Câu Lạc Bộ Sắc Lang

Chương 22: Pn2



Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, NP, huynh đệ văn, diễn viên cũ, H văn

(PN này sử dụng từ ngữ miêu tả rất là…trực tiếp và thẳng thắn nên đọc rất khác với các truyện hay ví von hoặc dùng từ vòng vo, các nàng thử xem sao) =)))))

~

(Ngữ Tịch: Phiên ngoại này do ta không có việc gì làm mà viết ra. Không liên quan đến phần chính văn ‘câu lạc bộ sắc lang’)

~

Nhân phi thánh hiền, ai có thể không ‘Sắc’ chứ ! (ngưởi không phải thánh nhân, ai mà không dê)

.

Kỳ nghỉ hè lại bắt đầu, Tân Thuần cùng Tân Đàm đều bắt đầu kế hoạch nghỉ hè của hai người.

“Tiểu Thuần, nghỉ hè có tính toán gì không?”        Tân Đàm xoa xoa bóp bóp mặt tiểu đệ, rồi vươn đầu lưỡi tới liếm nhẹ.

“Đại ca, đừng cứ liếm ta nữa, bị anh diễm thấy thì sẽ lại. . . . . .”     Tân Thuần ở bên cạnh Tân Đàm vặn vẹo cơ thể.

“Lại cái gì?”      Tân Đàm cố ý không trả lời cho Tân Thuần, khi hắn sắp nói thì hôn lên môi hắn hết lần này tới lần khác.

“Tiểu Thuần, miệng của ngươi đều là mật hoa, hảo ngọt nha.”

Tân Đàm đem nhóc hôn đến thở không nổi rồi đẩy ngã trên giường.

“Để cho ta yêu thương ngươi một chút đi.”       Tân Đàm thuận tay cởi quần áo trên người Tân Thuần ra.

“Đại ca, đừng mà!”       Tân Thuần kháng nghị đẩy lão ca ra.

“Tiểu Thuần, ngươi đều để cho Anh Diễm làm, mà không để cho ta làm sao. Đối với ta thật không công bằng nha.”         Tân Đàm thay thành vẻ mặt đau thương.

“Ta cũng sẽ làm cho ngươi thoải mái mà.”       Tân Đàm cẩn thận gỡ bàn ta chống cự của nhóc ra, đặt nhóc lên  giường, rồi liếm vào vành tai.

“Lão ca. đừng náo loạn, từ từ Anh Diễm sắp đến”         Tân Thuần đã buông tha chống cự, mềm mại nằm dưới thân Tân Đàm.

“Tiểu Thuần, trước khi Anh Diễm đến chúng ta sẽ xong việc.”     Tân Đàm đem Tân Thuần áp xuống trước ngực.

“Ca. . . . . . Ân. . . . . .”       Tiếng  kháng nghị đến bên miệng hóa thành giọng rên rỉ.

“Tiểu Thuần, cưng thật diễm tình nha. Quả là làm cho người ta nhịn không được mà!”       Tân Đàm rất nhanh lột sạch quần áo trên người, chuẩn bị cùng Tân Thuần đại chiến một trận.

Tân Đàm từ phía sau ôm lấy Tân Thuần, một tay khiêu khích tiểu nhũ tiêm phấn hồng, một tay cầm tiểu phân thân của nhóc.

“Tiểu Thuần, muốn kêu liền kêu lên đi.”      Tân Đàm từ sau lưng liếm vào vai Tân Thuần.

Vừa kích thích trước ngực, vừa xoa nắn hạ thân, hơn nữa vừa kết hợp hôn nồng nhiệt, thân thể Tân Thuần bắt đầu nóng lên, trong cơ thể giống như dấy lên từng ngọn lửa hừng hực. Bé cố chống cự nhưng không ngăn được khô nóng trên người, bắt đầu cọ sát vào người Tân Đàm.

“Tiểu Thuần, nhanh có cảm giác như thế ? Nhìn thân thể ngươi phiếm hồng.”      Tân Đàm lại xấu xa nhéo nhéo vào nụ hoa be bé, còn tay đang chà xát vào hạ thân nhóc lại càng đẩy nhanh tốc độ.

“Ca. . . . . . ngươi. . . thật xấu!”        Tân Thuần khó nhịn ngẩng đầu lên, vặn vẹo đong đưa tấm lưng.

