Câu Chuyện Nghèo Khó Của Tiểu Thư Fukawa

Chương 9: Làm tiểu thư ①



Đương nhiên, không chỉ có những người không biết vì sao bỗng nhiên trầm mặc, cũng có những người mơ mơ màng màng không hiểu.

"Mặt trắng nhỏ kia là ai?"

Một công tử có mái tóc hình Punk nghiêng không hiểu gì lầm bầm lầu bầu, nhưng lại bị một công tử có mái tóc chải ngược ngăn lại —— rất rõ ràng, tư lịch của tên công tử này khá già, hắn nhìn công tử tóc Punk nghiêng phong cách Rock and Roll bằng ánh mắt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

"Thằng ngu, đừng nói! Nàng là một trong Tứ Thiên Vương của Kabukicho này đấy, nàng mà nghe thấy thì chết chắc roài. Chú còn muốn quẩy ở khu Kabukicho này không?"

—— Làm sao sẽ có người không hiểu bầu không khí như vậy?

"Rõ ràng là một nữ sinh, vì cái gì mặc tây phục a..."

Nhưng rất rõ ràng, công tử tóc Punk nghiêng chẳng để ý lời khuyên của tiền bối, hắn cảm thấy tiền bối này quá sợ đầu sợ đuôi rồi.

Đối phương chỉ là một con nhóc mà thôi, không phải sao?

"Thằng này... Chú hiểu clgt!" Bất đắc dĩ đỡ trán, công tử tóc chải ngược trừng tiểu đệ bướng bỉnh này, hung tợn thấp giọng nói ra: "Bởi vì nàng là tiểu thư đứng đầu trong tiệm 'Si Mị' trên con đường này a —— dù thúc ngựa chú cũng vĩnh viễn không đuổi kịp công trạng của nàng ở đây! Chú có biết vì thấy nàng, có bao nhiêu thiên kim đại tiểu thư hạ mình quang lâm khu Kabukicho này không? Chú có biết vì nụ cười của nàng, có bao nhiêu quý phu nhân ném ngàn vàng? Người ta chỉ cần tùy tiện duỗi ngón tay là đủ để đè nát tiền đồ của chú trên con đường này!"

"Vcl, ảo thế! Còn khủng hơn cả Ngọc Trinh!"

Công tử tóc nghiêng Punk rốt cuộc lộ ra biểu tình kinh ngạc, cái đầu vì Rock and Roll mà hơi ngu kia cũng rốt cuộc liên tưởng đến, nếu bị thiếu nữ tóc vàng ở đối diện kia nhớ kĩ, hậu quả tuyệt đối sẽ không tốt... Sau đó, hắn lập tức câm mồm rồi, mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, không nói lời nào.

Lại nói ——

# Hắn đến nhầm Studio à #

# Đây chính là tổ diễn kịch của Ngọc Trinh mà #

—— Thiếu niên phản nghịch Rock and Roll này trăm mối vẫn không có cách giải.

...

Loại đối thoại như bên trên vang lên ở mọi nơi —— đơn giản là các tiền bối đã quẩy ở khu Kabukicho này một thời gian đang đang thấp giọng răn dạy tiểu đệ mới tới, tất cả đều chứng minh địa vị của tiểu thư Fukawa và danh khí của "Si Mị" ở Kabukicho. Tiểu thư Fukawa có tố chất thân thể cực tốt đương nhiên có thể nghe được những tiếng nghị luận kia, nhưng nàng cũng chẳng để ý. Dù sao, đối với tiểu thư Fukawa, đối tượng mà những người này nghị luận như là một người khác vậy.

—— "Hình tượng tiểu thư" này cũng chỉ là một trong những hình tượng công tác của tiểu thư Fukawa, cũng không trở ngại hình tượng của bản thể.

Chỉ cần không liên hệ hình tượng tiểu thư này và bản thể "Fukawa Ibu" với nhau, tiểu thư Fukawa hoàn toàn sẽ chẳng để ý đấy.

