỏi: “Tại sao anh lại không cho em nói thật, nếu như em nói cho ba biết hợp đồng là do anh đã giúp em ký được, chắc chắn là ông ấy sẽ có cái nhìn mới về anh.”

Giang Nghĩa khẽ cười nói: “Không cần thiết, dù sao thì hợp đồng cũng là do anh dựa vào bạn mình mới có thể ký được, chắc là ba sẽ không tán đồng đâu.”

“Nhưng mà..."

Giang Nghĩa ngăn cản cô lại, anh lên tiếng nói trước: “Thu Huyền, em yên tâm đi, anh tự có sắp xếp của mình, sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày anh sẽ chứng minh cho em thấy thực lực của anh.”

Đinh Thu Huyền thở dài: “Hi vọng là ngày đó không xa, anh cũng nghe rồi đó, có thể ba em sẽ sắp xếp cho em mấy buổi xem mắt tào lao gì đó.”

Hai người đang trò chuyện với nhau, bỗng nhiên điện thoại di động của Đinh Thu Huyền lại vang lên.

Đinh Phong Thành gọi tới.

Đinh Thu Huyền nhíu mày, cô với Đinh Phong Thành căn bản không liên lạc với nhau, bỗng nhiên lại gọi điện thoại tới là có ý gì?

“A lô, anh hai tìm em có chuyện gì không?”

“Cũng không có chuyện gì quan trọng, chính là thông báo cho cô một tin, sáng ngày mai cô không cần phải đến tham gia cuộc họp dự án xây dựng với Cục xây dựng đâu.”

Đinh Thu Huyền hoàn toàn ngây người.

“Anh có ý gì?”

“Còn chưa hiểu nữa hả, hợp đồng này ký tên xây dựng Đinh Dung, gia tộc có năng lực và quyền lực toàn quyền phụ trách, căn bản không cần cô phải đến tham gia, cô đã bị loại rồi.”

“Không thể nào.”

“Đừng có nói không thể nào nữa, đây là ông nội đã quyết định, người phụ trách dự án này đã được xác định, là chị cả. À đúng rồi, ông nội còn đặc biệt cho cô nghỉ hai ngày, ở nhà nghỉ ngơi cho thật tốt đi, ha ha ha..."

Tút tút tút...

Đinh Phong Thành cúp điện thoại, để lại một mình Đinh Thu Huyền tức giận không thể kiềm chế.

“A a a!” Đinh Thu Huyền bực mình kêu to ba tiếng.

Giang Nghĩa khẽ lắc đầu: “Anh đã nói rồi mà, người hiền lành cuối cùng sẽ bị người khác bắt nạt.Em lấy ơn báo oán, còn muốn chủ động tặng dự án lại cho gia tộc, kết quả người ta còn dứt khoát hơn cả em, không cần thương lượng với em, trực tiếp cướp dự án đi còn không nói, thế mà còn đá em ra khỏi gia tộc, những người thuộc công ty mẹ, bọn họ căn bản không hề tôn trọng em một chút nào hết.”

Đinh Thu Huyền vô cùng thất vọng.

Lần đầu tiên cô sinh ra oán hận với ông nội.

Người không phải là thánh hiền, cho dù Đinh Thu Huyền có lương thiện đi nữa, bị ép đến nước này, cô cũng thật sự không thể nhịn được.

“Tại sao bọn họ lại có thể làm như vậy?”

“Không được, em phải đi tìm bọn họ nói cho ra lẽ!”

Giang Nghĩa kéo cô lại: “Không cần phải đi.”

“Tại sao? Chẳng lẽ hợp đồng mà chúng ta đã ký vô duyên vô cớ tặng cho gia tộc như vậy, ông nội tình nguyện cho chị cả có lợi ích, vậy mà không đồng ý cho người đã ký hợp đồng là em đây có chút lợi ích nào, như vậy thật sự rất quá đáng!”

Giang Nghĩa nói: “Trước tiên em tỉnh táo lại đi, chuyện này không cần phải gấp.”

“Tại sao không cần phải gấp?”

“Bởi vì ngoại trừ em, ai ở nhà họ Đinh cũng đừng có nghĩ sẽ có được dự án này.”

Đinh Thu Huyền sửng sốt một hồi: “Nhưng mà em đã ký hợp đồng rồi, cho dù Cục xây dựng có muốn đổi ý thì cũng không kịp.”

