Chàng Tô Đại Chiến Bạch Cốt Tinh

Chương 15



Ngày đó sau khi bắt được tên trộm, Tô Trí Nhược để chođồng nghiệp ở cục cảnh sát đến bắt kẻ trộm về, tiện thể tự mình làm ghi chép.Lục Tiểu Phong hỏi anh ta vì sao không trực tiếp lái xe đưa tên trộm đó đến cụccảnh sát, nhưng Tô Trí Nhược lại nói xe bảo bối của anh ta như thế nào lại cóthể để tên trộm vặt kia ngồi được.

Ý nói, Lục Tiểu Phong có thể ngồi trên xe của anh talà vinh dự và may mắn đến thế nào.

Sau khi về nhà, Tô Trí Nhược chế biến một bàn thức ănngon, lại khiến cho Lục Tiểu Phong một phen thay đổi cách nhìn, trên bàn cơmkia yêu nghiệt cũng không khoe khoang khả năng của mình như thế nào, nhưngngược lại càng làm Lục Tiểu Phong nhìn với con mắt khác. Nàng hỏi đầy nghihoặc, tên yêu nghiệt này hết sức xem thường nói việc loại chuyện nhỏ như thếnày Tô đại gia hắn không coi vào đâu. Lúc sau, miễn cưỡng bị tên yêu nghiệt nàychâm chọc một chút, nhưng mà Lục Tiểu Phong ăn vẫn thật vui sướng. Tuy rằngkhông có ý soi mói, nhưng Tô Trí Nhược vẫn phát hiện ra tay phải của cô ấy khigắp rau hơi hơi phát run, hỏi tại sao lại thế, Lục Tiểu Phong thản nhiên trảlời nói bị tên trộm kia làm sái tay, không việc gì. Tô đại gia cũng không phảingười đa nghi, chỉ bỏ thêm một câu, không phải tôi quan tâm đến cô. Lục TiểuPhong liên tục gật đầu đồng ý.

Cuộc sống bắt đầu từ lúc này, trong khoảng thời giannày hai người cũng sống yên ổn với nhau, dựa theo tiêu chí trong thỏa thuậnrành mạch phân minh tiếp tục cuộc sống ở chung.

Trải qua bữa cơm chung lần trước, Lục Tiểu Phong nếmthử tay nghề của Tô Trí Nhược liền lưu lại ấn tượng bắt đầu chú ý đến phươngdiện này. Chỉ có điều, công việc của Tô Trí Nhược thật sự bận rộn, mấy ngày nayđã không về qua nhà, cho nên cho dù hắn chỉ bỗng nhiên ghé qua nhà một hai lần,Lục Tiểu Phong cũng không thể bỏ qua. Nàng phát hiện ra tên yêu nghiệt này chỉthích ăn mềm không thích ăn cứng (Thích nịnh), vìthế thường nói một vài lời hay, liền thỉnh thoảng được ăn một bữa cơm ngon.

Tuy rằng trong quá trình luôn phải chịu ức hiếp củayêu nghiệt, nhưng không có cách nào khác, ai kêu nàng chỉ biết nấu mỗi mì tômđây?

Tối hôm đó, Tô Trí Nhược thi hành xong nhiệm vụ trởvề, trên mặt coi như sạch sẽ, nhưng quần áo trên người trông rất thêthảm, hắn dùng tốc độ nhanh chư chớp cầm quần áo khăn mặt vọt vào phòng tắmhùng hổ tắm gội một trận.

Lục Tiểu Phong ngấm ngầm tính thời gian, sau một giờmười phút, cuối cùng hắn cũng mò ra. Sau đó, Lục Tiểu Phong mở ra một quyển sổbí mật, mang kỉ lục hoàn toàn mới này ghi lại.

Tô Trí Nhược nhấc chân trở về phòng, nhìn Lục TiểuPhong nói: “Này cô, tôi đi ngủ, không cho phép dùng bất cứ lí do gì đánh thứctôi.”

“Đã biết.”

Lục Tiểu Phong tiếp tục đánh chữ, thời gian vẫn còncớm, nàng tính toán đêm nay viết xong nốt nửa quyển cuối cũng của bộ tiểuthuyết về cảnh sát. Đang lúc nàng đặc biệt tập trung, chuông cửa vanglên, Lục Tiểu Phong khẽ buồn bực bắt máy điện thoại: “Uy, ai vậy?”

