Chiến Long Vô Song

Chương 42: Hai chiếc quan tài hút!



Lôi Công đang xoa đầu chó ngao tây tạng, nghe thấy lời này của Tào Kiến Bân, bàn tay năm ngón đột nhiên dùng lực, cứ như vậy liền bóp nát xương sọ của con chó.

Chó ngao tây tạng kêu thảm lên một tiếng, chết ngay tạ chỗ.

Trong ánh mắt của Lôi Công nhanh chóng ngưng tụ sát khí, nhiệt độ bầu không khí xung quanh đều rơi xuống mấy độ.

Ông ta nhìn chằm chằm vào ba người Tào Kiến Bân, uy nghiêm nói: “Các người nói là thật?”

Tào Kiến Bân cố gắng nói lớn: “Đúng thế, Trần Ninh và em trai anh vì một hạng mục công trình mà kết thù, cậu ta tìm tới bá chủ giới xã hội đen khu Đông Thành thành phố Trung Hải Đồng Thiên Bảo, liên thủ giết chết em trai anh, bây giờ địa bàn và mối làm ăn của em trai anh toàn bộ đều bị Đồng Thiên Bảo tiếp quản.”

Mặt Lôi Công u ám đến đáng sợ, giống như đang nói chuyện với đám người Tào Kiến Bân, lại giống như đang độc thoại: “Đồng Thiên Bảo là cái thá gì lại dám ra tay em tôi, không thể tha thứ!”

Ông ta nói xong quay đầu dặn dò một tên thuộc hạ đằng sau: “Dao Sẹo, cậu lập tức sai người đi làm hai cái quan tài, tôi muốn đưa hai cái quan tài đi Trung Hải đựng thi thể của Trần Ninh và Đỗng Thiên Bảo!”

Dao Seo trầm giọng nói: “Vâng, Lôi ca!”

Chuyện tốt chưa ra khỏi nhà chuyện xấu đã truyền xa.

Tin tức Lôi Công biết được em trai bị hại, đưa theo hai cái quan tài đích thân tới thành phố Trung Hải báo thù cho em trai, rất nhanh liền truyền khắp nơi.

Đồng Thiên Bảo cũng lập tức nhận được tin tức này, thuộc hạ đắc lực của anh ta, Thạch Thanh vẻ mặt sốt sắng nói: “Bảo ca, xong đời rồi, Lôi Công, anh trai Lôi Chấn Nam từ tỉnh thành xuống tìm chúng ta báo thù.”

Mấy năm nay Lôi Công hô mưa gọi gió ở giới xã hội đen tỉnh thành, nổi danh ra tay ác độc, truyền khắp miền nam, rất nhiều người đều nghe mà biến sắc.

Đồng Thiên Bảo ở trong giới xã hội đen của Trung Hải, tất nhiên không thể so sánh với Lôi Công của tỉnh thành được.

Đọc FULL bộ truyện tại đây.

Vì vậy đám anh em Thạch Thanh biết được thông tin này, mới hoảng loạn như vậy.

Đồng Thiên Bảo nghe thấy Lôi Công tới báo thù, cũng cau mày.

Có điều, anh lại không lo lắng chút nào, bình tĩnh nói: “Sợ gì chứ, Lôi Công là cái thá gì? Trước mặt thiếu gia chúng ta, thiếu gia bảo ông ta quỳ, thì ông ya không dám đứng.”

Đám người Thạch Thanh nhớ tới Trần Ninh đích thân giết chết ý Lôi Chấn Nam trong chớp mắt, có điều bọn họ vẫn có chút thấp thỏm.

Lo lắng Trần Ninh chưa chắc là đối thủ của Lôi Công, vì danh tiếng của Lôi Công quá lớn.

Đồng Thiên Bảo đem Thạch Thanh tới tiểu khu biệt thự Hoa Viên Giang Tân, muốn gặp Trần Ninh, báo cáo việc này.

Trần Ninh ở trong phòng sách, sau khi nghe thấy lời của Đồng Thiên Bảo, không kìm được mà dương khóe miệng: “Ha, thất phu Lôi Công lại đem theo quan tài tới tìm chết!”

Đồng Thiên Bảo nghe Trần Ninh nói vậy, không cảm thấy có vấn đề gì, nhưng mấy người thuộc hạ Thạch Thanh sau lưng toàn bộ đều tôi nhìn anh anh nhìn tôi.

Đám người Thạch Thanh đều thầm nghĩ: Ghê thật, vị thiếu gia này của Bảo ca, khẩu khí cũng ngông cuồng quá rồi, ngay cả Lôi Công của tỉnh thành cũng không để vào mắt!

Đồng Thiên Bảo cung kính nói: “Thiếu gia, sáng nay Lôi Công đã đến Trung Hải, bây giờ đang ở Quan Vân sơn trang, ông ta đã nói, bảo anh và tôi hôm nay đích thân lên cửa chịu chết, nếu không thì…”

Trần Ninh lạnh nhạt nói: “Nếu không thì sao?”

Đồng Thiên Bảo cúi đầu nói nhỏ: “Ông ta nói nếu không thì đến lúc đó người chết không chỉ tôi và anh, còn có toàn bộ người thân của chúng ta chết đền tội với em trai ông ta.”

Một cỗ sát khí dần dần tản ra trên người Trần Ninh.

Trần Ninh nheo mắt, từ từ nói: “Lôi Công này, đáng chết.”

“Thiên Bảo, chuẩn bị một chút, tối nay chúng ta đi Quan Vân sơn trang một chuyến.”

Đồng Thiên Bảo lớn tiếng nói: “Vâng, thiếu gia.”

Màn đêm buông xuống, tất cả lên đèn.

