Cao Võ Thế Giới: Trời Xanh Trường Sinh Mặt Trời

Chương 31: Truyện Kể Dưới Trời Sao (3)



Quyển I: Mặt Trời Dưới Trời Xanh

Chương 31: Truyện Kể Dưới Trời Sao (3)

“Đáng giận nhân loại, ta muốn mạng ngươi!!”

Cả người nhiễm đầy huyết, Cuồng Sư lâm vào bạo nộ, há mồm phát ra từng đợt gầm sư tử lớn.

Sóng âm công kích ầm ầm đánh úp lại, phất lên thiếu nữ ngọn tóc, góc váy phi dương, lộ ra trắng bạch chân nhỏ.

Nàng nghiêng đầu một bên nhìn xuống cuồng sư, vô hình ập đến sóng âm không những không có tại trên người nàng để lại nửa điểm dấu vết, thậm chí liền mặc trên người nàng phòng ngự pháp y cũng không chịu chút tổn hao gì.

Thấy sóng âm công kích không có hiệu quả, Cuồng Sư dựng đồng nhắm nhìn thẳng vào nàng, theo sau một luồng nóng rực vô cùng hỏa cầu tụ tập trong miệng của nó sau nó phóng ra phi thẳng tới chỗ nàng.

Một chiêu này chính là Cuồng Sư chiêu bài chiêu thức, nó lĩnh ngộ được thông qua nó huyết mạch truyền thừa khi đột phá lên được cấp 2.

Không những có được một hỏa cầu có được cao tới hàng ngàn nhiệt độ uy lực cùng nóng bỏng, hỏa cầu còn có được hắn huyết nhục đặc tính có thể làm cả tu giả thậm chí là cả sắt thép ăn mòn, đem người tiêu cốt dung tủy uy năng.

Nhưng mà, hỏa cầu còn chưa kịp chạm tới trên người thiếu nữ, liền nửa đường đã bị dây dưa với nó ba còn rồng nước ngăn trở.

Oanh!!!

Cuồng Sư bạo nộ, lại một lần nữa bị rồng nước làm hỏng nó chuyện tốt, nó đã hoàn toàn phẫn nộ, như thể không muốn sống vậy một cách điên cuồng cùng rồng nước vật lộn.

Theo đó mà nó giờ phút này sớm đã cả người đầy máu tanh, nhưng quái lạ là Cuồng Sư nó càng đánh càng hung, hồn nhiên không có bởi vì thương thế mà ảnh hưởng nửa phần thực lực.

Mà luôn quan sát mỗi chi tiết động thái của nó thiếu nữ tất nhiên cũng nhận ra điểm này, theo ý niệm của nàng quan sát được nàng nhận thấy rằng, giờ phút này nếu là đem tẩy sạch Cuồng Sư mặt ngoài bao trùm huyết ô, liền sẽ thấy được nó bị rồng nước cắn xé miệng vết thương, giờ phút này đã kết vảy phục hồi bảy tám phần.

Không thể không nói cấp hai hung thú khôi phục năng lực là điều không cần phải bàn cãi.

Hung thú hung mãnh dị thường như thế, đứng ở ngoài vây xem ba người Chấn Dực cũng hãi hùng khiếp vía không thôi.

Nhưng cũng liền chỉ có thế mà thôi, vì Cuồng Sư đã dùng ra hết tất cả nó có thủ đoạn những cũng vẫn vô pháp đánh tan rồng nước.

Huyền Cảm Tri Cảnh tu giả sự cường đại giờ phút này cũng được phô bầy ra một cách rõ ràng hơn bao giờ hết.

Nếu Cuồng Sư lúc này không có biện pháp nào một kích phá hủy thiếu nữ ngưng tụ ra thủy long đạo pháp, vậy thì nó không sớm thì cũng muộn sẽ bị ba con rồng nước đó sinh sôi tiêu hao cho đến chết.

Vì Huyền Cảm Tri Cảnh là cảnh giới mà tu giả đã có thể thông qua ý niệm của mình đem nó trở thành có thể xỏ xiên liên kết với thiên địa cây cầu, có thể bằng vào ý niệm làm được cấu kết hấp thu bên ngoài thiên địa linh khí, chân nguyên khôi phục năng lực mạnh so với Nhân Niêm là không cùng đẳng cấp.

Hơn nửa, Huyền Cảm Tri mạnh mẽ đâu chỉ có như vậy…

GROWW --- !!!

