Chỉ Là Em Yêu Đơn Phương!

Chương 7: Chuyển đến thành phố của anh...



1 tháng sau....
Cũng đã đến ngày Thiên Nguyệt nhập học đại học. Trước đó, cô đã đăng ký khoa Tài chính của Học viện Kinh tế Quốc gia - trường đại học danh giá bậc nhất đất nước toạ lạc tại thành phố A. Ngôi trường đã đào tạo bao thế hệ doanh nhân thành đạt trong đó có cha của Hoàng Triết và cha của Thiên Nguyệt. Điểm thi của cô cũng thuộc top 20 trong khoa.
Cha mẹ cô đều rất vui về thành tích của con gái nhưng rất bất ngờ về quyết định này vì sở trưởng của cô là thiết kế thời trang. Tại sao cô lại chọn một ngành cô không yêu thích cũng chẳng có sở trường gì?

Thiên Nguyệt biết cô thích thời trang, yêu thiết kế nhưng cô đăng ký khoa Tài chính vì đây là khoa mà Hoàng Triết đang theo học. Chính người Triết ca ca này là động lực to lớn để cô ôn thi đại học. Cô muốn cùng khoa, cùng trường với anh. Từ đó, cô sẽ có nhiều cơ hội trò chuyện với anh, có cùng chủ đề để bàn luận, chia sẻ cùng anh. Cô luôn tưởng tượng đến khung cảnh tình yêu lãng mạn giữa học trưởng ( anh ) đẹp trai tài giỏi và học muội ( cô ) xinh đẹp đáng yêu mà cô hay xem trong phim ngôn tình.??????

Nhưng hiện tại, học trưởng của cô đã có bạn gái rồi. Thật bất tiện cho cô để gần gũi, bám lấy anh. Vì cô không muốn làm tiểu tam, cô cực kỳ ghét loại phụ nữ này. Bây giờ muốn đổi nguyện vọng không phải quá khó khăn với gia đình cô nhưng cô không biết giải thích với cha mẹ ra sao, chỉ gây phiền phức cho cha mẹ cô và sẽ khiến nhiều người nghĩ gia đình cô cậy có nhiều tiền mà thích gì làm nấy. Tâm trí cô bây giờ rất rối, kiểu này làm không được kiểu kia thì chẳng ổn chút nào, thật phiền phức....

Cuối cùng cô quyết định nhập học như theo đúng nguyện vọng trên giấy đăng ký. Cô tự hứa rằng, sau khi tìm được cơ hội nói ra tình cảm của mình với anh, nếu như anh không thể cho cô cơ hội thì cô sẽ rút lui, sẽ chôn vùi tình yêu này xuống đáy lòng. Cô vẫn luôn đau đầu nghĩ liệu hành động của mình đúng hay sai, nhưng vì tình yêu cô sẽ can đảm chơi lớn một lần.

Cha mẹ cô lúc đầu khá bất ngờ vì ở thành phố C cũng có trường đại học danh giá nằm trong top cả nước, có khoa về sở trường của cô - thiết kế nhưng cô lại chọn lặn lội đến tận thành phố C để học. Nhưng về sau, họ cũng tôn trọng quyết định của cô và yên tâm hơn khi trường cô chọn không quá xa nhà của Lâm gia.

...****************...
Ngày cô đến thành phố A nhập học.

" Con gái, đến thành phố A học cha mẹ không nỡ chút nào, chúng ta sẽ rất nhớ con " - Mạc phu nhân nghẹn ngào nói.
" Thường xuyên về nhà thăm hai người già này nhé!" - Mạc lão gia cầm tách trà nóng trong tay mỉm cười nhắc nhở con gái yêu.

Nói rồi, ông đứng lên cầm lấy tay Thiên Nguyệt, đặt vào đó một chiếc chìa khoá và ôn tồn nói :
" Đây là chìa khoá căn hộ cha mẹ đã mua cho con ở thành phố A, gần trường con học, tiện đi lại. "

Cô rất bất ngờ và hạnh phúc, cô ôm chầm lấy cha mẹ, xúc động mà rơi nước mắt. Cha mẹ vẫn luôn là người quan tâm và yêu thương ta vô điều kiện, vẫn là chỗ dựa cho ta dù cho xã hội có ruồng bỏ hay như thế nào đi chăng nữa.

