Câu Chuyện Nghèo Khó Của Tiểu Thư Fukawa

Chương 11: Làm tiểu thư ③



Khi đang duy trì hình tượng thanh nhã giao lưu với Akiyama Mina, tiểu thư Fukawa bỗng nhiên tiếp nhận một ánh mắt do một tiểu thư mặc tây trang ở đối diện lặng lẽ truyền tới.

Nhưng chỉ cần một ánh mắt như vậy, tiểu thư Fukawa đã hiểu, nhẹ gật đầu.

"Như vậy..." Cũng không chần chờ chút nào, tiểu thư Fukawa rất nhanh đứng lên. Sau khi chỉnh sửa âu phục của mình, tiểu thư Fukawa liền quay đầu cười áy náy với Akiyama Mina —— dù chỉ là nụ cười áy náy như vậy, nhưng đối với Akiyama Mina chắc hẳn đã đủ rồi... Sau đó, cực kỳ thân sĩ hơi hơi khom người, tiểu thư Fukawa uyển chuyển xin lỗi: "Tiểu thư Akiyama, xin thứ cho em thất lễ ly khai một lúc." Đương nhiên, Akiyama Mina ở đối diện lập tức kinh ngạc.

Nhưng đó cũng chỉ là chuyện trong nháy mắt mà thôi.

Akiyama Mina rất nhanh thu liễm, đổi một bộ u oán, không hổ là nữ tính thành thục, mỗi đầu lông mày mỗi cái ánh mắt đều tràn đầy mị lực đặc biệt của nữ tính.

"Ài ài ài ~ mới được một lúc mà? Tsukikawa, em thật sự phải đi sao?"

Mặc dù biết tiểu thư Fukawa đã ngồi với mình ít nhất nửa giờ, nhưng Akiyama Mina cảm thấy, đối với mình, nửa giờ này cũng chỉ ngắn ngủi như ba phút mà thôi —— vì cái gì thời gian vui sướng luôn trôi qua nhanh như vậy?

"Em sẽ quay lại."

Tiểu thư Fukawa lại cười áy náy lần nữa, sau đó nhìn về một bên, nhẹ nhàng búng tay một cái —— một giây sau, một tiểu thư có tướng mạo xinh đẹp tuyệt trần từ bên kia đi tới. Tiểu thư này hành lễ với Akiyama Mina, dáng tươi cười trên khuôn mặt sạch sẽ kia lộ ra cực kỳ sáng lạn, âm thanh thuộc về cô gái không vang cũng không nhẹ, vừa vặn làm người ta nghe được cực kỳ thư thái: "Lúc Tsukikawa đại nhân không ở đây, để em đến nói chuyện với ngài nhé?" Nói xong, vị tiểu thư này còn nghịch ngợm chớp chớp mắt.

Akiyama Mina nhìn thoáng qua tiểu thư Fukawa vẫn vẻ mặt đạm bạc như cũ, nhẹ nhàng gật đầu.

—— quả nhiên, trong lòng của tiểu thư Akiyama đều là Tsukikawa đại nhân a.

Vị tiểu thư này thấy biểu hiện vô ý thức của Akiyama Mina, không khỏi cảm khái một tiếng, quả nhiên mị lực của lão đại nhà mình thật lớn.

Mà thấy Akiyama Mina đã gật đầu ngầm đồng ý người thuộc phe mình đến thay thế vị trí của mình, tiểu thư Fukawa cũng không lo lắng, dưới sự chỉ dẫn của một vị áo đen nữ, nàng bảo trì hình tượng lãnh đạm đi về phía một vị nữ tính đã chỉ đích danh mình ở bên kia.

# Đầu có thể rơi, máu có thể chảy #

# Không thể ném hình tượng #

—— Đó đại khái đã coi như là một trong những thiết tắc không thể phủ nhận của giới tiểu thư.

...

Một buổi tối, một tiểu thư không thể chỉ tiếp đãi một khách hàng, chứ đừng nói những tiểu thư rất nổi tiếng kia rồi.

Đặc biệt là No. 1 trong tiệm như tiểu thư Fukawa —— hay còn có thể nói là "Cô nương đầu bài trong thanh lâu trứ danh" —— mỗi ngày đều có khoảng tám đến mười lăm người chỉ đích danh, hơn nữa theo thời gian đi làm càng ngày càng dài, tên tuổi càng lúc càng lớn, dựa vào kỹ xảo tiếp khách, khách hàng cũng sẽ là chỉ nhiều không ít. Nói cách khác, hiện tại, vào mỗi tối, tiểu thư Fukawa ít nhất phải lượn quanh giữa tám vị nữ tính, hơn nữa không thể lãnh đạm bất kỳ vị nào, có lẽ về sau, số lượng tiếp đãi mỗi ngày còn sẽ cao hơn.