“Xin hỏi có phải Tô Trí Nhược ở đây không?” Là tiếngcủa con gái, trong trẻo nhưng lạnh lùng lại mang chút lười biếng.

Lục Tiểu Phong không khỏi kinh ngạc, ở trong đầu hiệnlên bộ dạng của một con mèo quý tộc, nhưng bằng thính giác nhạy cảm của mình,nàng biết cô gái này không phải là Diệp Nhuận An.

“Xin chờ một chút.” Lục Tiểu Phong mở cửa cho cô gáikia.

Tiếp đó tiếng gõ cửa vang lên.

Lục Tiểu Phong mở cửa, theo thói quen nàng nhìn từchân dần lên trên, đôi giày bệt tinh xảo bằng da cừu màu đỏ, tất chân màu đen,váy ngắn đến gối màu đỏ, áo sơ mi bằng lụa bóng màu trắng, bên hông thắt dâulưng nhỏ màu đen, trên vai đeo một chiếc túi xách màu đen dài đến ngang thắtlưng, trước ngực đeo một chuỗi vòng vàng khảm đá quý cân xứng, lại hướng lênnhìn tiếp… Lục Tiểu Phong âm thần hít vào một hơi, nàng nhận lấy thị giác mạnhmẽ đập vào, trong đầu nàng nhanh chóng lật lại những tiểu thuyết ngôn tình mìnhđã từng viết qua, nhưng không có lần nào miêu tả được vẻ đẹp như cô gái đangđứng trước mặt này, cô ấy giống như kim cương vụt tỏa sáng trong đêm tối vậy.

Có cô gái gọi là tao nhã, nhưng cũng không đủ xinhđẹp, có cô gái gọi là xinh đẹp, nhưng không đủ tao nhã, mà cô gái này lại xinhđẹp đồng thời tao nhã. Trang phục của cô ấy theo mốt mới, tăng một chút thìdung tục, bớt một chút thì bình thường, vừa đúng mức tôn lên khí chất khônggiống người thường của cô ấy.

Cô gái kia thật sự cũng không vội, giống như thói quennhận sự chăm chú si mê của người khác nhìn vào, đợi đến khi Lục Tiểu Phong kịpnhận ra là mình thất lễ, sau đó vội vội vàng vàng mời cô ấy vào nhà.

“Cám ơn.” Mỹ nữ ung dung thay dép đi vào nhà.

Tuy rằng cô ấy lễ phép nói cám ơn, nhung giữa lông màyvẫn toát ra một ít ngạo khí, chỉ có điều là ngạo khí, không phải ngạo mạn. (Ngạokhí là bản thân đã có nét kiêu kì, còn ngạo mạn thì là thái độ kiêu căng.)

Mỹ nữ bao giờ cũng có chút ngạo khí, Lục Tiểu Phong cóthể hiểu được, huống chi là một mỹ nữ bậc nhất như thế này, ngạo khí là trờisinh. Chỉ dựa vào khí chất khi cô ấy giơ tay nhấc chân và trong lời nói, LụcTiểu Phong đoán vị này chắc hẳn cũng là một tiểu thư khuê các.

“Mời ngồi.”

Mỹ nữ khé cười ngồi xuống, tiện tay xoay xoay lọn tócxoăn dài tới eo, nhất thời vô cũng xinh đẹp.

Lục Tiểu Phong vội vàng đi pha trà, sau đó cẩn thậnđặt trà trên bàn trước mặt mỹ nữ.

“Cám ơn.” Mỹ nữ nhìn bốn phía hơi hơi đánh giá, nói:“Rất có phong cách của Tô Trí Nhược.”

“Cái gì?”

“Không có một hạt bụi.”

“Ah, đúng vậy, sạch sẽ đã ăn vào trong máu của anh ta.”Sau khi nói xong Lục Tiểu Phong có chút hối hận, nàng còn không biết rõ quan hệcủa cô gái đẹp này cũng Tô Trí Nhược, không nên nói xấu sau lưng người ta.

