Bộ Bộ Phong Cương

Chương 23: Thông qua đề nghị



Bí thư Tần tỏ thái độ khiến kết quả quanh co.
- Tôi tán thành ý kiến của Chủ tịch xã Lý, biên độ ưu đãi hoàn thuế 50% quá cao, tạm thời định ở 40% thì thỏa đáng. Vì thận trọng để đạt được mục đích, nếu như quyết định này được thông qua tại Đảng ủy xã, còn cần thông báo chính quyền huyện xét duyệt, sau khi chính quyền huyện xét duyệt thông qua sẽ áp dụng cụ thể.

Bí thư Tần lên tiếng trầm ổn quả quyết, thể hiện đầy đủ quyền uy của người đứng đầu. Khiến cho mọi người không nghĩ tới là, lần này ông ta nhất trí với ý kiến của Chủ tịch xã Lý:

- Như vậy đi, chúng ta giơ tay biểu quyết, đồng ý ưu đãi hoàn thuế 40% xin giơ tay.
Bí thư Tần, Chủ tịch xã Lý, Chủ tịch xã Trình, Diệp Chi Nhiên, Phan Thu Sinh, Trưởng Ban Lâm giơ tay đồng ý.
Bí thư Tần nói tiếp:

- Phản đối xin giơ tay.
Phó Bí thư Vương cùng Ngô A Chiếu giơ tay tỏ vẻ phản đối.
- Bỏ quyền xin giơ tay.

Bí thư Tần cẩn thận.
Lương Tất Đạt giơ tay tỏ vẻ bỏ quyền.
Diệp Chi Nhiên không khỏi buông lỏng trong lòng, giương mắt nhìn mọi người: Bí thư Tần vẫn bảo trì uy quyền người đứng đầu, vẻ mặt nghiêm túc, Chủ tịch xã Lý thản nhiên, nâng chén trà như có suy nghĩ; Phó Bí thư Vương thì cúi đầu viết gì đó trong sổ tay, thần thái khoan thai; trong mọi người, chỉ có Trương ban Võ trang Lâm vô cùng lạnh nhạt.
Bí thư Tần tuyên bố kết quả:

- Sáu phiếu tán thành, hai phiếu phản đối, một phiếu bỏ quyền, phương án hoàn thuế được thông qua, chúng ta sẽ báo cáo chính quyền huyện xét duyệt, sau khi xét duyệt thông qua sẽ áp dụng. Chủ nhiệm Hà ghi chép lại.

Bí thư Tần nhìn thoáng qua Chánh Văn phòng Đảng ủy mới nhậm chức Dương Chính, nói tiếp:

- Tiếp theo xin mọi người báo cáo một chút tình hình quản lý chỉnh đốn mấy xí nghiệp của xã chúng ta.
Xã Mã Thạch là xã lấy nông lâm nghiệp làm chủ, công nghiệp rất ít, xí nghiệp trong xã không nhiều lắm, hiệu quả và lợi ích gần đây cũng không tốt. Trong bốn xí nghiệp lớn ở xã, tình hình báo cáo của nhà máy Mã Thiết, nhà máy nhuộm tảy, nhà máy máy móc nông nghiệp cũng không có chút rung động nào, nhưng xương may do Diệp Chi Nhiên phụ trách lại hình thành một vòng tranh luận.
Diệp Chi Nhiên báo cáo:

- Vấn đề chủ yếu của xưởng may Mã Thạch ở chỗ chất lượng sản phẩm, cấp bậc đều lạc hậu hơn nhu cầu thị trường, khiến cho sản phẩm tồn đọng. Muốn thay đổi tình hình kinh doanh căn bản của xưởng may, hoặc là đổi mới thiết bị, hoàn thành thăng cấp sản phẩm; hoặc là thay đổi sản xuất, thay đổi nghiệp kinh doanh chủ yếu trước mắt. Mặt khác, chúng ta điều tra nghiên cứu thực tế tại xưởng may trong lúc vô tình phát hiện Giám đốc Hồ Vĩ Trung tồn tại vấn đề nam nữ nghiêm trọng, đã liên quan đến phạm tội, Giám đốc Hồ trước mắt đã bị giam giữ thẩm tra.
- Chủ tịch xã Diệp, ngài nói một chút tình huống của Giám đốc Hồ, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Lương Tất Đạt hỏi.
Tuy Hồ Vĩ Trung là Giám đốc của nhà máy kinh doanh trong xã, nhưng không thuộc về biên chế cán bộ, vẫn là thân phận nông dân, cho nên vấn đề lớn trong phương diện sinh hoạt của ông ta không được báo cáo cho Ủy Ban Kỷ luật xã, mà trực tiếp do Đồn Công an xử lý. Đạo lý tuy là như thế, nhưng Lương Tất Đạt thân là Ủy viên Đảng ủy, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật trước đó không nghe việc này, trong lòng đương nhiên không thoải mái.
Diệp Chi Nhiên gật đầu nói:

- Lúc chúng tôi nghiêm cứu điều tra tại xưởng may, thôn dân Hoàng Như Thành đã ẩu đả Giám đốc Hồ, sau khi Đồn Công an giam giữ anh ta, Hoàng Như Thành khai ẩu đả giám đốc Hồ bởi vì ông ta cưỡng hiếp chị của anh ta, nữ công nhân xưởng may Hoàng Như Hoa.
- Hoàng Như Thành nổi danh lưu manh, lời nói của loại người này có bao nhiêu độ tin cậy? Huống hồ, hắn đánh người trước, vì trốn tránh trách nhiệm, cắn loạn một hồi là phản ứng bản năng của hắn, vì sao Đồn Công an lại dễ dàng tin tưởng một tên lưu manh là giam giữ thẩm tra Giám đốc Hồ?

Chủ tịch xã Lý nhìn Diệp Chi Nhiên, lại nhìn Chương Lập Nhân, bất mãn hỏi.
Chủ tịch xã Lý bất mãn nằm trong dự liệu của Diệp Chi Nhiên, hắn bình tĩnh uống một ngụm trà, cầm bút trong tay cúi đầu trầm tư, lại viết ba chữ Hồ Vũ Trung trong bút ký, lại viết tên Lý Quân bên cạnh, đánh dấu chấm hỏi nhỏ.
Bí thư Tần liếc Chủ tịch xã Lý, nói:

- Trước khi giam giữ Hồ Vĩ Trung, Đồn trưởng Chương đã báo cáo tình huống với tôi, căn cứ đã điều tra rõ ràng tình huống của Hồ Vĩ Trung, vấn đề rất nghiêm trọng. Tiếp theo hãy để cho Đồn trưởng Chương giới thiệu tình hình một chút.
Hồi nghị Đảng ủy xã Mã Thạch ngoại trừ chín Ủy viên ra, Đồn trưởng Đồn Công an cùng với Chủ nhiệm Văn phòng Đảng ủy đều dự thính hội nghị, bình thường ghi chép hội nghị do Chánh Văn phòng Đảng ủy làm.
Chương Lập Nhân liền chia văn bản ghi chép đã sao chép cho từng Ủy viên Đảng ủy, nói:

- Căn cứ tình huống Hoàng Như Thành cung cấp, chúng tôi đã tiến hành điều tra ghi chép đối với năm sáu nữ công nhân xưởng may chỗ của Hoàng Như Hoa, trước mắt đã nắm giữ tình huống xác thực. Hồ Vĩ Trung lợi dụng các loại thủ đoạn, ít nhất cưỡng hiếp năm nữ công nhân xưởng may rồi.

Chương Lập Nhân dừng mọt chút, nói tiếp:

- Hơn nữa số lượng này còn chưa đủ, còn có nữ công nhân ngại thể diện không dám làm chứng.
Nghe xong Chương Lập Nhân giới thiệu tình huống, Vương Tĩnh Ngữ ném tư liệu trên mặt bàn, tức giận nói:

- Đối với loại sâu làm ràu nồi canh này cần phải nhanh chóng đưa ra công lý, Đồn trưởng Chương, trước tiên xin lệnh bắt ở cơ quan Kiểm sát, cung tiếp tục điều tra làm rõ sự thật. Nữ công nhân có gánh nặng trong lòng, có thể mời đồng chí phụ nữ ra mặt làm công tác tư tưởng, đồng thời Đồn Công an làm tốt công tác bảo mật, không tiết lộ thân phận bọn họ, để tránh phản ứng tiêu cực.