May mà là đầu bài trong hộp đêm này, nàng cũng có chút quyền lực đặc thù rồi.

Thí dụ như, hiện tại, tiểu thư Fukawa sớm đã có phe cánh của mình, cho nên mới có đủ người giúp mình xoa dịu khách hàng khi mình không ở.

Về phần "Phe cánh" là cái gì?

Vậy thì phải liên quan tới minh tranh ám đấu bên trong tiệm.

Tóm lại, trong hộp đêm "Si Mị" này chia thành hai phe cánh lớn: "Phái Tsukikawa" do tiểu thư Fukawa cầm đầu, và "Phái Fuuka" do Fuuka cầm đầu, quan hệ giữa hai phái cũng không hòa thuận. Thuận tiện nhắc tới, Fuuka chính là No. 2 trong tiệm này, cho nên đương nhiên cũng thủy hỏa bất dung với No. 1 là tiểu thư Fukawa. Vốn chán ghét phiền toái, tiểu thư Fukawa cũng chẳng muốn để ý kẻ như hồ ly vẫn luôn đối chọi gay gắt với nàng này, nhưng rất bất đắc dĩ, những khách hàng của tiểu thư Fukawa quá hung mãnh, cho nên tiểu thư Fukawa không muốn cầm đệ nhất cũng khó a...

Khục khục, tiểu thư Fukawa cam đoan mình tuyệt đối không định khoe khoang —— đây là sự thật, hiểu không?

# Giải thích chính là che giấu #

# Spam-kun sớm đã xem thấu hết thảy #

—— tạm biệt thế giới này a, spam quấy rối.

Kỳ thực, tranh đấu vì vị trí đệ nhất là hoàn toàn không có ý nghĩa a...

# Bởi vì đấu tranh cũng không có tiền #

Sửa sang âu phục, điều chỉnh dung nhan của mình tới trạng thái tốt nhất, tiểu thư Fukawa nhìn về phía ảnh chụp của mình đang treo ở vị trí No. 1 trên vách tường màu trắng kia, mà ở ngay dưới chính là No. 2 Fuuka —— khác với cái tên nhẹ nhàng khoan khoái kia (Fuuka = Phong Hoa), Fuuka trông cực kỳ diêm dúa lẳng lơ quyến rũ, có thể dùng "Phong hoa tuyệt đại" để hình dung nàng.

Hơn nữa, ở trên người nàng, một bộ âu phục vốn nên nghiêm túc lại cực kỳ gợi cảm —— quả nhiên, trời sinh là một hồ ly tinh quyến rũ người khác chứ?

Đương nhiên, "Fuuka" chỉ là nghệ danh trong hộp đêm mà thôi.

Tiểu thư Fukawa rất ác ý suy đoán, kỳ thực tên thật của Fuuka chắc chắn có liên quan tới hồ ly, bằng không sao nàng luôn lộ ra một bộ hồ ly?

Tuyệt đối chính là như vậy.

"Hôm nay em vẫn mặt chết như cũ a, Tsukikawa."

Âm thanh hơi trầm thấp lại mang một ít từ tính vĩnh viễn là gợi cảm mê người, có thể làm tai người mang thai, lại tăng thêm chủ nhân của nó là một hồ ly tinh phong nhã hào hoa, đương nhiên lực sát thương càng lớn. Không nhịn được, tiểu thư Fukawa thầm than một hơi, tròng mắt màu lam lãnh đạm quét tới, quả nhiên, chính là Fuuka —— khác với tiểu thư Fukawa luôn cẩn thận cài cúc áo trên âu phục, Fuuka luôn mở vài cái cúc áo phía trên ra, cố ý lộ ra xương quai xanh xinh đẹp tinh xảo của mình, bộ ngực đẫy đà mềm mại cũng như ẩn như hiện.

—— tóm lại tên này chính là một hồ ly tinh lúc nào cũng quyến rũ người khác.

Đi một con đường hoàn toàn khác với tiểu thư Fukawa.

"Hôm nay chị cũng vẫn mát mẻ như mọi khi."

Chẳng muốn phản ứng, tiểu thư Fukawa cũng chỉ tùy ý nói —— dù sao giờ là tháng tư, thời tiết vẫn chưa ấm áp, dù trong tiệm luôn mở điều hòa, nhưng nhìn nàng cứ để lộ thịt như vậy... Tiểu thư Fukawa vẫn không nhịn được hơi run, thật đúng là cảm động lây.

"Ha ha ha..."

Che miệng cười run cả người, Fuuka nhẹ nhàng bước lên vài bước, dựa vào chênh lệch thân cao giữa mình và tiểu thư Fukawa, cực kỳ ngả ngớn nhấc cằm của tiểu thư Fukawa, mắt xếch màu vàng nhìn thẳng tròng mắt không nổi sóng của tiểu thư Fukawa.

"Sao hôm nay lại đến? Chị ước gì em vĩnh viễn không đến a."

