Chàng Rể Phế Vật

Chương 229: Đại nhân của phương tây!



Trong phòng riêng, trưởng lão nhà họ Vương cởi áo choàng bê bết máu, đứng trước gương nhìn chằm chằm vào thân thể của mình …thân hình già nua có thể nhìn thấy rõ ràng hình dạng của xương cốt…khó có thể tưởng tượng được, một cơ thể với khí huyết yếu dần như vậy, lúc nãy có thể bộc phát ra sức mạnh kinh người như vậy.

Trưởng lão nhà họ Vương khẽ thở dài một tiếng, ông ta cúi đầu nhìn xuống tay phải của mình, ánh mắt hiện lên sự phức tạp.…ông ta biết rất rõ…không chỉ là lực của một chưởng…tay phải của mình rủ trên không trung, nó đã bị vỡ nát!

“Nhà họ Lê…Trần Xuân Độ….” Trưởng lão nhà họ Vương lẩm bẩm, vẻ mặt lạnh lùng, thâm sâu, lần này là ông ta sơ ý….ông ta không ngờ thực lực của Trần Xuân Độ lại mạnh như vậy! Mạnh đến mức khiến người căm phẫn, khiến trái tim của ông ta run rẩy!

Với thực lực của trưởng lão nhà họ Vương như ông ta, tung hoành ở cái thành phố T này không có vấn đề gì, mà vì sự tồn tại của ông ta, khiến rất nhiều đối thủ đang nhìn chằm chằm vào nhà họ Vương không dám tùy tiện xuất kích.

Trưởng lão nhà họ Vương là con dao sắc bén của nhà họ Vương…là con át chủ bài lợi hại khiến kẻ thù khiếp sợ!

Mà bây giờ, trưởng lão nhà họ Vương đi đến tập đoàn Lê thị lại bị thua, hoảng loạn chạy về….điều này có nghĩa là gì? Nếu như bị đối thủ muốn lật đổ nhà họ Vương giành lại thế lực kia biết được, những huyền thoại đẫm máu của trưởng lão nhà họ Vương tạo thành nhiều năm trước hoàn toàn bị lãng quên.

Cánh tay phải của trưởng lão nhà họ Vương run lên, cơn đau dữ dội truyền đến, vẻ mặt ông ta vô cùng hung dữ, trong bốn gia tộc hoàng kim ở thành phố T, nhà họ Vương là yếu nhất, rất có khả năng sẽ bị những gia tộc mạnh khác thay thế!

Nhưng, Trần Xuân Độ và nhà họ Lê không thể giữ lại, nhất định phải trừ khử… nếu như chuyện này bị truyền ra ngoài, đúng là nỗi nhục của nhà họ Vương! Mà không thể hoàn thành được nhiệm vụ của nhà họ Lê ở Yên Kinh, nhà họ Vương cũng gặp tai họa.

Gáo nước lạnh dội vào mặt trưởng lão nhà họ Vương khiến ông ta bình tĩnh lại, ông ta đột nhiên nhớ ra điều gì đó, khóe miệng nhếch lên nở một nụ cười thâm thúy, lấy điện thoại ra, gọi một cuộc điện thoại.

Đầu bên kia điện thoại, truyền đến một giọng nói, uy nghiêm lạnh lùng: “Tìm tôi có việc gì?”

Trưởng lão nhà họ Vương cung kình nói: “Đại nhân, chúng tôi vừa gặp phải một chuyện khó giải quyết.”

Đầu bên kia trầm mặc một lúc, giọng nói uy nghiêm lạnh lùng lại vang lên: “Biết rồi, tôi lập tức đi đến thành phố T, coi như trả lại cho ông một ân tình.”

“Cảm ơn đại nhân.” Sau khi trưởng lão nhà họ Vương cúp điện thoại, lập tức thở phào nhẹ nhõm, nở một nụ cười điềm tĩnh khác thường.

Có vẻ như có vị đại nhân này ra tay, tất cả bụi bặm sẽ rơi xuống.

Cho dù Trần Xuân Độ có mạnh đến đâu, còn có thể mạnh hơn vị đại nhân kia sao?

Cả nhà họ Vương, chỉ có trưởng lão của nhà họ Vương biết được thân phận của vị đại nhân đầu bên kia điện thoại.

Anh ta…không ở nước C, mà anh ta đang ở phương Tây!

