Chân Tình Ngàn Năm

Chương 36





“Tạm thời trước buông tha ngươi, chờ đợi một lát tiệc rượu yến cùng Cách Tang quốc chấm dứt, ta sẽ trở về bồi ngươi.” Xích Nhĩ Đa nhìn thiên hạ dưới thân đã ngất xỉu, vươn tay kéo tấm chăn lông vũ đắp nhẹ lên người nàng, che lấp cảnh xuân bên trong hiển hiện ra bên ngoài.



Hắn ở bên tai nàng tà tứ nói nhỏ, sau đó lại thay quần áo.



Ở trên trán nàng , nhẹ nhàng hôn,” Hảo hảo nghỉ ngơi đi! Linh nhi của ta .” Nếu không, chờ hắn trở về, có thể không có cơ hội nghỉ ngơi .



Nói xong, Xích Nhĩ Đa đi ra khỏi Xuân Tuyết các của nàng ,” Cung tiễn Vương thượng.” Các nô tỳ cùng Thúy nhi quì một gối nói.



Trước khi đi, bất chợt như nghĩ đến chuyện gì, đột nhiên chuyển hướng tì nữ một bên nói: : Chủ tử các ngươi mệt mỏi, đừng đi quấy rầy, để cho nàng nghỉ yên giấc.”



“ Dạ.” Các nô tỳ cung kính thi lễ trả lời.



******************************



Ban đêm, hậu viên trong cung là nơi thường thiết đãi yến tiệc tiếp khách.



Xích Lung quốc chỉ có ba người đó là đại thần cùng tướng quân , cộng đồng nghênh đón cùng hưởng lạc.



Chỉ thấy, người phụ trách buổi yến hội đêm nay nhẹ vỗ tay một cái, phía sau hậu đình đã có tiếng nhạc nhẹ nhàng vang lên, buổi yến chính thức mở màn đón chào khách quý.



Vô số ca kĩ vũ cơ dung mạo xinh đẹp, tóc dài lả lướt trang phúc đủ màu sắc thêu hoa, đã bắt đầu từ phía sau hậu đình thướt tha múa lượn tiến vào, vừa múa vừa hát.



Tất cả các nàng đều là cô nương đến từ phía nam , dáng người đương nhiên mềm mại uyển chuyển, không thể so với cô nương phương Bắc cường tráng.



Người cầm đầu đoàn ca vũ đó là người phương Bắc, nhưng thân thể của nàng thon thả vừa vặn, từ hậu cung tiến dần ra, nàng dẫn dắt vũ đàn quay cuồng theo điệu nhạc quyến rũ say lòng người.



Mỗi một dung nhan đều có nét quyến rũ riêng, thướt tha nhiều vẻ, chỉnh tề nhịp nhàng theo từng nhịp điệu thu hút tất cả ánh mắt mọi người.



Các nàng thướt tha uyển chuyển, tư thế quyến rũ, đôi tay nhỏ bé mềm mại múa hát theo tiếng đàn,làn gió thơm lướt qua mặt mọi người, làm mọi người không kiềm lòng được hoa mắt say mê.



“ Nhĩ Đa huynh, không thể tưởng được tiểu mỹ nhân trong cung Xích Lung quốc cũng thật nhiều a!” Cách Phổ Tùng Trí tả ủng hữu ôm hai nữ nhân quốc sắc thiên hương, nhưng ánh mắt sắc bén lại nhìn chăm chăm vào vũ đoàn diễm lệ trước mắt.



Nữ tử dẫn đầu vũ đoàn làm hắn tâm động dáng ngườiôn nhu , kỹ thuật nhảy d uyên dáng . Thân thể cao lớn nhưng vô cùng uyển chuyển hàm súc, chim sa cá lặn, là tiêu điểm thu hút mọi người.



Nhưng cho dù đẹp đến mức nào cũng không thể so với tiểu tiên nữ buổi chiều nay hắn gặp ở hậu hoa viên.



“ Cách Phổ huynh nếu thích, có thể chọn lựa vài vị nữ tử ngài thích hầu hạ a!” Xích Nhĩ Đa nói.



“Bất luận kẻ nào đều được sao?” Hắn cười có chút quỷ dị, trong lòng đang có tính toán!



“ Được! Được! Cách Phổ huynh không cần khách khí, cứ việc nói là được, ở đây chỉ cần là huynh thích , hoặc là coi trọng nữ tử, tất cả đều được.” Hắn nâng chén rượu lên trước mặt, một ngụm đem uống cạn.



Lúc này, buổi ca diễn mở màn đã xong, đến màn thứ hai là ngâm ca xướng diễn tấu khúc. Các nữ tử vũ đoàn đều đã thối lui đến một bên thức thời bồi đại thần cùng các tướng quân đang uống rượu mua vui.



Nữ tữ dẫn đầu vũ đoàn kiều mỵ đi vào trước bàn, chậm rãi rót đầy chén rượu, nhẹ nhàng bước về hướng Xích Nhĩ Đa.



“Tiểu nữ tử kính Vương thượng, Cách Tang quốc đại Vương một ly.” Nàng tên gọi Tuyết Cơ, kỳ thật lúc trước chính là người duy nhất hay được Xích Nhĩ Đa sủng thị tẩm nhất .



Một làn giớ nhẹ lướt qua, hương rượu cùng hương thơm nữ nhân bay ra quấn quanh ái muội cùng ý tứ hàm xúc đầy mê say .



“ Tốt, mỹ nhân kính rượu, không uống nào có đạo lý, bổn Vương uống trước .” Cách Phổ Tùng Trí đôi mắt nhìn thẳng vào mỹ nhân trước mắt không chớp, khóe miệng cười thật là tà ác.



Sau khi kính rượu xong, Tuyết Cơ tự động đi vào chỗ ngồi bên cạnh Xích Nhĩ Đa “Không biết tiểu nữ tử múa có tốt hay không, đã làm cho Vương thượng chê cười.” Nàng ái muội dựa vào trong ngực cường tráng của hắn.



“Không thể tưởng được nhiều ngày không thấy, điệu múa của Tuyết Cơ càng tốt hơn , đêm nay múa đẹp, ban thưởng , người đâu! Thưởng Tuyết Cơ mười trâm ngọc, hoàng kim mười lượng, vòng ngọc phỉ Thúy Hương tử một đôi, ngọc bội mã não một cái.” Hắn hào phóng hạ lệnh ban thưởng.



“Tạ, Vương thượng ban cho.” Nàng mỉm cười đứng dậy, đầu gối hơi hơi gấp khúc, tạ ơn Vương thượng.



“ Nhĩ Đa huynh quả nhiên là người hào phóng a! Mới vừa nói bổn Vương muốn người nữ tử nào làm bạn đều được, còn có nghĩa hay không ?” Hắn đã muốn chọn xong, cho dù tiên nữ kia đã là phi tử của hắn , nói vậy chỉ cần hắn mở miệng , Xích Nhĩ Đa vẫn sẽ cho .