Chất Tử Điện Hạ

Quyển 2 - Chương 11



Đỉnh đầu không thấymặt trời, tán đại thụ phủ lấp một màn đêm, thỉnh thoảng “Dát” một tiếngquạ đen bay nhanh, đi ở trong rừng cây tối đen lại âm trầm giống như ẩnnúp vô số yêu ma quỷ quái, đối với Tử Li tật xấu từ nhỏ chỉ sợ tối sợquỷ cho dù là tuổi tác có tăng cũng vô pháp vượt qua mà nói, đây là mộtkhảo nghiệm tâm lý tuyệt đối khủng bố! Hắn đem tay nải gắt gao ôm vàotrong ngực, ý đồ giảm bớt một chút lông tơ đang dựng đứng, răng nanh run lên, đi đứng chột dạ. “Trấn định trấn định, rất nhanh là ra ” Tử Limột bên nghiêng ngả lảo đảo đi về phía trước một bên lao thao trấn an.

“Răng rắc” phía sau bỗng nhiên truyền đến thanh âm cành khô gãy ngang, ởtrong không gian tĩnh lặng lại có vẻ càng đột ngột.

Tử Li nghe tiếng lập tức dựa vào một cây đại thụ bên cạnh, mồ hôi lạnhròng ròng nhìn rừng rậm dày đặc hàn ý phía sau. Sợ thì sợ, nhưng Tử Lituyệt không dám dại dột hỏi ra “Là ai?” Vấn đề như vậy thật quỷ dị, vạnnhất thực sự có thứ gì đó trả lời “Là ta!” Vậy phải làm thế nào? Khẩntrương đứng yên trong chốc lát phát hiện cũng không có cái gì dị động,tâm nhảy đến cổ họng mới thoáng dịu đi một chút. Vừa mới chuyển thân,đột nhiên, một cái bóng đen nghênh diện đánh tới.

“A——” Tử Li hãi hùng kêu một tiếng ngã ngồi trên mặt đất, hai tay liềumạng công kích bóng đen đang hướng về phía mình.

“Chi” vật kia sau khi ở trên mu bàn tay Tử Li lưu lại một vết trảo mới vừa lòng phịch cánh bay đi .

Tử Li thở hổn hển ngồi dưới đất sờ sờ vết thương đau rát trên mu bàn tay, ướt dính dính một mảnh, đổ máu !

“Con chim chết tiệt!” Tử Li hổn hển mắng.

“Răng rắc” lại truyền đến tiếng chân đạp gãy cành khô.

Tiếng vang trầm xuống lập tức làm cho một bụng cơn tức của Tử Li hóa thànhrun rẩy mao cốt tủng nhiên (nổi da gà). Hắn mãnh liệt quay đầu lại, liền thấy đám cây bên cạnh chui ra hai cái đầu tóc rối quỷ quái

“A —— quỷ a ——” Tử Li rốt cuộc nhịn không được ôm đồm tay nải bắt đầu chạy như điên.

“Đừng đuổi theo ta a, cứu mạng a ——” Tử Li dị thường chật vật vừa hô vừa kêu lên.

Thứ phía sau không hề có ý nửa điểm buông tha, vẫn đang theo đuổi không bỏ, hơnnữa hơi thở càng ngày càng gần. Tử Li kinh hãi, dưới chân vừa trợt,không khỏi một cái lảo đảo gục ở trên mặt đất. Còn chưa có ngồi lên thìtrên người đã “Bang bang” bị hai cái sức nặng áp chế.

“A, đừng ăn ta —— ngô ——” quỷ vươn bàn tay thối thối một phen che miệng TửLi, đầu đầy tóc tai bù xù tiến đến bên tai Tử Li thanh âm khàn khàn nói: “Đừng kêu nữa, cẩn thận đem binh lính hộ vệ dẫn lại đây!”

Người quỷ đè lại hai chân loạn tránh của Tử Li nói: “Làm sao bây giờ?”

Người quỷ bịt miệng Tử Li trầm ngâm trong chốc lát, cúi người nói: “Chúng tabuông ngươi ra, nhưng ngươi nhưng không được kêu nữa?”

