Boss Quá Gian Xảo!

Chương 48



Lăng Tử Tiên và Mạc Sầu đều không thèm để ý Tiết Nhiễm, Mạc Sầu nằmnghiêng bên người Lăng Tử Tiên, nhìn hai tay cô nhanh nhẹn thao tác trên bàn phím.

Đầu tiên, Lăng Tử Tiên khóa lại toàn bộ dữ liệu, chương trình trongmáy, khóa này do các nhân viên chuyên nghiệp viết cho, còn có ít mật mãtự cô viết, cứ cho là có hacker xâm nhập thì cũng phải đến sáng.

Cô đang tiến hành trên máy Mạc Sầu, so với máy cô hoặc Tiết Nhiễm, tường lửa máy Mạc Sầu yếu, dễ xâm nhập hơn.

Chỉ trong chớp mắt mà thôi, rõ ràng cả màn hình toàn cửa sổ, mật mã nhanh chóng biến mất.

Dù có một trí nhớ siêu phàm, có thể ghi nhớ trong thời gian ngắnnhưng nếu không thích những code chương trình thì có thể nói: Hoa cảmắt.

“Sửu Sửu, cậu cứ dùng máy để bàn đi, giao tên này cho Tiên Tiênxử lý.” Tiết Nhiễm đắc ý thỏi sôcôla.

Quả thật, trong 3 người các cô, chỉ có Lăng Tử Tiên giỏi về tin họcnhất, đã vậy còn là hacker nổi danh CC. (T.Anh có 26 chữ cái, đã biết vì sao lại tên là CC rồi chứ?!)

Lăng Tử Tiên đều quyết định “quy ẩn núi rừng”, thế mà lại có người khiêu chiến, ờ thì luyện tập tý đi.

Trước tiên, không giải thích vì sao một sinh viên chuyên ngành ngoạingữ như cô lại học tin, như lúc trước là do trao đổi học sinh. Nói làmuốn học sinh trau dồi kỹ năng học tập, học hỏi lẫn nhau, nhưng cô không chỉ học ngoại ngữ mà thô, còn máy tính nữa.

Thế mạnh của cô là ứng dụng trình tự, tường lửa, chương trình chống virus với cô chỉ là chuyện vặt, đương nhiên không nói đùa.

Bởi vì giáo sư dạy bên đó lúc nào cũng kêu hacker lợi hại ra sao,sinh viên chính quy sao là đối thủ của họ, Lăng Tử Tiên thầm nghĩ, đểgiáo sư biết trong đám sinh viên họ dạy có hacker… Không biết giáo sư sẽ có cảm tưởng như thế nào.

Cũng chính vì quãng thời gian ấy, gần như khiến cô quên đi mình đã là 1 hacker, thậm chí vị giáo sư kia còn tiếc cô mãi, muốn cô phải đả kích toàn bộ giới hacker mới được, nên Lăng Tử Tiên quyết định “rửa taytrong chậu vàng”. (*Cũng như thư sinh thì gác bút, rửa tay gác kiếm ýnói là không bao giờ viết/ dùng kiếm nữa.)

Về phần viết chương trình, phần mềm… Như Tiết Nhiễm nói, cô nàng nàythuộc loại lười biếng, nghiên cứu thì tích cực lắm, còn mấy cái khác thì lười liếc qua 1 cái.

Mạc Sầu mỏi mắt, mà Lăng Tử Tiên vẫn chăm chú như cũ, không bết cô lôi nhiều thứ như vậy ra để làm cái gì.

Vốn các code đang màu trắng bỗng chuyển sang đỏ, Tiết Nhiễm cũng tò mò xúm lại, hỏi: “Sao lại thế này?”

Hai tay Lăng Tử Tiên không ngừng nghỉ gõ chữ, nếu hỏi tốc độ, chắc là 1s mấy chục chữ.

“Dùng virus (*) định phá hỏng máy Sửu Sửu.” Lăng Tử Tiên vừa gõ vừa trả lời.

Mạc Sầu và Tiết Nhiễm không hỏi nữa, tốt nhất là không nên quấy rầycô bạn nữa thì hơn, dù không hiểu nhưng vẫn nhìn thích thú. Nói hơi điên một chút thì, để cô bạn đánh kẻ xấu này một trận hoa rơi nước chảy.

Đừng nhìn 1 quyển notebook nhỏ như vậy, nhưng ghi chép bên trongkhông nhỏ, bất kể là sơ đồ hệ thống, hay trang bị, đều là những tài liệu quan trọng.

Nhưng gì hacker làm là xâm nhập máy tính của người khác, tìm kiếm các lỗ hổng, thông qua lỗ hổng của hệ thống đó, để tiến hành cải tạo hệhoặc sử dụng virus để xâm nhập hệ thống từ bên trong, rồi phá hỏng máytính. ( Nghe nói mấy bạn học tin nói vậy, bạn thì không rõ lắm hao(╯□╰)o-TG)

Chỉ thế thôi mà 15m đã trôi qua, nhưng các chương trình, cửa sổ cứ nhảy ra, trong căn phòng có thể nghe rõ tiếng hô hấp hít thở.

Tiết Nhiễm, Mạc Sầu thì sắp phải dùng ngang đuổi muỗi bay quanh rồi(* Trong manga thường có hình ảnh muôi bay quanh đầu, thể hiện cho việcnhức đầu, khó hiểu…), Lăng Tử Tiên vẫn chăm chăm vào màn hình như cũ,tay thì gõ gõ cái gì mà chỉ cô bạn mới hiểu.

Muốn phá thì không chỉ cần nói suông là xong đâu!

Chỉ khi giải quyết các vấn đề nghiêm trọng, ta mới phát hiện đó làlúc, Lăng Tử Tiên chăm chỉ nhất, sự tập trung của cô khiến ai cũng phảinhìn với một con mắt khác.

Hơn 30m sau, sự chuyển đổi các code chậm dần, thành màu vàng, kéo dài đến một lúc nữa, rồi kết thúc.

Tiết Nhiễm liếc Mạc Sầu một cái— Hình như đã giải quyết xong.

Lăng Tử Tiên gõ hết đoạn mã màu vàng, rồi dừng lại, ấn phím enter.

Dừng lại, rồi một cửa sổ màu dỏ bật ra, xuất hiện một cái đầu lâu khiến ai cũng thấy ghê.

Lăng Tử Tiên buông 2 tay, cười mỉm. “Đây là cao thủ.”

Tiết Nhiễm bĩu môi, có thể là tay mơ hả? Đã hơn 1h rồi, đây là lầnđầu tiên cậu xử lý lâu thế đấy, hơn nữa đống code kia dài vậy!

Tại chỗ đầu lâu nhảy bật ra,Lăng Tử Tiên định điều tra thử, sai Mạc Sầu lấy đồ trong bàn lại đây.

Mạc Sầu đưa đến sau, cô bạn bèn lấy “đồ” ra. Trong tình trạng bị hack nghiêm trọng, thì không nên nghịch ngợm gì, nhưng đừng bảo Lăng TửTiên, mấy cái đồ này sao làm khó được cô nàng.

Khi cô lôi hết toàn bộ các chương trình ra, 10 ngón tay lại tiếp tụchoạt động, 5 phút sau, máy tính Mạc Sầu lại “đinh” 1 tiếng, khôi phụclại như cũ.

Tiết Nhiễm, Mạc Sầu ngồi nhin nhau, thầm nhủ: Thật lợi hại!