Cuồng Sư mấy lần giận dữ gầm gừ, gây chấn động đến rồng nước thân thể tạo nên từng gợn sóng nhỏ nhỏ đem rồng nước thân hình run lắc, nhưng chỉ nhiêu đó mà thôi, làm này phương bại khuyển, tất cả chỉ là nó vô năng gầm nộ.

Rách xé ~

Một tiếng như vải bố xé rách âm thanh vang lên, xanh thẳm kiếm quang vút qua Cuồng Sư phía bên phải, sinh sôi chém xuống nó bên phải chân trước.

Màu đỏ máu tươi giống như dòng suối phun trào bắn phụt ra thật dài trụ huyết.

Rống ~ !

Lần này Cuồng Sư chịu tổn thương không nhẹ, vết thương mang cơn đau thật lớn làm thân hình của nó ẩn ẩn run rẩy, hai mắt dựng đồng trợn to mà ở nó tròng mắt, thiếu nữ chợt phát hiện trên hai hoang dại tròn đó đột nhiên xuất hiện càng thêm thấy được ánh xích hồng lập lóe, một tia hồng quang bao phủ dựng đồng huyết vụ ở khắp người nó thiêu đốt.

Làm cho hung tợn Cuồng Sư càng thêm đáng sợ, nhìn thấy Cuồng Sư quỷ dị một màn, Thiếu nữ thần sắc cũng nghiêm túc không ít.

Người sáng suốt đều nhìn ra được, con sư tử này là đang muốn liều mạng.

Thiếu nữ thần sắc trầm ngưng, tiên phát chế nhân, đã là cuồng sư muốn hạ nó cuối cùng một kích, thiếu nữ tất nhiên cũng không chịu thua kém chỉ thấy nàng đem tay nhỏ vươn ra, lập tức một toàn bộ nước mưa một dặm xung quanh nàng lập tức tụ tập lại vào lòng bàn tay nàng, tích tụ áp súc lại thành nhỏ như giọt nước thủy cầu.

Đồng thời ba con rồng nước cũng tiến lên đồng thời che chắn cho nàng.

[ Vạn Áp Thủy Đoạn Ba ]

Đang lúc thiếu nữ đem thủ thành chỉ đem từ hàng trăm nghìn cân trọng lượng nước áp súc lại tạo thành giọt nước trong tay né ra chỗ Cuồng Sư.

Thì một ánh huyết hồng ám quang tự Cuồng Sư dựng đồng phóng ra mà ra, như thể thiên địa lâm vào biển máu, trong không khí đều tỏa ra nồng hậu huyết vụ.

Chỉ là thế sự vô thường, có một số việc luôn là vượt ngoài người dự kiến.

Mắt thấy Cuồng Sư dường như muốn phát động liều chết toàn lực một kích, Cuồng Sư lại là nửa đường đột nhiên một cách bất thình lình biến thành một khối đỏ tươi khối máu, chỉ để loại một ánh xích hồng lưu quang bạo phá không khí cách không bay đi biến mất ở thiếu nữ trước mắt.

Thiếu nữ nhất thời sững sờ không rõ nguyên do, sau một lúc lâu nàng mới kịp phản ứng rằng mình đã bị một con súc sinh đùa nghịch, không khỏi ảo não nói.

“Tính sai, nó căn bản liền không có liều mạng ý tưởng, vừa rồi chính là nó hù dọa người che giấu ánh mắt thủ đoạn, tưởng chế tạo chạy trốn cơ hội mà thôi.”

Nhưng mà cũng may, nàng đã là kịp thời phản ứng lại, chỉ với khoảng thời gian ngắn ngủi này nàng muốn đuổi theo thì cũng không muộn.

Trong đầu hiện lên truy hay không truy hai cái ý niệm, giây tiếp theo, thiếu nữ liền biến thành một thủy quang, tốc độ bạo phá âm thanh phi hành mà đi đuổi theo hướng của Cuồng Sư.

Nàng đã tốn không ít công sức như thế, sao có thể để nó dễ dàng như vậy chạy là chạy được.

Ẩn núp sau gốc cây đại thụ Chấn Dực ba người hai mặt nhìn nhau.

“Bọn hắn đi rồi...”