Đôi môi tươi đẹp hơi nhếch lên, rõ ràng là một khuôn mặt quyến rũ, nhưng lại tràn đầy ý khiêu chiến.

# Đệ nhất và đệ nhị trong tiệm lại yêu nhau tương tàn #

# Từ xưa cạnh tranh ra cơ tình #

Rõ ràng là bầu không khí trong tiệm đã hạ xuống điểm đóng băng, nhưng các tiểu thư, các áo đen, thậm chí các khách hàng đều không cảm thấy kinh ngạc, vẫn vui vẻ uống rượu mua vui, nhìn xem tiết mục ngày nào cũng diễn ra này —— các nàng đều coi đây là một vở kịch hay để nhìn. Mà tiểu thư Fukawa đương nhiên biết là mình đã bị người khác vây xem như mấy con khỉ, sau đó, nàng rất bình tĩnh đẩy tay của Fuuka ra, cực kỳ đơn giản nói: "Khách đang chờ, chị đừng làm rộn, Fuuka."

Trong nháy mắt đó ——

Phốc!!

Một ít khách hàng cảm xúc kịch liệt suýt nữa phun rượu trong miệng mình ra ngoài.

Chữ "Đừng làm rộn" này hoàn toàn hủy họa phong rồi!!

Rất rõ ràng, không ngờ tới tình huống sẽ phát triển như vậy, Fuuka hơi sửng sốt vì lời nói của tiểu thư Fukawa, nhưng dựa vào ba giây này, tiểu thư Fukawa đã trực tiếp thoát khỏi Fuuka đáng ghét đang quấn quít mình, đi về phía khách hàng của mình.

Mà phục hồi tinh thần lại, phát hiện tiểu thư Fukawa đã ly khai, Fuuka cũng không phiền muộn, trái lại còn che miệng bật cười lên.

—— Dù rất tùy ý, nhưng hồ ly tinh diêm dúa lòe loẹt cười vẫn khiến trong lòng người nghe tê dại.

"Tốt... Rất tốt ~"

Cực kỳ phong tình vạn chủng khoanh tay ở trước ngực, khiến bộ ngực càng căng tròn —— suýt nữa làm mù mắt mọi người. Fuuka nhìn bóng lưng của tiểu thư Fukawa, mắt xếch màu vàng tràn đầy sóng gợn, nhưng không hiểu sao trong đó lại tràn đầy hào hứng.

"Chị trước sau gì cũng lột cái mặt nạ cấm dục kia của em."

Nàng rất muốn nhìn, ở bên dưới cái mặt nạ đó, Tsukikawa đến cùng có biểu tình gì?

Thật là khiến người ta mong đợi, không phải sao?

# Có yêu khí #

Tiểu thư Fukawa bỗng cảm thấy sởn hết cả gai ốc.

"Sao thế, Tsukikawa? Thân thể không thoải mái sao?"

Đối diện là một đại tiểu thư nhà giàu có tu dưỡng cực tốt đang cực kỳ quan tâm nhìn chăm chú mình, làn thu thuỷ trong suốt được gia đình bảo hộ rất kỹ kia đang thâm tình nhìn một mình mình —— phảng phất trên thế giới này, mình chính là người quan trọng nhất của nàng vậy. Tình cảm như vậy làm tiểu thư Fukawa rất đau đầu, nhưng không có cách ngăn cản, chỉ có thể cam đoan mình sẽ phụng bồi nàng đến ngày nàng tỉnh ngộ... Nhẹ nhàng hé miệng cười nhạt, tiểu thư Fukawa lắc đầu, âm thanh cực kỳ khinh đạm nói: "Không sao, trời lạnh, lần sau mặc nhiều hơn a."

Cho nên nói, không thể sinh cảm tình với một tiểu thư a.

Tiểu thư Fukawa nhìn đại tiểu thư lạc đường này, trong lòng cảm thấy bất đắc dĩ... Đừng mất phương hướng ở nơi muôn màu muôn vẻ này a, tất cả đều không phải thật.

Quả nhiên, tiểu thư Fukawa vẫn thích tiếp đãi khách hàng thành thục hơn —— tựa như Akiyama Mina. Khách hàng thành thục bao giờ cũng hiểu, đây chỉ một trò chơi RPG mà thôi, các nàng có thể cam nguyện sa vào trong trò chơi này, nhưng sau khi trò chơi kết thúc, các nàng có thể cực kỳ lý trí bứt ra...

Mà vị ở trước mắt này, xem ra là không biết cách phân rõ những điều này.

Bất đắc dĩ đỡ trán, tiểu thư Fukawa nhìn đại tiểu thư ánh mắt ngày càng nóng bỏng đang đến gần mình.

—— hơn nữa vị đại tiểu thư thân ái này...

—— Ham muốn chiếm hữu thật mạnh a.