“Là Tiểu Thuần thật non mềm, làm cho ca nhịn không được mà muốn khi dễ một chút thôi!”     Tân Đàm lập tức cắn lên yết hầu nhóc tiểu đệ cưng của hắn, rồi khẽ liếm xuống dưới.

“Ca. . . . . . ân…….ư…….”      Hạ thân của Tân thuần đã hoàn toàn nằm ở trong lòng bàn tay tân Đàm, hắn xoa nắn lên xuống khối lửa nóng ấy, rồi vuốt ve sang hai bên. Toàn bộ lửa nóng toàn thân đều tập trung tại nữa thân dưới của Tân Thuần, giống như cắt ngang và thiêu đốt tất cả lý trí.

“Ca. . . . . .  nơi đó của ngươi . . . đâm ta đau quá!”      Tân Thuần đong đưa uốn éo cái mông.

Hạ thân của Tân Đàm đã sớm ‘đứng’ lên. Hắn một tay cầm hạ thân chính mình, xoa nắn vài cái.

“Đương nhiên phải cho ngươi thoải mái trước.”       Ngón tay Tân Đàm bắt đầu bồi hồi (lượn lờ) ở chung quanh phân thân cùng tiểu huyệt của Tân Thuần. Một tay kia không quên đẩy nhanh tốc độ.

“A!”     Tân thuần cảm giác sâu sắc được một ngón tay đang xoay vào ra trong tiểu huyệt của mình.

“Tiểu Thuần, tiếng kêu của ngươi thật dễ nghe.”     Ngón tay tân Đàm ở bên trong không ngừng chuyển động.

“Ca. . . . . . ta. . . phía dưới. . . . a. .”       Tân thuần bị ngón tay xoay xoay chạm chạm đến mức khó nhịn nổi mà đong đưa qua lại.          “Ta. . . . . . thật muốn. . . .muốn  . …ư…a…”

Lời Tân thuần nói còn chưa hết câu, cửa phòng chợt mở ra .

“Anh Diễm!”         Tân Thuần không thể chống cự lửa nóng tại hạ thân, vừa đong đưa hạ thân, vừa kêu Quý Anh Diễm vừa mới bước vào.

“Các ngươi làm gì bắt đầu mau như thế!”       Quý Anh Diễm đóng cửa lại, lập tức ‘quăng’ sạch quần áo chính mình.       “Ta đây cũng cùng các ngươi chơi.”

“Thật tốt quá. Lần trước chúng ta ba người cùng nhau chơi thực sảng khoái a.”     Tân Đàm cao hứng đến gần cấp cho Quý Anh Diễm một cái hôn nồng nhiệt. Quý Anh Diễm lập tức âu yếm lửa nóng của Tân Đàm.

“Nhìn ngươi nhẫn như thế, sao còn chưa đem Tiểu Thuần áp xuống, bản thân đều vểnh cao như thế.”         Động tác của Quý Anh Diễm đương nhiên là rất thuần thục, vài cái đã khiến cho Tân Đàm bắt đầu rên rỉ.

“Anh Diễm.”     Tân Thuần hàm oán mở to hai mắt.

“Con mèo nhỏ đáng yêu của ta, xảy ra chuyện gì.”      Quý Anh Diễm nâng cằm Tân Thuần lên, mãnh liệt hôn vào.

“Ngươi này tiểu yêu tinh vẫn là liêu tình như thế !”

“Anh Diễm, chúng ta trước tiên làm cho Tiểu Thuần thoải mái đi, nhìn hắn đã bị *** tăng vọt khó nhịn rồi.”       Tân Đàm đem thí thí (mông) Tân Thuần nâng lên, để Quý Anh Diễm liếc mắt một cái là có thể thấy tiểu huyệt hé ra hợp lại chờ đợi để được bao quanh dị vật sắp tiến vào.

“Hảo. Nhìn ngươi cũng chờ không nổi rồi. Chúng ta đây trước hết để Tiểu Thuần được giải phóng đi.”        Quý Anh Diễm vuốt ve tay Tân Đàm rồi ôm Tân Thuần.

“Ngươi đến từ phía sau đi, còn ta ở phía trước giúp hắn.”

