Chiến Thần Ở Rể

Chương 1669: 1915: Chương 1925






Đám cao thủ Vương Cảnh ở hiện trường, ai nấy đều sợ ngây người, mặt phấn khích.

Vốn dĩ đám cao thủ Thần Cảnh đang ngồi ở hàng khách quý trên cùng lại bắt đầu đấu đá lẫn nhau.

Bình thường họ không có cơ hội tận mắt chứng kiến trận đấu giữa cao thủ Thần Cảnh nhưng hôm nay lại được thấy cảnh mười bảy cao thủ Thần Cảnh đánh nhau.

“Quá mạnh!” 1 “Đến khi nào tôi mới đột phá cảnh giới bước vào Thần Cảnh đây?”
“Anh mới đột phá Vương Cảnh sơ kỳ mà đã mơ được đột phá Thần Cảnh sơ kỳ? Đang mơ hả?”
Nhóm cao thủ Vương Cảnh đó kích động đến mức nói năng lộn xộn.

Khi cao thủ Thần Cảnh của năm bên đang đấu nhau, Dương Thanh đứng một mình giữa võ quán, mắt đỏ rực, mặt vặn vẹo vì đau đớn.

Anh có thể cảm giác được liều thuốc hoàn mỹ lại điên cuồng xâm chiếm cơ thể anh, cảm giác giống như khi Black Doctor mới cho anh dùng liều thuốc hoàn mỹ.

Sự đau đớn xuyên tim đó làm anh sống không bằng chết.

Liều thuốc hoàn mỹ vốn bị Phùng Tiểu Uyển dùng huyệt vị phong ấn khống chế đang phá tan phong ấn, tác dụng của liều thuốc hoàn mỹ đang †toả ra liên tục.


Một hơi thở điên cuồng từ từ lan tràn khắp cơ thể anh.

“Ap”
Anh chợt ngửa mặt lên trời thét, tiếng gầm giận dữ này làm toàn bộ võ quán Yên Đô đều chấn động.

Lưu lão quái đang cuộn tròn trong góc khá sợ hãi.

Ban nấy, có rất nhiều lần lão ta suýt chết trong tay Dương Thanh.

Nếu không nhờ Dương Thanh không muốn giết lão ta, có lẽ lão ta đã chết lâu rồi.

“Không xong rồi, cậu ta sắp hoàn toàn mất khống chế”.

Mặt Lưu lão quái trắng bệch.

Ban nấy bị một chiêu của Dương Thanh đánh bay, dường như lão ta đã mất sức chiến đấu, cơ thể cũng bị thương rất nặng.


Chỉ cần lão ta vẫn có thể bộc phát sức mạnh Thần Cảnh đỉnh phong thì sẽ tuyệt đối không trốn một góc run lẩy bẩy.

Trong tình huống thế này, một khi lão ta dám ra tay với Dương Thanh, sợ rằng sẽ bị đánh bại trong nháy mắt.

Bây giờ đã mất ưu thế, lão ta có muốn báo thù thì cũng sợ răng không còn bất kỳ cơ hội nào nữa.

Nhưng hôm nay lão ta đến đây, báo thù chỉ là một chuyện, có chuyện còn quan trọng hơn đó là có đủ máu tươi của cao thủ Thần Cảnh.

Nghĩ đến đây, mắt lão ta đây điên cuồng.

“Đánh đi! Đánh đi! Chờ hai bên đều thảm hại thì cũng là lúc tôi thu hoạch máu tươi của các người”.

Mắt Lưu lão quái đây phấn khích, kích động nói: “Chắc cổ trùng được nuôi bằng máu của các người sẽ rất mạnh nhỉ?”
“Chỉ cần có máu tươi của bốn cao thủ Thần Cảnh, tôi có thể phá vỡ xiềng xích của Thần Cảnh đỉnh phong, trở thành cao thủ Siêu Phàm chân chính”.

“Đến lúc đó, khắp thế giới này, gia tộc Cổ Võ không ra mặt, ai dám đấu với tôi?”
Lão ta nhìn mười cao thủ Thần Cảnh đang chiến đấu kịch liệt, cảm giác hơi thở từ từ dồn dập.

Hiện trường đã hỗn loạn lắm rồi nhưng vẫn chưa đủ, lão ta muốn nó càng hỗn loạn hơn nữa.

Lão ta nhìn Dương Thanh, khoé miệng cười mỉa mai: “Chắc cậu của bây giờ không thể thấy máu đúng không?”
“Nếu đã vậy thì tôi giúp cậu một tay!”.