"Tsukikawa ~ Tsukikawa ~ chị rất nhớ em a ~"

Bỗng nhiên, một âm thanh ngọt ngào từ sau lưng tiểu thư Fukawa truyền tới —— đương nhiên ở trên đường sẽ không có địch tập kích, cho nên tiểu thư Fukawa cũng không cảnh giác, ngược lại còn bình tĩnh xoay người, sau đó bị một bóng người đang nhào tới nào đó trực tiếp ôm vào trong lòng.

Mặc dù tiểu thư Fukawa thấy mình cũng không thấp —— dù sao nàng cao 1m6.

Nhưng người đến vốn không lùn, còn đi một đôi giày cao gót... Sự chênh lệch khoảng 10cm về độ cao kia hoàn toàn có thể dễ dàng chà đạp tiểu thư Fukawa.

# Có cần vui vì là người lùn không? #

—— làm càn! Spam đại nghịch bất đạo từ đâu tới!

—— nộp nhiều hơn cũng chẳng bảo vệ cậu được!

"Tsukikawa Tsukikawa! Quỷ sứ này! Vì cái gì không gọi điện cho chị!" Dùng chênh lệch thân cao áp chế tiểu thư Fukawa, người phụ nữ nâng mặt tiểu thư Fukawa, nhìn dung mạo đoan chính khuyết thiếu biểu tình và tròng mắt lạnh lùng trong suốt này, trên khuôn mặt thành thục và mỹ lệ của người phụ nữ kia tràn đầy ủy khuất, rõ ràng tuổi lớn hơn tiểu thư Fukawa, nhưng giống như tiểu thư Fukawa lại thành thục hơn vậy. "Vì cái gì hôm qua không tới? Vì cái gì không nói hôm nay là ngày khai giảng của em? Tsukikawa quỷ sứ này, không thể gọi điện tâm sự với chị sao?"

Thuận tiện nhắc tới —— bởi vì quy tắc trong hội là không thể lộ ra tên thật, cho nên tiểu thư Fukawa dùng nghệ danh, cũng chính là "Tsukikawa".

Không ngờ là, tiểu thư Fukawa còn rất vừa ý cái tên này?

Thấy người phụ nữ ôm mình không chịu thả, tiểu thư Fukawa bảo trì bộ dáng bình tĩnh, nhưng kỳ thực là đang tìm tên nàng trong trí nhớ của mình... Nhưng rất bất đắc dĩ, đại khái là bởi vì nghỉ một ngày, tiểu thư Fukawa cảm thấy phần ký ức kia còn chưa tỉnh lại —— hoàn toàn không nhớ nổi nàng là thần thánh phương nào a!

Mặc dù đã làm tiểu thư một thời gian, nhưng tiểu thư Fukawa vẫn không thích ứng động tác mập mờ như vậy.

Sau đó, đành phải hơi mỉm cười, thoạt nhìn, tiểu thư Fukawa giống như đang an ủi người phụ nữ này, nhưng kỳ thực lại là không để lại dấu vết mà từ trong ngực người phụ nữ thoát ra.

# Mười tám chiêu phòng sói #

—— hả? Cảm thấy spam này không thích hợp?

Giữa hai người chúng ta... đã có sự trao đổi trong lòng, không phải sao? Vậy thì cần gì dùng điện thoại?" Khi nói những lời này, ngay cả tiểu thư Fukawa đều cảm thấy buồn nôn chết rồi, nhưng đám đại tiểu thư quý phu nhân này đều ưa thích nghe giọng điệu như vậy, cho nên bất đắc dĩ, tiểu thư Fukawa cũng chỉ có thể liều mình phụng bồi.

Thuận tiện nhắc tới, nếu gọi điện cho tất cả mọi người, vậy thì ai trả tiền điện thoại cho tiểu thư Fukawa?

Chẳng lẽ không biết tiền điện thoại rất đắt sao?

Cho nên đương nhiên chính là...

# Không bàn nữa #

—— thật không biết đến cùng có ai có thể tiến công chiếm đóng tiểu thư Fukawa keo kiệt như thế thành công.