Anh ta thuộc về một thế lực siêu cấp…nắm giữ quyền lực và chỉ huy vô số sát thủ! Cũng là may mắn của trưởng lão nhà họ Vương, lúc anh ta đang gặp nguy hiểm đến tính mạng ở nước C, đã ra tay cứu giúp… bây giờ vị đại nhân kia trở về thế giới ngầm ở phương Tây…để phục vụ một vị thần.

Nếu không vì ơn cứu mạng của trưởng lão nhà họ Vương, vị đại nhân kia sẽ không bao giờ ra tay giúp người khác…cho dù là trả bao nhiêu tiền, cũng không thể bắt anh ta làm việc cho người khác.

Anh ta chỉ làm việc cho vị thần kia trong thế giới ngầm ở phương Tây kia.

Trưởng lão nhà họ Vương thở ra một hơi, trên người giống như trút được gánh nặng nghìn cân, vô cùng thoải mái.

Ông ta biết sức mạnh của vị đại nhân đó… người ta đồn rằng vị đại nhân kia đã từng giao đấu với Long Vương trong truyền thuyết mà không chết, danh tiếng cũng từ đó mà nổi lên. Thực lực của anh ta, đủ để liếc nhìn thành phố T bằng nửa con mắt, nhờ anh ta đối phó với Trần Xuân Độ, không phải dễ như bóp chết một con kiến sao?

“Nhà họ Lê, lần này nhất định phải diệt vong!”

Trưởng lão nhà họ Vương lẩm bẩm, khuôn mặt lạnh lùng, thâm trầm.

Khóe miệng trưởng lão nhà họ Vương nhếch lên, nở một nụ cười mang theo ý châm chọc, ông ta rất mong đợi….dáng vẻ quỳ trước mặt vị đại nhân kia mà cầu xin của Trần Xuân Độ.

…..

Lúc này, Lê Kim Huyên đứng ở đại sảnh, chỉ đạo xây dựng lại hiện trường.

Đại sảnh bị vỡ thành rối tinh rối mù, Lê Kim Huyên mời một công ty xây dựng đến để trùng tu lại.

Mà công thần lần này, Trần Xuân Độ đang vui sướng, không biết tìm được một chiếc ghế tựa ở đâu, nằm trên đó một cách thoải mái, ngậm điếu thuốc trong miệng, vừa nhả khói, vừa nhìn dáng vẻ bận rộn của từng nhân viên xây dựng và nhân viên Lê thị, rất hưởng thụ.

Rất nhiều nhân viên Lê thị nhìn anh với ánh mắt căm hận và tức giận, sự ngưỡng mộ lúc trước đã biến mất hoàn toàn, bởi vì Trần Xuân Độ quá trơ trẽn, quả thật không khác gì một tên xã hội đen!

Anh quá điên cuồng, theo như bọn họ thấy, dường như là một con chuột phá hỏng nồi cháo ở trong tập đoàn Lê thị!

Trần Xuân Độ hơi nheo mắt, hưởng thụ ánh mắt trời bên ngoài cửa sổ chiếu vào, cảm nhận ánh mắt lạnh lùng như muốn giết người, khóe miệng nở nụ cười, thâm thúy còn mang theo ý trêu đùa.

“Quá tức rồi, anh ta nghĩ anh ta là ai?”

“Ngay cả Lê tổng cũng đứng ra chỉ huy, tên tiểu tử này thì hay rồi, còn nằm ở đó phơi nắng, hút thuốc, ngủ!”

“Mẹ nó, đều là nhân viên của tập đoàn Lê thị, sao chúng ta lại không có sự đối đãi như vậy, sớm biết như này tôi cũng đánh cho ông già kia một trận rồi!”

“Đây là ưu điểm của việc ở rể sao, ngay cả Lê tổng cũng không muốn quản anh ta nữa.”

Các nhân viên của Lê thị lén lút nói chuyện với nhau, vô cùng tức giận.

Mà những người này không biết là mỗi câu họ nói đều truyền đến tai Trần Xuân Độ một cách vô cùng rõ ràng.

Trần Xuân Độ nằm trên ghế tựa, ghế tựa khẽ rung lên, khóe miệng Trần Xuân Độ đột nhiên nở một nụ cười.

Đúng lúc này, đột nhiên, một nhân viên bảo vệ thận trọng đi tới, nhìn Trần Xuân Độ hỏi: “Anh là... Trần tổng?”

Trần Xuân Độ quay đầu qua, đánh giá tên bảo vệ kia, hỏi: “Sao vậy?”

