[Cao H] Nam Thần Bệnh Vọng Tưởng

Chương 10: "Không thể rút ra, anh còn chưa bắn một lần nào đâu."



Tác giả: A Nan Nhược Hề

Editor: Vũ Khúc Hạ Nguyệt

Chương 10: "Không thể rút ra, anh còn chưa bắn một lần nào đâu." Lúc hắn nói lời này, có chút chột dạ.

Cũng may Nhan Tử Trừ vẫn còn trẻ, đúng là tuổi dục vọng tăng vọt, côn thịt bắn qua một lần bị tiểu nộn huyệt kẹp một cái, lại cương cứng lên, thậm chí còn to hơn vừa rồi, nhét đến tiểu huyệt căng tràn, Giang Uyển Chuyển nhíu mày "Trướng muốn chết!".

Tạm thời vứt chuyện "Bắn sớm" qua một bên, hắn bị gương mặt nhỏ nhăn nhúm, mày nhíu lại, bộ dạng không thể tiếp nhận dục vọng của Giang Uyển Chuyển lấy lòng, "Uyển Uyển, côn thịt của lão công có lớn không?"

"Anh đi ra được không... trướng quá... sắp hư rồi...." Hơi nước chậm rãi hiện lên hốc mắt, không biết tại sao, lúc trên giường nàng mảnh mai nhu khiếp cực kì, tương phản hoàn toàn với tác phong thường ngày của nàng.

Nhan Tử Trừ cũng mặt đỏ tai hồng, cánh tay cường tráng vớt lấy cô gái đáng thương dưới thân lên, để nàng mềm mại rúc vào lòng ngực của mình, giống y như con mèo con, hiện tại điều hắn cần phải làm là đút cho con mèo nhỏ này ăn no.

Bắt lấy hai cánh tay mảnh mai của nàng vòng lên cổ hắn, "Uyển Uyển, ôm anh."

Hắn bóp vòng eo nhỏ nhắn của nàng, dẫn dắt thân thể của nàng di chuyển từ trên xuống dưới, phập phập phồng phồng, dùng tiểu huyệt non mềm của nàng vuốt ve lấy dục vọng khủng bố của hắn, "Tiểu huyệt của Uyển Uyển thật chặt... Làm côn thịt rất thoải mái... Huyệt khẩu còn cắn lấy côn thịt không buông... Uyển Uyển cũng thích bị côn thịt cắm đúng không?"

"Quá sâu... Không được... Chịu không nổi a... Nhan Tử Trừ... Đừng sâu như vậy.... A...."

Bởi vì tư thế, cộng thêm trọng lượng cơ thể nàng, mỗi lần cắm côn thịt đều vào sâu đến không thể tưởng tượng được, quy đầu đã đâm thẳng vào hoa tâm còn muốn tiến sâu hơn nữa, mỗi lần cắm đều phải làm hoa tâm bị lõm vào đi mới rời khỏi.

"Đừng a... Quá sâu...."

Nàng có cảm giác như sắp bị thao xuyên, xoắn thân mình muốn chạy trốn, nhưng nam nhân còn nắm lấy vòng eo nàng, vô luận nàng vặn vẹo như thế nào, côn thịt lớn vẫn cứ một lần lại một lần, lại sâu lại mạnh xỏ xuyên qua tiểu huyệt, rốt cuộc nàng cũng bị mất sức, ghé vào đầu vai hắn khóc thút thít xin tha, "Nhẹ một chút... Ô ô...."

"Uyển Uyển thật là khẩu thị tâm phi... Rõ ràng sướng đến như vậy... phải cắm thật sâu, cắm thật mạnh!" Hắn dùng bộ ngực rắn chắc chèn ép bộ ngực no đủ mượt mà của nàng, đôi môi nhẹ nhàng gặm nhấm đầu vai nàng, "Uyển Uyển, bị lão công thao có thoải mái hay không? Mau trả lời nha, Uyển Uyển."

Nàng khụt khịt, không để ý tới hắn.Mà nàng càng mảnh mai nhu nhược thì càng làm lá gan hắn lớn lên, hạ thân hung tợn va chạm, "Uyển Uyển không nói lời nào có phải đang nghĩ bị lão công thao thật khó chịu hay không? Anh lại mạnh một chút lại sâu một chút có được không?"

"A không... Không cần... nha... Nhẹ một chút... Thoải mái a... Thoải mái... Không cần sâu nữa...."

Nghe nàng rốt cuộc cũng thừa nhận khoái cảm hắn mang đến, không hề khẩu thị tâm phi, tâm tình của Nhan Tử Trừ cực tốt, tiếp tục nói, "Uyển Uyển chưa nói rõ ràng, cái gì thoải mái?"

"Tôi thoải mái... Là tôi thoải mái..."

"Em thoải mái như thế nào? Uyển Uyển, nói côn thịt lớn của lão công thao em thật thoải mái, mau nói." Hắn được một tấc lại muốn tiến một thước mà yêu cầu.

Tiểu huyệt bị côn thịt như hổ rình mồi mà đâm vào hoa tâm non mềm, thân thể cũng bị khống chế chặt chẽ, Giang Uyển Chuyển không còn đường sống để phản kháng, chỉ có thể thút tha thút thít nói, "Là lão công... Lão công thao em thật thoải mái... A..."