Lời nói này rất gọn gàng, rất quyết đoán, rất khác với biểu hiện cẩn thận trước giờ của cô. Nói xong, ánh mắt cô đảo qua khuôn mặt Lý Quân cùng Diệp Chi Nhiên.
Diệp Chi Nhiên âm thầm kêu hay một tiếng trong lòng. Phó Bí thư Vương là lãnh đạo nữ, đặc biệt mẫn cảm đối với vụ án này, giống như ghét ác như cừu.
- Bản thân Hồ Vĩ Trung nói thế nào?

Chủ tịch xã Lý nghe vậy nhíu mày hỏi.
- Trước mắt Hồ Vĩ Trung còn đang giảo biện, nói nữ công nhân tự nguyện.

Chương Lập Nhân nói theo sự thực.
- Cũng có thể tồn tại khả năng này.

Chủ tịch xã Lý bỗng cảm thấy phấn chấn, nói.
Phan Thu Sinh tiếp lời:

- Căn cứ ghi chép, khả năng này ít tồn tại. Hồ Vĩ Trung lợi dụng thân phận Giám đốc, cưỡng bức lợi dụ nữ công nhân cấp dưới, phát sinh quan hệ cưỡng hiếp với rất nhiều nữ công nhân, bản sắc lưu manh ộ rõ. Đối với Đảng ủy xã chúng ta, gây tổn hại rất lớn đối với hình tượng của chính quyền xã, phải nghiêm trị.

Phan Thu Sinh luôn là người ủng hộ kiên định của Bí thư Tần, có cơ hội đả kích Chủ tịch xã Lý đương nhiên sẽ không bỏ qua, huống chí ông ta rất ghét tính tình của Hồ Vĩ Trung.
Mặc dù Lý Quân có lòng muốn giúp Hồ Vĩ Trung, nhưng chứng cứ đều đủ, xem thái độ của tất cả Ủy viên, biết rõ khó có thể thực hiện, liền lựa chọn trầm mặc.
Bí thư Kỷ luật Lương Tất Đạt nói với Chương Lập Nhân:

- Đồn trưởng Chương, Đồn Công an phải tăng cường lực lượng, làm vững chắc bản án, khi tất yếu có thể xin phòng Công an huyện giúp đỡ.
- Sau khi bắt Hồ Vĩ Trung công tác của xưởng may triển khai thế nào? Chủ tịch xã Diệp có cách gì không?

Bí thư Tần hỏi.
- Ý kiến của tôi là thành lập một tổ công tác tạm thời tại xưởng may, tạm thời thay thế công tác của ban lãnh đạo, chủ yếu phải làm tốt công tác chỉnh đốn, cải tạo xí nghiệp, lãnh đạo thay đổi sản xuất cùng công việc thường ngày, sau khi vụ án Hồ Vĩ Trung chấm dứt, lại thành lập ban lãnh đạo nhà máy mới.
Bí thư Tần gật đầu một cái nói:

- Tôi thấy có thể được, thành lập tổ công tác rất ổn thỏa. Cân nhắc tới hiện giờ xưởng may hỗn loạn, vì thuận tiện cho công tác, vị trí Tổ trưởng này, Chủ tịch xã Diệp trước kiêm nhiệm lấy.
Diệp Chi Nhiên gật đầu đồng ý nói:

- Được, tôi đề nghị Văn phòng Đảng chính Mã Diễm Lệ dảm nhiệm Phó Tổ trưởng, tổ viên gồm Liễu Bình của xưởng may, Trưởng phòng kỹ thuật, Trưởng phòng tiêu thụ.
- Tôi thấy có thể, những đồng chí khác có thể bàn luận.

Bí thư Tần giương mắt nhìn bốn phía nói.
Chủ tịch xã Lý thế lực đơn bạc trong vấn đề này, liền không phản đối nữa. Phương án phái Tổ công tác tạm thời đã được phê chuẩn.
Mở xong hội nghị Đảng ủy, Diệp Chi Nhiên gọi điện cho Mã Diễm Lệ đi lên.
- Tiểu Mã, chuyện Tổ công tác tạm thờ của xưởng may đã được thông qua tại hội nghị Đảng ủy, cô phải chuẩn bị sẵn sàng, thứ hai chúng tôi sẽ tới.

Diệp Chi Nhiên đợi Mã Diễm Lệ ngồi vào ghế sa lon của mình, mở miệng nói.
- Chủ tịch xã Diệp, tôi có được không?