Biết vậy đám người không khỏi thả lỏng nhẹ nhõm một hơi, người đời có câu ‘thần tiên đánh nhau, ruồi muỗi chết’ nhiều lúc đi ra ngoài gặp tranh đấu khó mà đứng ngoài được, thậm chí có khi mình không làm gì cũng bị để ý rồi bị đánh trúng, cho nên khi thấy mấy vị thần tiên này đánh nhau, thì chạy được bao xa thì chạy bằng không có khi sẽ tai bay vạ gió.

Mà vị cận vệ cũng không dễ dàng như vậy yên lòng kể cả khi chính mắt thấy hai vị thần tiên này bay đi, hắn có chút lo lắng nói.

“Trưởng lão, chúng ta phải mau rời đi thôi, ngươi thì đã đi, chúng ta cũng nên đi thôi.”

“Ừm, ngươi nói đúng, ta đi thôi, không nên ở nơi này lâu.”

Trưởng lão cũng gật đầu đồng tình ý kiến của đối phương, ở sau khi tận mắt chứng kiến tu giả sự cường đại, nhìn thấy có thể với một tay liền có thể cải thiên hoán nhật thiên địa lực lượng.

Loại người như vậy, làm phàm phu tục tử bọn hắn không nên liên lụy vào thì hơn, ai biết được có khi nào đối phương đột nhiên nhìn bọn hắn không vừa mắt tiện tay giết hạ thủ bọn hắn khi đó lấy đối phương mạnh mẽ lực lượng, có ai dám vì bọn hắn mà đi trêu chọc một vị cường đại tu giả cơ chứ.

Vậy nên, nếu có thể tránh được thì hãy tránh, mà Chấn Dực cũng không có ý kiến gì, vì hắn tâm thái lúc này đã chịu không nhỏ chấn động, làm một thiên tài hắn vốn cho rằng tại trên thế giới, cái gọi là cường giả chẳng có gì hơn là một cái cái một chút lực lượng có thể đánh hạ vài trăm ngươi con người mà thôi, cho hắn thời gian thì hắn lập tức có thể dễ dàng đánh hạ đối phương.

Nhưng trận chiến hôm này đã thay đổi cái nhìn hoàn toàn về thế giới đối với hắn, thế giới thần bí mở ra trước mắt hắn và nó đã hung hăng cho hắn một cái bạt tai thật mạnh vào mặt, khiến hắn kiêu ngạo vỡ nát như mỏng manh thủy tinh vậy toàn diện sụp đổ.

Trước kia lòng kiêu ngạo sự tự phụ đều theo đó nát vụn nghìn mảnh, Chấn Dực nội tâm theo đó gieo trồng xuống hạt giống tự ti, tâm chí đã đối với chính mình thiên phú đã không còn gì tự tin.

“Rừ ~ đúng vậy ~ đi thôi đi vào bụng của ta.”

Bị trận đấu kinh thiên động địa làm chấn động ba người trong lúc lơ đãng không chú ý tới xung quanh, khoảnh khắc một tiếng nói trầm nặng cùng gầm gừ không rõ từ phía sau bọn hắn chuyền tới.

Khoảnh khắc đó cả ba đều như liền như bị sấm đánh ngay bên tai, bị âm thanh đó chấn động không nhẹ.

Cả ba kinh hoàng xoay người nhìn lại, lập tức bọn hắn nhìn thấy thân ảnh mà bọn hắn không muốn nhìn thấy nhất cả đời.

Một cái chân Cuồng Sư, mở rộng miệng máu cười cười, chứng kiến yếu ớt nhân loại bị nó vĩ ngạn thân hình làm cho chấn động mà vui vẻ, trước đó bị nữ nhân kia hành hạ cho thê thảm mà khó chịu nội tâm bớt đi phần nào.

Nhưng dù như vậy, nó không có ý định buông tha cho ba người, một phần là vì nó bây giờ bị trọng thương, đang cần khẩn cấp có một lượng nồng động năng lượng cao thức ăn để bổ sung, giúp nó nhanh chóng hồi phục, một phần khác là vì tâm thái trả thù, với nó đã là nhân loại đả thương nó thành ra nông nỗi này, vậy thì hãy lấy nhân loại cái chết để bù đắp cho nó.

“Ngươi…Ngươi…tại sao còn ở đây!? chúng ta rõ ràng thấy ngươi….”

Cận vệ rõ ràng bị trước mắt con sư tử thân hình to lớn dọa cho không nhẹ, hắn sợ hãi lắp bắp nói.