Liều mạng gật đầu, Tử Li sau khi lấy được tự do lập tức nhảy đến một bên,dùng tay áo mãnh liệt chà sát miệng mình. Thối chết được! Bẩn chết được! Mắt định lại mới phát hiện hai thứ này nguyên lai còn không có cao tớicằm hắn.

“Các ngươi là người!”

“Vô nghĩa, chúng ta không phải người chẳng lẽ là quỷ sao? Chỉ có ngươi mớicó thể gọi bậy giống như thấy quỷ.” tiểu quỷ vừa rồi đè lại chân hắnnhảy ra căm giận nói.

Tử Li vừa nghe nhất thời hỏađại, hắn một phen tóm lấy cái cổ tiểu quỷ ban nãy đè lên trên lưng hắnmắng: “Con mẹ nó, nếu là người ngươi nửa đêm chạy vào trong rừng cây giả cái quỷ gì! Ta bóp chết ngươi.”

“Ngươi, ngươi làm gì, mau thả đệ đệ ta ra!” Tiểu quỷ vội vàng tiến lên ra sức bài khai tay Tử Li đem đệ đệ cứu ra.

“Khụ khụ, ngươi, ngươi thật sự muốn bóp chết ta?”

“Mẹ nó, nếu có thể ta còn muốn một đao đem bọn ngươi bổ ra a!” cơn giận của Tử Li còn sót lại chưa tiêu quát lớn, mới vừa rồi bị bọn họ làm sợ tớimức kêu cha gọi mẹ thiếu chút nữa liền tè ra quần , hai tên tiểu tử nàychẳng những một câu giải thích không có, hơn nữa thái độ cư nhiên lạikiêu ngạo như vậy?

“Vị đại ca kia, mới vừa rồi thậtlà chúng ta không đúng, nguyên bản cũng không muốn dọa ngươi, chẳng quathấy ngươi đột nhiên bỏ chạy, chúng ta sợ tìm không ra ngươi, cho nênđành phải chạy đuổi theo ngươi!”

“Mẹ ôi, ta chạy củata, các ngươi giống âm quỷ lấy mạng đuổi theo ta như vậy làm gì?” Tử Litức giận đến giơ chân, thật sự là chẳng biết tại sao, vô duyên vô cớ đãbị người hù chết tế bào não.

“Chúng ta, chúng ta.”

“Đi đây, đừng ngán đường thiếu gia ta.” Tử Li quyết định không cùng hai tên lai lịch không rõ này dây dưa, thời gian của hắn rất quý giá.

Bọn họ thấy Tử Li phủi mông chạy lấy người, trong lòng hoảng hốt, cũng vộivàng đuổi theo. Chỉ chốc lát sau, ba người liền đi ra rừng cây tới trênquan đạo.

“Hai người thối hoắc các ngươi đi theo talàm chi?” Tử Li thấy bọn họ còn bám ở sau người, không khỏi phiền phứckêu lên.

“Chúng ta, chúng ta có việc muốn nhờ!”

“Ta hiện tại cũng tự thân khó bảo toàn, ngươi cầu ta cái rắm!”

“Chính là, ngươi là từ Trường Khôn tự ra tới nha? Chúng ta nhìn thấy ngươi từ bên trong trèo tường ra tới.”

“Từ bên trong trèo tường đi ra lại làm sao vậy?”

“Chúng tôi nghe nói Hoàng Thượng đến Trường Khôn tự trai giới, đi theo đều làvăn võ quan viên, đại ca từ trong tự đi ra, chứng minh đại ca cũng là ởtrong triều làm quan, nếu làm quan trong triều còn có cơ hội thấy HoàngThượng, nếu thấy Hoàng Thượng là có thể giúp chúng ta!”

“Các ngươi muốn gặp tên biến thái hoàng đế kia thì đi mà gặp, đi tới quấn lấy ta làm gì?”

“Chính là không có người dẫn vào, chúng ta không thể diện thánh a! Lúc trướccó đi tìm vài vị đại nhân nhưng đều bị gia đinh của bọn họ dùng côn đuổi ra đây!” Tuy rằng nhìn không thấy biểu tình đối phương, nhưng theothanh âm có thể nghe ra hắn đang thương cảm mất mác.

