Bó Hoa Mùa Xuân

Chương 5



Edit & Beta: Calcium

41.

Nhà thiết kế ngủ đến mơ hồ.

Lúc nam thần gọi cậu dậy còn hơi gắt ngủ.

Kết quả bát cháo gà thơm ngào ngạt thu hút cậu. Gắt ngủ gì đó bỏ qua đi.

Ăn ngon xong rồi vẫn còn chép chép miệng thèm ăn.

Nam thần không cho cậu ăn nhiều như vậy.

Ngược lại còn muốn cậu uống thuốc.

Nhà thiết kế oán niệm nhìn nam thần hồi lâu.

Nhìn mãi mà người kia không động đậy.

Cậu nghẹn khuất nói: “Rõ ràng em đang bao dưỡng anh nha, emmới là cơm cha áo mẹ của anh, em muốn ăn cháo thế nào mà chẳng được.”

42.

Biểu cảm nam thần tức khắc trở nên cứng đờ.

Ngơ ngác nhìn nhà thiết kế hồi lâu rồi dường như bừng tỉnh mà gật đầu.

Có chút thất hồn lạc phách mà nói: “Tôi ra ngoài lấy cho em thêm một chén cháo.”

Nhà thiết kế có trực giác hình như mình đã nói sai gì đó.

Nhưng mà hình như cung phản xạ của cậu hơi dài thì phải.

Nửa ngày suy nghĩ mà không nghĩ ra mình đã nói sai cái gì.

Chẳng lẽ không nói rằng cậu muốn ăn thêm chén cháo nữa?

Nhưng mà cậu đói lắm nha.

Lần sau cậu sẽ nghe lời.

Lần này thật sự khổ quá mà, eo đau, mông đau, choáng quá.

Không ăn nhiều thì thật sự không chịu nổi đâu.

43.

Nam thần mơ màng hồ đồ sống cùng với nhà thiết kế.

Nhà thiết kế phát hiện nam thần là người có tâm hồn thiếu nữ.

Cần kiệm quản gia.

Giặt quần áo nấu cơm.

Còn thích xem phim Hàn cẩu huyết.

Thỉnh thoảng nhà thiết kế sẽ cùng anh chơi mấy trò tình thú nho nhỏ.

Cậu đưa những đồ nội y tình thú đã thiết kế xong cho nam thần mặc vào.

Nam thần sẽ thẹn thùng cởi từng chiếc quần chiếc áo một.

Mặc đống đồ leng keng leng keng đó lên người rồi áp đảo nhà thiết kế mà hắc hắc hắc.

Hắc đến nỗi mà ngày hôm sau nhà thiết kế không bò nổi khỏi giường.

Vẫn là nam thần phải ôm người tới phòng tắm mà rửa mặt.

44.

Nhà thiết kế trần truồng.

Mặc quần áo của nam thần.

Hai chiếc đùi trắng trắng nõn nõn thò ra khỏi vạt áo.

Trên đó còn điểm vài dấu hôn.

Cậu cong khóe miệng, đôi mắt lười biếng nhìn nam thần.

Nam thần cầm bàn chải ôn nhu đánh răng cho nhà thiết kế.

Nhà thiết kế thực vừa lòng.

Cảm thấy bản thân cuối cùng đã tìm được bảo bối thật tốt.

Không khỏi cảm khái.

May mắn trời cao đã cho họ có cơ hội gặp nhau.

45.

Biểu cảm nam thần đột nhiên biến đổi, cũng không biết đang nghĩ tới cái gì. Sau đó tụt hứng rồi nhanh chóng rửa mặt cho nhà thiết kế.

Sau đó liền đẩy nhà thiết kế đang hiểu mô tê gì ra khỏi phòng tắm.

Một người tránh ở trong phòng tắm mà trầm mặc thương cảm.

Nhà thiết kế quả nhiên vẫn không quên chuyện bắt cóc ngày hôm đó.

Quả nhiên vẫn đợi anh yêu nhà thiết kế, lại ngược thân ngược tâm anh rồi ném tiền vào mặt anh bảo anh cút.