“Đã chạy đi có đúng không? ngu xuẩn! nhân loại quả nhiên là ngu xuẩn nhất giống loài … nữ nhân loại kia cũng tương tự ngu xuẩn, đều bị trước mắt sự vật lừa dối không biết như thế nào động não suy nghĩ.”

Có lẽ nó đã ăn chắc mưu kế ‘ve sầu thoát xác’ của mình thành công lừa gạt đi đáng sợ nữ nhân đuổi theo nó tạo ra huyết ảnh, Cuồng Sư không có lập tức ăn luôn cả ba người, mà là chậm rãi nói.

Theo nó kể ra rõ ràng, ba người liền biết được thì ra cái thứ mà ba người đã thấy bay đi màu đỏ huyết ảnh chỉ là Cuồng Sư thông qua phân tách một phần máu trong cơ thể của nó tạo ra từ nó huyết phân thân mà thôi, sau đó vô thanh vô thức để phân thân thay thế bản thể để nó huyết độn bay đi dụ nữ tu giả đuổi theo, mà nó trong im lặng biến thành một khối máu sau đó lẫn lộn trong vô số vũng máu xung quanh tiếp đó độn thổ ẩn núp dưới lòng đất chờ đợi nữ tu giả rời đi.

“Nếu không thể vận dụng huyết, ta làm sao được gọi là Thị Huyết Cuồng Sư cơ chứ nhân loại.”

Thị Huyết Cuồng Sư khi nói tới đây đáng sợ khuôn mặt lộ ra vẻ cười lạnh, điều này làm cho ba người không khỏi rét run cũng như hoàn toàn đổi mới cái nhìn của bọn hắn về Hung thú, thì ra bọn súc sinh này so với vẻ bề ngoài hung tợn của mình là cực kỳ thông minh, gian xảo, không giống với bọn hắn ấn tượng ngu ngốc, vô não.

“Nếu các ngươi đã rõ nguyên nhân vì sao rồi, vậy thì…chết đi!!!”

Cuồng Sư vươn ra nó sắt nhọn móng vuốt, một trảo mang theo xé rách không khí âm thanh ập thẳng tới trước mắt ba người.

Đối mặt tới to lớn một trảo thực lực hai bên thực lực trên lệch quá xa, ba người chỉ có thể bất lực nhắm mắt chờ chết, không có biện pháp phản kháng.

“Thì ra là vậy, thì ra đó chính là lý do vì sao mà ngươi luôn trốn chạy được khỏi chúng ta truy sát…”

Dễ nghe âm thanh trên đỉnh đầu bọn hắn truyền tới, mà Cuồng Sư khi nghe được âm thanh này, nó như thể nghe được quỷ dữ chi âm, nó lập tức thu trảo không thể tin được ngước đầu nhìn lên, đập vào mắt nó là không biết từ lúc nào đã ở đó, cách bọn hắn mười mét hai chân đạp không trung mà đứng bạch lam váy dài thiếu nữ.

“Ngươi là làm sao…”

Không thể tin nổi điều mà nó đang chứng kiến, nó rõ ràng chính mắt nhìn thấy nữ nhân này hóa thành thủy quang truy sát theo phân thân của nó cơ mà, vậy mà tại sao nữ nhân này lại ở đây.

“Ngươi không phải kẻ duy nhất biết phân thân đâu.”

Thiếu nữ lời vừa dứt, sau đó ở Cuồng Sư trợn to hai mắt thú, một cái khác nàng từ phía sau lưng nàng xuất hiện, từ thần thái quần áo, vũ khí, chiều cao vân vân tất cả đều giống như đúc thiếu nữ, nếu không phải chính miệng nàng nói phân thân kẻ nào ở đây cũng cho rằng đó một vị tỷ muội song song với nàng.

[ Thủy Phân Thân ]

Hoàn mỹ hoàn thành nhiệm vụ của mình, biết ở đây đã không cần phân thân nữa, thiếu nữ liền cắt đứt liên kết linh lực truyền dẫn của mình với phân thân, lập tức vốn trước tiên xuất hiện thiếu nữ biến thành một bãi nước tan biến đi mất trở thành một vũng nước nhỏ từ trên không trung rơi xuống, và vừa xuất hiện thiếu nữ vẫn y nguyên cho thấy cái này mới chính là nàng bản thể.

“Đáng chết! Ta liều với ngươi!!!”