"Ghét ghê ~ Tsukikawa vẫn như vậy ~ mặc dù miệng ngọt xớt nhưng vẫn lãnh đạm như cũ nhé ~" Người phụ nữ này đương nhiên chú ý tới tiểu thư Fukawa thình lình đã cách xa mình vài bước, nhưng nàng vẫn trực tiếp tiến lên, khoác lên cánh tay của tiểu thư Fukawa, dáng tươi cười trên mặt trở nên vô cùng sáng lạn: "Nhưng chị liền thích bộ dáng này của em a ~ trung thực khai báo —— trong mấy ngày chị không tới, em lại bị bao nhiêu người dụ dỗ?" Đương nhiên, lúc này, tiểu thư Fukawa trực tiếp lắc đầu.

Nhưng mà, tiểu thư Fukawa đích xác không nói dối, mấy ngày này xác thực không có khách mới, chỉ là những khách cũ như kẹo da trâu kia quấn quít rất phiền toái mà thôi.

Mà người phụ nữ này có vẻ cũng chỉ hỏi chơi mà thôi, nàng rất nhanh lại chuyển đề tài.

"Tối nay vốn còn có nghiệp vụ phải xử lý, nhưng mà không xử lý rồi! Chị muốn đến tiệm với em ~ chị muốn nhận thầu tất cả thời gian của em tối nay ~" Người phụ nữ với dáng tươi cười rực rỡ nhìn khuôn mặt sạch sẽ của tiểu thư Fukawa gần trong gang tấc kia có vẻ không định cự tuyệt, sau đó, nàng cười càng vui vẻ hơn.

Mà nghe được từ "Nhận thầu" quen thuộc này, ký ức của tiểu thư Fukawa cũng lập tức lăn tới.

—— a, nhớ rồi.

Thoạt nhìn, người phụ nữ này nhu nhu nhược nhược như vậy, kỳ thực nội tại lại hoàn toàn không thể khinh thường.

Người phụ nữ đang quấn quít tiểu thư Fukawa như kẹo da trâu trước mắt này, chính là một trong "Những kẻ như lang như hổ" mà tiểu thư Fukawa vẫn nói —— hình như tên là "Akiyama Mina". Tiểu thư Fukawa nhớ, mọi người từng 8 qua, trong vòng thương nghiệp, người phụ nữ này là kẻ rất có thủ đoạn... Nàng lừa không ít người bằng bề ngoài hiền lành của mình, bao gồm vị hôn phu số khổ của nàng. Kế thừa di sản của vị hôn phu, sau đó, dựa vào thủ đoạn của mình, nàng hô phong hoán vũ trong vòng thương nghiệp.

Hiện nay, mặc dù người phụ nữ này chưa tới vị trí đỉnh điểm, nhưng cũng không xa rồi, chỉ còn lại mấy cái chướng ngại vật. Thật đúng là một điển hình 'tối độc phụ nhân tâm'...

Sau khi nhớ tới những điều này, tiểu thư Fukawa lập tức hơi run.

# Người phụ nữ này quá hung tàn a #

Tiểu thư Fukawa không tin chồng nàng là vô cớ chết oan chết uổng, chắc chắn là có sự quấy phá của Akiyama Mina a.

Nhưng mà, hiện tại, tiểu thư Akiyama thật đúng là một "Chim non nép vào người" a...

Có thể cảm khái phụ nữ loại sinh vật này sao? Nhưng giờ cũng không phải lúc tiểu thư Fukawa ngẩn người, nàng còn cần giao tế với Akiyama Mina: "Chị có thể chỉ tên em, là vinh hạnh của em, tiểu thư Akiyama thân ái." Khách sáo vài câu bằng ngữ khí lễ phép, tiểu thư Fukawa liền để mặc Akiyama Mina kéo tay mình, và những cử chỉ mập mờ đối đãi mình, chậm rãi đi về phía hộp đêm "Si Mị"... Đương nhiên, từ đầu đến cuối, tiểu thư Fukawa không đón ý nói hùa là được rồi.

"Ai nha ~ Tsukikawa ~ em còn phải đi học, cần gì làm công khổ cực như vậy? Nếu thiếu tiền, chị cho em là được mà?"