Mỹ nữ không trả lời, đôi mi thanh tú khẽ động, ánh mắtnhư có suy nghĩ gì thản nhiên đảo qua trên mặt Lục Tiểu Phong, lại thu hồikhông để lại dấu vết: “Cô là chủ cho thuê nhà của anh ta?”

“Đúng, Tôi là chủ cho thuê nhà của anh ta tên là LụcTiểu Phong.”

Đối mắt đẹp của mỹ nữ híp lại, tươi cười lóa cả mắt:“Tôi là Lương Thiển Thâm. Hiện tại anh ta đang ở đâu?”

Lục Tiểu Phong chỉ về hướng phòng Tô Trí Nhược: “Ah,anh ta ngủ ở bên trong, hôm nay mới thi hành xong nghiệm vụ trở về, đêm nay côcó thể không gặp được anh ta. Cô có chuyện gì có thể nhắn lại với tôi, tôichuyển lời thay cô, hoặc là hai ngày nữa cô lại tới.”

“Không sao, tôi ngồi được.” Lương Thiển Thâm trả lờilấp lửng.

Chẳng biết tại sao, nói chuyện cùng đại mỹ nữ này nàngđúng là khẩn trương không nhịn được, có thể do đối phương quá mức lóa mắt, LụcTiểu Phong tự nhận không phải là loại phụ nữ mê gái đẹp như Hạ Kỳ, nhưng vẫnnhịn không được lưu luyến nhìn mỗi một hành động của mỹ nữ, sau đó nhịn khôngđược nghĩ tới Tô Trí Nhược thật tốt số, bên người đều là mỹ nữ. Chỉ có điều,tuy rằng Diệp Nhuận An cũng rất được, nhưng không cùng đẳng cấp với vị đang ởtrước mặt này. Lúc này tưởng tượng để cô ấy đứng cùng một chỗ với Tô Trí Nhược,Lục Tiểu Phong ân thần cảm thấy như vậy nhất định là một đợt nổ tung, đi đếnnơi nào, nơi đó sáng lên.

Nghĩ đi nghĩ lại, tầm mắt Lục Tiểu Phong lướt qua ngóntay Lương Thiển Thâm, sửng sốt, ngạc nhiên rất nhiều: “Cô đã kết hôn?”

Lương Thiển Thâm đưa mắt nhìn lên chiếc nhẫn trên ngónáp út: “Có gì không hợp lí sao?”

“Không phải cô…” Lục Tiểu Phong tạm dừng vế dưới lại.

“Lục tiểu thư, sức tưởng tượng của cô thật phong phú.”Lương Thiển Thâm nhích lùi về phía sau, một tay khẽ chống cằm, tùy tiện nói mộtcâu rất có khí thế: ‘Tiểu Quai không phải là “gu” của tôi, mà chồng của tôikhông ai có thể so sánh được.” (Quai là thông minh, lémlỉnh)

Tiểu Quai? Lục Tiểu Phong tiếp tục liên tưởng, cuốicùng chắp nối với tên yêu nghiệt, cách gọi này rất thân mật.

“Không phải tôi là người thích chõ mõm vào việc củangười khác, chỉ có điều Tiểu Quai là người thân nhất của tôi, tính cách của anhta rất giống tôi, có chút tự do phóng khoáng, cũng có chút lòng dạ hẹp hòi, cônhất định bị bực tức không ít.”

“Không không không, so với anh ta cô tốt hơn nhiều.”Lục Tiểu Phong thành thật nói.

Lương mỹ nữ cười cười: “Cám ơn. Chỉ có điều anh tacũng chỉ là khẩu xà tâm phật, thật ra… Vẫn rất đơn giản, mong cô tha thứ nhiềuhơn.” Cô ấy lấy từ trong túi xách ra một cái phong thư. “Làm phiền cô đưa thứnày lại cho anh ta, nói anh ta giúp tôi thu xếp, tôi trả lại anh ta, nếu anh tatức giận, cô cứ nói không nhận lấy chính là đối địch với Lương Thiên Thâm. Nhưvậy, tôi xin phép về trước, đã quấy rầy.”