“Tiểu Thuần ngoan, sẽ thật thoải mái ngay đây.”       Quý Anh Diễm trực tiếp quỳ giữa hai chân Tân Thuần.

“Tiểu Thuần, mở chân tách ra thê chút nữa.”        Vừa nói, tay Quý Anh Diễm vừa khiêu khích hạ thân Tân Thuần với kỹ xảo điêu luyện.

“A. . . . . . Anh Diễm…..ư ……ư……”        Tân Thuần ôm lấy đầu Quý Anh Diễm, đem chân ra giang ra.

“Sao rồi, dễ đi vào không?”         Tay Quý Anh Diễm cọ vòng qua cổ Tân Thuần, cầm lấy khối lửa nóng của Tân Đàm.

“Tiểu huyệt của Tiểu Thuần vừa nhỏ lại vừa chặt. Chờ ta thoa nhiều dầu bôi trơn một chút, không thể để hắn bị thương.”          Phía sau Tân Thuần, Tân Đàm cẩn thận đùa nghịch tiểu huyệt của bé.

“Ca. . . . . .”          Ngón tay Tân Đàm lại tiến sâu hơn vào tiểu huyệt của Tân Thuần.

“Tiểu Thuần ngoan, thả lỏng nào, đừng đem ngón tay ca ép chặt như thế.”       Tân Đàm một tay từ phía sau ôm lấy Tân Thuần, châm thêm khoái cảm cho hắn thật sâu thật sâu…

“A!”

“A!”

Hai tay Quý Anh Diễm âu yếm trên hai đùi Tân Thuần, miệng hàm chứa nguồn nhiệt hạ thân bé. Hắn khẽ liếm, hút, lại chuyển động ra vào. Vừa thưởng thức ‘căn nguyên’ phía trước, vừa xoa nắn ‘hai bên’.

Dòng nhiệt cực nóng ở trong cơ thể Tân Thuần chạy tán loạn. Khoái cảm ở khối dục vọng cùng ngón tay tiến vào tiểu huyệt tiến cùng lúc làm cho Tân Thuần khô nóng khó nhịn bốc cao.        “Ta muốn. . . . . .”

“Không được bắn!”       Quý Anh Diễm ở trước người Tân Thuần, nắm chặt ‘hệ căn’ của nhóc.

“Còn chưa bắt đầu sao có thể bắn chứ. Tiểu Thuần, ca muốn vào đây.”       Tân Đàm vừa dứt lời, hắn ôm chặt cái mông của bé vọt đi vào.

“A! ân. . . . ư.. .”         Đột nhiên tiến vào làm cho Tân Thuần hướng về phía trước. Cả người ôm chặt Quý Anh Diễm. Hạ thân lúc đó cũng chưa hoàn toàn vào hết trong miệng Quý Anh Diễm. Lúc này bỗng dưng phía sau đẩy mạnh khiến ‘nó’ đưa sâu vào đến hoàn toàn.

“A! Tiểu Thuần, ngươi thật chặt nha!”     Tân Đàm đã đi vào nhưng không thể tự mình cử động dễ dàng, hắn mãnh liệt đánh sâu vào tiểu huyệt Tân Thuần. Tràng vách bên trong tiểu huyệt khuếch trương ra, co rút lại, hút vào tất cả cú đánh sâu của Tân Đàm.

“Tiểu thuần, nhóc thật liêu nhân nha.”    Quý Anh Diễm nhìn Tân Thuần bị đánh sâu vào, một cỗ nhiệt lưu lập tức dâng lên trong cơ thể hắn. Hắn lại ở trên người bé cắn liếm, làm cho toàn thân bé che kín dấu vết của hắn. Cuối cùng lại quay về hạ thân của bé, nơi nào cũng lưu lại ấn ký của hắn.

“Tiểu Thuần, thích không?”       Quý Anh Diễm lại đem hạ thân của bé ngậm vào miệng, đẩy nhanh động tác vào ra.

“Ta. . . . . . lần này. . . . . . thật sự. . . . . . ân. . .”        Tân Thuần nắm chặt cánh tay Tân Đàm.           ”Anh Diễm, để cho ta. . . . . . bắn đi. . . . . .”      Tân Thuần *** dạt dào sóng cuộn, nhẫn nại không được, khóc ra.

“A!”          Tân Đàm rên khẽ một tiếng, ở trong thân thể Tiểu Thuần đánh sâu vào càng thêm mãnh liệt.

