[Cao H] Nam Thần Bệnh Vọng Tưởng

Chương 17: Anh đã nói rồi, tiểu tao huyệt của Uyển Uyển...



Tác giả: A Nan Nhược Hề

Editor: Vũ Khúc Hạ Nguyệt

Chương 17: Anh đã nói rồi, tiểu tao huyệt của Uyển Uyển phải chứa côn thịt mà ngủ.

Trong phòng tắm, ánh sáng của đèn thủy tinh chiếu rọi vào hơi nước vòi hoa sen phun ra, vừa trong suốt lại vừa phát sáng.

Giang Uyển Chuyển nằm trong ngực Nhan Tử Trừ, con ngươi doanh doanh đầy nước nhẹ nhàng mấp máy, lông mi run rẩy cảm nhận động tác của nam nhân. Hắn ôm nàng bước vào bồn tắm, hơi nước bốc lên, bao vây lấy làn da trắng mịn của nàng, sắc mặt vừa bình phục lại bình thường đã bị hơi nước nóng huân đến hồng hồng, giống như thủy mật đào, đáng yêu cực kỳ, chọc đến Nhan Tử Trừ hôn cắn không buông.

“Anh đừng nháo, tắm nhanh lên sau đó đi ngủ, ngày mai còn phải đi làm.” Nàng nghiêng đầu trốn nụ hôn của hắn, cánh môi của hắn cũng bay theo, trốn thế nào cũng không được, “Anh đừng nháo, ngày mai còn phải đi làm!”

“Được.” Đáy mắt hắn hiện lên một mạch nước ngầm nguy hiểm.

Chỉ chốc lát sau, trong phòng tắm liền vang lên tiếng rên rỉ kiều mị của Giang Uyển Chuyển.

“Từ bỏ… Thật sự không thể… Anh tha cho tôi đi… Mệt quá….”

Nhan Tử Trừ dựa lưng vào bồn tắm, tùy tiện ngồi trong bồn nước cạn, không cảm thấy thẹn tí nào mà triển lộ ra dáng người gần như hoàn mỹ cùng côn thịt thẳng tắp giữa hai chân, mà Giang Uyển Chuyển ngồi trên cái bụng rắn chắc của hắn, vẻ mặt vô thố, một bên chân ngọc lả lướt bị hắn chộp vào trong tay thưởng thức, cũng không cho nàng chạy thoát.

“Uyển Uyển, lão công rất muốn em, ngồi xuống nhanh lên...”

Khuôn mặt nhỏ tú lệ của Giang Uyển Chuyển nhăn thành một đoàn, đáy mắt đầy hơi nước, “Không làm nữa… anh khi dễ tôi….”

“Anh sao có thể khi dễ Uyển Uyển? Anh là đang muốn yêu thương Uyển Uyển.” Hắn gãi gãi lòng bàn chân nàng, làm thân thể mềm mại run lên, “Nếu Uyển Uyển không nghe lời, anh mới thật sự khi dễ em.”

Cuối cùng nàng không nói lại hắn, nâng cái mông vừa tròn vừa vểnh lên, dùng nộn huyệt đã sưng đỏ bao vây côn thịt, làm côn thịt hưng phấn đến phun ra chất lỏng.

Nhan Tử Trừ xuân tình nhộn nhạo, “Nhanh lên, Uyển Uyển.”

Sắc mặt nàng trắng bệch, giọng nói cũng nức nở, “Quá lớn… Ăn không vô….”

Lời nói thiên chân của nàng làm khóe môi hắn câu lên, dưới thân đột nhiên đĩnh eo, đại quy đầu như cái trứng “Phốc” xâm nhập vào hoa huyệt nhìn như không thể chứa một ngón tay kia, mị thịt bên trong tựa như có ý thức, vừa kẹp vừa hút, đột nhiên không kịp phòng ngừa, cực hạn khoái cảm xông thẳng ót, hắn không nhịn xuống, “A… Hô… tiểu huyệt Uyển Uyển rất biết hút, thật cực phẩm….”

