Bởi Vì Anh Yêu Em

Chương 11



- Stop, thế mấy người bây giờ định đứng trước cửa nhà Thiên Di cười cho đến hết ngày hay đi lên xe đây, 6h bay đấy. 

Minh Quân khoanh tay cố tỏ ra vẻ nghiêm túc.

- Tưởng đi máy bay riêng nhà ông mà Minh Quân.

Tuệ Nhi thắc mắc

- Ừ đúng, thì sao?

- Thì cất cánh lúc nào chả được, việc gì phải theo đúng giờ?

Minh Quân chưa kịp lên tiếng thì Tiêu Nại cốc vào đầu Tuệ Nhi trách móc

- Stupid, đi sớm thì đến sớm, chả nhẽ bà muốn ngồi máy bay cả ngày à, vừa mệt vừa tốn thời gian không?

- Đau.....

Tuệ Nhi đá vào đầu gối Tiêu Nại, Tiêu Nại ôm đầu gối la lên

- Cái đồ bà chằn

- Ờ đấy.......

- Thôi lên xe đi 5h30 rồi........

Thiên Di nói 

- Ok.

Như mọi lẫn Thiên Di cùng xe với Gia Bảo, Tuệ Nhi với Tiêu Nại, Ngọc Thi với Minh Quân.

* Bên xe Tiêu Nại và Tuệ Nhi *

- Mệt không?

Tiêu Nại quay sang hỏi Tuệ Nhi

- Huh?

- Dậy sớm với cả 30p mới đến sân bay nên nếu mệt thì ngả người ra sau nghỉ đi.

- À, uh......

Tuệ Nhi biết sự quan tâm mà Tiêu Nại dành cho cô chỉ là giữa bạn bè nhưng trong lòng cô vẫn cảm thấy hạnh phúc, Tiêu Nại là người cô đã yêu đơn phương suốt 4 năm nay..........

* Bên xe Minh Quân và Ngọc Thi *

Minh Quân nắm lấy tay Ngọc Thi. Ngọc Thi đỏ ửng mặt ( yêu nhau 3 năm rồi mà còn ngại hả trời)

- Này, lái xe đi............

- Anh vẫn đang lái xe mà.

- BẰNG HAI TAY 

- Nhưng anh thích nắm tay em.

- Đúng là.......... đang lợi dụng mà........

- Ngọc Thi, em có yêu anh không?

Đột nhiên Minh Quân quay sang hỏi Ngọc Thi với vẻ nghiêm túc

- C...........ó.............

- Thế thì phải cho anh nắm tay chứ 

Minh Quân cười tươi, trêu đùa Ngọc Thi làm cô tưởng thật. Cô đánh anh

- Này thì thích giỡn này.........

- Anh xin lỗi mà............Á............đau anh.............xin lỗi mà...........

( Cái đôi này đúng là hài thật luôn:v yêu nhau mà suốt ngày bắt nạt nhau không ổn rồi haha)

* Bên phía xe Gia Bảo và Thiên Di * 

- Thiên Di

- Huh?

- Cô thích Tiêu Nại à?

- KHÔNG.

- Giật hết cả mình, nói bé thì cô chết à, tôi chỉ hỏi thôi có cần phản ứng thái quá như vậy không, ngốc.

Gia Bảo giật nảy người, sau đó quay sang trách Thiên Di

- Sao tự nhiên anh hỏi thế?

- Thì thấy hai người thân với nhau lắm cơ mà? Khoác vai nhau này nọ.........

- Bạn bè thân như vậy thì sao?

- Như lần trước ý, nói chuyện không thèm chú ý đến sự hiện diện của tôi luôn cơ mà.....

- Anh nhớ dai thật đấy...........chuyện đó xin lỗi anh rồi cơ mà..........anh mới ngốc ý.........

- Thôi, không cãi nữa, nếu cô không thích Tiêu Nại thì tốt rồi.......

- Why?

- Mệt thì ngủ đi ngốc, tò mò nhiều không tốt đâu, trẻ con biết gì........

Gia Bảo cười tay phải dí trán Thiên Di nằm ngữa ra sau ghế.

- Tôi 17 tuổi rồi trẻ con cái gì cơ chứ? Anh cũng bằng tuổi tôi mà 

- Thế ai cao hơn nào?

- Anh được lắm......................chạm vào nỗi đau của tôi.............

Thiên Di giận quay mặt đi chỗ khác, Gia Bảo thấy cô khi giận rất đáng yêu, anh phì cười

- Thôi xin lỗi, ngủ đi, còn lâu mới đến sân bay.

* 30p sau * 

Ba chiếc xe Audi với ba màu khác nhau đỗ trước sân bay, Gia Bảo lay Thiên Di dậy

- Ngốc, dậy đi, đến nơi rồi

- Nhanh vậy, Oápppppppppp

- Cạn lời với cô luôn, ngủ như heo ý 

Star xuống xe, trông ai cũng có vẻ hào hứng.

- ĐI THÔI.

Tiêu Nại hét lên. Star bước lên máy bay. Máy bay riêng nhà Minh Quân rất rộng, đầy đủ tiện nghi, đúng chuẩn thượng lưu. 

Thiên Di ngồi cạnh cửa sổ bên phải, Gia Bảo ngồi cạnh cô. Tiêu Nại ngồi dãy giữa, Tuệ Nhi ngồi bên cạnh, còn Minh Quân và Ngọc Thi ngồi chỗ bên cạnh cửa sổ bên trái. Lúc đầu cả đám nói chuyện rôm rả như chợ vỡ, lúc sau thì mỗi người một việc. Lúc sau, Thiên Di mệt ngủ thiếp đi, đầu dựa vào kính cửa sổ máy bay, Gia Bảo thấy thế, đỡ đầu cô dựa vào vai mình " Ngốc, vai tôi đây sao còn phải dựa vào cửa kính chứ " Thiên Di ôm vai mình ( do lạnh, điều hòa trên máy bay nhiệt độ hơi lạnh) Gia Bảo lấy áo khoác của mình từ trên đằng sau ghế ngồi đắp cho Thiên Di. Gia Bảo ngắm nhìn gương mặt xinh xắn của cô rồi cười. Anh nói nhỏ " Song Thiên Di, có phải tôi đã thích em rồi không? " Mọi người đều ngủ gục hết nên không ai để ý, Tiêu Nại là người chứng kiến tất cả, anh chỉ cười nhạt rồi nhắm mắt lại ngủ.