Nhưng phải làm sao bây giờ.

Nam thần cúi đầu gãi gãi tóc.

Anh hình như thật sự thích nhà thiết kế rồi.

Anh không muốn cút.

46.

Nhà thiết kế có mỹ nam trong tay, quả nhiên là có cả thiên hạ.

Hàng ngày đều vui sướng. Làm gì cũng có tinh thần.

Về nhà còn có nam thần hầu hạ ăn ngon.

Có nội y tình thú nào mới thiết kế thì có thể cho nam thần thử trước một lần.

Linh cảm tới như suối nguồn, bản thảo thiết kế một loạt, quả thực là chiến thắng nhân sinh, đi lên tới đỉnh.

Chỉ là nam thần càng ngày càng u buồn.

Mãi cho đến khi nhà thiết kế đưa cho nam thần lương người mẫu tháng đầu tiên, tức là “phí bao dưỡng”.

Cậu thậm chí còn có thể nhìn thấy đáy mắt nam thần lập lòe nước mắt.

Nhà thiết kế: “?”

47.

Ngoại trừ những lúc nam thần bình thường thì thình lình cũng xảy ra việc nảy sinh thương cảm.

Hai người vẫn trải qua cuộc sống hàng ngày tốt đẹp.

Ngoài trừ ông chủ của nam thần.

Nam thần ở trong phòng bận rộn chuẩn bị nọ kia.

Nhà thiết kế gắt gao theo đuôi.

Nam thần chuyển đi tới đâu.

Nhà thiết kế liền theo tới nơi đó.

Một khuôn mặt như chiếc bánh bao.

Ấu trĩ lôi kéo vạt áo thun nam thần oán giận ông chủ là người lớn như vậy sao lại không tự chăm sóc mình được.

48.

Nam thần có hơi buồn cười, xoay người ôm eo cậu.

“Cậu ấy bị đả kích lớn như vậy, tôi là bạn bè nhiều năm rồi vẫn nên chăm sóc cho cậu ấy.”

Nhà thiết kế bĩu môi, bực mình mà nắm vạt áo nam thần.

“Nhưng mà….Nhưng mà em cũng rất cần anh chăm sóc mà.”

“Em cần tôi chăm sóc cái gì?”

Nhà thiết kế nhíu mày nghĩ nghĩ, nửa ngày mà không ra cái gì liền chạy ra cổng lớn.

Dùng thân thể ngăn lại cửa nhà: “Vậy anh đến bồi em một lúc, bản thảo hôm qua còn chưa vẽ xong.”

Nam thần bước qua, trực tiếp ôm người đang chắn ngang cửa ra.

Đi được vài bước đặt nhà thiết kế xuống sô pha.

Hôn hôn mặt thấp giọng nói: “Tôi biết em nửa đêm trộm vẽ rồi. Chờ tôi về.”

49.

Nhà thiết kế thấy mình bị vạch trần, cũng không náo loạn nữa.

Trước kia cậu làm việc và nghỉ ngơi rất hỗn loạn, thường xuyên thức đêm, ba bữa cũng không được đúng giờ.

Sau khi nam thần bị cậu bao dưỡng.

Phát hiện ra vấn đề này, đến giờ thì anh tóm cậu đi ngủ.

Thường thường mà cậu cứ nhìn đến bờ vai rộng lớn, đôi chân thon dài lại nhan sắc vô đối của nam thần.

Thì sẽ rớt hết liêm sỉ mà lăn vào ngực người ta.

50.

Lên trên giường rồi thì chân quấn chân, câu câu dẫn dẫn.

Trêu chọc nam thần cùng cậu hắc hắc hắc.

Ngày hôm sau vì tự làm bậy mà không thể rời khỏi giường.

Nhưng đến thời gian phải đuổi deadline bản thảo,

Nam thần sẽ không hắc hắc hắc nữa.

Nhà thiết kế không để ý tới đèn đầu giường, nhìn mặt nam thần, không hạnh phúc không được.

Linh cảm bộc phát, liền phác thảo.

Không ngờ là vẫn bị người ta bắt được nhược điểm.