“Căng quá...” Tuy rằng nửa giờ trước kiều huyệt mới bị côn thịt khai phá, nhưng hiện tại hắn đột nhiên cắm vào vẫn làm huyệt khẩu căn đến đau nhức, nhưng nàng cũng biết đau dài không bằng đau ngắn, nhắm mắt lại, thân thể trầm xuống, nuốt côn thịt vào tiểu huyệt, “A… A… Không được…… Ô ô….”

Nàng cũng không dự đoán được lúc nàng vừa ngồi xuống, nam nhân đột nhiên thẳng lưng, làm côn thịt chọc mạnh lên hoa tâm, nàng lập tức run run thân thể lên tới đỉnh núi, phun ra mật dịch, huyệt khẩu kẹp chặt, dòng suy nghĩ trong đầu cũng bị hóa thành hư vô.

“Uyển Uyển thật là dâm loạn, mới cắm vào liền cao trào?” Hắn không cho nàng thời gian giảm xóc, côn thịt lớn đã mạnh mẽ thọc vào rút ra trong hoa huyệt.

“A… Thật lớn… Thật thoải mái….”Cô gái dùng chiếc eo liễu của mình cưỡi trên côn thịt, bầu ngực sữa lênh đênh, đôi mắt như thu thủy vì thoải mái mà nheo lại, miệng nhỏ khẽ nhếch, “Tiểu huyệt Uyển Uyển thật thoải mái... a… cắm sâu quá….”

Ánh mắt Nhan Tử Trừ tối lại, hắn biết nàng sướng đến vô ý thức mới có thể dâm đãng như vậy, dưới tình huống này, làm sao hắn có thể không cho bản thân một ít phúc lợi được.

“Uyển Uyển, là ai đang thao em? Là ai thao tiểu huyệt sướng lên mây?”

“Là… Là Nhan Tử Trừ… Nhan Tử Trừ… Ân?”Nàng trợn mắt mê mang mà nhìn nam nhân dưới thân, tại sao hắn lại bất động? Nàng vặn vẹo thân mình, ý bảo hắn thao nhanh lên.

“Uyển Uyển ngoan, là lão công, không phải Nhan Tử Trừ, đã biết chưa?”

“Lão công… Lão công… Lão công nhanh lên….”

“Vậy sau này Uyển Uyển gọi anh là lão công được không?”

Giang Uyển Chuyển vội gật đầu, “Được... Động mau lên… Lão công….”

Nhan Tử Trừ cố nén dục vọng, còn muốn tiếp tục hỏi nàng, nhưng Giang Uyển Chuyển nhịn không được, đôi tay chống bụng hắn, nâng mông thịt lên lên xuống xuống, nuốt côn thịt vào, lại nhổ ra, nuốt vào, lại nhổ ra.

“Uyển Uyển, sao em lại dâm đãng như vậy? Mới thao lần thứ hai đã tự tìm ăn côn thịt rồi sao?”

“Uyển Uyển… Uyển Uyển không dâm….” Nàng cưỡi côn thịt thở dốc, còn không quên phản bác.

Hắn hung hăng mà chà đạp hai luồng ngực sữa như thạch trái cây kia, làm nhũ thịt tràn ra theo khe hở giữa các ngón tay hắn, “Vú của Uyển Uyển cũng thật dâm, vừa chạm vào tiểu huyệt liền kẹp lại.”

“A… Đừng nói… Đừng nói nữa… muốn tới… Lại muốn tiểu a….”

Giang Uyển Chuyển chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, người đã bị Nhan Tử Trừ ôm vào trong ngực, hắn bắt lấy eo nàng, dùng hoa huyệt của nàng vuốt ve côn thịt sưng to, “Uyển Uyển cao trào đương nhiên phải do anh thao, bằng không chính là do anh không phải.”

Nàng đã gần đến cao trào, không duy trì bao lâu liền tiết thân, thân mình kiều mềm, tê liệt ngã vào lòng ngực hắn. Nhan Tử Trừ cũng không hề nhẫn nại, tinh dịch nồng đậm rót vào tiểu huyệt, làm bụng nhỏ của nàng lại trướng lên.

“Rút ra đi a….”

“Không được, anh đã nói rồi, tiểu tao huyệt của Uyển Uyển phải chứa côn thịt mà ngủ.”