Thông tin truyện

Chấp Mê

Chấp Mê

Tác giả:

Trạng thái:

Full
Đánh giá: 0.0/10 từ 0 lượt

Mỹ nhân cùng rượu, lại thêm ánh trăng, nhân gian cực lạc. Tu sĩ bạch y ngồi tọa thiền điều tức trên đỉnh núi bằng phẳng, sau đó rút trường kiếm bản mệnh ra. Kiếm quang như nước mùa thu, linh ngọc làm chuôi, cầm trong tay, khiến người trong lúc nhất thời không phân rõ màu da và màu ngọc. Minh Diễm cực kỳ vui sướng, lười nhác tựa lên cành đào, nhìn mỹ nhân múa kiếm dưới ánh trăng. Ngoài trời thưa thớt chấm nhỏ, trăng sáng như lưỡi câu.


Minh Diễm liếc nơi tu sĩ bạch y luyện kiếm chiêu, phát hiện thiên tư người này thật kinh người, chỉ có ba tháng, lại đã đem “Phiếu Miểu Kiếm” của Thiên Diễn tiên tông luyện tới tầng thứ chín —— sương lãnh trường hà. Nhớ năm đó, y cũng luyện. Khóe môi hiện lên nụ cười lười nhác, yết hầu Minh Diễm khẽ nhúc nhích, nuốt xuống một ngụm rượu trắng.Đệ tử kinh tài tuyệt diễm như vậy, lại bị Thiên Diễn tiên tông che giấu, không hề truyền ra mảy may tiếng gió. Thú vị. Minh Diễm lười biếng co chân dài lại, hồng y theo động tác trượt xuống, rũ xuống từ cành đào, đong đưa trong gió. Nhớ tới chuyện cũ, trong lòng Minh Diễm dâng lên ý nghĩ nóng nảy, đang định uống cạn vò rượu, chợt phát hiện, tu sĩ bạch y dừng động tác lại. “Không biết tiền bối còn muốn xem bao lâu.” Đây là lần đầu tiên Minh Diễm nghe người này mở miệng nói chuyện.

Bình luận truyện