Nhân viên bảo vệ đột nhiên trở nên kích động: “Trần tổng….anh chính là đại thần bất khả chiến bại….không có anh, lúc nãy tôi đã chết rồi!”

Trần Xuân Độ sững sờ, hóa ra vị trưởng lão nhà họ Vương kia có ý định giết chết tên bảo vệ này, kết quả Trần Xuân Độ đột nhiên xuất hiện, đánh lạc hướng sự chú ý của trưởng lão nhà họ Vương, giúp cho tên bảo vệ này thoát được một kiếp nạn.

Sau khi Trần Xuân Độ hiểu ra, khóe miệng hơi nhếch lên, tên bảo vệ kia nhìn Trần Xuân Độ với ánh mắt phát sáng, nhìn Trần Xuân Độ sùng bái giống như thần tượng.

“Lúc nãy…tôi đứng khá gần…ở một góc cách hai người không xa…Trần tổng anh quá lợi hại rồi, đánh bại ông già kia một cách thuần thục!” Tên bảo vệ kích động đến mức khoa chân múa tay, anh ta nhìn thấy rất rõ Trần Xuân Độ đàn áp trưởng lão nhà họ Vương, quả thật giống hệt như một vị thần!

“Ông già kia cũng bình thường thôi, không có khả năng chống cự, tôi chỉ sợ tôi ra tay quá mạnh sẽ đánh chết ông ta.” Trần Xuân Độ được tên bảo vệ khen đến mức lâng lâng, thờ ơ nói.

Kết quả dáng vẻ bình tĩnh của Trần Xuân Độ rơi vào trong mắt của tên vệ sĩ khiến anh ta càng kích động: “Đại thần….Trần tổng, nếu như chúng tôi có thân thủ như anh, giống như mấy người như ông già kia, đến bao nhiêu chúng tôi có thể đánh bấy nhiêu.”

Trần Xuân Độ cười haha, cảm thấy thú vị nhìn tên bảo vệ, hỏi: “Cậu tên là gì?”

“Trương Dũng.” Tên bảo vệ nói.

Trần Xuân Độ gật đầu, nhìn Trương Dũng thật sâu, cười một cách vô lại: “Rất tốt, làm việc thật tốt, tập đoàn Lê thị sẽ luôn có chỗ cho cậu.”

“Cảm ơn Trần tổng dạy dỗ.” Trần Xuân Độ chỉ tùy tiện nói một câu đã khiến Trương Dũng kích động không thôi, còn lấy giấy ra bảo Trần Xuân Độ ký tên.

Sau khi Trần Xuân Độ ký xong, Trương Dũng giống như có được bảo bối rời đi, trên mặt vẫn còn tràn đầy sự kích động.

“Không tồi nha, đã trở thành người nổi tiếng trong công ty rồi.” Đột nhiên bên cạnh truyền đến một giọng nói lạnh lùng, chế nhạo, Trần Xuân Độ quay đầu lại, nhìn thấy Lê Kim Huyên không biết từ lúc nào đã xuất hiện ở phía sau anh, rõ ràng đã nghe thấy hết cuộc nói chuyện lúc nãy của anh với Trương Dũng.

Trần Xuân Độ nở một nụ cười lấy lòng: “Kim Huyên, anh không phải đang tạo mối quan hệ tốt với nhân viên sao?”

“Một tên bảo vệ vô danh tiểu tốt, cũng cần anh tiếp cận sao?” Khuôn mặt của Lê Kim Huyên lạnh như băng liếc nhìn Trần Xuân Độ, khóe miệng nhếch lên nở một nụ cười chế giễu.

“Cảm giác làm người nổi tiếng thế nào?” Lê Kim Huyên hỏi.

“Bình thường thôi.” Trần Xuân Độ úp úp mở mở nói.

“Anh chưa từng làm người nổi tiếng, ngay cả cảm giác làm người nổi tiếng cũng không biết, còn bình thường.” Lê Kim Huyên cười chế nhạo.

Trần Xuân Độ không phản bác, lên tiếng phụ họa... Lê Kim Huyên thậm chí không biết những gì anh đang nói đều là sự thật.

Người nổi tiếng, người nổi tiếng là gì? Long Vương chấn động ở nước ngoài…Khi thế giới ngầm phương Tây náo loạn, Long Vương…Ai mà không biết, ai mà chưa từng nghe qua?