Biết đã không còn đường sống nữa rồi, đã quá mức suy yếu nó không có biện pháp để chạy thoát, Cuồng Sư phẫn nộ gào rống lên nó to lớn thân thể nhúng người phi lên phóng thẳng về phía thiếu nữ.

Chỉ là…

Phíu --- !!!

Một tia mỏng manh như sợi chỉ lấy tốc độ cực kỳ kinh hoàng như thể một tia ánh chớp vậy phóng thẳng vào ấn đường giữa trán của hắn chỉ để lại chỉ một lỗ nhỏ vô cùng tại đó.

Phụt!!!

Máu tươi điên cuồng từ vết thương của Cuồng Sư phun ra, như thể mạch nước ngầm phun trào.

Con người dần dần tan rã trở nên vô hồn, đã là cái xác Cuồng Sư trên không trung thân thể lập tức từ trên cao cao không trung rơi xuống nặng nề đập rầm xuống đất nhấc lên to lớn khói bụi.

“Ngu xuẩn, quả nhiên súc sinh vẫn mãi là súc sinh, bị lửa giận làm cho mất tâm chí, đến cả [ Vạn Áp Thủy Đoạn Ba ] đang trên tay ta cũng không nhận ra.”

Cái [ Vạn Áp Thủy Đoạn Ba ] tất nhiên chính là cái thứ mà chính thiếu nữ trước đó đã tốn công sức tích tụ lại vô số hàng trăm nghìn cân trọng lượng lượng nước áp súc thành một giọt nước nhỏ.

Nguyên lý của chiêu này khá đơn giả, bằng cách áp sút một lượng nước lớn lại mức độ nhất định tại một không gian kín cũng tức là ý niệm vô sinh vô chất của nàng tạo ra một áp lực mạnh.

Thiếu nữ nàng việc còn lại là, chỉ cần thả lỏng nước theo phương hướng nàng chỉ định, áp suất ẩn chứa trong chất lỏng, lập tức như một cái mũi tên bị đẩy mạnh vận tốc lên hàng trăm lần phóng ra ngoài tạo một lực xỏ xuyên cực mạnh khó mà phòng ngự được.

“Chấn Dực thiếu gia!!”

“Tiểu Dực!!!”

Bị âm thanh bên dưới làm cho ồn ào thiếu nữ cuối ngươi nhìn xuống, thì ra do [ Vạn Áp Thủy Đoạn Ba ] lực xuyên thấu quá mạnh, không chỉ sau khi xuyên qua ngươi Cuồng Sư, đoạn thủy nó còn dư không ít lực theo đó theo đường bay của mình vô tình trúng phải trùng hợp là đứng ở ngay đằng sau lưng Cuồng Sư phương hướng Chấn Dực.

Đối với một chiêu vừa nhanh mà vừa mạnh, bản thân cấp hai hung thú Thị Huyết Cuồng Sư làn da còn ngăn không được thì nói chi tới là kẻ hèn Huyết Khí cảnh võ giả phàm nhân Chấn Dực.

‘Ta sẽ chết sao…’

Run rẩy dùng tay đè lên bộ ngực của mình, Chấn Dực có thể thấy cảm thấy được máu của mình đang một cách điên cuồng chảy ra ngoài từ miệng vết thương, không chỉ ở đằng trước ngực mà cả phía sau lưng hắn còn có một lổ vết thương tương tự như vậy cái ở trước ngực.

Nhìn vết thương như thế này, Trưởng Lão biết lấy hai bên miệng vết thương đang điên cuồng đổ máu tốc độ, tiểu Dực bất cứ lúc nào cũng có thể chết do mất quá nhiều máu.

“Tiên tử, tiểu nhân cầu xin ngài, làm ơn hãy cứu đứa trẻ này.”

Không còn biện pháp, hắn chỉ có thể cầu xin vị này cường đại tu giả ra tay giúp bọn hắn.

“Sống chết của các ngươi, không liên quan gì tới ta.”

Mắt không thấy tâm không phiền, dù biết là hậu quả của mình gây ra, nhưng đối với sống chết của một phàm nhân, thiếu nữ chẳng muốn quan tâm làm gì cho phiền.

Lạnh lẽo vô cùng như vạn năm hàn băng vang vọng vào tai trưởng lão, điều này khiến lão nội tâm phát lạnh run rẩy vì tức giận cũng như sợ hãi, rõ ràng tiểu Dực bị thương do ả ta chiêu thức dẫn tới, làm sao mà lại nói không liên quan tới mình chứ.

