Cặp Song Sinh Tinh Nghịch - Bộ Đôi Hoàn Hảo

Chương 21



hix đen quá mina ới......... lúc nãy up truyện thí là máy nó nhảy 1 lèo mất lun 1 chap dài vậy nên khi vít lại mị sẽ vít ngắn hơn mina thông cảm cko mị nhé hnay cái gì nó cũng thấy xui.

A đúng òi có bạn hỏi mình lờ lịch up truyện thì mk up truyện 1 tuần ít nhất 2 chương còn kẹt xì lắm thì 1 còn khi nào rảnh thì trên 2. nhưng tuần nào ít nhất cũng phải 2 chương nhé!!!!!

--- giờ chúng ta vào truyện thoi!=-------

Thời gian bây giờ cũng đã là sau 1 tuần khi dư luận đang bàn tán xôn xao về của chuyện của 2 anh Thiên và Minh nhà ta. Dư luận thì đã lắng xuống một phần nào đó nhưng những phần tử hám trai thì vẫn luôn găm ghe rình dập mọi cách để có thể tiếp xúc lại gần với mới anh nhà ta. còn về phía 2 chị. Như bình thường chỉ có chút là giờ đây anh Minh hay chơi với chị Mai nhà ta lém đôi bữa có khi còn bơ luôn chị An nhà mình nữa cơ. Còn chị An nhà mình thì ngày càng lạnh lùng ít nói đi bởi lẽ chỉ có 1 lí do là ngồi gần người lạnh lùng nên lây lạnh theo.

Và ngày hôm nay cũng vậy cũng như mọi ngày họ đến trường.

Sơ đồ lớp học là như vầy ạ:

Bàn teacher nơi ra vào

_________ --------------------

---------------- -------------------- -------------------

h/s- h/s h/s- h/s h/s- h/s

---------------- -------------------- -------------------

h/s- h/s h/s- h/s h/s- h/s

---------------- -------------------- -------------------

Tuấn - Nam Trang Phương - Thu

---------------- -------------------- -------------------

Thiên - An Mai - Minh Hiếu - h/s

---------------- -------------------- -------------------

rỗng h/s- h/s h/s- h/s

---------------- -------------------- -------------------

h/s- h/s h/s- h/s h/s- h/s

và còn nhìu bàn khác ạ!

và rồi thời gian cứ vậy trôi qua và kết thúc tiết học và đến giờ giải lao. các anh chị tiểu quỷ bắt đầu nổi loạn. hội hám trai hám gái cũng bắt đầu hoành hành tổng tiến công về lớp 11a8.

Thiên vẫn ngồi đó nhìn ra ngoài phía cửa sổ ( ai biết ảnh nhìn gì ko ạ) nó thấy vậy bèn kêu.

- Nè - nó

- Gì? - Câu nói lạnh lùng phát ra

- Ừm......ừm - đang định hỏi mà nghe câu nói đó cũng khiến nó có chút quên mất mình định hỏi gì.

-..............- Cậu định quay sang tiếp tục nhìn cửa thì

- Cậu.. đang..nhìn.. gì.. vậy? - Sực nhớ ra nó dặn từng chữ một.

- Gì cũng được - cậu ta vẫn lạnh nhà bà lùng

-Nè! Sao cậu cứ lạnh lùng với tôi vậy - nó bắt đầu bốc lửa nhưng vẫn cố gắng giữu giọng nhỏ nhẹ. đám hám trai đang tức điên lên vì thấy con nhỏ kế bên nói chuyện với cậu.

- Vậy thôi! - Thiên

- Tui mún chuyển chỗ a ~ - chuẩn bị xả lũ

- Tùy - cậu vẫn giữ nguyên trạng thái như vậy nhưng mờ thực ra cậu muốn nó ngồi ở tại đây cơ à.

- Đi đây, TÔI GHÉT CẬU -nó nhấn mạnh từ sau và nói to khiến bọn hám ở ngoài cũng vừa rùng mình mà cũng vừa tức sôi máu dám nói lớn với oppa của tụi này à!

Nói rồi nó bước đến chỗ của Minh.

- Tránh ra - Giọng nói đầy sát khi khiến cả cái lớp 11a8 như đang nằm trong địa ngục.

- Tại sao phải tránh - Minh kháng cự

- CẬU, có tránh ra không - đôi mắt từ xanh nhạt cũng đã dần đạm lên khiến tất cả phải khiếp sợ nhất là các thành viên 11a8 khi gặp lại con mắt hùng hồn khi ở sân bóng. vội vàng vẫy tay ra hiệu với Minh.

- "" Tránh ra đi "" - Nam từ phía sau vẫy tay hua hua ra hiệu những thành viên còn lại trong lớp đứng phía sau Nam thì cứ tỏ ra bộ mặt khiến Minh khó hiểu.

- "" Tại Sao "" - Minh đáp lại

- "" Nhớ hồi ở sân bóng chứ "" - Phương, Thu tiếp tục vẫy tay ra hiệu. Vừa giật mình hiểu ra ý Minh vội đứng phắt dậy. mọi người trong lớp thở phào nhẹ nhõm. ( tại sao lại vậy? Tại vì họ nghĩ rằng hôm đó An An ngất là do quá bực tức và rồi đến sau khi giải thích với bọn họ An An và Mai Mai cũng giải thích là do quá tức giận thì sẽ như vậy vì đó là bệnh bẩm sinh.)

Còn Thiên thì sao? Khi nãy nó nói ghét cậu mà cậu có cảm giác như có thứ gì đó vừa xẹt qua..... heart của cậu. ( ko bít có chuyện gì dây ta ẩn khuất quá)

Bỗng nhiên nó đang đứng thì bất giác ngã xuống Minh đang đứng đó may cho cậu nhanh tay nên đỡ được nó. Cả lớp hỗn loạn, bọn hám trai hám gái hỗn loạn, Mai Mai hốt hoảng, Hoàng Thiên lo lắng,....

Vậy rồi nó ngất đi Minh vội bế nó chạy đi định chạy xuống thì Mai MAi nói:

- Không đưa con bé xuống y xá được đâu chỉ có thể về nhà thôi - Mai Mai

- Tại sao vậy? Minh vẫn vừa bế nó vừa chạy

- Chỉ ở nhà mình mới có thứ giúp con bé tỉnh lại nhanh bằng không cũng sẽ lâu đấy. - Mai Mai giải thích.

- Vậy thì ta đi thôi! - Lên xe cậu lái đi - Minh

- Hể, tui đâu có bít lái đâu - Mai Mai

- Vậy thì cậu giữ cô ấy đi - Minh

- Hể! tui sợ lắm - Mai Mai

Minh đỡ nó lên xe rồi bảo MAi ngồi lên xe chờ.

Minh gọi cko Thiên

- " Anh à! anh xuống lái giúp em đi " - Minh

- " em tự lái được mà " - Thiên

- " hoàn cảnh bất dắc dĩ anh xuống đi " - Minh lớn tiếng, đây là lần đầu cậu lớn tiếng với anh trai yêu quý của cậu đấy.

- " thôi được rồi " - vậy là Thiên đi xuống. cậu cũng lo lắm chớ bộ tại là cậu tỏ ra không wan tâm thôi chứ thực ra là rất quan tâm và rồi. Thiên xuống cả 4 lên xe và Thiên lái với 1 tốc độ bàn thờ.

END Chap -- đây là chap dài nhất của mị ạ! chúc m.n đọc vui vẻ. mong m.n ủng hộ truyện của mị nhak