[Cao H] Nam Thần Bệnh Vọng Tưởng

Chương 9: Bắn nhanh như vậy? Hắn khẩn trương nhìn cô gái dưới thân...



Tác giả: A Nan Nhược Hề

Editor: Vũ Khúc Hạ Nguyệt

Chương 9: Bắn nhanh như vậy? Hắn khẩn trương nhìn cô gái dưới thân, Uyển Uyển không phát hiện đi?

Thân thể ngây ngô không thể chống cự được tình triều tập dũng xông đến, Giang Uyển Chuyển nghiêng đầu, hai ngón tay nhét vào trong miệng, con ngươi tròn tròn, doanh tràn một hoằng xuân thủy, lã chã như muốn khóc, trông vô cùng ủy khuất.

Đột nhiên, cơ thể nàng run rẩy kịch liệt, nhịn không được buông hàm răng, phát ra một tiếng rên rỉ yêu kiều, giọt nước ở khóe mắt cũng rơi xuống, chảy dài theo thái dương.

Thì ra Nhan Tử Trừ đã rút tất quần cùng chiếc quần lót của nàng đi, tách cặp chân dài ra, hôn lên hai nốt ruồi son của nàng. Phần thịt bên trong đùi cực kì non mịn mẫn cảm, môi lưỡi ấm áp mang theo rung động xa lạ, truyền vui thích cực hạn khắp toàn thân nàng, xâm nhập vào đáy lòng.

Uyển Uyển quá nhạy cảm, thân thể vẫn run rẩy không ngừng, cả người đều biến thành màu hồng phấn, giống như đóa hoa hải đường ngoài hoa viên.

Hắn muốn hái đóa kiều hoa này.

Sau khi hôn phần thịt đùi trong, hắn dời ánh mắt về chỗ mất hồn giấu sâu bên trong hai đùi kia. Đẩy hai chân của nàng rộng ra, nhìn thấy tiểu hoa huyệt e thẹn nửa khép nửa mở, hoa dịch đã chảy không ít, làm hai mảnh hoa nhỏ ướt dầm dề, ngay cả khăn trải giường dưới thân cũng bị tẩm ướt, "Uyển Uyển, em chảy nước thật nhiều."

"Đừng... Đừng nói...." thanh tuyến tinh tế nhu nhu, còn mang theo hơi nức nở.

Uyển Uyển thẹn thùng nha!

Hắn nhẹ nhàng tách hai bối thịt, tiểu hoa huyệt lúc đóng lúc mở phun mật dịch lộ ra ngoài, hắn lại cẩn thận mà dùng hai ngón tay căng huyệt khẩu ra, tiếp tục căng ra, căng thành một cái lỗ nhỏ tròn tròn, có thể tinh tường thấy thịt non phấn hồng mềm mại phía bên trong đang mấp máy.

Nhan Tử Trừ phun ra một ngụm khí nóng, không được, hắn nhịn không được, côn thịt sắp phá bay đũng quần, hắn muốn thao nàng, thao tiểu huyệt phấn hồng đói khát trước mắt.

"Bang", hắn cởi bỏ dây lưng bằng kim loại, cởi quần, côn thịt ước chừng dài hơn hai mươi cm màu đỏ tím thô thạc đang ngạo nghễ đứng thẳng, lỗ nhỏ ở quy đầu hưng phấn phun ra chất lỏng trong suốt. Hắn đỡ côn thịt ma sát huyệt khẩu, nhiệt độ nóng rực truyền đến tiểu huyệt làm mị thịt run rẩy co rút, hoa dịch "Ào ào" chảy xuôi ra ngoài, làm quy đầu ướt nhẹp.

Uyển Uyển đã ướt đến như vậy, hẳn là có thể đi vào đi?

Côn thịt sưng to nhắm ngay vào nhục huyệt xinh xắn phấn nộn, hung hăng chọc vào, đến nỗi đánh vỡ thứ gì đó, tinh trùng thượng não nên căn bản hắn không hề phát hiện, chỉ biết quy đầu đỉnh tới một chỗ non mềm như thạch trái cây, thịt non như có một cái miệng nhỏ hút lấy quy đầu, còn có tầng tầng lớp lớp mị thịt như tơ như võng, gắt gao bao vây lấy thân gậy.

"Hô --."

Mất hồn như vậy làm sao hắn có thể kiên nhẫn được?

Hắn bắt cặp chân dài của nàng vòng qua hông, bàn tay to nắm lấy vòng eo nàng, đại khai đại hợp trừu động.