“Ca. . . . . .”        Tân Thuần nắm chặt tóc Quý Anh Diễm, tiếng động ‘! ! ’ ở dưới thân đánh vào liên tục, đạt tới  cao trào. Quý Anh Diễm một giọt không chừa, toàn bộ nuốt xuống.

“Nước sinh mệnh của Tiểu Thuần thật hảo uống nha.”      Hắn thưởng cho Tân Thuần nụ hôn sâu nồng nàn.

“Anh Diễm!”        Tân Thuần nhìn hạ thân Quý Anh Diễm.     “Ta đến giúp ngươi làm đi.”

Quý Anh Diễm nằm trên giường, Tân Thuần nằm úp sấp lên, cầm lấy khối hạ thân đã nhếch lên của hắn. Còn Tân Đàm lại nâng lên  một chân của Tân Thuần, lại công tiến vào tiểu huyệt.

“Ân!”        Đột nhiên bị công chiếm tiểu huyệt, Tân Thuần rên rỉ một tiếng, rồi lại lập tức ngậm vào lửa nóng của Quý Anh Diễm.

“Ân.”       Phía sau của Tân Thuần không ngừng bị đánh sâu vào, làm cho hắn vừa run rẩy vừa liếm lên hạ thân Quý Anh Diễm. Nụ hôn môi liên tiếp của bé, làm cho hạ thân Quý Anh Diễm hoả tốc cứng lên.

“Tiểu Thuần ngoan, đều ngậm vào toàn bộ đi.”      Quý Anh Diễm đẩy hạ thân về phía trước càng sâu vào bên trong cái miệng nhỏ nhắn của con mèo con.

“Ô. . .”         Tiếng rên rỉ vang lên, cả từ hạ thân của Quý Anh Diễm.

“A! Tiểu Thuần làm chính là thật thoải mái.”      Cả khối lửa nóng của Quý Anh Diễm ở trong miệng Tân Thuần run run lên. Tân Đàm một tay vừa sờ vừa xoa niết hạ thân mình, một tay thì vuốt ve đùi Quý Anh Diễm.

“A! Ta thật muốn làm! Tiểu Thuần, há miệng ra đi.”      Quý Anh Diễm kéo qua khuôn miệng đầy *** của Tân Thuần, hung hăng chiếm đoạt hôn sâu vào.

Quý Anh Diễm chuyển tới phía sau Tân Đàm, xuất ra dầu bôi trơn, thoa vào tiểu huyệt Tân Đàm.

“Ta muốn đi vào.”          Ngón tay rất nhanh làm cho tiểu huyệt của Tân Đàm thả lỏng ướt át. Quý Anh Diễm động thân một cái, vọt vào hậu đình của tân Đàm.

“A.”     Còn Tân Đàm thả chậm, đánh sâu vào Tân Thuần.

“Tốt lắm, ta phải chuyển động đây.”         Quý Anh Diễm vỗ vỗ vào mông Tân Đàm, ý bảo hắn phải bắt đầu rồi.

Quý Anh Diễm bắt đầu trừu sáp, Tân Đàm rất nhanh một trước một sau phối hợp lại. Làm cho ba người chuyển động nhịp nhàng phối hợp ăn ý vô cùng.

“Xem ra thành quả lần trước không tồi nha!”        Quý Anh Diễm ôm chặt lưng Tân Đàm, đưa môi hôn xuống.

Tân đàm vừa chuyển động ‘cái’ ở phía trước gây kích thích sâu, vừa nhận sự đâm vào phía sau khiến hắn muốn lập tức tiết ra.

“Ta. . . không được!”         Nhanh  chóng rút ra khối cực đại của bản thân, nhũ dịch màu trắng bắn ở trên đùi Tân Thuần.

“A!”            Tân Thuần rên rỉ kháng nghị. Dục hoả của hắn lại bị khơi mào.      “Đừng rời đi.”           Tân Thuần khóc rên yêu cầu càng nhiều thêm.

“Anh Diễm, ngươi tới cấp Tiểu Thuần đi.”            Tân Đàm mệt nằm úp sấp trên giường.

Quý Anh Diễm rút ra, ôm lấy Tân Thuần.         “Tiểu yêu tinh, đến lượt ta vội tới cho cưng nè?”