Dựa vào chênh lệch thân cao, dễ dàng kề vào tai của tiểu thư Fukawa, Akiyama Mina nhẹ nhàng nói lời khiến tiểu thư Fukawa cực kỳ động tâm.

# Nhưng mà tiểu thư Fukawa sớm đã xem thấu hết thảy #

Trong Kabukicho, những lời này là không thể tin, bằng không chỉ sợ mình cũng thật sự không có tự do và tôn nghiêm của nhân loại. Nói rồi, tiểu thư Fukawa rất có tiết tháo (?), nàng không muốn phát triển quan hệ khác với khách hàng của mình.

Dù sao, bản chức của 'tiểu thư' cũng là như thế, không phải sao?

Sau đó ——

Tiểu thư Fukawa lại cười nhạt lần nữa.

"Xin lĩnh tấm lòng của tiểu thư Akiyama, mặc dù em rất tình nguyện... nhưng ông chủ đối với em ân trọng như núi, em cũng không thể trực tiếp vứt bỏ ông chủ, để lại một đống cục diện rối rắm cho nàng a." Là một tiểu thư ưu tú, dáng tươi cười tràn đầy lực tương tác và mị lực là sát khí lớn nhất —— đặc biệt là thiếu nữ đẹp "Loại hình hệ cấm dục" như tiểu thư Fukawa, một dáng tươi cười tràn đầy lạnh nhạt càng có lực sát thương rất lớn, lại phối hợp với tròng mắt trong suốt chỉ lẳng lặng nhìn chăm chú một người kia —— bình thường, rất ít người có thể ngăn cản thế công như vậy.

Như dự liệu, Akiyama Mina rất dứt khoát bại lui.

"Tsukikawa, chị cũng rất thích sự cố chấp này của em a ~"

Không hề phòng bị sa vào sự thâm tình mà tiểu thư Fukawa cố ý bày ra, Akiyama Mina thỏa mãn tựa vào bờ vai không rộng của tiểu thư Fukawa.

Nhưng đối với Akiyama Mina, như vậy là đủ rồi.

"Tsukikawa... Thích em nhất rồi ~"

Nghe những lời tâm tình như vậy, tròng mắt của tiểu thư Fukawa hơi khép một chút.

Hộp đêm là nơi mà tất cả nữ tính chuyên môn chế tạo giấc mơ, mà những 'tiểu thư' như tiểu thư Fukawa chính là người chế tạo giấc mơ cho các nàng —— ban đêm vốn là nơi dành riêng cho những giấc mơ. Người trải qua thương trường như Akiyama Mina đương nhiên sẽ hiểu đạo lý này, nhưng nàng lại cam nguyện sa vào giấc mơ đẹp hư ảo như vậy.

Chỉ vì, trong lòng mỗi một vị nữ tính đều có giấc mơ mà mình muốn đạt được nhưng vĩnh viễn không có được.

Hơn nữa, người chế tạo giấc mơ này cho nàng, cũng là người mà nàng thích nhất...

Dù những thứ tươi đẹp này giống như bọt biển, rất dễ bị đâm thủng, cũng cần tiền bạc duy trì, nhưng phần mê luyến này thật sự rất khó bỏ —— dốc sức làm lâu như vậy, nàng cần một chỗ yên tĩnh sưởi ấm trái tim nàng, dù chỉ là một địa phương nho nhỏ cũng được. Đã người kia không thể xuất hiện trong hiện thực, vậy thì ít nhất hãy để cho nàng hạnh phúc một chút ở trong mơ a... Akiyama Mina nhẹ nhàng nhắm mắt, vẻ lo lắng đến từ những lời phỉ báng và châm chọc khiêu khích của bọn đàn ông buồn nôn kia vào ban ngày, đột nhiên biến mất vô tung vô ảnh.

—— một tiểu thư công tử hợp cách, là cần chữa khỏi tâm linh của khách hàng.

—— cho dù những điều này đều được xây dựng trên cơ sở "Tiền bạc".

Rất rõ ràng, tiểu thư Fukawa là một tiểu thư cực kỳ ưu tú, nàng tuân thủ từng quy tắc.

# Đương nhiên, đầu tiên là tiền đâu #