Lương Thiển Thâm đi tới cửa đột nhiên xoay người:“Đúng rồi, cái tên Tiểu Quai này tốt nhất cô không cần gọi, người ngoài gọi anhta như vậy, anh ta sẽ rất tức giận. Nhưng mà, anh ta cũng có nhược điểm.”

Lương Thiển Thâm đi đến bên tai Lục Tiểu Phong nói khẽmột câu, Lục Tiểu Phong lộ ra vẻ ngạc nhiên: “Thật vậy sao?”

“Nếu anh ta bắt nạt cô quá đáng, cô có thể làm nhưvậy.”

Lương đại mỹ nữ đi rồi lưu lại trong mắt nàng ấn tươngtốt đẹp, cảm hứng của Lục Tiểu Phong trào dâng mãnh liệt, đột nhiên có kháiniệm hình tượng nữ chính trong cuốn tiểu thuyết tiếp theo.

Ngày hôm sau, Tô Trí Nhược cũng không ỷ lại, thói quenlàm việc và nghỉ ngơi của anh ta tốt lắm, sau khi tập thể dục buổi sáng xong đitắm qua một cái, lúc này Lục Tiểu Phong còn dính mặt vào trước máy vi tính, đầugật gù như gà mổ thóc, đeo kính mắt, tiếng bàn phím vang lên hết đợt này lạiđợt khác.

“Trên bàn trà là phong thư đưa cho anh, tối hôm qua cómột cô gái tên là Lương Thiển Thâm tới tìm anh.” Màn hình máy tính chiếu sángkhuôn mặt có chút ý xấu của Lục Tiểu Phong, nhìn qua thực quỷ dị.

Tô Trí Nhược cầm lấy phong thư kia nghĩ nghĩ, tronggiọng nói có chút vui vẻ: “Nữ Vương tìm tôi, sao cô không gọi tôi dậy?”

Nữ Vương? Đây là kiểu xưng hô gì vậy, có kinh nghiệmtừ lần trước, Lục Tiểu Phong lập tức xác nhận Nữ Vương này là Lương Thiển Thâm.Trong khi đang viết tiểu thuyết ngôn tình, Lục Tiểu Phong hình như nghe thấyđược gì đó.

“Chính anh nói không cho phép đánh thức anh, tôi cũngkhông dám làm trái, anh để ý như vậy, hay cô ấy là bạn gái cũ của anh.” Tối hômqua nàng gặp cô ấy liền cả gan phỏng đoán, Lương Thiển Thâm là bạn gái cũ củaTô Trí Nhược, hai bên tranh chấp nhất định có tổn thương, Lương mỹ nữ cuối rùngkhông chịu nổi anh ta, đá bay anh ta, lấy một người chồng thật tốt, nhưng nhớnhung tình cũ nên lại tới đây tìm anh ta, ví dụ như thế.

“ Nói bậy nói bạ gì đó, quan hệ của chúng tôi khôngphải như vậy.” Tô Trí Nhược lập tức nhướng mày.

“Vậy là quan hệ như thế nào?”

“Chúng tôi là…” Tô Trí Nhược đột nhiên dừng lại, mắthồ ly liếc xéo qua Lục Tiểu Phong: “Không liên quan gì tới cô đi.”

Lục Tiểu Phong không quan tâm quay đầu, tiếp tục đánhchữ.

“Lương tiểu thư kia còn nhờ tôi nhắn lại, nói anh giúpcô ấy thu xếp, đây là cô ấy trả cho anh, nếu anh không nhận, chính là đối địchvới cô ấy.”

Quả nhiên, những lời này vừa nói ra làm cho Tô TríNhược bùng lên tức giận, hắn túm chặt phong thư trở về phòng, ăn mặc quần áochỉnh tề đi làm.

Xem ra quan hệ quả thật không tầm thường, mặc gì khôngbiết trong phong thư kia là cái gì, nhưng một câu nói của cô ấy liền chặn lạidáng vẻ kiêu căng của tên yêu nghiệt kia, Tô Trí Nhược rất sợ cô gái tên làLương Thiển Thâm này, thái độ của anh ta đối với Lương Thiển Thâm khác hẳn vớiđối với Diệp Nhuận An, Lục Tiểu Phong cắn cắn đầu bút rút ra kết luận.