Quan Vân sơn trang nằm ở nội thành Trung Hải, trong Quan Vân sơn trang, ánh đèn huy hoàng.

Hôm nay Lôi Công, nhân vật lớn của giới xã hội đen của tỉnh thành đã tới thành phố Trung Hải, tạm ở tại Quan Vân sơn trang.

Rất nhiều nhân vật trong giới xã hội đenTrung Hải cùng với không ít danh gia vọng tộc trong giới đều đồng loạt tới Quan Vân sơn trang lấy lòng Lôi Công.

Đương nhiên cũng có không ít người mang tâm trạng tới xem náo nhiệt.

Vì mọi người đều biết, lần này Lôi Công tới thành phố Trung Hải là muốn báo thù cho em trai ông ta Lôi Chấn Nam.

Rất nhiều người đợi xem Trần Ninh và Đồng Thiên Bảo gặp xuil Trong đại sảnh Quân Vân sơn trang, ngang nhiên đặt hai chiếc quan tài, chính là hai chiếc quan tài mà Lôi Công đem từ tỉnh thành tới.

Ông ta tuyên bố muốn dùng hai chiếc quan tài này đựng thi thể của Trần Ninh và Đồng Thiên Bảo.

Lúc này Lôi Công đang ngồi chễm chệ trên ghế chủ trì, đám người hạ thủ đắc lực Dao Sẹo mặt mày dữ tợn, hai tay nắm chặt đứng thẳng bên cạnh.

Lúc này Dao Sẹo lành lạnh nói với đám người Tào Kiến Bân, Tống Trọng Hùng, Tống Trọng Bình và những khách tới thăm: “Lôi Ca đã nói, tối nay là ngày báo thù cho em trai anh ấy, không tiếp bất kỳ khách khứa nào. Các vị tự động trở về, đừng chọc Lôi Ca không vui.”

Đám người Tào Kiến Bân nghe vậy, chỉ có thể lần lượt ra về.

Lúc bọn họ rời đi đều bàn luận ồn ào, đoán hai người Trần Ninh và Đồng Thiên Bảo, tối nay có ngoan ngoãn đến tận nơi chịu chết không?

Tào Kiến Bân cười lạnh nói: “Lôi Công mở lời bảo Trần Ninh và Đồng Thiên Bảo tới chịu chết, bọn chúng dám không tới? Nếu bọn chúng không tới, dựa theo tính cách đã nói là làm của Lôi Công, chắc chắn sẽ diệt sạch hai nhà bọn chúng.”

Chín giờ tối, một chiếc xe rolls-royce, cùng hai chiếc audi đen xuất hiện trong bãi đỗ xe của Quan Vân sơn trang.

Trần Ninh và Đổng Thiên Bảo đem theo tám thuộc hạ Thạch Thanh bọn họ từ trên xe bước xuống.

Xung quanh lập tức xuất hiện không ít đàn ông mặt mũi sát khí, mặc vest chỉnh tè, dần dần bao vây đoàn người Trần Ninh lại.

Cùng lúc còn có mấy người chạy vào trong đại sảnh sơn trang, vừa chạy vừa hét: “Lôi ca, Lôi ca, Trần Ninh và Đồng Thiên Bảo bọn chúng tới thật rồi.”

Trần Ninh lại không nhanh không chậm, bước đi tự tin chậm rãi, dẫn Đồng Thiên Bảo, đám người Thạch Thanh đi vào Quan Vân sơn trang.

Bước vào đại sảnh, liền nhìn thấy hai chiếc quan tài nằm nằm trong đại sảnh, còn Lôi Công ngồi chễm chệ trên ghế chủ trì, xung quanh đứng mấy chục thuộc hạ lực lượng dữ dẫn.

Đám người Trần Ninh vừa vào đến đại sảnh thì lại có mấy chục người theo vào, hơn nữa lại còn đóng chặt cửa lại.

Lôi Công nhìn thẳng vào Trần Ninh và Đồng Thiên Bảo, giễu cọt: “Đồng Thiên Bảo, mày và Trần Ninh tới chịu chết là được rồi, còn đem theo máy tên thuộc hạ, chẳng lẽ mấy người này là tới lượm xác cho bọn mày sao?”

Trần Ninh và Đổng Thiên Bảo nghe lời này của Lôi Công, cảm thấy ông ta tưởng hai người bọn họ sợ rồi, chủ động tới chịu chết đây!

Lôi Công lúc này dừng ánh mắt lên người Trần Ninh, nói thẳng: “Mày chính là hung thủ dùng thủ đoạn bỉ ổi, tập kích sau lưng hại chết em trai tao, Trần Ninh?”

ì Trần Ninh lắc đầu: “Không đúng, tôi là dưới ánh mắt của mọi người, đường đường chính chính đích thân đánh chết em trai ông, sao có thể nói là đánh lén chứ?”

Tất cả mọi người có mặt nghe thấy lời này của Trần Ninh, đều không kìm được mà mở trừng mắt, không dám tin mà nhìn Trần Ninh, chết đến nơi còn dám mạnh miệng?

Một cỗ sát khí mạnh mẽ tản ra từ trên người Lôi Công, khiến mọi người trong đại sảnh đều không rét mà run.

Ánh mắt Lôi Công dính chặt lên người Trần Ninh, trầm giọng nói: “Dao Seo, tiễn cậu ta lên đường!”

Sát thủ kim bài dưới trướng ông ta, Dao Sẹo liền cười mỉa đứng ra, bước lớn về phía Trần Ninh: “Tiểu tử, dám chống lại Lôi ca bọn tao, quan tài cũng đã chuẩn bị xong cho mày rồi, mày nằm xuống cho tao đi!”