Cậu Chủ, Tha Cho Em Đi!

Chương 9: Lời tỏ tình của hắn



Nó kéo vali đi ra cổng, Vũ đã chờ nó ở đó rồi, bước vào xe, nó quay nhìn lại căn nhà mà lòng đau thắt, nó quay đi và đóng cửa.....Nó lạnh lùng ngồi trong xe mà không hay biết hắn đang nhìn nó từ một khoảng cách rất gần nhưng sao hắn thấy sao xa quá. Chiếc xe bắt đầu chuyển bánh đi, chiếc xe đó đưa nó rời xa hắn....chắc sẽ rời xa mãi mãi.......

Xe chạy êm trên đường và đưa nó với Vũ về căn nhà quá khứ, nó mở cửa đi xuống....

-Cô chủ đã về!-một cô gái có vẻ đáng yêu cúi mặt chào nó

Vũ bước xuống xe, một người khác bước đến và cầm vali nó vào, nó đưa ánh mắt khó hiểu nhìn Vũ, Vũ khẽ cười...

-Nếu có gì cứ bảo tôi! Tôi là Mạnh, quản gia của cậu chủ!-một người đàn ông bước đến, cúi chào nó, nó tươi cười cúi đầu chào lại

Nó bước vào sau Vũ, nhìn quanh, căn nhà có vẻ đã được thay da đổi thịt quá nhiều, chỉ sau một ngày mà nó đã được mọi người trang hoàng lại, không còn cái cảm giác u ám, lạnh lẽo, im ắng nữa mà thay vào đó là một ngôi nhà với những tiếng nói cười, người người đi lại tấp nập, nó bước lên phòng mình, tông màu đen trắng bỏ thay vào đó là hai màu trắng và đỏ, nó vứt cặp vào một góc rồi nngảlưng xuống chiếc giường đỏ máu, nó lăn qua lăn lại mấy vòng rồi bước vào phòng tắm....

Rààooo...........

Nó xả nước và chìm vào cảm giác mát lạnh từ dòng nước. Nó tắm xong và mặc một bộ đồ ngủ mà cô gái mới nãy-Phương đã chuẩn bị. Một chiếc áo phông trắng cùng một chiếc quần ngắn đen, trông nó vừa cát tính vừa quyến rũ khiến ai nhìn thấy nó cũng nghẹt thở. Nó bước xuống nhà ăn, nơi Vũ đang đợi, mọi ánh nhìn đều hướng hết vào nó khiến nó e thẹn bước đến bên Vũ, đồ ăn được dọn ra, nó và Vũ vui vẻ cùng dùng bữa tối.....

~Sáng hôm sau~

Một ngày nữa lại đến, nó bước xuống sau khi được Phương "tân trang" lại, ủ rũ bước xuống, Vũ bật cười nhìn nó....

-Bộ có gì buồn cười lắm hả?-nó gắt

-Hihi, không, chỉ là thấy em đẹp quá thôi!-Vũ mỉm cười nhìn nó

Cả hai ăn sáng cùng nhau, cũng đã lâu lắm rồi nó và Vũ mới có cái cảm giác ấm áp này.....

~Trên đường đến trường~

Nó vui đùa cùng Vũ, Vũ cũng quay lại trêu chọc nó, bác Mạnh cũng nở một nụ cười hiền....

~ Đến trường~

Nó mệt mỏi thu dọn sách vở và cầm cặp đi xuống dưới xe, chợt hắn cầm tay nó kéo lại, nó ngã dúi vào lòng hắn, một cảm giác kì lạ xuất hiện....

-Nè, bỏ tôi ra coi!-nó đẩy hắn ra nhưng làm sao mà được

-.....-hắn im lặng không nói, càng ôm chặt lấy nó

-Ê...có nghe không?-nó nói và dùng hết sức đẩy hắn ra

-Tôi thích cô mất rồi, Tiểu Tuyết.....-hắn noi, ôm chặt lấy nó

-Xin lỗi, tôi là Hoàng Linh, chứ không phải Tiểu Tuyết!-nó lạnh lùng nói

-Ừ, em có muốn làm người yêu tôi không?-hắn rời nó ra, nhìn thẳng vào đôi mắt tím huyền ảo của nó.....