“Hợp đồng là hợp đồng, làm việc là làm việc.”

“Thu Huyền, em cứ yên tâm đi, dự án này phải do em phụ trách, người khác không giành được đâu.”

“Không phải là ông nội cho em được nghỉ hai ngày hả? Vậy thì tốt quá, tối nay chúng ta đi khỏi thành phố đi, lên máy bay đi dạo một vòng, có được không?”

Đinh Thu Huyền mơ hồ: “Cái này..."

“Nghe anh đi không sai đâu, đi thôi.”

Giang Nghĩa lôi kéo Đinh Thu Huyền, hai người rời khỏi thành phố Giang Nam trong đêm.

...

Sáng sớm ngày hôm sau, những nhân vật có mặt mũi ở nhà họ Đinh đều đã đến đông đủ.

Đinh Trung, Đinh Phong Thành, Đinh Hoàng Liễu, Đường Văn Chương, đều có mặt ở hiện trường, cố ý trải thảm đỏ, bày hoa, chào đón người của Cục xây dựng đến.

Hơn chín giờ sáng, cục phó Quách Khải dẫn người tới công ty Chế tạo Đinh Dung, một đoàn người đông đúc đi vào trong phòng họp.

Sau khi ngồi vào chỗ, Đinh Hoàng Liễu đứng dậy nói: “Phó cục Quách, tôi là cháu gái cả nhà họ Đinh, tên là Đinh Hoàng Liễu, là người phụ trách dự án xây dựng lần này, tôi muốn trình bày kỹ hơn với ngài về kế hoạch quy hoạch của công ty và thảo luận chi tiết.”

Quách Khải nhíu mày: “Dừng!”

Ông ta nhìn xung quanh một vòng: “Tôi nhớ người phụ trách dự án là cô Đinh Thu Huyền, không phải là cô nhỉ?”

Đinh Hoàng Liễu có chút xấu hổ.

Đinh Trung mở miệng giải vây: “Hai ngày nay Thu Huyền không khỏe cho lắm, tôi đã cho con bé nghỉ phép vài ngày để cho con bé nghỉ ngơi, bây giờ Hoàng Liễu sẽ thay thế con bé thực hiện dự án.”

“Phó cục Quách cứ yên tâm, năng lực nghiệp vụ của Hoàng Liễu chỉ hơn chứ không kém Thu Huyền. Hơn nữa, chồng của Hoàng Liễu là Đường Văn Chương, phó chỉ huy chiến khu phía đông lợi hại hơn nhiều so với chồng của Thu Huyền, có sự trợ giúp của Đường Văn Chương, tôi tin là dự án này có thể hoàn thành nhanh chóng.”

Sắc mặt của Quách Khải lập tức thay đổi.

“Đường Văn Chương? Không biết. Với lại cậu ta là người tham gia quân ngũ, có liên quan gì với Cục xây dựng chúng tôi chứ, cậu ta có hiểu xây dựng không?”

Quách Khải đứng dậy: “Nếu như cô Đinh Thu Huyền đã cảm thấy không khỏe, vậy thì cuộc họp ngày hôm nay không cần thiết phải tổ chức nữa, hôm nào cô Đinh Thu Huyền khỏi bệnh thì hôm đó lại tổ chức cuộc họp.”

Đây chính là thái độ làm lơ.

Đinh Trung bị dọa vội vàng nói: “Phó cục Quách, ngài đừng nói như vậy, thật ra thì kết quả không phải vẫn là nhà họ Đinh chúng tôi phụ trách dự án à, chẳng lẽ chúng tôi có nhiều người như vậy, không ai có thể so sánh với Đinh Thu Huyền sao?”

Quách Khải cười lạnh một tiếng: “Ông nói thử xem, nếu như không phải nể tình cô Đinh Thu Huyền thì dự án xây dựng này sẽ giao cho nhà họ Đinh các người à? Người ngốc nói mê, có rất nhiều thế gia thượng lưu đang dòm ngó dự án này, rất rất nhiều, đến lượt các người chắc?”

Câu nói này đâm thẳng vào tim.

Hóa ra có thể ký hợp đồng căn bản không có liên quan gì tới nhà họ Đinh bọn họ, người ta chỉ nhìn trúng Đinh Thu Huyền.

Đinh Trung nghẹn họng, không trả lời được.

Đến bây giờ, ông ta mới ý thức rằng hóa ra đứa cháu gái bị mình xem thường lại có năng lực lớn như thế.