Cô cùng cha mẹ, đứa em trai đang học lớp 9 - Thiên Minh và Chu quản gia ra xe.
Cô chào tạm biệt cha mẹ và thằng em như ' cụ non' của mình rồi nở nụ cười luyến tiếc.
" Mọi người nhớ giữ gìn sức khỏe con sẽ thường xuyên gọi điện về mà ".

Rồi chiếc xe cũng lăn bánh đi.
Mạc lão gia choàng tay ôm lấy vai của vợ ông, dìu dàng nói :" Con gái đã lớn rồi..."
Ánh mắt của mẹ Thiên Nguyệt vẫn dõi theo chiếc oto đang xa dần....

Ngồi trên xe, Thiên Nguyệt nắm chặt chiếc chìa khóa cha đưa cô. 18 năm nay, đây là lần đầu tiên cô dời xa vòng tay yêu thương, bao bọc của cha mẹ. Từ giờ phút này, cô sẽ phải sống tự lập, tự chăm sóc bản thân và đối mặt với nhiều vấn đề hơn nữa trong cuộc sống đầy rẫy chông gai này....

...----------------...
Sau hai tiếng ngồi trên oto, cuối cùng Thiên Nguyệt đã đến thành phố A, đến căn hộ mà cha mẹ đã mua tặng cô. Căn hộ nằm trong chung cư 20 tầng, toạ lạc tại môi trường trong lành sạch đẹp, giao thông thuận lợi, thương mại, cửa hàng đầy đủ..... Tuy không xa hoa như biệt thự nhà cô nhưng cũng là nơi không phải ai cũng mua được.
" Triết ca, em đến thành phố A rồi, thành phố của anh, ở nơi gần anh hơn....!"

Cô cùng bác tài xế mang đồ lên nhà. Căn hộ cô ở tầng 5, phòng 031. Cô bất giác nở nụ cười. Cha mẹ cô tâm lý thật đấy! 5- 31 là ngày sinh nhật của cô.

" Con đến rồi sao, có mệt không?" - Cánh cửa nhà cô mở ra là người phụ nữ quý phái với giọng điệu rất nhẹ nhàng làm cô rất bất ngờ. Đó là Lâm phu nhân. Bà biết cô ở đây, chẳng đợi cha mẹ cô nhờ, bà đã nhận sẽ đến sắp xếp đồ dùng cần thiết trước khi Thiên Nguyệt đến.

" Chào... chào bác Lâm, con mới tới ạ ".

Cô chưa kịp định hình lại tinh thần thì Lâm phu nhân đã kéo cô vào nhà.
Căn hộ được sơn màu chủ đạo là trắng và hồng - hai màu cô thích nhất. Đồ dùng đã được xếp gọn gàng tinh tế, trang trí bởi vài lọ hoa baby rất đẹp. Căn hộ có hai phòng ngủ, một gian bếp, hai nhà vệ sinh và một phòng khách. Vật dụng ở đây đều vô cùng hiện đại

" Con có thích không? Ta đã cho người sắp xếp theo lời cha mẹ con đó. Có chỗ nào chưa ưng thì cứ nói với ta nhé. Cứ coi ta như mẹ thứ hai của con nhé" - Lâm phu nhân vui vẻ nói.

" Con rất thích ạ? Con cảm ơn bác nhiều lắm ạ!"
" Mà nhà bác cũng gần đây, con chuyển đến đấy sống cũng được mà, con gái con đứa ở một mình như này cha mẹ con với bác đâu yên tâm nổi chứ!" - Lâm phu nhân khá lo lắng bất an, tiểu công chúa giờ tự lâp, ở một mình liệu ổn không đây?
- " Con không sao, con sẽ sống tốt mà, bác đừng lo quá!"
-" Hôm nay sang nhà bác ăn cơm nhé, bác đã dặn dò người ở nhà nấu mấy món con thích rồi.
- " Nhưng con....
-"Ta cấm con từ chối đấy!" - Lâm phu nhân bá đạo nói.

Thiên Nguyệt đâu còn cơ hội nào để từ chối, đành ngoan ngoãn nghe theo. Cô không ngại đến Lâm gia, chỉ ngại gặp anh và cô bạn gái của anh. Đột nhiên cô sợ gặp Hoàng Triết, chẳng còn vẻ dũng cảm sẽ thổ lộ với anh
Cô thấy bỗng nhiên thấy mình thật yếu đuối....

...****************...

...----------------...