Bốn Năm Phấn Hồng

Chương 79: Hậu kí



Viết xong cuốn tiểu thuyết này, trở lại con đường rợp bóng cây trong vườn trường, trong lòng tôi chỉ có một nỗi niềm thương cảm. 

Lướt qua trước mặt tôi, những nữ sinh xinh đẹp, những thầy giáo tóc bạc trắng, những nam sinh trên mặt đầy mụn đi xe đạp một mình, những đôi lứa tay trong tay, những bạn gái kết thành nhóm... Bất giác tất cả như vụt hiển hiện trước mắt tôi, chớp mắt đã qua đi không trở lại, tôi cũng không thể nào níu giữ. 

Tất cả đều mang hơi thở mà chỉ ở vườn trường mới có, hơi thở của màu xanh vì đó là màu xanh của cây, màu xanh của cỏ. 

Tuổi thanh xuân của chúng ta cũng là màu xanh. 

Nếu có thể quay trở lại, các bạn có giống như tôi hay không, muốn được học đại học một lần nữa. Bạn có muốn học tập chăm chỉ, chịu khó nắm bắt kiến thức, được một lần yêu cuồng nhiệt, quen biết với một vài người bạn rồi trở thành tri kỉ của nhau suốt cả cuộc đời? 

Thời gian không bao giờ trở lại nữa. 

Do vậy, quay lại thời đại học chỉ là mơ tưởng, mơ tưởng chỉ có thể là tưởng tượng ở trong giấc mơ mà thôi.

Các bạn sinh viên, hãy vừa sống vừa biết quý trọng nhé!

Hết