“Hảo. Anh Diễm, ta muốn ngươi.”       Tân Thuần ôm lấy Quý Anh Diễm liền hướng hạ thân hắn cọ vào.

“Tiểu Thuần ngoan, ta đến ngay đây.”        Quý Anh Diễm đem Tân Thuần phóng ngã trên giường. Tân Thuần lập tức mở ra hai chân chờ Quý Anh Diễm tiến vào. Hắn có thể thấy tiểu huyệt màu hồng phấn co rút lại mời gọi mình. Hạ thân hắn lại bắt đầu càng trướng đứng cao lên.

“Tiểu Thuần.”        Quý Anh Diễm nằm úp sấp lên người Tân Thuần, đẩy vào một cái, liền tiến nhập vào hậu hoa viên của Tân Thuần.

“A.”     Dị vật cực đại tiến vào trong cơ thể Tân Thuần, lập tức được nội vách vây quanh.

“Tiểu Thuần, bên trong của ngươi vừa ướt lại vừa mềm mịn, thật sự khiến ta muốn không ngừng công chiếm ngươi!”         Quý Anh Diễm yêu thương cắn nhẹ Tân Thuần một cái.

“Anh Diễm. sâu một chút, nhiều thêm một chút.”       Tân Thuần ôm lấy lưng Quý Anh Diễm, không ngừng đong đưa vặn vẹo thân thể chính mình.

“Tiểu Thuần, ngươi thật sự vô cùng diễm lệ nha.”      Tân Đàm từ bên kia chồm đến, cắn vào tiểu nhũ tiêm của đệ đệ.

“Ca. . . . . .”        Tân Thuần cảm giác được một cỗ tư vị khác thường theo nhũ tiêm kéo dài.

“Tiểu Thuần giúp ca làm đi.”          Tân Đàm quỳ gối bên cạnh Tân Thuần, đem phân thân chính mình đưa đến  trước mặt Tân Thuần. Hai tay bé bắt lấy phân thân đưa vào trong miệng.

“Ân.”       Tân Đàm thật hưởng thụ đến rên rỉ ra tiếng.

Tần suất Quý Anh Diễm đánh sâu vào Tân Thuần càng lúc càng nhanh, làm cho khoái cảm càng lúc càng dâng lên mãnh liệt, khối cực đại càng lúc càng trướng to, dịch ân ái càng lúc càng tràn ra không ngừng.

“A!”       Theo luật động dồn dập của Quý Anh Diễm, một tiếng rên rỉ cao vút tràn ra khỏi miệng Tân Thuần, mà thanh âm rên rỉ tràn ra lại toàn bộ bao phủ ở hạ thân Tân Đàm. Vì bé đang hàm ngậm dục vọng của lão ca.

“Tiểu Thuần.”       Quý Anh Diễm gọi tên Tân Thuần, vừa trừu tống mãnh liệt, còn bàn tay vừa nắm lấy thanh lửa nóng của nhóc chà sát nhanh hơn.      “Ta phải. . . bắn.”

“A”       Sự trừu tặng (chuyển động) liên tục mãnh mẽ của Quý Anh Diễm cuối cùng cũng làm cho Tân Thuần cùng bản thân hắn cùng nhau đạt tới cao trào.

“Tiểu Thuần, ta bắn ở bên trong.”         Quý Anh Diễm thật có lỗi mà hôn hôn Tân Thuần.

“A. . . Anh Diễm.”        Nhũ tiêm của nhóc bị Tân Đàm khẳng cắn một chút. Nhóc thì đang ngậm khối to lớn của hắn. Tân Đàm cũng tới cực khoái.

“Ca. . . . .a…. .”        Trên mặt Tân Thuần dính đầy ướt át của lão ca.

“Chúng ta tiếp tục đến đây đi.”       Tân Đàm nhìn thoáng qua Quý Anh Diễm…

Quý Anh Diễm tặng quay về một cái tươi cười mê đắm.      “Đây chẳng phải mới là khởi động cho ấm người thôi sao! Tiếp tục đi!” (Diễm ca, anh là cầm thú a  =)))))

“A. . . . . . ân. . . . .ư…….ư…..a … .”

Lại một thanh âm rên rỉ nữa truyền ra….

……….

……

-Hoàn-