Tử Li dưới chân bị kiềm hãm, xoay người nhìn chăm chú hắn trong chốc lát,bỗng nhiên buồn thảm nói: “Hai người như tiểu khất cái các ngươi có thểkhông làm cho người ta đuổi sao?” Hắn vẫn còn mang cừu hận vừa rồi bịdọa. Nói xong liếc xuống bọn họ tiếp tục chạy đi, hắn phải trở lại đôthành trước khi bị người phát hiện mình lẩn trốn, không thể tiếp tục ởtrong này lãng phí thời gian!

“A ——” tiểu quỷ sau khi bị bóp cổ liền vẫn trầm mặc bỗng nhiên chỉ vào Tử Li quát to một tiếng.

Tử Li bị hách đến tim nhảy dựng té ngang, thật vất vả mới bình ổn cơn tức“Đằng” một cái đứng lên, “Tử tiểu quỷ, ngươi kêu cái gì?”

“Ta nhận ra ngươi rồi!”

“Nhận thức, nhận ra cái gì?” Tử Li cũng bị hắn cả kinh biến thành có chút bất an, tiểu quỷ này nhận ra ta cái gì?

“Ca, ngươi còn nhớ rõ ngày ấy chúng ta bị Khánh Vương gia kia truy đuổi chạy trên đường không?”

“Này, đương nhiên nhớ rõ! Ngày ấy biết hắn là Vương gia, ngươi còn suýt chútnữa muốn đem sự tình nói ra rồi đó, bất quá ta sợ ở trên đường cái bạilộ thân phận, cho nên không nói cho ngươi. Nghĩ đến lại hối hận, một cơhội thật vất vả mới gặp được liền như vậy mà bỏ lỡ.”

“Vậy, ca còn nhớ rõ ngày ấy đi cùng Vương gia còn có một người khác?”

Hắn suy nghĩ trong chốc lát, bỗng nhiên cũng khẽ kêu một tiếng, nhìn Tử Linói: “Ngươi chính là cái gì điện hạ ngày đó! Thật tốt quá, ngươi nhấtđịnh có thể giúp chúng ta, van cầu ngươi, mang chúng ta đi gặp HoàngThượng được không?”

“Kỳ quái, ta vì cái gì phải giúpcác ngươi. Cút, đừng cản đường a, nếu ta bị nắm trở về, cho dù thànhquỷ cũng sẽ không buông tha các ngươi.”

Hai Tiểu cathấy Tử Li thật sự vô tình không muốn hỗ trợ, nhưng thật vất vả mới đợiđược một người dẫn đến sao có thể buông tha? Cho nên, trong lòng bọn họlóe lên gian kế ôm chân Tử Li khóc ròng nói: “Ô ô —— điện hạ, van cầungài giúp chúng ta đi, ân tình của ngài chúng ta sẽ trọn đời không quên, làm trâu làm ngựa cũng sẽ báo đáp ngài. Ô ô ——”

Haichân một tả một hữu đều bị bọn họ gắt gao ôm lấy, muốn chạy cũng khôngđược, gỡ lại gỡ không xong, Tử Li vừa tức vừa vội, nhưng thấy hai ngườibộ dáng chết không buông tay, xem ra mình nếu không đáp ứng thì đừnghòng chạy .

“Mẹ ôi, hai tử tiểu quỷ các ngươi, thiếugia ta đáp ứng các ngươi được rồi đi!” Cuối cùng đành phải nghiến răngnghiến lợi quát.

“Thật tốt quá, cám ơn điện hạ! Cámơn điện hạ!” Mục đích đạt tới, lưỡng đạo ca xướng không biết là có nướcmắt không lập tức dừng lại cười nói.

“Được rồi, nếu muốn gặp hoàng đế, từ giờ trở đi hết thảy cũng phải nghe lời của ta!”

“Hảo!”

“Tốt lắm, như vậy hiện tại, theo ta cùng quay về đô thành!”