“Tiên tử, tiểu nhân van xin ngài, xin ngài khoan dung độ lượng cứu sống đứa trẻ này, chỉ cần ngài cứu đứa trẻ, dù núi đao biển lửa, thậm chí làm trâu làm ngựa tiểu nhân cũng sẽ làm…”

Mắt thấy tuyệt mỹ nhưng nội tâm lại thái thượng vô tình bất cận nhân tình thiếu nữ chuẩn bị rời đi, trưởng lão hoảng loạn vô cùng, hắn buông xuống bản thân mặt mũi, tình nguyện quỳ gối xuống quỳ bái cầu xin đối phương.

Đang muốn rời đi thiếu nữ không khỏi nhăn mày, nàng có chút khó chịu rồi đó, thiếu nữ vươn tay ra đang muốn sử dụng [Hư Không Chi Thủ ] bóp chết luôn hắn cho xong.

Thì đột nhiên nàng nhớ tới lời sư phụ mình đã dạy về vấn đề nghiệp lực của tu giả.

Tu giả, là những người cắt đứt đi hồng trần, lấy ý niệm tìm hiểu thế giới chân đạo, hiểu rõ trong đó ẩn chứa chân lý, thuận theo thiên chi ý, từ đó học được bằng cách sử dụng bản thân ý niệm có thể vận dụng được thiên địa vĩ ngạn vô cùng lực lượng.

Mà cũng vì sở hữu mạnh mẽ vô cùng lực lượng, thiên địa tất nhiên có áp lên một vài hạn chế đối với tu giả.

Ví dụ như là nhân quả nghiệp lực, gọi tắc là luật hoa quả và luật hoa quả không chừa một ai, một khi nàng làm ra ác nghiệp, sẽ có một ngày, tương tự như nàng tạo ra nghiệp quả sẽ tới tìm nàng.

Vậy nên nàng lo lắng nếu hạ sát thủ đối phương, nàng sợ mình sẽ có khả năng dính lấy nghiệp quả sát kiếp từ trên người bọn hắn mang tới, khi đó sẽ ảnh hưởng không nhỏ tới con đường tu hành của nàng.

Đã vậy thì…

“Làm trâu làm ngựa thì không cần, chỉ cần cả ba người các ngươi cũng như bao gồm cả thân thích của các ngươi, thay cho bọn hắn, đối với cả thiên địa thề, tuyệt đối, bất kể là gián tiếp hay trực tiếp, tuyệt đối không thể đối với ta nảy sinh ra ác niệm hay ý hận cũng như từ nay về sau sẽ không bao giờ tới Tây Duyên Hải Thành, ta sẽ cứu hắn.”

“Tiểu nhân thề, tiểu nhân thề.”

Làm giới phàm nhân làm sao mà hiểu biết rõ ràng về luật hoa quả của tu giả, dù như vậy hắn cũng không ý tưởng thử phá bỏ lời thề thử xem, vì hắn chịu không nổi, chỉ cần nữ nhân này muốn, cả hạ gia từ trên xuống dưới có thể dễ dàng hủy diệt.

“Tùy các ngươi…”

Thiếu nữ cũng không muốn dây dưa ở đây quá lâu hơn nữa, nàng phất tay một cái, một luồng vô hình năng lượng từ thiên địa lập tức phủ lên người đang rất là suy yếu Chấn Dực, sau đó ở trưởng lão cận vệ mừng rỡ hai mắt, hắn vết thương mắt thường có thể thấy được khôi phục.

“Cảm ơn tiên tử, Cảm ơn tiên tử.”

Mở miệng cảm tạ đối phương, nhưng khi hai người bọn hắn nhìn lên, thiếu nữ đã không còn ở đó nữa, đã sớm biến thành lam quang bay đi biến mất ở phương xa.

………………………………………………

Nếu mọi người thích hoặc thấy hay hãy cho một Like, Yêu Thích hoặc Đề Cử để tác có thêm tinh thần cố gắng viết truyện.

Nếu tác có gì sai sót thì viết comment dưới phần bình luận để tác biết, tác sẽ sửa lại.

Ps. Tác là người rất thích đọc comment, nếu được thì mọi người cứ comment nhiều nhiều vào để tác có thêm động lực để viết truyện.

Cảm ơn mọi người, Love You All