"Uyển Uyển thật ngoan." Nhan Tử Trừ dùng cái trán chống lấy trán ngọc của nàng, da thịt thân cận, hô hấp giao triền, hắn bị nàng toàn thân toàn tâm dựa vào, bị tiểu huyệt của nàng gắt gao bao bọc, tự nhiên, trong lòng hắn dâng lên cảm xúc viên mãn và cảm động, "Uyển Uyển, em là của anh, không được ly hôn, đừng rời khỏi anh, bằng không anh sẽ chết."

Dứt lời, hắn hung mãnh bá chiếm cánh môi nàng, không có ôn nhu hàm mút, chỉ có cường thế bá đạo xâm nhập, đầu lưỡi thô to khuấy đảo khoang miệng nàng, câu triền lấy cái lưỡi đinh hương của nàng, hấp thụ chất lỏng ngọt ngào bên trong.

Phía dưới cũng không nhàn rỗi, côn thịt lớn làm trùng trùng điệp điệp mị thịt căng ra, không lưu tình chút nào mà đâm thọc đến chỗ sâu nhất, tiểu hoa huyệt bị thao đến mật dịch giàn giụa, bọt nước văng khắp nơi.

Giang Uyển Chuyển ôm lấy cổ hắn, thừa nhận hắn tấn mãnh thao làm, chỉ cần cúi đầu là nàng có thể nhìn đến một cây côn thịt xấu xí dữ tợn ra ra vào vào tiểu huyệt, là đầu sỏ làm nàng đau đến chết đi sống lại khi nãy, hiện tại lại trở thành nguồn suối khiến nàng vui sướng.

"Uyển Uyển, thật muốn thao hư em." Hắn đâm một cái thật sâu, cổ tử cung bị đâm ra một cái khe lõm, "Cho côn thịt lớn đâm hư tiểu huyệt được không?"

"Đừng... quá sâu... a... Sắp bị xuyên...."

"Uyển Uyển rất thích có đúng hay không? Thích bị lão công làm đúng hay không?"

Nàng không trả lời thì hắn lại hung hăng mà đâm vào, ép nàng khóc lóc nói, "Đúng... Uyển Uyển thích bị lão công thao...."

Đột nhiên Nhan Tử Trừ cảm thấy tiểu huyệt khít thành một đoàn, xoắn lấy côn thịt, giống như có ngàn vạn tay nhỏ mát xa côn thịt hắn, làm hắn sảng khoái cực kì, "Uyển Uyển, sắp tới có phải không? Muốn cao trào có phải không?"

Khoái cảm ngập đầu như điện lưu len lỏi toàn thân, thân thể nàng run rẩy như cái sàng, tiểu huyệt phun ra một dòng mật đào, "Tới rồi... thật kỳ quái... tiểu... muốn tiểu...."

Giang Uyển Chuyển giương cái miệng nhỏ thở dốc không ngừng, "Mệt quá nha...."

"Vậy nằm nghỉ ngơi chốc lát." Nhan Tử Trừ vuốt ve sống lưng nàng, côn thịt chậm rãi động lên.

Sau khi cao trào tiểu huyệt cực kì mẫn cảm, chỉ cần chậm rãi cắm vào, cũng đem đến khoái cảm ngập đầu, khuôn mặt nhỏ của nàng đỏ lên, "Anh rút ra đi, từ bỏ, tôi mệt mỏi quá a."

"Không thể rút ra, anh còn chưa bắn một lần nào đâu." Lúc hắn nói lời này, có chút chột dạ.

"Uyển Uyển nhịn một chút, anh sắp ra rồi." Ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng trong lòng lại nghĩ tuyệt đối không thể bắn nhanh như khi nãy, nếu không Uyển Uyển sẽ khinh thường hắn, không phải nữ nhân đều thích nam nhân có thể kéo dài sao?

Bởi vậy, Giang Uyển Chuyển lại bị hắn dùng các loại tư thế để thao.

"Anh đừng như vậy... thật mắc cỡ...."

"Mắc cỡ chỗ nào? Toàn thân trên dưới của Uyển Uyển còn nơi nào anh chưa từng thấy, chưa từng chơi, đừng thẹn thùng, Uyển Uyển." Nhan Tử Trừ thẳng lưng nhanh chóng thao tiểu huyệt của nàng, bàn tay to thưởng thức cánh mông như hai mảnh thủy mật đào của nàng, "Đàn hồi rất tốt nha."

Giang Uyển Chuyển đã cao trào hai lần, mệt cực kì, bị hắn đổi thành tư thế quỳ bò, nửa người trên hoàn toàn là ghé vào trên giường, chỉ có mông vểnh nhếch lên tiếp thu dục vọng tràn đầy của nam nhân.

"A... Nhẹ một chút... Từ bỏ... Anh mau lên nha... chịu không nổi...."

"Nói bậy, tiểu huyệt Uyển Uyển kẹp côn thịt chặt như vậy, rõ ràng còn muốn."

Tiểu huyệt kiều nộn bị côn thịt lớn thao đến huyệt khẩu biến thành trong suốt, hai mảnh cánh hoa cũng từ màu phấn hồng biến thành đỏ bừng, thật đáng thương, hắn rốt cuộc cũng đau lòng nàng, "Nhịn một chút, Uyển Uyển."

Hắn không hề nhẫn nại, lao tới mấy trăm cái, côn thịt để ở hoa tâm, nhiệt lưu trút xuống, tinh dịch nóng bỏng rót đầy tử cung.