Trong thế giới kia ở nước ngoài…. Long Vương từ lâu đã trở thành thần thoại, được vô số thế lực truyện miệng, bị xem là một sự tồn tại kiêng kỵ!

Danh tiếng của Long Vương đã đè bẹp vô số tiểu thịt tươi, minh tinh lưu lượng…nếu như nhất định phải tranh đoạt lưu lượng, Long Vương chắc chắn sẽ không thua!

Lưu lượng khổng lồ Long Vương có được, là thứ mà Lê Kim Huyên không thể tưởng tượng được.

Nếu như ngay cả Long Vương cũng không phải là người nổi tiếng, thì còn ai trên thế giới này đủ tư cách để được gọi là người nổi tiếng?

Trần Xuân Độ từ lâu đã cảm thấy chán ngấy với loại cảm giác mọi người đều nhìn vào này, mỗi một hành động đều gây ra sự chú ý, xem trọng và thân thiết của vô số thế lực... anh đi đến nước nào, cũng sẽ bị nước đó coi là kẻ thù lớn.

Chỉ cần anh làm điều gì đó ở nơi nào đó, những người khác sẽ làm mọi cách để thu dọn.

Tuy nhiên, cái được gọi là người nổi tiếng, minh tinh như này, Trần Xuân Độ lại hoàn toàn không quan tâm, những thứ không có thế giới quan này, thậm chí anh còn không đặt vào mắt!

Lê Kim Huyên sao có thể biết được chuyện này, theo như cô thấy, Trần Xuân Độ rất thích chém gió, khiến cô không hề tin tưởng những lời Trần Xuân Độ nói!

Lê Kim Huyên nhìn thái độ vô cùng tốt của Trần Xuân Độ, khiến cô không thể tức giận, chỉ có thể lạnh lùng trừng mắt với Trần Xuân Đô, quay người đi đến chỗ cách đó không xa….

….

Vào buổi tối, một chiếc máy bay tư nhân tiến vào bầu trời thành phố T, dưới màn đêm sâu thẳm, từ từ hạ cánh xuống một sân bay.

Lúc này, từng người mặc đồ đen từ bên ngoài sân bay vội vã đi vào, trên đường đi không gặp bất kỳ sự cản trở nào, không ai dám ngăn cản... bởi vì thân phận đặc biệt của họ … đến từ gia tộc hoàng kim của thành phố T!

Một hàng người mặc đồ đen đứng trước phi cơ riêng, nhìn chằm chằm vào cửa của phi cơ riêng.

Đột nhiên, cửa máy bay từ từ mở ra, và một bóng người xuất hiện ở cửa máy bay.

Bóng dáng đó bước xuống bậc thang, là một người đàn ông cao lớn, dáng người cao lớn, biểu cảm lạnh lùng, quần áo trên người không che giấu được cơ bắp đang muốn xé chiếc áo sơ mi ra!

Người mặc đồ đen do nhà họ Hoàng phái đến, mặc dù mặt không chút cảm xúc, nhưng trong lòng bọn họ lại không ngừng run rẩy … người đàn ông này, trên người toát ra sát khí lạnh lùng…giống như một con dã thú tràn đầy sự tàn sát!

Những người đàn ông này đứng đối diện với người áo đen, trong mắt ai cũng hiện lên tia máu, hóa thành một cỗ máy giết người lạnh lùng!

“Lẽ nào là tử sĩ của đại nhân kia?” Một người mặc đồ đen đột nhiên nhớ đến những lời mà trưởng lão nhà họ Vương căn dặn anh ta.

Vị đại nhân kia lúc nào cũng có tử sĩ đi theo, không chỉ có sức mạnh của tử sĩ đi theo ông ta, càng vượt ngoài sự tưởng tượng là sức mạnh tổng hợp của tử sĩ có thể dễ dàng giết chết một cao thủ tuyệt thế!

Những tử sĩ này, đều được vị đại nhân kia tuyển chọn rất kỹ lưỡng, mỗi người đều không sợ đau, không sợ chết, tàn ác hơn dã thú!

Lúc này, sau khi những tử sĩ kia đi ra, ở cửa máy bay, một bóng người xuất hiện, bầu không khí dường như bị đông cứng lại vì sự xuất hiện của anh ta!

Đám người áo đen lần lượt nhìn về bóng dáng kia, ánh mắt chợt co rụt lại!

Đại nhân trong miệng của trưởng lão nhà họ Vương cuối cùng cũng xuất hiện rồi!