Mà hai bàn tay nhỏ của Giang Uyển Chuyển nắm chặt như sàng đan, trên mặt không hề huyết sắc, miệng nhỏ khẽ mở nhưng một chút âm thanh đều không thể phát ra, nước mắt lăn dài như chuỗi hạt châu bị đứt dây.

Đau quá! Đau chết đi được!

Phía dưới nhất định đã bị xé rách!

Tên hỗn đản này!

"Anh... Anh đi ra ngoài... Đau quá... Ô ô... Tôi... Tôi không làm... Cầu xin anh... Ô ô...." Chờ hơi bớt đau nàng liền lập tức mở miệng xin tha, nhưng mà tiếng nói lại bị nam nhân đâm thọt khiến cho đứt quãng, càng giống như dục cự còn nghênh.

"Nhịn một chút... Uyển Uyển... đợi chút liền thoải mái, lúc trước em rất thích không phải sao?" Hắn cho rằng đã hai tuần không có làm, tiểu hoa huyệt đã khôi phục chặt chẽ, bỗng nhiên bị côn thịt lớn cắm vào, nhất định sẽ có chút không quen.

Giang Uyển Chuyển còn có thể nói cái gì? Chỉ có thể chịu đựng đau đớn, yên lặng khóc thút thít.

Nàng cho rằng sẽ đau thật lâu thật lâu, nhưng cũng mới vài phút, cảm giác đau đớn dần trở thành một loại tê dại toan trướng, sâu trong tiểu huyệt như có con kiến gặm cắn, ngứa ngáy khiến người ta phiền lòng, nhưng khi có côn thịt lớn tiến vào thì giống như được thư giải, thân thể của nàng tựa như có ý thức, khi côn thịt cắm vào thì chủ động dựng thẳng eo liễu đón ý nói hùa, dùng nộn huyệt chặt chẽ nhỏ xinh nuốt lấy côn thịt, mà lúc côn thịt sắp đi ra, mị thịt liền bao bọc dán chặt lấy, không cho nó rời đi.

"Uyển Uyển.... em thật nhiệt tình, anh rất thích..." Nhan Tử Trừ nằm trên người nàng, ra sức đĩnh động vòng eo, "Tiểu huyệt thật chặt, còn biết hút."

"Đừng nói nữa!" thân mình dâm đãng làm nàng mắc cỡ chết đi được, khuôn mặt cũng nóng rực cả lên.

"Anh rất thích tiểu huyệt của Uyển Uyển, Uyển Uyển có thích côn thịt lớn của anh hay không?"

Giang Uyển Chuyển không trả lời, chỉ hơi hơi thở gấp, lông mi cong dài như cánh bướm rung rẩy, hai má đà hồng, đôi môi phấn nộn, yếu ớt mảnh mai làm Nhan Tử Trừ khống chế không được suy nghĩ muốn chà đạp nàng, gầm nhẹ một tiếng, tốc độ thao lộng càng mau, tiến vào càng sâu, đâm chọc mãnh liệt vào hoa tâm non mềm.

Uyển Uyển vừa mới biết mùi đời làm sao chịu nổi, ê ê a a kêu lên, "Không cần... Không được đỉnh vào nơi đó... Chịu không nổi a... Không cần... Cầu xin anh...."

"Nói bậy, rõ ràng Uyển Uyển rất thích, tiểu huyệt kẹp chặt như vậy, còn phun thật nhiều nước." Hắn thả chậm động tác lại, rút côn thịt ra, dùng quy đầu cương cứng chà xát âm đế, sau đó lại đâm vào nghiền nát hoa tâm, làm tình dục của nàng cũng tăng vọt lên.

"Đừng... Chịu không nổi... Ô ô...."

Nàng tinh tường cảm nhận được tiểu huyệt hư không, khát vọng côn thịt thao cắm, mà nam nhân cố ý chọc nàng rồi lại bất động, nàng chịu không nổi mà vặn vẹo vòng eo, huyệt khẩu điên cuồng đóng mở cắn chặt.

Tiểu huyệt đột nhiên chặt chẽ bất thường làm cho nam nhân lâm vào khoái cảm trí mạng, Nhan Tử Trừ không kịp phòng ngừa mà phun ra một dòng dịch nóng.

Hiển nhiên hắn cũng có chút mờ mịt.

Như vậy liền bắn?

Trước kia mỗi lần đều làm một giờ, tại sao bây giờ lại..... Bắn nhanh như vậy? Hắn khẩn trương mà nhìn cô gái dưới thân, Uyển Uyển không phát hiện đi?