Mã Diễm Lệ hơi lâm trận lùi bước.
- Đương nhiên làm việc vất vả hơn so với ngồi trong phòng.

Diệp Chi Nhiên khẽ mỉm cười một cái, khích lệ:

- Tôi cảm thấy cô làm xí nghiệp còn giỏi hơn làm hành chính, càng có thể thể hiện ưu thế của cô.
Không gian trong con đường làm quan của phụ nữ xinh đẹp không lớn, nhưng trong kinh doanh lại có một ưu thế vô hình. Huống chi, trên người Mã Diễm Lệ có tiềm chất lãnh đạo, mạch suy nghĩ cũng rộng mở.
- Vất vả cũng không phải sợ, tôi lo lắng phụ sự tín nhiệm của lãnh đạo.

Mã Diễm Lệ giương mắt nhìn Diệp Chi Nhiên, nói:

- Chẳng qua lãnh đạo quyết định để tôi đi, tôi sẽ thử một chút, làm hết sức mình.
Diệp Chi Nhiên tán thưởng:

- Đây mới là Mã Diễm Lệ dám làm dám chịu, sau khi cô xuống dưới, nhanh chóng thăm dò tình hình, ổn định tốt cảm xúc công nhân viên chức, sau đó dành thời gian khởi hành đi Thâm Quyến. Ngành trang phục của Thâm Quyến phát dạt, trang phục cũng không theo kịp thủy triều, sau khi cô tới, phải thăm dò từng khâu sản xuất trang phục, đặc biệt là các công nghệ sản xuất âu phục và quần jean, tốt nhất có thể lấy được trang phục mẫu.
Mã Diễm Lệ cũng dần hưng phấn dưới sự cổ động của hắn:

- Chủ tịch xã Diệp, tôi có bạn học trường cấp ba làm sản xuất trang phục tại Thâm Quyến, lần trước sau khi anh tìm tôi nói chuyện, tôi đã liên lạc với cô ấy, cô ấy có thể giúp một tay.
- Ồ, tốt lắm, bạn học của cô ở đó cụ thể làm gì?

Diệp Chi Nhiên nghe vậy liền cảm thấy hứng thú.
- Là Chủ nhiệm phân xưởng một nhà máy tư doanh quy mô khá lớn.

Mã Diễm Lệ ngửa mặt lên, nở một nụ cười.
Diệp Chi Nhiên cười hai tiếng xấu xa, nói:

- Tốt nhất là mang theo cô ấy trở về, xưởng may cải tạo thành nhà máy trang phục sẽ nhiều hơn một loại bảo đảm kỹ thuật.
- Đã hiểu được, Chủ tịch xã Diệp.

Mã Diễm Lệ ưỡn ngực, trả lời vang dội, lập tức nở nụ cười. Mỗi lần cô ưỡn ngực liền phát hiện ánh mắt của Chủ tịch xã Diệp chuyển từ khuôn mặt cô xuống phía dưới, loại cảm giác này rất thích thú.
Mã Diễm Lệ là cô gái xinh đẹp, trước khi kết hôn thấy tình yêu rất thần thánh, không nghĩ tới sau khi hôn nhân lại không hợp với chồng, lại thêm không thể sinh dục, người bên nhà chồng nhìn cô không thuận mắt. Sau đó cô mơ hồ nghe được chồng có tình nhân bên ngoài, cảm giác trong lòng với người đối diện càng phai nhạt, quan hệ vợ chồng càng lạnh nhạt. Hai năm trước Diệp Chi Nhiên phân phối tới Văn phòng Đảng Chính làm Chánh văn phòng, người đàn ông trẻ tuổi thanh tú dường như đánh thức trí nhớ nào đó của cô, trong lòng vô tình rất gần gũi với Diệp Chi Nhiên.
- Làm rất tốt, cô đi đi.

Diệp Chi Nhiên mỉm cười cổ vũ.
- Đã biết, cảm ơn Chủ tịch xã Diệp tín nhiệm.

Mã Diễm Lệ trịnh trọng tỏ thái độ với hắn, nói xong liền đứng dậy cáo từ. Thân thể thục nữ có lồi có lõm thướt tha biến mất trước mặt Diệp Chi Nhiên, chỉ để lại mùi thơm nhàn nhạt quanh quản trong văn phòng.